TruyenHHH.com

Xuyen Thanh Vo Cua Chu Nam Chinh Tap Lam Tham Tham

Khi Lâm Phi Phi tỉnh dậy liền cảm thấy đầu đau như búa đổ, cả người mệt mỏi không sức sống liền cảm thấy kỳ lạ. Cô nhớ hôm qua cô không có làm việc gì nặng mà, sao lại mệt và đau thế này. Hay.... Là đến tháng. Chết.
Nghĩ đến điều này, Lâm Phi Phi liền lật tung cái chăn đang đắp khỏi người cô, nhìn qua thấy cái chăn này bình thường không phải chăn mình, nhưng cô không để ý nhiều lắm, chỉ mong không phải lại chảy ra ga chứ.
Sau khi kiểm tra, Lâm Phi Phi thấy có máu ở ga, cùng thân thể đang trần truồng, nghĩ phải hay không cô bị bắt cóc rồi cưỡng gian, nhưng thân thể này hình như không phải cơ thể cô, ngực to, eo thon, cô không có. Nghĩ một hồi, Phi Phi liền cảm thấy thân thể lại mệt mỏi muốn nằm xuống. Lâm Phi Phi liền lấy tay gãi đầu theo thói quen, cô liền hoảng. A, mái tóc ngắn của cô sao lại dài thế này??? Bàn tay nhỏ bé, đây không phải là tay cô. Nghĩ đến điều này, Lâm Phi Phi liền xâu chuỗi các chuyện cái chăn chăn và thân thể mệt mỏi lại với nhau, cô liền phát hiện, Phi Phi cô- xuyên không rồi.
Nghĩ đến việc xuyên không này, cảm xúc trong cô liền lẫn lộn. Xuyên sách thì vui, y như trong truyện, nhưng tự dưng nhớ nhà và cha mẹ quá đi. Ô huhu.
[Cạch]
Bỗng tiếng cửa mở ra, một bóng dáng cao lớn bước vào. Người đàn ông mang trên mình khí chất sang chảnh pha chút lười biếng như chú mèo quý tộc. Anh mặt một bộ âu phục cắt may khéo léo màu đen. Ánh mắt cùng gương mặt mang chút lười biếng.
Cố Nhất Thành nhìn người phụ nữ đang nằm trên giường, đôi mắt lười biếng như chú mèo liền trở nên dịu dàng nhu hòa. Cuối cùng cô ấy cũng thuộc về anh.
Lâm Phi Phi mãi chìm trong suy nghĩ mình đã xuyên nên không để ý có người đang nhìn. Mãi, Phi Phi liền cảm thấy ai đó cứ nhìn mình thì phải, cô theo bản năng nhìn về hướng khiến cô cảm giác ai đang nhìn cô.
Thấy một người đàn ông có gương mặt baby, khiến người ta không thể đoán tuổi đang nhìn, Lâm Phi Phi liền cảm thấy xấu hổ. Nghĩ. Gương mặt cô liền đỏ lên. Lại nghĩ. Cô đang trong tình trạng trần chuồng, tuy có chăn nhưng cô không quen để bộ dạng như này. Liền không quan tâm người đàn ông kia là ai, Lâm Phi Phi liền tức giận quát, thật ra không tìm thấy gì để ném:
"Anh là ai, mau mau cút ra ngoài" Tức giận thở phì phò nhìn tên kia khẽ nhăn mày.
Thật ra trong đầu Cố Nhất Thành đang nghĩ ' chẳng nhẽ cô ấy liền giả bộ không quen mình để chặt đứt quan hệ với mình' nghĩ đến điều này, anh liền tức giận, muốn rời khỏi anh, nghĩ cũng đừng nghĩ.
Nghĩ. Anh liền bước đến gần Lâm Phi Phi, mặc kệ cô cứ mắng quát chửi anh mau ra ngoài.
Thấy người đàn ông kia lại ngày càng bước đến người mình, theo bản năng, Phi Phi liền lui lại về sau, không quên quát mắng anh, chỉ có điều, giọng điệu ngày càng run sợ. 'A, không phải người mình xuyên làm gì anh ta, nên anh ta tức giận chứ, huhu, tôi đâu có biết gì đâu' Đó là suy nghĩ hiện giờ mà Lâm Phi Phi nghĩ được.
Nhất Thành càng đến gần, Phi Phi càng lùi lại, cho đến khi cô dựa vào thành giường, và mũi hai người chỉ cách nhau vài xăng-ti-mét.
Hít nhẹ một hơi, Nhất Thành liền ngửi thấy mùi hương ngọt ngào nhẹ nhàng của cô xoay quanh mũi anh. Thật là ngọt. Nhìn thấy cô ngày càng run sợ nhìn anh, không may để lộ dấu hôn đỏ ở cổ mà hôm qua anh lưu lại cho cô. Nghĩ đến đây, anh liền hạnh phúc. Cô là của anh
Trái lại với các điều suy nghĩ của Cố Nhất Thành, Lâm Phi lại cảm thấy hoảng sợ, 'anh ta không định làm gì mình chứ. Không lẽ là mình hại anh ta lên giường, anh ta liền coi thường và muốn giết mình. Không được, cô còn chưa cảm giác được xuyên không như nào mà.' Với suy nghĩ là một người chuyên xem phim truyền hình tám giờ tối, Lâm Phi Phi liền nghĩ thế thôi.
Bỗng khi Cố Nhất Thành lại gần hơn, Lâm Phi Phi liền...
[Chát] một âm thanh vang lên. Đồng thời gương mặt Cố Nhất Thành liền nghiêng sang một bên, gương mặt baby trắng xuất hiện dấu đỏ hồng. Vừa tát anh xong, Lâm Phi Phi liền hoảng. Chết, cô tát anh ta, anh ta không phải lại xử cô chứ. Chết rồi

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com