Xwz
Tiếng chuông điện thoại vang lên giữa căn phòng khiến cho người đang nằm trên giường tỉnh giấc. Với tay lấy chiếc điện thoại, nhìn số điện thoại hiện lên, chần chừ một lúc, "Triệu Lỗi tiên sinh, xin chào, tôi là người của bên 'Tinh quang đại thưởng', chúng tôi muốn mời anh làm khách mời của trong mục hot streamer. Ngày hôm đó anh có thể đến được không?""À...." Triệu Lỗi nghe một lúc rồi trả lời lại "Xin lỗi, tôi không có dự định tham gia những hoạt động như vậy."Cúp điện thoại, Triệu Lỗi ngồi hẳn người dậy,Lại ngủ đến trưa rồi, Triệu Lỗi nghĩ, đêm qua nằm mơLại... mơ thấy anh ấy...Gia Gia...--------Diệu Sâm đang chuẩn bị thu dọn đồ đi ăn trưa cùng Trương Nhan Tề, điện thoại đột nhiên hiện lên wechat của Triệu Lỗi.Bác sĩ Diêu, một lát nữa tôi sẽ qua tìm anh, anh có thời gian không?"Diêu Sâm!!" - Chưa thấy người đã thấy tiếng của Trương Nhan Tề vọng vào ''Làm gì thế? Đi thôi!""Tề Tề, xin lỗi nhé, Triệu Lỗi vừa nhắn tin, bảo lát nữa sẽ qua đây... có thể sẽ không đi cùng được rồi..."Mặt Trương Nhan Tề lập tức xị xuống: "Là bệnh nhân làm streamer du lịch của cậu đấy hả? Cậu vì anh ta mà lỡ hẹn với tớ mấy lần rồi!!""Tình trạng của anh ấy... có chút đặc thù..." - Diêu Sâm vỗ vai cậu bạn, tỏ ý xin lỗi"Bệnh nhân mắc bệnh tâm lý, làm gì có ai không đặc biệt. Tại sao cậu lại để tâm đến người ta như vậy? Không phải nhìn thấy người ta đẹp trai rồi đấy chứ?""Nói gì vậy, tình trạng của Triệu Lỗi thực sự có chút đặc thù" Diêu Sâm phục luôn cái trí tưởng tượng của Trương Nhan Tề"Thực ra, Triệu Lỗi trước đây là cảnh sát. Trong một lần thực hiện nhiệm vụ, một vị cảnh sát khác trong đội bị mất tích. Vị cảnh sát đó... là người yêu của Triệu Lỗi" Thở dài một tiếng, Diêu Sâm tiếp tục kể "Hơn một năm nay, Triệu Lỗi luôn gặp phải ác mộng, tính cách cậu ấy bướng bỉnh, không buông bỏ được... tớ thực sự rất lo lắng"--------Diêu Sâm và Trương Nhan Tề hủy đi buổi hẹn, đặt đồ ăn ngoài rồi giải quyết ngay trong phòng khám. Khoảng gần 1h, Triệu Lỗi tới, Diêu Sâm nhìn tinh thần của Triệu Lỗi khá ổn, vẫn là hình ảnh gọn gàng thường thấy, chỉ là quầng thâm dưới đôi mắt đó, có lẽ lại là ác mộng vây quanh."Lại nằm mơ sao?" - Diêu Sâm đi thẳng vào vấn đề"Ừ""Vẫn là mơ thấy cậu ấy?""Ừ"Diêu Sâm thở dài một tiếng, ngữ khí trở nên nhẹ nhàng hơn "Lỗi Lỗi, nhắm mắt lại, thử nhớ lại xem, cậu đã nằm mơ thấy gì?"Triệu Lỗi nhắm mắt lại, trong đầu hiện lên vô số hình ảnh, cuối cùng dừng lại vào một buổi sáng đầy nắng đó.--------Nhận được nhiệm vụ, nói hôm nay sẽ có băng nhóm thực hiện giao dịch ở bến cảng. Tổ của Triệu Lỗi mới sáng sớm đã mai phục sẵn ở cảng, đợi đến khi chúng xuất hiện thì một lưới tóm gọn. Thế nhưng đã quá một tiếng theo như tin tình báo, bến cảng vẫn không có chút động tĩnh gì. Triệu Lỗi sốt ruột, lắc đầu mãi."Sao thế? Không thoải mái?" - Yên Hủ Gia nhẹ giọng hỏi."Không có gì, em đang nghĩ xong vụ này thì muốn đi ăn lẩu một bữa""Được, xong vụ này, anh dẫn em đi ăn."Triệu Lỗi gật đầu, ánh nắng chiếu trên gương mặt của Yên Hủ Gia. Muốn nói gì đó, gương mặt của Yên Hủ Gia lập tức trở nên nghiêm túc, thông báo qua tai nghe"Tất cả chú ý, mục tiêu xuất hiện, chuẩn bị hành động!"Triệu Lỗi chạy theo sau Yên Hủ Gia, tiếng sóng biển quá lớn, lớn đến mức tiếng bước chân cũng chẳng thể nghe được.Lúc bước lên được thuyền giao dịch đó, nhìn thấy số lượng người trên thuyền khi đó, Triệu Lỗi liền biết vấn đề do đâu. Số lượng người rõ ràng hơn rất nhiều so với tình báo, chúng còn có cả vũ khí, rất rõ ràng là chúng đã biết bọn họ sẽ mai phục ở đây, cố ý dụ họ lên thuyền. Yên Hủ Gia thấy thế, đưa một tay chắn cho Triệu LỗiTrận chiến cứ thế rồi diễn ra, bên tai Triệu Lỗi chỉ còn tiếng súng và tiếng quyền cước. Lực lượng của hai bên khác nhau, Triệu Lỗi vừa nổ súng, vừa nghĩ cách đưa mọi người rời khỏi đây"Đội trưởng!!!" - Trong sự hỗn loạn đó, Triệu Lỗi láng máng nghe được ai đó hét lên. Cố gắng tìm kiếm hình ảnh của Yên Hủ Gia, nhưng người trên thuyền quá đông, Triệu Lỗi không thể tìm được Yên Hủ Gia.Người bị thương càng lúc càng nhiều, tình thế này không thể trụ được lâu, Triệu Lỗi liền ra lệnh "Rút lui! Nhanh lên!""Đội trưởng!!!"Cả đội đã rút đến đầu tàu, lần này thực sự đã nghe thấy có người hét lên, Triệu Lỗi quay đầu, nhìn thấy Yên Hủ Gia bị cả đám người vây quanh mọt góc khác của con thuyền."Triệu Lỗi! Mau đưa mọi người rút lui! Nhanh!" - Súng của Yên Hủ Gia đã bị cướp, chỉ có thể dùng nắm đấm đối phó.Mọi người đã rút hết về đầu thuyền, Triệu Lỗi đành phải bỏ lại Yên Hủ Gia, cố gắng đỡ thành viên khác xuống tàu. Tất cả đều đỡ cho những thành viên bị thương khác xuống thuyền.Đảm bảo an toàn cho mọi người, Triệu Lỗi quay trở lại thuyền, Yên Hủ Gia không thể đánh lại được, giờ đã bị chúng ghim tại lan can thuyềnNgay giây tiếp theo, một trong số chúng nhìn thấy Triệu Lỗi đang chạy đến, giơ súng ra bắn cậu"Gia Gia!!"Là Yên Hủ Gia vùng dậy, đẩy tên đó xuống biển... cùng nhau...--------"Gia Gia!" - Triệu Lỗi mở mắt ra, mồ hôi lạnh cứ từng giọt chảy xuống. DIêu Sâm nắm chặt lấy bàn tay đã lạnh của Triệu Lỗi"Lỗi Lỗi, Lỗi Lỗi, nhìn tôi, tôi là Diêu Sâm đây... cậu vẫn ổn chứ?"Tầm nhìn của Triệu Lỗi dần hướng về phía Diêu Sâm, nặng nề thở một tiếng"Vẫn ổn..""Đây là lần đầu tiên cậu mơ thấy khung cảnh này."Triệu Lỗi cúi đầu, Diêu Sâm ngầm hiểu, quay trở lại bàn làm việc, ghi ra một đơn thuốc."Cậu cũng sắp bắt đầu lại công việc rồi, đơn thuốc này nhớ uống đầy đủ.""Được... Tôi biết rồi."--------Từ phòng khám trở về nhà, trời cũng đã trở tối. Nằm trên chiếc sofa, nhớ lại những thứ cậu đã mơ thấy.Ngày hôm đó ánh nắng cực kỳ chói mắt, cậu cũng chẳng kịp nhìn mọi thứ rõ ràng, hình bóng của Yên Hủ Gia biến mất nhanh chóng giữa sóng biển. Triệu Lỗi chỉ nhớ những bọt sóng nuốt mất Yên Hủ Gia đó rất sáng, đâm vào mắt cậu, rất đau...Ứng viện đến khi nào, băng đảng trên thuyền bị bắt thế nào, bản thân cậu được đưa đến bệnh viện thế nào, mọi thứ cậu đều không nhớ. Cậu ngây ngốc nhìn vị trí bên mình, chẳng phải đã nói là cùng nhau đi ăn lẩu hay sao? Anh... đi đâu rồi?Không phải chưa tìm qua, đội cứu hộ đã tìm kiếm bao lâu, Triệu Lỗi cũng ở tìm kiếm từng đó. Thế nhưng, người không tìm thấy, thi thể cũng không có. Biển lớn đến thế, chẳng thể tìm được gì.Nước mắt của Triệu Lỗi cứ thế rơi xuống...Gia Gia... anh giờ đang ở đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com