Xuyên Thành Tiểu Sư Đệ Của Vài Chính Thụ Trong Tiểu Thuyết Đam Mỹ Tu Tiên
Chương 25
Sau khi Sầm Lan nhìn thấy đầu vú bị véo đến mức sưng đỏ của Diệp Kính Tửu, hắn liền cảm thấy nó đặc biệt chói mắt trên bộ ngực trắng như tuyết của y. Lúc này, sắc mặt của Sầm Lan hơi trầm xuống, đáy mắt lạnh lùng, hắn nhanh chóng dùng lòng bàn tay nắm lấy cổ tay của Diệp Kính Tửu, điều này liền khiến cho cậu thiếu niên kêu lên một tiếng và ngã về phía trước, sau đó nhào lên người của Sầm Lan.Cậu thiếu niên nửa quỳ ở trên giường, Diệp Kính Tửu không dám ngẩng đầu lên, chỉ lộ ra một cái đầu, mái tóc đen dài xõa tung trên tấm lưng thon gầy trắng như tuyết."Sư, sư tôn làm gì vậy?" Cái đầu nhỏ kia không dám ngẩng lên, nhưng Diệp Kính Tửu vẫn dám mạnh miệng, "Đệ tử đã nói hết những chuyện nên nói rồi, sư tôn,ta muốn nghỉ ngơi."Sầm Lan không nói lời nào, ánh mắt hắn dán chặt vào tấm lưng trắng như tuyết của Diệp Kính Tửu, bởi vì động tác nửa quỳ, cho nên xương bướm của Diệp Kính Tửu lập tức nổi lên, trông nó cực kỳ tinh tế và mỏng manh.Y phục của Diệp Kính Tửu quấn quanh vòng eo nhỏ hẹp, ánh mắt của Sầm Lan quét qua cặp mông gần như lộ ra ngoài của Diệp Kính Tửu, đường cong ưu mỹ, ngay sau đó tầm mắt của hắn lại dần dần biến mất dưới lớp áo lót, như ẩn như hiện, tuy nhiên hình ảnh này lại có thể khiến cho người khác động lòng nhất.Sầm Lan thu lại tầm mắt của mình, hắn vươn tay về phía trước, phủ lên tấm lưng mịn màng bóng loáng của Diệp Kính Tửu, sau đó hắn lại chậm rãi sờ soạng đi xuống dọc theo xương bướm mỏng manh, mãi cho đến khi đầu ngón tay chạm vào gấu quần của y, thì hắn mới dừng lại.Cơ thể dưới lòng bàn tay đang run lên vì sự đụng chạm của hắn, hơn nữa giọng điệu của Diệp Kính Tửu cũng trở nên hốt hoảng, "Sư tôn, người ""... Hắn đã từng chạm vào chỗ này chưa?" Sầm Lan hỏi.Sầm Lan liếc nhìn Diệp Kính Tửu, tuy nhiên đối phương vẫn không dám ngẩng đầu lên, không nói chuyện, cũng không lắc đầu, y chỉ trở nên cứng đờ, mặc cho hắn định đoạt.Diệp Kính Tửu không hiểu vì sao sư tôn lại đột nhiên sờ soạng cơ thể của mình như vậy, lúc này Diệp Kính Tửu cảm thấy tất cả mọi chuyện đang xảy ra đều quá mức kỳ dị huyền ảo, điều này khiến y không thể nghĩ ra biện pháp đối phó.Diệp Kính Tửu chỉ biết là bây giờ sư tôn vô cùng tức giận, nhưng bàn tay lạnh lẽo của sư tôn vẫn đang chậm rãi vuốt ve cặp mông của y, khiến y sợ hãi đến mức không dám phát ra một chút âm thanh nào.Mạch suy nghĩ của Diệp Kính Tửu nhanh chóng trở nên hỗn loạn, ngay sau đó, y liền nghe thấy giọng nói của sư tôn chậm rãi truyền tới từ trên đỉnh đầu của mình, "Ngẩng đầu lên."Cơ thể của Diệp Kính Tửu lập tức run lên, y nắm lấy tấm ga trải giường dưới tay, sau đó run rẩy ngẩng đầu lên, đối mặt với sư tôn bằng dáng vẻ rụt rè.Đôi mắt của sư tôn tràn đầy sự lạnh lẽo băng giá, Diệp Kính Tửu lấy hết can đảm mới có thể nói ra những lời mình muốn nói, tuy nhiên sư tôn lại ngắt lời y: "Diệp Kính Tửu, trả lời bổn tọa, hắn đã từng chạm vào chỗ này chưa?""... Chạm vào rồi."Diệp Kính Tửu nhìn sang chỗ khác, giải thích, "Là Mục Tu cưỡng ép đệ tử, đệ tử không hề cam tâm tình nguyện!"Tuy nhiên sắc mặt của sư tôn vẫn không hề dịu đi một chút nào, ngược lại hắn còn nắm lấy y phục của Diệp Kính Tửu, sau đó tụt xuống từ thắt lưng cho đến khủy chân.Cơ thể trắng như tuyết lập tức lộ ra trong không khí, sư tôn đè chặt bả vai của Diệp Kính Tửu, sau đó đẩy Diệp Kính Tửu ngồi lên giường."Hắn còn chạm vào chỗ nào?" Trong giọng nói lạnh lùng của sư tôn không hề mang theo một chút tình cảm nào.Diệp Kính Tửu quỳ ngồi ở trên giường, đỏ mặt lấy tay che chắn thân dưới của mình. Tuy nhiên Diệp Kính Tửu lại bị sư tôn đẩy ra, điều này khiến y cảm thấy tức giận, vì vậy y cũng không còn quan tâm đến sự sợ hãi và đỏ mắt nói: "Chỗ nào hắn cũng chạm vào rồi, suy cho cùng, chuyện này cũng không liên quan đến sư tôn! Hơn nữa, cũng không phải là đệ tử cam tâm tình nguyện!"Diệp Kính Tửu càng nói càng cảm thấy tủi thân, nước mắt lưng tròng, "Hắn lợi dụng điểm yếu về thân phận lô đỉnh song tính của đệ tử để uy hiếp đệ tử, đệ tử không thể đánh lại hắn, cho nên hắn vừa ôm đệ tử, vừa sờ vừa liếm, đệ tử bật khóc bảo hắn cút đi, nhưng hắn lại ngày càng trở nên hăng say, cuối cùng hắn còn suýt nữa ..."Lúc Diệp Kính Tửu nói đến đây, y còn dùng mu bàn tay lau sạch nước mắt của mình một cách mạnh mẽ, "Đây là lỗi của đệ tử sao? Sư tôn hung dữ với đệ tử làm cái gì!"Sau khi Diệp Kính Tửu nói xong, y liền vùi đầu vào trong gối giống như một con đà điểu, không chịu ngẩng đầu nhìn sư tôn.Bây giờ Diệp Kính Tửu cảm thấy cực kỳ khó chịu, không nói đến việc Diệp Kính Tửu bị sư tôn phát hiện bí mật về thân phận lô đỉnh song tính mà y vẫn luôn muốn giấu giếm, mà là sau một tháng tu luyện ý thức với sư tôn, y còn sinh ra một chút ỷ lại đối với hắn, y cảm thấy bản thân mình thật sự vô cùng ngu ngốc.Vì vậy, ngoại trừ việc kính nể sư tôn, y còn ngày càng trở nên thân mật với hắn, y cảm thấy mình có thể coi sư tôn là một trưởng bối có thể tin cậy, tuy nhiên nếu Mục Tu nói ra chuyện đêm đó ở trước mặt các trưởng bối, thì y chỉ cảm thấy mình sẽ không còn mặt mũi nào để gặp người khác.Diệp Kính Tửu ôm lấy tâm tính đà điểu, y cho rằng sau khi mình nói ra những lời này, thì sư tôn sẽ lập tức phất tay áo và rời đi. Nhưng Diệp Kính Tửu không ngờ rằng sau khi đợi chờ một lúc lâu, thì thân dưới của y lại đột ngột trở nên trống rỗng, y còn bị nam nhân kia ôm vào lòng.Diệp Kính Tửu hốt hoảng nắm lấy vạt áo của sư tôn, tựa đầu trên ngực sư tôn, cơ thể của y đã được bao phủ trong chiếc áo choàng của sư tôn, sau đó y được sư tôn bế ra ngoài."Sư tôn, người, người làm gì vậy?" Diệp Kính Tửu hỏi sư tôn bằng giọng mũi dày đặc.Trên gương mặt của Diệp Kính Tửu còn vương lại vài giọt nước mắt, chóp mũi ửng đỏ. Diệp Kính Tửu ngơ ngác ngẩng đầu lên, tuy nhiên lúc này y chỉ có thể nhìn thấy gò má tuấn tú lạnh lùng của nam nhân kia. Sư tôn không trả lời, hắn chỉ đưa y rời đi.Diệp Kính Tửu đã trở nên quen thuộc với đường đi của điện Tĩnh Tu, cho nên ngay khi Diệp Kính Tửu nhìn vào phương hướng mà sư tôn ôm y rời đi, thì y có thể biết được bọn họ sẽ đi đâu ngay lập tứcLinh tuyền.Vào ban ngày, xung quanh linh tuyền vẫn còn sương mù mông lung như cũ, tiên thảo mọc dày đặc ở bên cạnh linh tuyền, tạo thành một lớp bình phong thiên nhiên che chở. Người bên ngoài không thấy được cảnh tượng ở bên trong, phong cảnh ở bên trong vô cùng bí mật, khiến cho người khác không thể thăm dò được.Diệp Kính Tửu được sư tôn ôm vào linh tuyền, sư tôn không cởi y phục, y cảm nhận được dòng nước ấm áp chậm rãi chìm ngập từ hông đến ngực, chỉ lộ ra một chút phần ngực mỏng manh. Linh tuyền ấm áp có công hiệu trị thương, cho nên đầu vú sưng tấy của Diệp Kính Tửu vừa mới bị Mục Tu xoa nắn liền dần dần trở nên bớt đau ngay khi y ngâm mình ở trong linh tuyền này.Nước suối ấm áp làm ướt y phục của sư tôn, Diệp Kính Tửu có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể hơi lạnh của sư tôn qua lớp vải vóc ướt át kia.Diệp Kính Tửu lấy can đảm để nhìn về phía sư tôn, sư tôn hơi cụp mắt xuống, sau đó hắn thả y xuống.Diệp Kính Tửu vẫn chưa thể tỉnh táo trở lại, tuy nhiên, ngay sau đó ngón tay hơi lạnh của sư tôn lại đột ngột nắm lấy đầu vú của Diệp Kính Tửu, Diệp Kính Tửu lập tức trở nên kinh hoảng thất thố, nhưng bởi vì cơ thể quá nhạy cảm, cho nên y nhanh chóng khẽ hừ một tiếng."Sư ... Sư tôn ...""Đừng nói chuyện, giữ mình trong sạch."Sầm Lan cụp mắt xuống, lúc nãy hắn đã quá tức giận, cho nên lời nói có nhiều chỗ mất cân bằng, ngay cả sức lực cũng suýt nữa không thể cân nhắc đến mức độ nặng nhẹ.Cậu thiếu niên bị hắn đẩy ngã ở trên giường, vô cùng tủi thân, hơn nữa y còn nổi giận với hắn.Lúc này Sầm Lan mới vô thức trở nên giật mình, dường như trong lòng hắn đã sinh ra ý tứ ghen tị.Thật là buồn cười.Sầm Lan hắn, lại có thể sinh ra ham muốn độc chiếm đối với một ma tu mới sống chung với nhau được một tháng.Thật là hoang đường.Sầm Lan nhìn chăm chú vào đầu vú nhỏ nhắn bị ngón tay của mình xoa nắn, xúc cảm nhẵn nhụi mềm mại, giống như hắn chỉ cần véo mạnh một chút thì đầu vú của Diệp Kính Tửu sẽ lập tức phun sữa. Bộ ngực mỏng manh chậm rãi lắc lư theo làn nước suối gợn sóng, hắn dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng xoa nắn đầu vú nhạy cảm của cậu thiếu niên, ngay sau đó, cậu thiếu niên liền bắt đầu thở hổn hển và nắm lấy cánh tay của hắn, sau đó khẩn cầu nói: "Sư tôn...Ưm...Đừng xoa nữa... Đau...""Lúc nãy cũng đau như vậy sao?" Hắn nghe thấy chính mình lạnh giọng chất vẫn y.Gò má của cậu thiếu niên lập tức trở nên đỏ bừng, y cúi đầu xuống và gật đầu một cái.Ngọn lửa vô danh trong lòng Sầm Lan lại ngày càng trở nên bùng cháy.Lúc đó Sầm Lan vẫn không thể phân biệt rõ đây là lửa ghen hay là lửa dục, tuy nhiên, cũng có lẽ là hẳn không muốn phân rõ.Dương vật thô to dưới quần trở nên cương cứng một cách lạ thường, dưới ánh mắt hốt hoảng của cậu thiếu niên, hắn chậm rãi đâm chọc dương vật ở giữa hai chân của y, sau đó dán chặt vào dâm huyệt ướt át để cọ xát một chút và hỏi: "Hắn cũng đã từng liếm láp cái này rồi?"Cơ thể của cậu thiếu niên lập tức trở nên cứng đờ, Diệp Kính Tửu dùng sức nắm lấy cánh tay của Sầm Lan, trầm mặc gật đầu một cái.Đó chính là Mục Tu đã làm mọi thứ trừ bước cuối cùng.Khi Sầm Lan còn trẻ, vị sư tôn vẫn chưa tọa hóa của hắn vẫn luôn luôn yêu cầu hắn chăm chỉ tu hành, không được phép quay đầu lại.Thậm chí hắn còn không hề nghĩ đến hai chữ "Hối hận".Bây giờ Sầm Lan vẫn đang suy nghĩ, nếu chuyện này lặp lại, thì hắn nhất định sẽ dùng kiếm khí chém đứt đầu tên tiểu cầm thú kia.Sầm Lan xoay người cậu thiếu niên lại, tấm lưng trắng như tuyết và mái tóc đen ướt sũng của cậu thiếu niên đều trở nên vô cùng chói mắt.Sầm Lan ôm lấy vòng eo thon thả của cậu thiếu niên, dương vật cương cứng dựng đứng của hắn dán sát vào dâm huyệt ướt đẫm của cậu thiếu niên, bởi vì nước suối nóng bỏng, cho nên Sầm Lan vẫn không thể biết được dâm huyệt của y có đang phun ra dâm thủy và cọ lên dương vật của hắn hay không. Ngược lại, mùi sữa của người trong lòng càng lúc càng trở nên nồng đậm, lúc trước Sầm Lan còn cho rằng cậu thiếu niên này vẫn chưa cai sữa, bây giờ hắn mới khẳng định đó là mùi hương cơ thể của y.Mùi thơm cơ thể mang theo vị sữa...Dâm đãng đến mức đòi mạng.Dâm huyệt của Diệp Kính Tửu không ngừng bị dương vật thô to của sư tôn nghiền mài, cho nên bản tính dâm đăng của y cũng vô thức lộ ra ngoài.Âm vật ẩn trong hai mép âm môi bí mật đang bị quy đầu dương vật thô to của sư tôn liên tục cọ xát, lúc này khoái cảm tê dại mãnh liệt nhanh chóng xông lên đầu óc của Diệp Kính Tửu, khiến cho dòng suy nghĩ của y lập tức bị cắt ngang.Lúc này, Diệp Kính Tửu dựa lưng vào lồng ngực của sư tôn, hai chân kẹp chặt dương vật của sư tôn, bị sư tôn giữ chặt thắt lưng, dùng dâm huyệt cọ lên dương vật, tuy nhiên, quy đầu dương vật của sư tôn còn thỉnh thoảng đâm mở miệng dâm huyệt, làm cho nước suối nóng bỏng tràn vào dâm huyệt, điều này không ngừng khiến Diệp Kính Tửu thở hổn hển và phun ra dâm thủy."Sư ... Sư tôn ..."Mau dừng lại.Không thể như vậy, y không thể như vậy, rõ ràng là y đã hẹn hò với đại sư huynh...Ưm... Quy đầu lại liên tục cọ xát lên âm vật nhạy cảm... Thật là sung sướng...Tại sao dương vật của sư tôn lại lạnh như vậy? Nếu nó cắm vào bên trong, thì vách thịt dâm huyệt của y có bị chịch đến mức trở nên lạnh buốt hay không?Không được, y đang nghĩ gì thế này?Đại sư huynh của y vẫn còn ở Tù Uyên tác chiến với yêu thú, mà y lại cùng với sư tôn ..."Sư tôn ... dừng, ưm, dừng lại a ..." Diệp Kính Tửu liều mạng lắc đầu, phát ra âm thanh nức nở, y cố gắng thoát khỏi khoái cảm tê dại này.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com