( Yết - Bình ) Hãy bên nhau khi còn có thể
Chương 1 : Hôn ước
Đêm dài dằng dẳng trong căn phòng lạnh lẽo tọa độ ngay ngọn núi cao nhất của thành phố Zodiacius .Một trận hoan ái kịch liệt đang diễn ra tại nơi đây . Chủ nhân của căn phòng này là người mà ai ai cũng phải kính nể và kiêng dè , Âu Dương Thiên Yết . Một người có tiền , có quyền và quan trọng Thiên Yết là một trong mười người nằm trong bảng những con người danh giá nhất của Zodiacius ." Thiên Yết , nhẹ chút , em có chút đau " Cô gái nằm dưới thân Thiên Yết không ngừng rên lên những tiếng cầu xin , đầy ma mị , khiến Thiên Yết không kịp kìm lòng mà một trận phóng hết những tinh dịch nhầy nhớt vào trong hạ bộ của cô . " Ngưu Nhi , em ....em thật quyến rũ mê người " Thiên Yết sung sướng rống ro một tràng , sau đó liền nằm vật ra thở phì phò , ôm cô gái kia vào lòng ." Ngưu Nhi , hãy gả cho anh nhé " Thiên Yết giọng nói trầm thấp thủ thỉ vào tai cô gái tên Ngưu Nhi kia .Cô gái đó thân thích đầy đủ là : Dương Hoàn Kim Ngưu , vốn là tiểu thư của Dương gia , tài sắc vẹn toàn , ngoài ra là một cô gái quỷ kế đa mưu . Trong một lần du lịch đến Zodiacius , vô tình gặp gỡ Thiên Yết và trót trao lòng cho anh , biết anh cũng là con của hào môn , Kim Ngưu không ngừng tìm cách bò lên giường của anh . Hôm nay cuối cùng cô cũng được toại nguyện . Quả nhiên cậu ấm trong hào môn , ai ai cũng đều tràn trề sức sống như vậy . Mùi vị này thật mới mẻ biết bao .Nhìn Thiên Yết thuần thục như vậy , nhưng thật ra anh cũng chỉ là người con trai mới mất đi lần đầu vào khoảng 3 tiếng trước mà thôi . " Khà khà , mùi vị trai tân lâu lắm rồi mình mới được nếm thử , đúng là mỹ vị " Kim Ngưu nhủ thầm trong lòng , ngoài mặt thì cười với Thiên Yết ." Yết à , em sắp tới phải ra nước ngoài một thời gian , chúng ta tạm chia tay có được hay không . Em hứa sẽ quay về sớm mà " Đối với đề nghị này của Kim Ngưu , Thiên Yết cũng không lấy gì phản đối , nghiễm nhiên đồng ý để bạn gái mình rời mình đi du học vài năm .Chẳng qua Thiên Yết nghĩ , Kim Ngưu đi rồi hắn ở lại nơi này cũng không có gì để giết thời gian , chi bằng theo Kim Ngưu luôn cũng không tồi .Ý kiến đó vừa ra khỏi miệng liền bị cái miệng nhỏ nhắn của Kim Ngưu ngăn lại . " Yết , em mệt rồi , muốn ngủ một giấc thôi " Thế rồi Thiên Yết cũng im lặng không nói năng gì nữa và im lặng nằm ngủ .7:00 sáng hôm sau , khi Thiên Yết tỉnh dậy thì đã không thấy bóng dáng Kim Ngưu đâu nữa . Hắn nghĩ rằng Kim Ngưu chỉ là đi mua đồ ăn sáng , nhưng khi hắn thấy một mảnh giấy trên bàn để lại , thì mặt không khỏi tăm tối đi một mảng : " Thiên Yết à , thời gian qua ở bên cạnh anh tôi thật sự rất lấy làm vui vẻ , nhưng chia buồn với anh rằng , tôi thật ra chỉ lợi dụng anh thôi . Cám ơn số tài sản mà anh đã cho tôi nhé ! Tôi rất lấy làm biết ơn khi anh để lại cho tôi một khoảng tiền lớn như vậy . Có số tiền này trong tay rồi tôi không sợ sau này phải nghèo nữa . Dù gù cũng thực cám ơn anh . Thân ái ! Kim Ngưu " " Dương Hoàn Kim Ngưu , cô có gan lừa tôi , tốt lắm , cô cứ chờ đó tôi nhất định khiến cô sống không được mà chết cũng không xong . " Cả miệng Thiên Yết giờ tràn ngập mùi máu tanh , hắn đang nung nấu kế hoạch trả thù cho sự nhục nhã này .Đang lên kế hoạch hoàn hảo thì liền bị tiếng chuông điện thoại cắt ngang . Thiên Yết liền nhìn điện thoại rồi thầm rủa một cái ." Cha gọi mình về không biết lại có biến gì đây , lần nào về cũng không được yên ổn hết " Sau khi rời giường Thiên Yết mang bộ mặt mất hết sức sống trở về nhà . Người hầu thấy hắn trở về thì liền chạy ra mở cổng . Thấy thiếu gia nhà mình là lạ , lòng lên tiếng muốn hỏi thăm nhưng chẳng ai dám mở miệng nên cứ nhìn trân trân hắn như thế . Bị nhìn như vậy khiến hắn thức tỉnh , quay ra nhìn mọi người đang nhìn mình với ánh mắt quái đản hắn cười nhẹ : " Tiền lương tháng này có phải không cần nữa rồi không " Sau đó sải bước ung dung tiến vào căn biệt thự to lớn nhà mình ." Tiểu Yết , cuối cùng con cũng chịu về nhà rồi à , nhanh nhanh mau lên thư phòng , cha con đang chờ con ở trên đấy " Mẹ Thiên Yết sốt ruột nhìn Thiên Yết . Từ lúc gọi điện đến giờ , đã hơn một tiếng đồng hồ Thiên Yết mới về tới nhà , lão gia nhà này sắp đánh sập nơi này mất rồi .Thấy mẹ mình lo lắng như vậy , Thiên Yết không khỏi suy nghĩ xem rốt cuộc mình gây nên trọng tội gì .Khi lên đến thư phòng hắn mới chợt hiểu ra mọi chuyện . Hóa ra hôm này nhà có khách quý tới thăm , mà thân là nhân vật chính lại đến trễ như vậy . Nhưng nếu như gặp khách không phải nên gặp dưới phòng khách sao , kéo nhau lên thư phòng như vậy làm gì .Hắn vừa bước vào thư phòng liền cảm thấy có một luồng sát khí cực mạnh đang bao phủ nơi này . Khẽ liếc qua bên phía khách , hắn bỗng thấy một bóng hình vô cùng quen thuộc đập ngay vào mắt .Đây không phải là cô gái gọi hắn là "tiểu thịt tươi " sao , sao cô ta lại có mặt ở đây .
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com