Chương 9: 'Em Mới Chính Là - Nàng Thơ - Của Anh'
-Thích một ai đó, không nhất thiết phải trở thành người yêu. Có những lúc làm bạn bè là đủ rồi, chỉ như vậy mới được lâu dài. Tình bạn tiến triển một bước sẽ thành tình yêu. Nhưng lùi lại một bước sẽ không thể quay về tình bạn.-*Chương này kể về anh Kewtiie nhiều hơn, nên anh Hiếu ở đây chính là anh Đinh Minh Hiếu nha.Vô tình trong một lần livestream nói chuyện với mấy bạn fan, Kewtiie đã lỡ lời nói là Nàng Thơ của Kewtiie chính là HIEUTHUHAI á... Cứ tưởng nó chỉ lời nói đùa nên sẽ không có gì quá nghiêm trọng nhưng không từ ngày hôm sau đó, tất cả các fan đều vào bình luận mỗi khi anh đăng hình hay video mới: "nàng thơ của anh đi đâu rồi", "sống chung với nàng thơ vui không ??",... Trời ơi lúc này Kewtiie cảm thấy thật mệt mỏi chỉ vô tình lỡ lời mà mọi người tưởng thật luôn rồi. Nhiều lúc đọc bình luận trong live, Kewtiie chỉ muốn nói là nàng thơ thật sự của anh là người khác chứ không phải là Trần Minh Hiếu đâu. Nhưng Kewtiie sợ mình nói ra tên người đó, sẽ khiến cho 2 người trở lên hơi khó xử hơn. Vì người ấy rất dễ ngại... Nàng thơ của anh Kewtiie đây chính là một đứa trẻ nhỏ nhắn, xinh đẹp, siêu dễ thương... Nếu theo mô tả của Kewtiie thì người đó chính là cậu em út của cả nhóm Negav – Đặng Thành An.Quay trở về năm 2017 một chút nha..."A... Anh anh anh kể chuyện tiếp cho bọn em nghe đi mà... Anh An đẹp trai." Nay anh – Đinh Minh Hiếu cùng với gia đình mình đến làm việc thiện nguyện ở một nhà trẻ mồ côi nhỏ ở Lâm Đồng. Anh là một con người hơi hướng nội, khá trầm tính, anh rất thích chơi đùa với những đứa trẻ con khác. Khi nghe mẹ nhắc đến sẽ đến chơi với những đứa trẻ khác anh đã rất vui vẻ, cũng nhờ chuyến đi anh đã gặp được cậu nhóc mà anh đã vô tình yêu lúc nào mà không hay.Hằng năm, gia đình anh đều sẽ ghé đến đây để đưa các vật phẩm thiết yếu, những thứ cần thiết cho bọn trẻ đang ở độ tuổi mới lớn. Vốn anh tưởng khi mà anh xuất hiện thì bọn trẻ chạy nhanh ra bu quanh anh để đòi quà từ anh. Nhưng hôm nay, hình như bọn trẻ đang có vị khách đặc biệt khác mất tiêu rồi. Anh đang hơi buồn vì bị bọn trẻ cho ra dìa. Anh bước đến gần nơi những đứa trẻ con đang bu xung quanh vị khách đặc biệt kia. Anh bất ngờ trước vẻ đẹp của cậu nhóc đang ở trung tâm. Cậu như một thiên thần bé nhỏ từ trên thiên đường xuống trần gian hạ phàm ấy. Gương mặt cậu nhìn rất trẻ con, làn da trắng sáng như những cô gái xinh đẹp. Thứ thu hút anh nhất đó chính là nụ cười toả nắng của cậu cùng đôi mắt híp nhỏ. Nét đẹp của cậu thật khó để mà anh diễn tả ra. Dường như anh đã yêu cậu trong khoảng khắc này mất rồi. "A, a anh Hiếu nè.""A, đúng rồi. Anh Hiếu đẹp trai nè.""Anh An, anh Hiếu đẹp trai mà đúng không." "Ừ, anh ấy đẹp thiệt.""Sau này, em lớn lên sẽ cưới anh Hiếu đó anh An ơi.""Hahah, chời ơi là trời, rồi chừng nào em mới lớn hả cô bé.???""Hứ, anh đừng có kinh thường em nha.""Cậu không bao giờ cưới được anh Hiếu đâu nha....""Tại sao chứ????""Anh Hiếu sẽ chỉ cưới người đẹp mà thôi, cậu xấu ấy chết đi được.""Thôi, thôi sao lại nói bạn vậy được thằng bé này""Em nói đúng mà. Anh Hiếu anh sẽ chỉ cưới người đẹp thôi đúng không.""Hả? Ừ, cũng đúng.""Em đẹp mà đúng không anh.""Đúng, em đẹp mà cô bé. Ở đây ai ai cũng đẹp hết cả lên á. Chỉ có cậu nhóc dễ thương này đẹp nhất thôi.""Oa, ý ý vậy là anh Hiếu thích anh An mất rồi."Bọn trẻ cứ vây quanh anh và cậu mà không ngừng hỏi lại được. Cậu khi được nghe anh nhắc đến là người dễ thương xinh đẹp, cậu liền cảm thấy ngại ngùng nhìn lấy anh. Anh đúng đẹp trai thiệt, có điều anh không phải là gu của cậu thôi.Nguyên ngày hôm đó, cả anh và cậu đều chơi đùa cùng với bọn trẻ không ngừng, nào chơi trốn tìm, nào chơi 5 10 15,... Rồi đến lúc đi ngủ thì bắt anh kể chuyện cho mấy đứa đi ngủ. Chơi với những đứa trẻ này mệt thì mệt thật, nhưng cũng rất vui đi.Sau khi cho bọn trẻ đi ngủ thì anh ra ngoài cùng ngồi ngắm sao với cậu, qua cuộc nói chuyện với cậu anh biết được là do cậu đang cảm thấy hơi bế tắc cuộc sống nên đã quyết định đến ngôi nhà của những đứa trẻ này để có thể đỡ một chút nào đó. Sau chuyến đi này, mỗi khi được rảnh rỗi anh đều nhắn tin rủ cậu lên thăm bọn trẻ ở đây. Nhờ vậy, anh và cậu cũng thân với nhau nhiều hơn chút. Hồi lúc đầu mà cậu xin Minh Hiếu – bạn thân từ nhỏ của anh để vào chung nhóm Gerdnang. Anh thật sự rất vui vì anh có thể thông qua việc làm chung với cả nhóm để mà gần cậu hơn. Nhưng cũng nhờ việc đó, anh mới biết là cậu đã có người trong lòng mình, đau hơn nữa người đó lại là bạn thân của anh từ rất lâu rồi – Trần Minh Hiếu. Cay đắng thiệt nhờ, khi mà anh là người gặp cậu trước và trùng tên với người đó, nhưng anh lại không thể có được tình yêu của cậu. Anh nhu nhược lắm đúng không, anh chỉ biết im lặng, âm thầm mà bảo vệ cậu thôi.Anh đều là người đã chứng kiến hai cảnh hôn giữa cậu và Minh Hiếu, anh đau lòng lắm chứ. Nhưng anh lấy tư cách gì đây mà trách móc được. Sau nhiều lần suy nghĩ, anh quyết định phải nói ra tấm lòng này cho bằng được, anh không thể giữ nó lâu hoài được. Nếu cậu đồng ý thì vui biết bao nhiêu, còn nếu cậu không đồng ý thì anh sẽ kết thúc chuyện tình này mà thôi."An, nay đi uống với anh có được không??""Được chứ. Sao, nay Judi của em có chuyện gì sao??"Tại quán quán bar 2Monday.Phục vụ đã mang ra chai rượu vang từ nho theo yêu cầu của anh tại bàn, đợi phục vụ rời đi, anh đã cầm lấy ly rượu mà uống một ngụm rồi mới lên tiếng nói."Em nghĩ người yêu đơn phương có đau không????""Hử? Yêu đơn phương??""Đúng vậy.""Đau chứ, yêu là sẽ đau rồi, đây còn là đơn phương thì lại càng đau hơn mà thôi.""Đau đến vậy, sao em không buông tay đi..." Anh nói câu đó xong thì uống nốt rượu còn ở trong ly mà quay mặt đối mặt với cậu. Cậu nghe anh nói vậy hơi đứng hình, cậu bất ngờ sao anh biết được cậu đang đơn phương ai, cậu chỉ có kể với lại Bảo Khang mà thôi. "...""Anh biết là em đang đơn phương ai. Rõ em biết là đau nhiều nhưng em vẫn cố chấp vậy.""Em không biết, em không thể buông tay được...""Em thật cố chấp, anh cũng đang cố chấp giống em mất rồi.""...""Người đó siêu dễ thương, đáng yêu, luôn nhỏ bé khi ở kế bên anh. Người ấy luôn khiến cho anh vui vẻ, hạnh phúc. Ngày người đó xuất hiện như ánh sáng của cả bầu trời đến soi sáng, xoá tan bóng tối trong anh.""...""Anh cũng rất yêu người đó, anh rất muốn bảo vệ người đó thật tốt. Nhưng lại không biết lấy tư cách gì cả.""Người ấy có thương anh không???""Anh cũng không biết nữa...""....""Anh chỉ biết là người đó cũng đang đơn phương người khác mất rồi.""..." Cậu chỉ biết im lặng ngồi kế bên mà nghe anh kể về người anh thương. Cậu cứ cảm thấy anh là đang kể về cậu ấy chứ không phải là một người nào khác. Nhưng cậu cũng nhanh chóng phủ nhận suy nghĩ của mình vì anh quan hệ rộng lắm, có thể người đó hơi hơi giống cậu thì sao.Anh cứ liên tục vừa uống rượu vừa kể đoạn tình cảm đau thương này ra mà cho cậu nghe. Anh cũng sợ nghe mình nói thì sẽ biết người anh nhắc đến là cậu, nhưng anh vẫn mặc kệ hết tất cả mà nói ra. Cậu cũng lâu lâu góp vui mà nói xấu về người cậu thương. Anh nghe cậu kể mà lòng đau không thôi, nhưng vẫn rất vui vẻ mà ngồi nghe cậu kể, lâu lâu còn cười đùa với cậu.Khi nghe những lời tâm sự trong lòng của cậu, anh muốn mình trở thành chỗ dựa vững chắc cho cậu dựa vào. Chỉ đơn giản là lắng nghe những điều khiến cậu mệt mỏi thôi. Dù cho là có nhiều lúc anh không hề biết cậu đang phải trải qua những điều tồi tệ như thế nào. Nhưng thật sự trong tâm trí của anh luôn luôn mong muốn cậu có thể vui vẻ sống một cuộc đời an nhiên, làm những điều mà cậu thích, cậu cho là đúng đắn. Anh sẽ luôn luôn bên cạnh cậu đến mãi mãi nếu được. Nếu không tin thì cậu cứ thử biến mất khỏi anh trong 1 ngày xem, anh sẽ nhất định lật tung hết cả thành phố hay cả đất nước này lên để có tìm kiếm cậu cho bằng được. Từ buổi đi tâm sự của 2 anh em, cả cậu và anh – Kewtiie trở lên thân thiết nhiều hơn. Lúc nào cũng thấy cả 2 người đi kè kè với nhau. Hình ảnh của 2 người thân thiết với nhau đã khiến cho ai đó đang hơi khó ở, cảm thấy không thấy vui trong lòng.Không lâu sau, cậu còn ra mắt bài hát mới 'Em khiến anh muốn trở thành người Hà Nội'. Chời ơi, Kewtiie lúc này vui không biết, mặc dù biết là cậu đang viết về tình cũ nhưng anh là người Hà Nội nên việc nghe bài hát này cứ làm cho anh nghĩ là cậu đang hát về anh... Thôi lâu lâu cho anh tự luyến bản thân một chút đi. Coi như đây cũng là bài hát bù đắp một phần nào về tình cảm mà anh dành cho cậu đi. --------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Kết thúc chuỗi bão chap ở đây nhe.Đến đây là mọi người đoán được ai là người đang đơn anh bé nhà ta rồi đúng không. Chính là cái anh top 1 chướng khí trong lòng Quách Đạt Phúc. Hihiii.À có ai mê bài 'Em khiến anh muốn trở thành người Hà Nội' như tui không nè. Tui là người Hà Nội nên nghe bài đó xong mê anh An như điếu đổ luôn ấy.Cuối tuần tui rảnh thì tui sẽ đăng thêm chương mới nha. Chỉ sợ lo đi chơi GenFest xem Gerdnang diễn xong không nên chương mới thôi. Hihi thông cảm cho tui nha
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com