TruyenHHH.com

xuyên về nơi có anh

CHƯƠNG 3

ThyGiang404

Tiêu Du phân vân nhưng cũng nhanh chóng đáp lại:

-Vậy ông xem chiếc đồng hồ này sẽ đổi được bao nhiêu ạ!ông lão liền nói:

-Khoảng 600 đồng không hơn không kém.ông vừa dứt câu cô liền hoảng hốt(vì đây là bản giới hạn nếu có cầm đồ ở thời của cô thì chắc có thể đổi được 6 chiếc túi gucci.)

cô hỏi lại ông chủ:-Liệu có thể tăng gí lên được không ạ chiếc đồng hồ này là bố cháu mua ở pháp nó rất đắt đấy ạ vừa này ông chỉ trả nữa giá của chiếc đồng hồ này thôi đấy ạ!

Ông lão nói tiếp: được rồi 700 thì chốt không thì ta không lấy được đâu.Tiêu Du suy nghĩ bản thân trong thời gian sắp tới phải chịu đói rét không nơi ở mình chỉ dùng cách này 1 thời gian thôi khi nào có lại được tiền sẽ đi chuộc chiếc đồng hồ lại cũng không muộn

cô miễn cưỡng đồng ý và nói:

-Dạ.... thôi được rồi cháu đồng ý 700 ạ ông hãy giúp cháu giữa chiếc đồng hồ này nhé cháu nhất định sẽ quay lại chuộc nó ạ.Cảm ơn ông.

sau khi kí tay ông đưa tiền cho cô rồi nhìn chiếc đồng hồ trên tay vui vẻ mỉm cười.

Cô luyến tiếc quay đi nhìn số tiền trên tay cô nhanh chóng chạy đi mua cho mình một chiếc áo khoác lông ấm áp  rồi chạy lại quầy màn thầu trả tiền cho ông chủ tiện mua cho Lý Mai để lót dạ.

quay lại sân bay Lý Mai vẫn ngồi đó nhưng trộng kiệt sức vô cùng Du Du đưa bánh cho cô lúc đầu cô vãn ngại ngùng từ chối nhưng vẫn bị Tiêu Du thuyết phục.Ăn xong Lý Mai tạm biệt Tiêu Du cảm ơn vì đẫ giúp đỡ nhiều như vậy sau đó liền rời đi.

Cô ngồi bơ vơ giữa khoảng người mệnh mông được một lúc thì nghe thấy tiếng hét thất thanh trong nhà vệ sinh nữ vang ra.

-ôi trời ơi có người tự tử ôi trời ơi đáng sợ quá cứu người đi.

Đám người nhanh chóng tụ lại đưa người tự tử ra nhanh chóng goi điện cho cảnh sát địa phương.Khoảng 1 lúc sau thì có đám người mặc quân phục chạy vào xem tình hình được 5p thì thông báo người đó tử vong. Tiêu Du cũng không dám tò mò xem người đó là ai chỉ ngồi một bên suy nghĩ mình nên đi đâu thì nghe 1 trong những quân nhân lên tiếng đây là 1 cô gái 20 tuổi tên Lý Mai không có người thân đi cùng.Tiêu Du liền không khỏi tò mò liền chạy đén xem thử len lỏi vô đám đông thì thấy đó là cô gái vừa nãy cô lặng người không tin vào mắt mình cô chạy ra khỏi đám đông kiểm tra lại túi áo khoác thì thấy có một bức thư và 1 khoản tiền 300 đồng nội dung bức thư là:"-chị ơi lúc chị đọc được bức thư này chắc em cũng đã rời khỏi thế giới này rồi. Em là Lý Mai ,mẹ em mới mất cách đây 5 ngày thôi.Mẹ để lại cho em một khoản tiền bảo em quay về chỗ dì em, dì em là lý Hồng ở Hồng Thạch Tỉnh nhưng em chẳng còn gì để luyến tiếc cuộc sống này nữa chị là người duy nhất quan tâm em thấy rất cảm kích chị hãy giữ số tiền này mà làm những việc chị thích nhé!cảm ơn chị rất nhiều!em Lý Mai".

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com