Yandere Dabi Yandere Tomura Yandere Chisaki X Reader Trans Possessive
" Thật đúng là một cô gái kỳ lạ ... tại sao cô ấy lại phải vượt qua mọi trở ngại để cứu tôi chứ ... một tên tội phạm ..."
Sở hữu : Đòi hỏi toàn bộ sự chú ý và tình yêu của ai đóPosessive : Một sự kỳ tích nào đó có thể thay đổi quan điểm của bạn về mọi thứ -----------------
Y/n POV
Tôi là Y/n L/n và tôi mười bảy tuổi . Lời giới thiệu này nghe có vẻ khập khiễng nhưng đó là cách mà hầu hết khi mọi người bắt đầu cuộc trò chuyện đấy thôi
Năng lực của tôi là không trọng lực , tôi có thể điều khiển mọi thứ bằng tâm trí hoặc là bằng tay nếu tôi quá lười để đưa công việc đó vào não mình . Tôi cũng có thể bay bổng lên được nếu tôi muốnTôi đã vượt qua kỳ thi U.A thành công và đạt điểm cao trong bài thi viếtGiờ đây , tôi đang tung tăng vui vẻ đi trên con đường trong bộ đồng phục của U.A , chỉ nghĩ đến những công việc bận rộn của mình cho đến khi tình cờ thấy một đống gạch vụn từ một công trường xây dựng chợt đang rơi xuống , một anh chàng mặc áo choàng đen đang đi ngay bên dưới nó Có lẽ tôi sẽ đến trường muộn vào ngày đầu tiên , nhưng tôi không thể nào làm lơ đi tình huống một mình này được khi thấy anh ấy sắp chết và chả có anh hùng nào đến đây cả Không thể sử dụng năng lực ở nơi công cộng được , nhưng tôi quyết định phải cứu anh chàng này ngayTôi vội vã chạy đến chỗ anh ta nhanh nhất có thể và giơ tay lên , nhanh chóng làm cho đống đổ nát ấy bay lên cao chỉ vài giây trước khi nó nghiền nát đầu của anh" Má ơi , mình đến đây thật đúng lúc . Thật kỳ lạ khi không có anh hùng nào ở bên cạnh để giúp cậu cả . Cậu ổn chứ ? " Tôi hỏi khi di chuyển đống đổ nát phía sau anh ta và hạ nó xuống" Tại sao ... cô lại cứu tôi ? " Giọng nói anh khàn khàn . Anh nhìn vào mắt tôi khi đôi mắt ấy nheo lại với con ngươi đỏ rực đầy sự giận dữ" Tại sao lại không chứ ? Tớ muốn trở thành anh hùng và cứu người khác là một phần của công việc đó , phải không ? Tớ đã cứu cậu và cậu có thể đã chết rồi đấy , tớ không muốn điều đó xảy ra đâu , nhưng ... cậu thực sự luôn luôn không muốn dựa dẫm vào các anh hùng ư ? " Tôi hỏi , đôi mắt bắt đầu nhìn vào cặp mắt vô hồn tràn đầy sự thù hận của anh " ..... " Anh ta sững sờ , im lặng một lúc trước khi trả lời" Có phải ... họ cũng đã bỏ rơi cậu ? " Tôi cười , khiến anh ấy nhìn tôi thắc mắc" Bị bỏ rơi ? Giống như là bị phản bội thì đúng hơn ! Cha mẹ tớ đã cặn bã tuyệt đối ! Nói rằng họ sẽ bảo vệ tớ bằng mọi giá ! Nhưng họ thậm chí đã không đến giải cứu tớ khi tớ bị mấy bọn côn đồ tấn công ! Tớ đã kêu cứu nhưng có một anh hùng nào tới không ? Không ! Không một người nào cả , vậy nên tớ đã phải tự bảo vệ bản thân mình và sử dụng năng lực của chính mình . Tớ đã mắng cha mẹ mình . Và vào tối hôm đó , tớ đã tự rời bỏ đi để trở thành một anh hùng tại U.A để cho họ thấy rằng tớ có thể trở thành một anh hùng tốt hơn họ ... " Tôi nổi giận khi nhìn cậu với những nỗi đau trong đôi mắt Nhìn kỹ cậu ấy hơn thì cậu có một mái tóc màu xanh dương nhạt xinh xắn , khuôn mặt nhăn nheo , và dĩ nhiên là đôi mắt đỏ đáng sợ nhưng lại đẹp đẽ
Anh chàng tội nghiệp ... bị nếp nhăn ở độ tuổi trẻ như vậy ... đó chắc hẳn là nguyên nhân gây ra sự căng thẳng ... hoặc tệ hơn ... nhược điểm của năng lực anh ta ..." Tôi hiểu rồi ... cô có một tình huống tồi tệ giống như tôi ... vậy cô sẽ làm gì nếu tôi nói với cô tôi là một tên tội phạm ? " Chàng trai đột nhiên hỏi . Tôi nhìn anh ta với khuôn mặt thẳng thắn với một nụ cười" Tớ thật sự không quan tâm cho lắm . Sau tất cả , tội phạm cũng là con người mà , vậy nên họ có thể được cứu bởi các anh hùng ngay cả khi hai phe là kẻ thù truyền kiếp "Chàng trai nghiêng đầu thích thú , như thể đang nghĩ về điều gì đó" Hoàn cảnh của tôi ... như tôi đã nói ... khá giống với của cô ... ngoại trừ thay vào đó là lần đầu tiên tôi nhận được sức mạnh của mình . Tôi đã đi đến ôm cha mẹ mà đã không biết rằng năng lực của mình là gì . Cả năm ngón tay bắt đầu chạm vào cả hai người họ , sự phân rã xuất hiện ngay trước mắt tôi , bàn tay họ là những thứ duy nhất còn lại . Tôi đã kêu cứu , nhưng có một anh hùng nào đã đến cứu tôi không ? Không ! Họ đã lơ tôi và cả những lời kêu gọi của tôi . Nhưng rồi sau đó , có một người nào đó đã đến , một người đã cho tôi thấy điều gì đó phi thường . Ông ấy là anh hùng của tôi ... và giờ đây tôi sống những ngày của tôi như một tên tội phạm , căm ghét những anh hùng , với bàn tay của cha tôi yên nghỉ trên khuôn mặt tôi " Cậu ta giận dữ khi chạm vào khuôn mặt , nhưng sớm nhận ra rằng bàn tay không có ở trên mặt anh" Ôi không ! Tôi lỡ bỏ cha ở nhà rồi ! Đừng nhìn tôi ! Trông tôi thật đáng ghét !" Anh hét lên thật nhanh khi quay mặt điTôi đã rất ngạc nhiên về câu chuyện của cuộc đời anh ấy , nhưng tôi liền nhanh chóng phản ứng với câu nói đó" Không , làm gì có ! Tớ nghĩ rằng khuôn mặt của cậu khá hấp dẫn đấy chứ "" Ý cô là sao ? Ngay cả sau khi kể cho cô nghe câu chuyện của cuộc đời tôi và tôi là kẻ xấu , cô vẫn không sợ tôi ư ? "" Tất nhiên ý tớ là vậy rồi ! Tớ nghĩ cậu khá hấp dẫn mà ! Và tớ nghĩ chả có lý do gì để tớ phải sợ cậu cả , nhìn cậu có vẻ giống như là một người tốt đó , ít nhất đối với tớ là vậy . Một tên tội phạm ? Điều đó thật sự chả thay đổi rằng cậu vẫn là một người bình thường đâu " Tôi mỉm cười rạng rỡ với cậu ấy , nhìn đôi má ửng đỏ đó" Cô gái , cô tên gì ? " Anh đột nhiên hỏi" Y/n L/n , còn cậu ? "" Đây thật sự không phải là tên thật của tôi ... giống với cái tên tội phạm của tôi thì hơn nhưng ... Tomura Shigaraki " Cậu ấy trả lời" Rất vui được gặp cậu Tomura , nhưng tốt nhất giờ tôi phải đi rồi , nếu không tôi sẽ đến muộn mất , hẹn gặp cậu ở đâu đó nhé ! " Tôi nhanh chóng cúi đầu trước khi nhanh chóng chạy khỏi Tomura để đến U.ATomura POVThật là một cô gái kỳ lạ ...Giá như cô ấy quay lại thì ... có lẽ sự lựa chọn cuộc sống của tôi sẽ thay đổi tốt hơn ...Oh ... tốt hơn phải nên trở lại với Liên Minh Tội Phạm thôiNgay khi tôi trở về , Kurogiri liền đưa cho tôi một cái nhìn nghi ngờ" Và Tomura , cậu đã ở đâu vậy ? "" Tôi chỉ ra ngoài đi dạo thôi , ngươi là mẹ của ta hay gì vậy ? "" Chuyện gì đã xảy ra khi cậu đi dạo vậy Tomura? "" Tại sao ngươi lại hỏi ta nhiều câu hỏi chết tiệt dữ vậy ?! " Tôi lườm Kurogiri" Bởi vì kể từ khi cậu quay trở lại đây , mặt cậu đỏ lắm đấy ... tâm trí cho tôi biết rằng chuyện gì đã xảy ra rồi " Kurogiri lặp lạiĐợi đã , tôi đỏ mặt ư ?Tôi vội chạy đến chiếc gương gần nhất chỉ để biết rằng Kurogiri đã đúng hay không ... đúng là vậy , toàn bộ khuôn mặt tôi đều đỏ" Chà , ta đã không biết rằng tại sao mặt ta lại đỏ ửng như thế ... ta đã tình cờ gặp một cô gái đang đi dạo và cô ấy đã cứu ta khỏi đống gạch đổ nát ấy ... cô ấy đã nói những điều ... rất là thú vị , nhưng điều khó hiểu nhất ... là khi cô ấy nói rằng ta thực sự trông rất hấp dẫn , nhịp tim ta lúc đó đã bắt đầu đập rất nhiều ... Kurogiri , đây là gì đây ? Nó thật là phiền phức với ta mà ! " Tôi la lên
" Có lẽ là ... cậu đã phải lòng cô gái đó chăng ? " Kurogiri hỏiTôi khịt mũi" Ta ư ? Yêu một cô gái muốn trở thành một anh hùng ? " Tôi liền xông vào phòng và cố gắng đi ngủ , nhưng đầu óc cứ nghĩ về cô gái chết tiệt đó ... (Y/n) , phải không nhỉ ?Thật là bực bội quá đi mà ?! Tại sao tôi không thể ngừng nghĩ về cô ấy chứTôi không biết tại sao ... nhưng tôi cảm thấy như ... tôi cần cô ấy ... không ... tôi muốn cô ấy ..." Thật là kỳ lạ khi sự kỳ tích đó có thể thay đổi quan điểm của ngươi về mọi thứ , nhỉ Tomura ? "Tôi nhìn người vừa nói vừa lầm bầm" Dabi ... "
Sở hữu : Đòi hỏi toàn bộ sự chú ý và tình yêu của ai đóPosessive : Một sự kỳ tích nào đó có thể thay đổi quan điểm của bạn về mọi thứ -----------------
Y/n POV
Tôi là Y/n L/n và tôi mười bảy tuổi . Lời giới thiệu này nghe có vẻ khập khiễng nhưng đó là cách mà hầu hết khi mọi người bắt đầu cuộc trò chuyện đấy thôi
Năng lực của tôi là không trọng lực , tôi có thể điều khiển mọi thứ bằng tâm trí hoặc là bằng tay nếu tôi quá lười để đưa công việc đó vào não mình . Tôi cũng có thể bay bổng lên được nếu tôi muốnTôi đã vượt qua kỳ thi U.A thành công và đạt điểm cao trong bài thi viếtGiờ đây , tôi đang tung tăng vui vẻ đi trên con đường trong bộ đồng phục của U.A , chỉ nghĩ đến những công việc bận rộn của mình cho đến khi tình cờ thấy một đống gạch vụn từ một công trường xây dựng chợt đang rơi xuống , một anh chàng mặc áo choàng đen đang đi ngay bên dưới nó Có lẽ tôi sẽ đến trường muộn vào ngày đầu tiên , nhưng tôi không thể nào làm lơ đi tình huống một mình này được khi thấy anh ấy sắp chết và chả có anh hùng nào đến đây cả Không thể sử dụng năng lực ở nơi công cộng được , nhưng tôi quyết định phải cứu anh chàng này ngayTôi vội vã chạy đến chỗ anh ta nhanh nhất có thể và giơ tay lên , nhanh chóng làm cho đống đổ nát ấy bay lên cao chỉ vài giây trước khi nó nghiền nát đầu của anh" Má ơi , mình đến đây thật đúng lúc . Thật kỳ lạ khi không có anh hùng nào ở bên cạnh để giúp cậu cả . Cậu ổn chứ ? " Tôi hỏi khi di chuyển đống đổ nát phía sau anh ta và hạ nó xuống" Tại sao ... cô lại cứu tôi ? " Giọng nói anh khàn khàn . Anh nhìn vào mắt tôi khi đôi mắt ấy nheo lại với con ngươi đỏ rực đầy sự giận dữ" Tại sao lại không chứ ? Tớ muốn trở thành anh hùng và cứu người khác là một phần của công việc đó , phải không ? Tớ đã cứu cậu và cậu có thể đã chết rồi đấy , tớ không muốn điều đó xảy ra đâu , nhưng ... cậu thực sự luôn luôn không muốn dựa dẫm vào các anh hùng ư ? " Tôi hỏi , đôi mắt bắt đầu nhìn vào cặp mắt vô hồn tràn đầy sự thù hận của anh " ..... " Anh ta sững sờ , im lặng một lúc trước khi trả lời" Có phải ... họ cũng đã bỏ rơi cậu ? " Tôi cười , khiến anh ấy nhìn tôi thắc mắc" Bị bỏ rơi ? Giống như là bị phản bội thì đúng hơn ! Cha mẹ tớ đã cặn bã tuyệt đối ! Nói rằng họ sẽ bảo vệ tớ bằng mọi giá ! Nhưng họ thậm chí đã không đến giải cứu tớ khi tớ bị mấy bọn côn đồ tấn công ! Tớ đã kêu cứu nhưng có một anh hùng nào tới không ? Không ! Không một người nào cả , vậy nên tớ đã phải tự bảo vệ bản thân mình và sử dụng năng lực của chính mình . Tớ đã mắng cha mẹ mình . Và vào tối hôm đó , tớ đã tự rời bỏ đi để trở thành một anh hùng tại U.A để cho họ thấy rằng tớ có thể trở thành một anh hùng tốt hơn họ ... " Tôi nổi giận khi nhìn cậu với những nỗi đau trong đôi mắt Nhìn kỹ cậu ấy hơn thì cậu có một mái tóc màu xanh dương nhạt xinh xắn , khuôn mặt nhăn nheo , và dĩ nhiên là đôi mắt đỏ đáng sợ nhưng lại đẹp đẽ
Anh chàng tội nghiệp ... bị nếp nhăn ở độ tuổi trẻ như vậy ... đó chắc hẳn là nguyên nhân gây ra sự căng thẳng ... hoặc tệ hơn ... nhược điểm của năng lực anh ta ..." Tôi hiểu rồi ... cô có một tình huống tồi tệ giống như tôi ... vậy cô sẽ làm gì nếu tôi nói với cô tôi là một tên tội phạm ? " Chàng trai đột nhiên hỏi . Tôi nhìn anh ta với khuôn mặt thẳng thắn với một nụ cười" Tớ thật sự không quan tâm cho lắm . Sau tất cả , tội phạm cũng là con người mà , vậy nên họ có thể được cứu bởi các anh hùng ngay cả khi hai phe là kẻ thù truyền kiếp "Chàng trai nghiêng đầu thích thú , như thể đang nghĩ về điều gì đó" Hoàn cảnh của tôi ... như tôi đã nói ... khá giống với của cô ... ngoại trừ thay vào đó là lần đầu tiên tôi nhận được sức mạnh của mình . Tôi đã đi đến ôm cha mẹ mà đã không biết rằng năng lực của mình là gì . Cả năm ngón tay bắt đầu chạm vào cả hai người họ , sự phân rã xuất hiện ngay trước mắt tôi , bàn tay họ là những thứ duy nhất còn lại . Tôi đã kêu cứu , nhưng có một anh hùng nào đã đến cứu tôi không ? Không ! Họ đã lơ tôi và cả những lời kêu gọi của tôi . Nhưng rồi sau đó , có một người nào đó đã đến , một người đã cho tôi thấy điều gì đó phi thường . Ông ấy là anh hùng của tôi ... và giờ đây tôi sống những ngày của tôi như một tên tội phạm , căm ghét những anh hùng , với bàn tay của cha tôi yên nghỉ trên khuôn mặt tôi " Cậu ta giận dữ khi chạm vào khuôn mặt , nhưng sớm nhận ra rằng bàn tay không có ở trên mặt anh" Ôi không ! Tôi lỡ bỏ cha ở nhà rồi ! Đừng nhìn tôi ! Trông tôi thật đáng ghét !" Anh hét lên thật nhanh khi quay mặt điTôi đã rất ngạc nhiên về câu chuyện của cuộc đời anh ấy , nhưng tôi liền nhanh chóng phản ứng với câu nói đó" Không , làm gì có ! Tớ nghĩ rằng khuôn mặt của cậu khá hấp dẫn đấy chứ "" Ý cô là sao ? Ngay cả sau khi kể cho cô nghe câu chuyện của cuộc đời tôi và tôi là kẻ xấu , cô vẫn không sợ tôi ư ? "" Tất nhiên ý tớ là vậy rồi ! Tớ nghĩ cậu khá hấp dẫn mà ! Và tớ nghĩ chả có lý do gì để tớ phải sợ cậu cả , nhìn cậu có vẻ giống như là một người tốt đó , ít nhất đối với tớ là vậy . Một tên tội phạm ? Điều đó thật sự chả thay đổi rằng cậu vẫn là một người bình thường đâu " Tôi mỉm cười rạng rỡ với cậu ấy , nhìn đôi má ửng đỏ đó" Cô gái , cô tên gì ? " Anh đột nhiên hỏi" Y/n L/n , còn cậu ? "" Đây thật sự không phải là tên thật của tôi ... giống với cái tên tội phạm của tôi thì hơn nhưng ... Tomura Shigaraki " Cậu ấy trả lời" Rất vui được gặp cậu Tomura , nhưng tốt nhất giờ tôi phải đi rồi , nếu không tôi sẽ đến muộn mất , hẹn gặp cậu ở đâu đó nhé ! " Tôi nhanh chóng cúi đầu trước khi nhanh chóng chạy khỏi Tomura để đến U.ATomura POVThật là một cô gái kỳ lạ ...Giá như cô ấy quay lại thì ... có lẽ sự lựa chọn cuộc sống của tôi sẽ thay đổi tốt hơn ...Oh ... tốt hơn phải nên trở lại với Liên Minh Tội Phạm thôiNgay khi tôi trở về , Kurogiri liền đưa cho tôi một cái nhìn nghi ngờ" Và Tomura , cậu đã ở đâu vậy ? "" Tôi chỉ ra ngoài đi dạo thôi , ngươi là mẹ của ta hay gì vậy ? "" Chuyện gì đã xảy ra khi cậu đi dạo vậy Tomura? "" Tại sao ngươi lại hỏi ta nhiều câu hỏi chết tiệt dữ vậy ?! " Tôi lườm Kurogiri" Bởi vì kể từ khi cậu quay trở lại đây , mặt cậu đỏ lắm đấy ... tâm trí cho tôi biết rằng chuyện gì đã xảy ra rồi " Kurogiri lặp lạiĐợi đã , tôi đỏ mặt ư ?Tôi vội chạy đến chiếc gương gần nhất chỉ để biết rằng Kurogiri đã đúng hay không ... đúng là vậy , toàn bộ khuôn mặt tôi đều đỏ" Chà , ta đã không biết rằng tại sao mặt ta lại đỏ ửng như thế ... ta đã tình cờ gặp một cô gái đang đi dạo và cô ấy đã cứu ta khỏi đống gạch đổ nát ấy ... cô ấy đã nói những điều ... rất là thú vị , nhưng điều khó hiểu nhất ... là khi cô ấy nói rằng ta thực sự trông rất hấp dẫn , nhịp tim ta lúc đó đã bắt đầu đập rất nhiều ... Kurogiri , đây là gì đây ? Nó thật là phiền phức với ta mà ! " Tôi la lên
" Có lẽ là ... cậu đã phải lòng cô gái đó chăng ? " Kurogiri hỏiTôi khịt mũi" Ta ư ? Yêu một cô gái muốn trở thành một anh hùng ? " Tôi liền xông vào phòng và cố gắng đi ngủ , nhưng đầu óc cứ nghĩ về cô gái chết tiệt đó ... (Y/n) , phải không nhỉ ?Thật là bực bội quá đi mà ?! Tại sao tôi không thể ngừng nghĩ về cô ấy chứTôi không biết tại sao ... nhưng tôi cảm thấy như ... tôi cần cô ấy ... không ... tôi muốn cô ấy ..." Thật là kỳ lạ khi sự kỳ tích đó có thể thay đổi quan điểm của ngươi về mọi thứ , nhỉ Tomura ? "Tôi nhìn người vừa nói vừa lầm bầm" Dabi ... "
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com