Yeu Cau Cau Yeu Minh Chi Can Nhu The Thoi
Cuối cùng Vân và Ngân cũng an vị trong rạp chiếu phim tại chỗ ngồi của mình. Vừa kịp lúc đèn bắt đầu tắt, phim bắt đầu chiếu, Vân lặng lẽ ngắm nhìn khuôn mặt chăm chú xem phim của Ngân, vui vui vẻ vẻ mà mỉm cười. Ngắm đến khi Ngân đỏ đến cả vành tai mới thôi, Vân mới tiếp tục xem bộ phim đang chiếu. Bỗng một lúc sau, Vân nghe thấy tiếng nấc khẽ, quay qua thì thấy Ngân đang khóc. Vân lúng túng, không biết xử lý ra sao, vội hỏi khẽ: "Mình nhớ đây là phim hài mà sau cậu lại khóc?"
Phim hài không có nghĩa là không được khóc, cậu không thấy khúc này rất cảm động sao? - Ngân vẫn khóc nhưng không ra tiếng như lúc nãy, có lẽ lúc nãy chỉ do kiềm không được mới khẽ nấc lên thôi.
-Đúng là cảnh này buồn thật, nhưng cậu dễ xúc động quá đấy! Còn dễ đỏ mặt nữa ~
-Oh... mình biết, khá phiền phứ...
Chưa kịp để Ngân nói hết, Vân đã vội nói: "Những biểu cảm ấy... mình thấy rất dễ thương nha ~ hihi" (*^﹏^*)
Thế là Ngân mặt lại đỏ tới mang tai, quên cả việc khóc.
Phim hài không có nghĩa là không được khóc, cậu không thấy khúc này rất cảm động sao? - Ngân vẫn khóc nhưng không ra tiếng như lúc nãy, có lẽ lúc nãy chỉ do kiềm không được mới khẽ nấc lên thôi.
-Đúng là cảnh này buồn thật, nhưng cậu dễ xúc động quá đấy! Còn dễ đỏ mặt nữa ~
-Oh... mình biết, khá phiền phứ...
Chưa kịp để Ngân nói hết, Vân đã vội nói: "Những biểu cảm ấy... mình thấy rất dễ thương nha ~ hihi" (*^﹏^*)
Thế là Ngân mặt lại đỏ tới mang tai, quên cả việc khóc.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com