Yandere Mo Ve Ai
Bạn chuyển về từ thành phố, do gia đình có chút vấn đề về mặt tài chính nên gánh nặng mưu sinh ở thành phố đã đè nặng lên cha bạn, cho tới một ngày khi người đàn ông đó không thể kham nổi mức phí sinh hoạt đắt đỏ thì đành ngậm ngùi trở về quê nhà. Bạn vẫn còn là đứa trẻ 6 tuổi, non nớt và ngây thơ nên cũng chẳng bận tâm mấy tới hoàn cảnh xung quanh, buồn chỉ vài ngày là hết.Tất nhiên sự khác biệt về tư duy cũng như thói quen sống đã khiến cho cuộc sống ở nông thôn của bạn gặp khá nhiều trắc trở. Tư tưởng non nớt được bồi đắp từ trước đã bị đánh vỡ dần theo thời gian."Tao nói cho mày nghe, hôm qua tao đã mơ thấy một người đáng sợ lắm"Đứa trẻ làm mặt quỷ, cố diễn tả hết mức sự đáng sợ nhưng lại như trò cười, dẫu vậy những đứa trẻ xong quanh bao gồm cả bạn cũng không khỏi lo ngại trước biểu cảm phong phú của cậu bạn nghịch ngợm."Ả ta có cái lưỡi dài, cái tay thì như bị gãy vậy" - Gương mặt nó âm u tới lạ, không biết có phải do tâm lý đám đông không mà tất cả mọi người đều khóc oà lên vì sợ hãi, lũ trẻ quá dễ tin người, chúng có tinh thần đồng cảm rất cao và trí tưởng tượng phong phú tới bất ngờ, đó là lý do tại sao chúng luôn làm quá lên trước mọi lời đe doạ.Bạn cũng không phải ngoại lệ, cứ tưởng tượng tới mấy con ma trong phim mà có lần bạn lén nhìn thấy bố mẹ xem là bạn lại cảm thấy lạnh sống lưng. "Không có phải lo đâu, nhà tao có thần linh đó, ngài ấy đã bảo vệ tao!" - Đứa trẻ ranh mảnh đó nhận thấy mọi ánh mắt dần chú ý tới mình thì hài lòng mà vênh mũi. Nhà nó quả thật thờ cúng thần linh, ở quê nhà nào cũng vậy mà? Chỉ là nghe ba má nó nói thần linh nhà nó rất thiêng, bảo vệ gia đình mua may bán đắt lắm.Mọi ánh nhìn về phía nó đều chuyển dần sang hâm mộ, bọn chúng cũng tò mò lắm thần linh sẽ ra sao? Thế là chúng ngáo nghiết hỏi thăm."Ngài ấy rất xinh đẹp, giống như tiên nữ ấy nhưng cũng rất dịu dàng lắm, hãy giữ bí mật nhé. Ngài ấy không thích bị lan truyền đâu"- Đứa trẻ đó lúng túng nói, quả thật nó đã nói dối, giấc mơ cũng vậy nhưng nó muốn lên mặt trước mấy bạn gái, thế là câu chuyện về vị thần linh bảo hộ cho chính gia đình nó ra đời, chấp vá nhưng lại lấy được lòng tin của đám trẻ trong làng.Bạn coi bộ cũng hâm mộ lắm, càng nghe cậu bạn kể thì bạn lại càng cảm thấy có thần linh bảo vệ thật tuyệt, giống như siêu nhân bảo vệ riêng cho bản thân vậy."Nghe nói nhà cậu ấy có thần bảo vệ, thật tuyệt nhỉ bạn gấu" - Bạn nói nhỏ với chú gấu bông.Cứ thế ngày qua ngày, bằng lời nói dối ngày một tinh vi thì bạn và bọn trẻ đều tin xái cổ, tất nhiên là điều đó khiến bạn cũng có vài suy nghĩ viễn vong về sẽ ra sao nếu có một vị thần cư trú trong căn nhà của bạn nhỉ? Mọi suy nghĩ đó bạn chỉ giữ cho riêng mình, cha mẹ bạn đã quá bận rộn và bạn không muốn làm phiền họ vì mấy chuyện như vậy nên đành tự mình tâm sự với chú gấu bông nhỏ. Và không may thay ngày qua ngày, những suy nghĩ non nớt tới quái lạ của bạn đã bị một tồn tại nào đó nghe thấy, nó nở nụ cười lớn, đang suy tính một cái gì đó.---Đó là một ngày đẹp trời, nhưng không may là bạn đã mãi chơi mà vấp té làm đầu gối xướt rất nhiều, bạn bắt đầu lo lắng về việc bố mẹ sẽ mắng bạn. Giữ tâm thế bất an mà trở về, bạn không khỏi thở phảo khi bố mẹ bạn đã ra ngoài làm việc và tối muộn mới về, có lẽ bạn sẽ xử lý vết thương trước.Chỉ là khi mới vừa mở cửa phòng khách, đập vào mắt bạn là một người nào đó, hắn đang phát sáng?Điều đó làm bạn không khỏi sửng sốt rồi như nghĩ tới gì đó thì lại có chút mong chờ, hắn hoàn toàn đáp ứng đủ miêu tả về thần trong miệng cậu bạn kia. Mái tóc dài và cả người toả ra hào quang sáng chói, không gắt nhưng đủ để nhận ra sự khác biệt, nào ai bình thường tự toả sáng? Nào có con quỷ nào lại rỗi hơi giả dạng thánh thần?Càng nghĩ bạn càng mong đợi, lấy hết can đảm mà bước lên, giống như cảm nhận được bạn người đó cũng chậm chạp quai người lại. Thân hình cao lớn đầy tính áp bức nhưng gương mặt lại có nét mềm mại như nữ nhân, miệng vẫn nở nụ cười ôn nhu tới dụ người."Xin hỏi.." - Bạn ấp úng trước vẻ đẹp của người đàn ông trước mặt, không khỏi tự ti trước sự nhỏ bé của bản thân.Hắn vẫn kiên nhẫn trước sự ngượng ngùng của bạn, chỉ khẽ mỉm cười và ngồi xuống như muốn lắng nghe bạn rõ hơn."Ngài là thần sao?" - Vẫn là lấy hết dũng khí, bạn nói nhỏ.Hắn ta khúc khích cười rồi bất chợt vươn tay xoa cái đầu tròn vo của bạn."Em có thể gọi ta là vậy" - Hắn vẫn mỉm cười đầy dịu dàng làm trái tim bạn đập lên liên hồi vì phấn khích.Thế là nhà bạn có thần linh cư trú sao? Ngài ấy thật xinh đẹp, ngài ấy thật dịu dàng!Bạn hân hoan muốn nhảy cẩng lên." Ồ, đứa trẻ nghịch ngợm của ta, tại sao em lại bị thương vậy?" - Hắn ta híp híp đôi mắt, tay chỉ vào vết thương trên đầu gối của bạn. Đứa trẻ đáng yêu mà hắn quan sát và muốn bảo hộ lại bị thương làm gả không chấp nhận được."A.. Do con bị té đó ạ, đường hôm nay trơn lắm nhưng không sao đâu!"Bạn xua xua tay tỏ vẻ bản thân chẳng bị gì nhưng lại kéo kéo quần xuống ý đồ che giấu vết thương.Hắn không nói không rằng dùng sức mạnh nâng bạn lên rồi điều khiển bạn bay về phía gã. Bạn bất ngờ tới mức "a" lên một tiếng nhưng lại phấn khích vô cùng, quả thật là kỳ diệu, cảm giác bay này thật khiến người ta bất ngờ. Cho tới khi an vị trong lòng gã, chiếc lưng nhỏ áp sát vào ngực 'thần' mà bạn còn chưa hồi thần, vẫn mơ màng lưu luyến cảm giác bay."Hãy ngủ đi và ta sẽ giúp em" - Hắn đặt tay lên mắt bạn và kỳ lạ thay bạn cũng dần chìm vào giấc mộng, ngoan ngoãn mà ngã lưng vào lòng của 'thần'.Hắn nhìn về gương mặt đang say ngủ của bạn, im lặng chẳng cử động gì, giống như lưu luyến lấy giây phút bạn ngoan ngoãn vâng lời hắn. Không để thời khắc đó kéo dài quá lâu, gương mặt đang phấn khích tới độ méo mó, nụ cười kéo dần lên đã phá tan đi hình tượng thánh thiện của 'thần linh' mà gã tạo ra. Nếu bạn tỉnh lúc này thì có lẽ bạn sẽ nhận ra sự bất thường nhưng chỉ tiếc rằng bạn đã rơi vào tay gã."Chú sơn dương bé bỏng của ta, yêu em chết mất thôi" Gã dùng tư thế quỷ dị mà đối mặt với bạn, như không xương mà ôm chặt lấy cơ thể bé bỏng của bạn, nở nụ cười bệnh hoạn tột cùng.Rồi gã cũng chuyển tầm nhìn tới vết thương ở đầu gối bạn, có chút thương tiếc nhưng phần nhiều là phấn khởi, gã muốn nếm thử, có lẽ sẽ ngọt ngào và phấn khích lắm đây.Gã thèm tới độ nước bọt vô thức ứa ra. Gã không thích phải làm khó bản thân, vậy nên 'thần' đã nâng bạn lên, nhẹ nhàng nhưng nhìn vào cũng hiểu gã 'nâng niu' bạn tới cỡ nào. Đưa bạn tới ngang tầm mắt, không chần chờ hả chiếc miệng nhỏ nhắn căng mọng, nhưng kì lạ là sâu trong cái miệng đó là chiếc lưỡi dài vô cùng, nếu nó thò vào họng bạn thì có khi có thể luồn sâu vào thực quản. Gã đang rất mong chờ.Nhưng 'nhân vật chính' hôm nay không phải cái miệng non nớt của bạn.Gã đưa chiếc lưỡi, tỉ mỉ liếm láp vết thương chỉ mới rửa qua loa. Ngân nga một cách vui sướng khi nhấm nháp mĩ vị quả thật là một điều tuyệt mĩ.Gã ưu ái khen thưởng bằng cách vuốt nhẹ cái đầu của bạn trong khi lưu luyến không thôi là dùng móng tay sắc lẹm vạch sâu thêm vết thương ở gối, bù lại những chỗ là gã liếm láp qua đều có tốc độ hồi phục nhanh gấp mấy lần bình thường."Tuyệt thật.."---
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com