TruyenHHH.com

Y Koso Jitsuryoku Shij Shugi No Ky Shitsu E Nam 2 Vol 5

Trước khi kỳ thi đặc biệt này bắt đầu, có một lớp học mà tất cả các giáo viên đều đánh giá lá sẽ dễ dàng vượt qua. Mặt khác, họ cũng dự đoán rằng nếu lớp đó hoàn thành kỳ thi một cách suôn sẻ, thì họ sẽ bị tụt lại trong cuộc đua lên lớp A. Đó chính là lớp mà Ichinose đang học, lớp B.
----------------------------------------------
Đề xuất 5: Nhận được 100 điểm lớp, đổi lại, một học sinh trong lớp sẽ bị đuổi học
Nếu nhất trí chọn Đồng ý, xác định và bỏ phiếu cho cá nhân bị đuổi học
Tùy chọn: | Đồng ý | Phản đối |
----------------------------------------------
Sau khi vượt qua 4 ‘đề xuất’ trước trong hơn 1 giờ đầu tiên, lớp Ichinose đã nhanh chóng hoàn thành vòng bỏ phiếu thứ nhất và đang chờ kết quả. Không có học sinh nào tỏ vẻ lo lắng hay kích động. Ngoại trừ một người.
Kanzaki lặng lẽ cầu nguyện trong khi quan sát 39 người còn lại. Cậu hy vọng rằng kết quả bỏ phiếu sẽ có một chút chia rẽ.
".... Bây giờ cô sẽ công bố kết quả."
Hoshinomiya cầm chiếc máy tính bảng của mình với vẻ mặt có phần thất vọng. Khi cả lớp nhìn lên, kết quả đã được hiển thị…
------------------------------------------------
Kết quả vòng bỏ phiếu thứ 1:
| Đồng ý: 1 phiếu | Phản đối: 39 phiếu |
------------------------------------------------
Kanzaki nhắm mắt lại khi chứng kiến thứ tồi tệ nhất mà cậu có thể tưởng tượng ra.
Không có gì ngạc nhiên khi đa số học sinh lớp B đều bỏ phiếu Phản đối.
Họ chắc rằng cuộc bỏ phiếu sẽ nhất trí Phản đối như một lẽ tất nhiên. Thực tế thì việc lá phiếu Đồng ý xuất hiện lại là một điều bất thường.
"Ai đã bỏ phiếu Đồng ý thế? Cậu bấm nhầm nút à?"
Shibata quay người lại và nói một cách hoàn toàn bình thản.
Đúng vậy, họ không hề nghĩ rằng có người thực sự muốn ủng hộ ‘đề xuất’.
Không chỉ riêng Shibata, mà tất cả những học sinh khác cũng nghĩ như vậy. Trước cái thực tế này, Kanzaki chẳng thể kiểm soát cơn giận bên trong mình được nữa.
Cho đến nay, Kanzaki vẫn luôn âm thầm giúp đỡ những người bạn cùng lớp của mình bằng mọi cách có thể. Nhưng không thể tiếp tục chiến đấu để bảo vệ tất cả mọi người trong mọi tình huống được.
Là một chiến lược gia của lớp, Kanzaki nhận thức về vấn đề này rõ ràng hơn bất kỳ ai khác.
"Tớ không nghĩ chúng ta cần thảo luận gì thêm, cứ đợi đến còng bỏ phiếu tiếp theo là được ..."
Chẳng một ai cảm thấy lớp đang trong tình trạng nguy cấp cả. Tất cả đều chung một tư duy rằng sẽ không có chuyện ưu tiên điểm lớp hơn bạn bè của mình.
Kanzaki không thể tiếp tục chịu đựng thêm một giây nào nữa.

"Đợi đã ... Đúng là chúng ta có thể dễ dàng vượt qua ‘đề xuất’ này. Nhưng các cậu có chắc việc tiếp tục ưu tiên bảo vệ bạn bè là điều nên làm lúc này không?"
Cắt ngang câu nói của Shibata, Kanzaki đập mạnh bàn tay của mình xuống bàn và đứng dậy.
"Theo tôi thấy thì các cậu đang mắc phải một định kiến, rằng 40 người đều phải bỏ phiếu Phản đối như một lẽ hiển nhiên mà không hề do dự hay nghi ngờ một chút nào cả."
Kanzaki muốn đề cập tới việc mọi người đang không nhận ra các sự kiện, thông tin bất lợi,... rằng lớp mình đã lâm vào tình thế khủng hoảng như thế nào.
"Nếu muốn giành được chiến thắng, chúng ta phải đưa ra một hướng đi mới. Lớp ta đang ở sát bờ vực lắm rồi và có thể rơi khỏi vách đá bất cứ lúc nào. Nếu các cậu không biết tham lam, không biết đặt điểm lớp lên trên thì việc tốt nghiệp tại lớp A sẽ chỉ là một giấc mơ hão huyền thôi.”
Kanzaki không phải một người giỏi tranh luận, cậu chỉ đơn giản là muốn mọi người hiểu được thực tế này, thế nhưng thứ cậu nhận được lại là những ánh nhìn kỳ lạ từ chính những người bạn của mình.
"Cái gì vậy, Kanzaki? Chẳng lẽ lá phiếu Đồng ý này chính là do cậu bỏ?"
Shibata nhìn lại và hỏi, có vẻ cậu vẫn chưa thể tin được lá phiếu Đồng ý kia không phải là do bấm nhầm.
Không chỉ có Shibata, mà cả Hamaguchi, Andou, ​​Kobashi, Amikura, Shiranami,... cả lớp đều quay lại nhìn Kanzaki như vậy.
"Đúng. Đúng vậy. Điều quan trọng là phải bảo vệ các thành viên trong lớp. Nhưng lớp chúng ta đã liên tục mất điểm kể từ ngày nhập học. Nếu các lớp xếp dưới ưu tiên điểm lớp hơn, chúng ta tụt xuống lớp D ngay sau kỳ thi này."
Người duy nhất đồng tính với những suy nghĩ của Kanzaki là giáo viên chủ nhiệm của lớp B, Hoshinomiya.
Nhưng vì là một giáo viên, cô không được phép thể hiện quan điểm ​​của mình.
"'Đúng là như vậy, nhưng ... Nhưng không có ai trong lớp muốn phải bỏ học cả."
Cho rằng không cần phải thảo luận, Shiranami ngay lập tức thể hiện sự phản đối của mình với Kanzaki.
"... Tôi biết."
"Cậu nói rằng chúng ta sẽ rớt xuống lớp D, nhưng tớ không nghĩ các lớp khác sẽ ủng hộ việc đuổi học chỉ vì 100 điểm lớp đâu. Tớ không biết liệu Ryuuen có làm vậy không, nhưng kỳ thi này là ẩn danh và cần có sự đồng thuận từ cả lớp. Ngoại trừ cậu, không ai trong lớp ta muốn phải đuổi học một thành viên cả."
Khoảng cách điểm giữa các lớp sẽ không bị nới rộng nếu các lớp khác đều thống nhất phản đối ‘đề xuất’.
"Đúng là không phải lớp nào cũng có thể dễ dàng đưa ra quyết định đuổi học, nhưng đó chính là thứ tôi đang muốn nói. Không phải tự nhiên mà một số, nếu không muốn nói là một nửa số học sinh trong trường này cho rằng nên ưu tiên điểm lớp hơn là bạn bè."
"Cậu muốn tranh luận à? Nhưng cả lớp rồi sẽ thống nhất chọn Phản đối thôi."
"... Vẫn chưa quyết định xong đâu. Tôi mở ra cuộc thuộc luận này là để thuyết phục mọi người ủng hộ ‘đề xuất’."
"Không, không, không, không. Điều đó thật điên rồ. Chúng tớ có cậu, và mọi người sẽ cùng nhau cố gắng hết sức để lên được lớp A. Lớp ta sẽ không thiếu một ai, tuyệt đối không thể thiếu một ai cả!"
Điểm lớp và bạn bè.
Kanzaki đã không nghĩ nhiều về việc đâu mới là thứ quan trọng hơn.
Tuy nhiên, tình hình đã thay đổi rất nhiều kể từ khi cậu nhập học.
Bắt đầu từ lớp B, một xuất phát điểm khá thuận lợi. Trong học kỳ một của năm nhất, lớp B đã có lợi thế về điểm hơn hẳn hai lớp xếp dưới. Vậy nên Kanzaki chưa từng phàn nàn khi thấy mọi người rao giảng về giá trị của tình bạn, miễn là lớp vẫn duy trì được những lợi thế đó.
"Còn ai không, còn ai … có ý kiến khác hơn là Phản đối không?"
Trên bờ vực của sự bỏ cuộc, Kanzaki nhìn những người bạn cùng lớp của mình, hy vọng vào một khả năng cuối cùng.
Tuy nhiên, không ai trong số họ có dấu hiệu đồng tình với cậu cả.
Có lẽ họ cũng đồng ý một phần, nhưng không có học sinh nào đủ khả năng để diễn đạt thành lời. Mọi người đều tin, hay đúng hơn là hy vọng rằng vòng bỏ phiếu thứ hai sẽ thống nhất chọn Phản đối.
"Tôi xin lỗi, nhưng tôi ... sẽ không để các cậu thống nhất với lựa chọn này."
Kanzaki lẩm bẩm một mình như thể đang chiến đấu chống lại một áp lực vô hình.
"Ý cậu là ... cậu vẫn sẽ chọn Đồng ý trong vòng bỏ phiếu tiếp theo?"
Ichinose, người vẫn giữ im lặng cho đến lúc này, hỏi Kanzaki về ý định thực sự của cậu.
"... Đúng."
"'Nhưng Kanzaki-kun, chúng tớ cũng sẽ không thay đổi quyết định của mình đâu. Hy sinh bạn bè để kiếm điểm lớp ... Chúng tớ không muốn sống trong một tập thể như vậy."
"Đúng vậy, Kanzaki. Tớ không chắc phải hiểu như thế nào cho đúng, nhưng ‘đề xuất’ này có thể là một cái bẫy của Nhà trường. Hy sinh bạn cùng lớp chỉ vì một lợi ích ngắn hạn. Nếu bắt đầu có lối tư duy như vậy, cậu sẽ phải gánh chịu những nỗi đau tương tự trong tương lai."
"Nhưng nếu chấp nhận từ bỏ bạn bè và nhận lại điểm lớp, lớp ta sẽ tiến gần hơn tới vị trí lớp A. Thậm chí những cơ hội như vậy lặp lại nhiều lần thì càng tốt. Và nếu chỉ có lớp ta là ưu tiên bảo vệ bạn bè, chúng ta sẽ bị các lớp khác vượt mặt."
"Tớ không nghĩ hy sinh nhiều người là một việc dễ dàng, và tớ tin rằng một lớp học như vậy sẽ chẳng thể thắng mãi được. Một lớp học biết bảo vệ bạn bè và tin tưởng lẫn cho cho tới phút cuối mới là lớp giành chiến thắng. Phải không mọi người?"
Gần như đồng thanh, tất cả học sinh trong lớp đều gật đầu đồng ý.
"Đối mặt với thực tế đi, Shibata. Tình hình bây giờ đã khác năm ngoái nhiều lắm rồi, khó khăn đủ bề. Cái giá của việc không chịu khai trừ một ai, chúng ta đã mất quá nhiều điểm cá nhân rồi. Mặt khác, cả ba lớp còn lại đều không ngừng tiến bộ.”
"Họ sẽ không duy trì mãi được đâu."
"Tại sao cậu lại chắc rằng họ sẽ không duy trì mãi được?"
"Nếu vậy thì để tớ hỏi cậu, cậu có bằng chứng nào cho thấy họ sẽ duy trì được?"
"Cậu chỉ cần nhìn xem lớp ta hiện đang ở đâu, chúng ta đã từng chễm chệ ở vị trí thứ hai và giờ thì đang phải đối mặt với nguy cơ bị tụt xuống đứng cuối."
"Cậu mới là người nên phải nhìn vào thực tế, Kanzaki. Hiện giờ chúng ta đang ở lớp B. Không quan trọng có là 1 điểm hay 100 điểm, thì ngay lúc này đây, chúng ta đang ở lớp B, đúng không? Và kể cả có bị tụt lại một chút, chúng ta sẽ sớm quay trở lại thôi.”
(bệnh nhân ung thư mà lạc quan đc như Shibata thì tốt)
Từ nãy đến giờ, Kanzaki phải hứng chịu rất nhiều áp lực từ những người xung quanh, nhưng cậu đã cố hết sức để giữ vững lập trường của mình.
Chính cậu cũng đã đấu tranh để khiến bản thân phải tự vấn về ý tưởng điên rồ này.
"Kanzaki-kun. Tớ hiểu cậu muốn lớp ta có nhiều cơ hội hơn để giành chiến thắng. Nhưng có những lựa chọn mà cậu không bao giờ nên thực hiện. Tớ tin ‘đề xuất’ này là một trong số đó. Không phải điểm lớp không quan trọng, nhưng ngay từ đầu thì việc đưa điểm lớp và bạn bè lên bàn cân đã là một sai lầm rồi.”
Câu nói của Ichinose đã củng cố thêm quyết tâm cho các học sinh trong lớp.
Không, từ đầu họ đã quyết định đặt bạn bè lên trên hết rồi, chỉ là bây giờ niềm tin đó càng trở nên vững chắc hơn thôi.
Kanzaki tỏ ra vô cùng thất vọng.
Lớp của cậu thường bị các lớp khác nhìn bằng ánh nhìn ghen tị.
Bởi họ luôn luôn thân thiện, vui vẻ và theo chủ nghĩa hòa bình, họ là một tập thể lý tưởng có thể cân bằng giữa cả học tập và thể thao.
Đây là một lợi thế do Ichinose, lớp trưởng của họ, tạo ra. Nhưng mặt khác nó cũng có một nhược điểm lớn. Sức ảnh hưởng của cô ấy đã khiến cả lớp bị hút theo và tạo ra một môi trường nơi mà chẳng ai nghĩ tới việc chơi xấu hay những kế hoạch ngầm.
Ngay cả khi ‘đề xuất’ này nói rằng: ‘Cả lớp sẽ được lên lớp A nếu đuổi học một học sinh’, chắc chắn họ vẫn sẽ ưu tiên bạn bè lên trên hết.
Một tư tưởng đã ăn sâu vào máu: ‘Thà ở lại lớp B còn hơn là bỏ rơi bạn bè.’
Một lần nữa, Kanzaki phải nhắc nhở bản thân rằng đó là khuyết điểm duy nhất và lớn nhất của lớp cậu.
"... Tôi đoán cậu đã nói đúng. Có lẽ tôi là người sai ở đây."
Để khắc phục những thiếu sót này, Kanzaki sẵn sàng chấp nhận rủi ro và thử hành động một cách quyết liệt.
Cậu biết mình không phải người phù hợp với công việc này, nhưng cậu buộc phải làm vậy vì không còn ai cả.
"Các cậu sẽ làm gì nếu tôi nhất định ủng hộ ‘đề xuất’ tới cùng? Trong bài kiểm tra đặc biệt này, chỉ 1 lá phiếu duy nhất cũng có rất nhiều quyền lực. Tôi có thể bỏ qua ý chí của 39 người các cậu và tiếp tục bỏ phiếu Đồng ý."
"Cậu không thể làm vậy được. Nếu dùng hết thời gian, chúng ta sẽ mất tận 300 điểm lớp, đồng nghĩa với việc từ bỏ cuộc đua với các lớp khác."
Tất nhiên là không ai muốn để hết thời gian cả.
"Như nhau cả thôi. Nếu từ bỏ 100 điểm này, tôi không nghĩ chúng ta sẽ tốt nghiệp được ở lớp A. Vậy nên cho dù là mất 100 hay 300 điểm lớp, ít nhiều ra sao cũng chẳng quan trọng."
"Đủ rồi. Các em hãy dừng việc thảo luận lại, giờ là lúc tiến hành bỏ phiếu."
Hoshinomiya cắt lời Kanzaki và bắt đầu đếm ngược 60 giây.
Màn hình máy tính bảng hiển thị hai nút Đồng ý và Phản đối.
Kanzaki im lặng nhìn vào 2 lựa chọn. Cả lớp cũng ngừng nói và bầu không khí im ắng nhanh chóng trùm lên lớp học. Chỉ mất chưa đầy 5 giây để 39 học sinh kia hoàn tất việc bỏ phiếu.
Chỉ còn lại một mình Kanzaki.
Cậu hạ quyết tâm và nhấn nút, đồng thời Hoshinomiya cũng đứng lên.
"Được rồi. Tất cả các em đều đã bỏ phiếu xong, cô sẽ công bố kết quả ngay bây giờ."
------------------------------------------------------
Kết quả vòng bỏ phiếu thứ 2:
| Đồng ý: 1 phiếu | Phản đối: 39 phiếu |
------------------------------------------------------
Bất chấp những nỗ lực tuyệt vọng để thuyết phục mọi người, kết quả vẫn không có gì thay đổi so với vòng bỏ phiếu đầu tiên.
Lá phiếu Đồng ý duy nhất vẫn là của Kanzaki.
"Cậu đang đùa đấy à ..."
"Kanzaki-kun, chẳng lẽ cậu thực sự nghiêm túc ủng hộ ‘đề xuất’ này sao?"
Những người bạn cùng lớp của cậu, bao gồm cả Ichinose, tỏ ra sững sờ hơn là tức giận khi thốt lên những lời đó.
Tuy nhiên, bầu không khí trong lớp đã bắt đầu thay đổi từng chút một do sự kiên định của Kanzaki.
"Đúng. Tôi đã sẵn sàng bỏ phiếu Đồng ý thêm một lần nữa. Tôi muốn ủng hộ ‘đề xuất’ này."
Trước những lời này, cả lớp chỉ biết im lặng mặc dù thời gian thảo luận chỉ vừa mới bắt đầu.
"Nếu tôi tiếp tục bỏ phiếu Đồng ý, sau một vài giờ, các cậu có thể sẽ vượt qua được những rào cản trong suy nghĩ của mình. Chúng ta không còn cách nào khác ngoài việc làm rõ xem liệu lá phiếu của các cậu có thực sự là lựa chọn đúng đắn không."
Kanzaki nói rằng cậu sẵn sàng sử dụng ba tiếng rưỡi còn lại để tranh luận.
"Cách duy nhất để thoát khỏi tình trạng này là thay đổi ý kiến ​​và thống nhất ủng hộ ‘đề  xuất’."
“Cậu đang nói gì vậy, Kanzaki-kun? Điều đó không ...”
"Không cái gì? Tư tưởng của cậu mới là không thực tế. Không một ai trong lớp này chấp nhận việc hy sinh một thành viên, ngoại trừ tôi. Nhưng như vậy không có nghĩa là tôi sẽ thay đổi lá phiếu của mình."
Kanzaki cắt ngang lời Ichinose và tiếp tục nói.
"Vậy thì thực sự chỉ có một cách. Tất cả hãy bỏ phiếu Đồng ý và trục xuất tôi khỏi trường."
Kanzaki muốn thay đổi cách nghĩ của lớp dù có phải hy sinh chính bản thân mình.
"Nếu các cậu không đủ can đảm để thực hiện việc đó, chúng ta sẽ chẳng bao giờ lên được lớp A. Nếu đúng như vậy thì quãng thời gian cao trung còn lại chỉ là vô ích. Tôi thà bỏ học và tìm một con đường khác để theo đuổi còn hơn."
Nghe có vẻ là một ý định điên rồ, nhưng đó là cách duy nhất mà Kanzaki có thể làm.
Không đời nào cái lớp học luôn đứng về phía kẻ yếu này lại chấp nhận việc đuổi học một thành viên. Tuy nhiên, Kanzaki cũng chẳng mong đợi bất kỳ vận may nào và sẵn sàng đối mặt với hình phạt nặng nhất.
Các vòng bỏ phiếu được lặp lại thêm 3 lần nữa, với khoảng thời gian 10 phút giữa mỗi lần bỏ phiếu.
Tổng cộng, 5 vòng bỏ phiếu đã được tiến hành, tất cả đều kết thúc với 1 phiếu Đồng ý và 39 phiếu Phản đối.
Không có sự thay đổi nào cả, màn hình luôn lặp lại cùng một kết quả.
"Ugh, được rồi, các em sẽ có một khoảng thời gian thảo luận nữa."
Có lẽ đã quá mệt mỏi với sự trì trệ, Hoshinomiya chẳng thèm giấu giếm sự khó chịu của mình. Người giám sát đứng phía cuối lớp học không có ý kiến gì về thái độ của giáo viên.
Vai trò của họ là duy trì sự công bằng.
Cho dù học sinh có đang trêu đùa hay giáo viên cảm thấy bất mãn, đó vẫn là một hành động nằm trong sự cho phép của nội quy.
Nhưng kể từ đó đã hơn 30 phút đồng hồ trôi qua, tức là sau khi lặp lại 3 vòng bỏ phiếu, kết quả vẫn được giữ nguyên. Thứ họ nhận được luôn là hai con số mãi không chịu thay đổi.
"Đã hơn một tiếng rồi phải không? Chỉ còn một ‘đề xuất’ cuối cùng này..."
"Nhưng không thể nào khác được. Chúng ta phải đợi cho đến khi Kanzaki-kun bỏ phiếu cùng với mọi người thôi."
39 người còn lại đều hy vọng rằng Kanzaki sẽ mất kiên nhẫn và chuyển qua bỏ phiếu Phản đối.
Lúc đầu, họ cố gắng thuyết phục một cách nhẹ nhàng, rồi sau đó họ chỉ trích một cách gay gắt hơn, nhưng Kanzaki vẫn im lặng và giữ nguyên quan điểm.
"Các em, cô chán việc giữ im lặng lắm rồi, cô có thể kể cho các em một câu chuyện được không? Còn nếu các em không có hứng thú thì cứ bỏ qua đi."
Sau khi quan sát các học sinh của mình đang chật vật với kỳ thi, Hoshinomiya lên tiếng.
"Thực ra, khi còn là một học sinh, cô cũng phải trải qua một tình thế giống như các em vậy. Các em biết tại sao không? Bởi vì cô đã từng tham gia bài kiểm tra đặc biệt này. Và nội dung của ‘đề xuất’ thứ năm giống hệt ‘đề xuất’ mà các em đang đối mặt."
"Sensei chẳng mấy khi kể về hồi đi học của mình thì phải. Đây là lần đầu tiên, đúng không ạ?"
Lớp Ichinose và Hoshinomiya có một mối quan hệ rất tốt. Ngay từ những ngày đầu, họ đã biết rằng Hoshinomiya từng học tại trường này. Và không ít học sinh đã cố gắng hỏi Hoshinomiya về thời đi học của cô ấy, nhưng có thể nói rằng Hoshinomiya chưa bao giờ kể về nó một cách nghiêm túc cả.
"Cô nhớ rằng lớp cô cũng bị mắc kẹt với ‘đề xuất’ này trong một thời gian dài, mặc dù hoàn cảnh khi đó rất khác so với các em."
Hoshinomiya cười nhạt, như thể cô ấy đang nhớ lại về những ngày đó vậy.
"Đó là ‘đề xuất’ cuối cùng, lớp cô buộc phải đưa ra lựa chọn, điểm lớp hay bạn bè. Đã có rất nhiều cuộc tranh cãi nổ ra, thậm chí các bạn nam còn túm lấy cổ áo nhau nữa."
"Như vậy có hơi hung hăng quá không?"
Họ không thể hình dung ra nổi một cảnh tượng như vậy sẽ xảy ra trong lớp của mình, khi mà mọi người giận dữ túm lấy cổ áo nhau.
Shiranami nhìn sang những nữ sinh khác và cười khổ.
"Nhưng kỳ thi được tổ chức ở thời điểm khác với các em. Đó là học kỳ ba của năm ba, lớp cô phải nhắm đến mục tiêu cao nhất bằng tất cả sức lực của mình. Nếu nói về việc đuổi một thành viên, nhiều người bạn hẳn sẽ nổi giận. Nhưng đôi khi cũng phải chấp nhận hy sinh để giành chiến thắng, phải không? Nếu trong tình huống mà chỉ cần 100 điểm nữa thôi là lên được lớp A, liệu mọi người có đưa ra một quyết định tương tự không?"
Hoshinomiya biết chính xác những gì Kanzaki muốn hỏi và nói thẳng ra thành lời.
"Cậu không thể đuổi học một thành viên được. Chúng ta sẽ cố gắng bù đắp lượng điểm đó trong kỳ thi đặc biệt tiếp theo."
"Nếu không có lần sau thì sao? Nếu kỳ thi đặc biệt này là kỳ thi cuối cùng trước khi tốt nghiệp thì sao? Giả sử lúc đó các cậu đang học lớp A, lớp mà các cậu hằng ao ước. Nhưng chúng ta chỉ hơn lớp B xếp dưới có vài chục điểm. Nếu ưu tiên bảo vệ bạn bè, các cậu sẽ lại tụt xuống lớp B. Bởi vì những lớp khác sẽ làm gì? Tất nhiên, họ không còn lựa chọn nào khác nếu muốn bắt kịp chúng ta, họ sẽ khai trừ một thành viên để đổi lại 100 điểm lớp."
Dù trong lớp có bao nhiêu người tốt bụng đi chăng nữa thì họ cũng phải cân nhắc điều này. Nếu chọn bảo vệ bạn bè của mình, họ gần như chắc chắn sẽ rơi xuống lớp B.
"Các cậu có muốn được tự định đoạt số phận của lớp không? Hay các cậu muốn đánh cược vào một giấc mơ viển vông, khi mà cái lớp B đó sẽ từ bỏ lớp A và quyết định không để ai phải bỏ học?"
Những người bạn của Kanzaki, những người đã liên tục tranh cãi chống lại cậu, cuối cùng cũng bắt đầu cứng họng lại.
"Đó là một câu hỏi khó nhằn. Hiện tại thì chúng ta đang không ở trong tình huống đó. Nhưng có một điều chắc chắn. Nếu các cậu muốn lên được lớp A, sẽ có lúc các cậu phải đưa ra lựa chọn bằng cách oẳn tù tì, bời vì không còn nhiều thời gian nữa đâu."
"Vào lúc đó .. lớp của sensei đã đưa ra lựa chọn nào ạ?"
"Lớp cô á? ... Tất nhiên, mọi người đã quyết định loại bỏ thành viên không cần thiết. Cuối cùng thì bản thân mình vẫn là quan trọng nhất, không phải bạn bè hay bạn tâm giao. Về bản chất, không có gì sai khi tự cứu mình cả."
Tất cả đều muốn tốt nghiệp ở lớp A cùng nhau. Đó là suy nghĩ chung của mọi người.
Nhưng trong thâm tâm thì họ chưa thể chắc chắn được. Bạn bè hay bản thân? Nhiều học sinh chỉ biết im lặng khi được yêu cầu trả lời câu hỏi này.
"Với cương vị là một giáo viên, cô không được phép nói thêm gì nữa. Cô sẽ tôn trọng cả hai lựa chọn. Nhưng đừng đưa ra bất kỳ quyết định mơ hồ nào. Nếu các em chỉ là bạn bè ngoài mặt, vậy thì đừng chần chừ, hãy ưu tiên điểm lớp của mình trước. Các em mới chỉ quen nhau được một năm rưỡi thôi phải không? Cô chắc rằng vết thương do đánh mất bạn bè sẽ lành theo thời gian. Thực tế thì việc ba học sinh phải bỏ học hồi năm ngoái đã là chuyện của quá khứ rồi. Nhưng nếu không thể lên được lớp A, thất bại đó sẽ ám ảnh các em suốt đời. Còn nếu các em thực sự quan tâm đến bạn bè của mình, các em phải đặt họ lên ưu tiên hàng đầu."
Hoshinomiya kết lại lời khuyên của mình và tránh ánh mắt của người giám sát. Cô không công khai ủng hộ lựa chọn nào cả, cô chỉ nêu ra những ưu và nhược điểm trong cả hai trường hợp.
Vòng bỏ phiếu tiếp theo diễn ra ngay sau khi cả lớp nghe xong câu chuyện này. Mọi người đều lưỡng lự khi phải bấm nút, dù là Đồng ý hay Phản đối.
Nó kéo dài tới gần 1 phút, và kết quả là 1 phiếu Đồng ý và 39 phiếu Phản đối. Giống như trước đây, chẳng có gì thay đổi cả.
Hoshinomiya không hề tỏ ra ngạc nhiên, đúng hơn thì đó chính là điều mà cô mong đợi.
"Này, Kanzaki-kun. Chúng ta có thể dừng chuyện này lại được không? Quá đủ rồi."
Ngay sau khi vòng bỏ phiếu kết thúc, Himeno lên tiếng bằng một tông giọng hững hờ.
"Tôi hiểu Kanzaki-kun và Hoshinomiya-sensei đang muốn nói gì, nhưng tôi không nghĩ điều đó sẽ khiến chúng tôi bỏ phiếu ủng hộ ‘đề xuất’ tại đây và ngay bây giờ. Tôi chắc rằng mọi người sẽ không đổi ý kể cả khi hết thời gian."
Để bảo vệ bạn bè của mình, họ sẵn sàng chịu mất 300 điểm lớp. Đây là nhận thức không chỉ của Himeno mà còn là của rất nhiều học sinh khác nữa. Đáp lại, Ichinose cũng bày tỏ suy nghĩ của riêng mình.
"Tớ cũng hiểu ý của Kanzaki-kun và Hoshinomiya-sensei. Đúng, tớ hiểu những gì cậu đang nói. Nhưng đó chỉ là câu hỏi chúng ta phải làm gì khi bị đặt vào một tình thế như vậy. Tớ hiểu tại sao mọi người lại tỏ ra lưỡng lự và tớ không nghĩ đó là một điều xấu. Nhưng ... nếu đặt tớ vào hoàn cảnh đó, tớ không thấy việc lên được lớp A sẽ có ý nghĩa gì nếu bạn bè của tớ đang không ở đó. Vậy thì phải làm gì đây? Để tránh một tình huống tương tự, tớ nghĩ điều quan trọng là phải đảm bảo rằng chúng ta sẽ lên được lớp A một cách vững chắc, để không bao giờ phải đưa ra một lựa chọn vô lý như vậy."
(Ichinose cưới mẹ thằng Shibata đi, xong mở dịch vụ tư vấn cho bệnh nhân ung thư)
"Điều đó quá lý tưởng ... Một lớp A hoàn toàn áp đảo và không có ai phải bỏ học. Chúng ta sẽ cần bao nhiêu điểm lớp để biến nó thành hiện thực đây?"
"Có thể hiện tại chúng ta không đủ mạnh. Nhưng tớ muốn nhắm tới hình mẫu đó."
Những người bạn cùng lớp của Ichinose lắng nghe một cách chăm chú và gật đầu liên tục khi cô nói với họ rằng đó có thể chỉ là một giấc mơ.
Kanzaki kháng cự cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
Nếu cậu tiếp tục bỏ phiếu Đồng ý, họ sẽ bị hết thời gian, như Himeno đã nói.
"Cùng nhau cố gắng nhé, Kanzaki-kun."
"... Tôi hiểu rồi."
Họ sẽ không thay đổi.
"Theo cách riêng của tôi, tôi muốn lớp học này buộc phải thay đổi. Nhưng có vẻ tôi không đủ năng lực để làm điều đó ... tôi nghĩ mình không đủ tốt."
Lớp học này sẽ không thay đổi.
‘Tôi không biết liệu mình sẽ kết thúc ở lớp B hay D, nhưng tôi khá chắc rằng sẽ không bao giờ vào được lớp A. Khoảng thời gian vừa rồi là đủ để tôi tin vào điều đó.’
Vẻ mặt của Kanzaki khi cậu chấp nhận nghe theo mọi người trông thật nhạt nhòa, hoàn toàn không có một chút sinh khí nào trên khuôn mặt đó. Sau khi vòng bỏ phiếu kết thúc, tất cả đều coi như ban đầu chưa từng xảy ra chuyện gì.
Câu trả lời được 40 người đưa ra là …
---------------------------------------------------
Kết quả vòng bỏ phiếu thứ 10:
| Đồng ý: 0 phiếu | Phản đối: 40 phiếu |
---------------------------------------------------
Kanzaki chấp nhận từ bỏ điểm lớp để bảo vệ các bạn của mình.
"’Đề xuất’ cuối cùng đã được hoàn thành, kỳ thi đặc biệt chính thức kết thúc tại đây."
"Ổn rồi, Kanzaki-kun. Chúng ta sẽ nhận được 50 điểm lớp làm phần thưởng."
Thời gian bỏ phiếu vẫn còn khoảng 3 giờ. Học sinh không được phép ở lại trường, nhưng họ sẽ có nhiều thời gian rảnh.
"Nhân tiện, có vẻ như Lớp A cũng đã hoàn thành kỳ thi đặc biệt của họ."
"Thật sao? Lớp của Sakayanagi thực sự rất ấn tượng."
“Tức là lớp của Ryuuen-kun và Horikita-san vẫn đang thi phải không ạ?”
"Đúng. Các em, đừng gây tiếng ồn khi tan học. Các lớp khác vẫn đang trong thời gian thực hiện kỳ thi đặc biệt, các em chú ý không được quấy rầy. Hãy trật tự và rời khỏi chỗ ngồi, các thầy cô sẽ hướng dẫn các em."
Khi cả lớp đều đang chia sẻ niềm vui vì đã vượt qua kỳ thi đặc biệt, Kanzaki lặng lẽ đứng dậy khỏi chỗ ngồi của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com