Xuyên Thành Tiểu Sư Đệ Của Vài Chính Thụ Trong Tiểu Thuyết Đam Mỹ Tu Tiên
Chương 18
Sầm Lan muốn y đưa tay ra để làm gì?Trong lòng Diệp Kính Tửu tràn đầy sự tò mò, nhưng y vẫn vươn tay ra ngoài.Một bàn tay lạnh lẽo nắm lấy bàn tay của Diệp Kính Tửu.Diệp Kính Tửu lập tức giật mình, y Muốn mở mắt ra, nhưng nam nhân ở bên cạnh lại lạnh lùng nói: "Tịnh tâm."Diệp Kính Tửu đành phải có nên sự kinh ngạc và sợ hãi, sau đó đặt bàn tay cứng đờ của mình vào trong lòng bàn tay lạnh lẽo của nam nhân kia.Lòng bàn tay của vị sư tôn lạnh lùng này vừa rộng vừa dài, bởi vì tu luyện công pháp, cho nên nhiệt độ cơ thể của hắn lại không giống người sống, khi hơi lạnh tiếp xúc với bàn tay ấm áp của Diệp Kính Tửu, suýt nữa nó đã khiến cho bàn tay của y trở nên đông cứng.Diệp Kinh Tửu nghĩ thầm, có lẽ sau này y cũng sẽ trở nên giống như Sầm Lan, suy cho cùng y và Sầm Lan đều là đan linh cần hệ thủy, tu luyện công pháp giống nhau, cho nên con đường y sẽ đi trong tương lai cũng sẽ tương tự Sầm Lan.Nếu có người không biết sẽ suy đoán và so sánh giữa đại sư huynh và Diệp Kính Tửu, ai giống đệ tử thân truyền của Sầm Lan hơn? E là có lẽ Diệp Kính Tửu sẽ giành được vị trí đầu tiên.Diệp Kính Tửu nhắm mắt lại, ổn định tâm trạng, y vận hành công pháp, nhanh chóng thích ứng với nhiệt độ cơ thể của sư tôn.Hai người bọn họ nắm lấy tay nhau, bàn tay to lớn của nam nhân kia đã bao trọn lấy bàn tay của y.Chẳng mấy chốc, mọi chuyện đều diễn ra giống như ngày hôm qua, sư tôn đã tiến vào biển ý thức của Diệp Kính Tửu.Lần này, Diệp Kính Tửu cảm thấy cách thức sự tôn bước vào biển ý thức của mình đã hoàn toàn trở nên khác thường. Lần trước biển ý thức của sư tôn vẫn còn thô bạo bá đạo, hắn bước vào biến ý thức của y một cách mãnh liệt, cưỡng ép khiến cho biển ý thức của Diệp Kính Tửu nhanh chóng trở nên trống rỗng.Diệp Kính Tửu đã từng xem qua nguyên tác, y biết cách thức lần trước là phương pháp tu sĩ thượng cấp tiến hành tìm kiếm một loại linh thức đối với tu sĩ hạ cấp, thủ pháp thô bạo đơn giản, hơn nữa chỉ cần tu sĩ hạ cấp sơ ý một chút, thì sẽ bị người tìm kiếm linh thức làm cho tổn thương một cách nghiêm trọng, nghiêm trọng đến mức có thể làm cho người đó biến thành kẻ ngốc. Nhưng lần này thì khác.Mặc dù Diệp Kính Tửu không thể nói ra đây là cảm giác gì, nhưng Diệp Kính Tửu lại cảm thấy biển ý thức của mình cực kỳ ấm áp, không hề xảy ra mâu thuẫn với biển ý thức của sư tôn. Sau khi ý thức của sư tôn bước vào biển ý thức của Diệp Kính Tửu, nó liên trở nên vô cùng yên bình, sư tôn cũng không có định thâm dò bí mật của Diệp Kính Tửu, dường như hắn còn có việc khác cần phải làm.Tuy nhiên, một biển ý thức mạnh mẽ và tràn đây quyến rũ như vậy đã dụ dỗ Diệp Kỉnh Tửu mơ màng di chuyến biển ý thức của mình.Thật là mạnh mẽ...Thật sự rất muốn... Đến gần hơn một chút...Sầm Lan bước vào biển ý thức của tiêu ma tu này, là để chữa trị vết thương tình thần của mình.Tuy cậu thiếu niên này là ma tu, nhưng biển ý thức của Diệp Kính Tửu lại sạch sẻ đến mức làm cho người ta cảm thấy kinh ngạc. Sau khi Sầm Lan tiến vào biển ý thức của cậu thiếu niên, hắn liên tự ý dừng lại tại chỗ, cảm giác được một luồng ý niệm ấm áp đang chậm rãi chữa lành vết thương tinh thần của hắn.Sầm Lan không có sở thích chiếm dụng tiện nghi của người khác, vì được hưởng lợi từ chỗ của Diệp Kính Tửu, cho nên hắn liền mượn cơ hội bước vào biển ý thức của cậu thiếu niên để gia tăng linh thức cho y.Nếu nói là cơ thể của Diệp Kính Tửu có tu vi ở tầng Trúc cơ trung kỳ, con đường tu tiên dài đằng đẵng. Tuy nhiên dưới sự trợ giúp của Sầm Lan, linh thức của Diệp Kính Tửu đang điên cuồng tăng lên một cách nhanh chóng, nhiều nhất là tăng lên gấp ba lần, cuối cùng linh thức của Diệp Kính Tửu đã có thể đạt tới tu vi Kim Đan sơ kỳ.Điều đó có nghĩa là bọn họ không hề nợ nhau bất cứ điều gì.Ý thức của Sầm Lan dần dần đắm chìm ở trong biển ý thức của cậu thiếu niên, sau khi mọi thứ diễn ra yên ổn vô sự như vậy trong một khoảng thời gian, thì Sầm Lan lại đột nhiên trở nên tỉnh táo trở lại, hắn phát hiện có một biển ý thức đang tiến đến gần mình, nó nhớp nháp bò tới phía hắn.Sự quấn quýt cùng nhau ở trong biển ý thức cũng không phải là chuyện đứng đắn gì."Diệp Kinh Tửu."Sầm Lan lạnh lùng cảnh cáo ý thức đó, "Rời khỏi đây."Nhưng ý thức kia dường như không nghe thấy, càng quấn lấy ý thức của Sầm Lần một cách nóng bỏng.Sự kết hợp của ý thức với nhau là phương thức song tu của đạo lữ, nó sẽ mang đến cho song phương đạo lữ một loại khoái cảm không gì sánh được, cho dù việc hoan ái của loài người cũng giống như vậy.Trong lòng Sầm Lan. Lộ ra ý từ cảnh giác, nhưng ý thức đó vẫn luôn dính vào biển ý thức của Sầm Lan hết làn này đến lần khác. Tuy nhiên, đối với cậu thiếu niên vừa mới nếm trải được sự quấn quýt của ý thức, thì ý thức của y đã hoàn toàn đắm chìm ở trong loại khoải cảm vô thượng này.Ý thức nhớp nháp dính người kia vẫn luôn quấn chặt lấy Sầm Lan, thậm chí nó còn nổi lên ý tứ nũng nịu với ý thức của Sầm LanNó đang không ngừng va chạm vào hắn.Ý thức của cậu thiếu niên đang nảy sinh những lời thỉnh cầu đối với hắn.Lúc nãy Sầm Lan không chỉ ở trong biển ý thức của đối phương để chữa lành vết thương tinh thần, mà sau khi ý thức của hắn quấn lấy ý thức của Diệp Kính Tửu, thì tốc độ chữa lành lại thực sự trở nên nhanh hơn rất nhiều.Tuy nhiên, Sầm Lan cũng không bị điều này cám dỗ, hắn không hề muốή tiếp tục dây dưa với Diệp Kỉnh Tửu, cho nên hắn định thoát khỏi biển ý thức của cậu thiếu niên một cách cương quyết.Lão tổ của phải Tiêu Dao đã tu hành hàng ngàn năm, cho nên nếu so với một cậu thiếu niên, thì tất nhiên hắn sẽ có thể hiểu rõ ý tứ của việc ý thức quấn quýt với nhau.Đó là thần giao.Nhưng ... Thật là kỳ lạ, rõ ràng Diệp Kính Tửu chỉ là một đệ tử thuộc tầng Trúc cơ, linh thức của y cũng vô cùng yêu ớt.Nhưng khi ý thức của Diệp Kính Tửu quấn lấy ý thức của Sầm Lan và nũng nịu với hắn, thì đây là hành động mà ngay cả tu sĩ đệ nhất thiên hạ cũng không thể làm được.Thậm chí sau khi ý thức của hai người bọn họ quấn lấy nhau trong một thời gian dài, thì ý thức vốn kiên định của Sầm Lan lại trở nên ngẩn ngơ, không thể chịu nổi sự cám dỗ mà bắt đầu quấn quýt với ý thức của cậu thiếu niênCơ thể của Sầm Lan đột ngột trở nên căng thẳng, hai mắt nhắm nghiền, trên trán đã xuất hiện một lớp mồ hỏi mỏng. Yết hầu của Sầm Lan trượt lên trượt xuống, cuối cùng trên gương mặt tuấn tủ lạnh lùng thường ngày cũng đã lộ ra một chút dáng vẻ gấp gáp.Sầm Lan nắm chặt bàn tay mềm mại của cậu thiếu niên ở bên cạnh, đốt ngón tay thon dài hiện nên màu xanh, thậm chí bụng dưới của hắn cũng bắt đầu trở nên nóng ran.Thật là ... Hoang đường ...Ý thức này đã quấn quýt với nhau cho đến tận đêm khuya, sau đó Sầm Lan mới đột ngột mở mắt ra.Đầu óc mơ hồ của Sầm Lan đã tạm thời biến mất bởi vì thần giao mập mờ của bọn họ, Sầm Lan cố nên vẻ tức giận ở giữa chân mày, hắn lạnh lùng liếc nhìn cậu thiếu niên ở bên cạnh.Tiểu đệ tử thanh tú non nớt vẫn mang theo nụ cười thản nhiên ở trên mặt, hai gò má lộ ra dáng vẻ đỏ ứng, đây là dáng vẻ cực kỳ thỏa mãn.... Chỉ là cậu thiếu niên vẫn không hề biết mình đã làm ra chuyện hoang đường trái với luân thường đạo lý như thế nào.Vừa rồi cơ thể của Sầm Lan đã có phản ứng sau khi thần giao với đệ tử thân truyền trên danh nghĩa - cậu thiếu niên ma tu này. Sắc mặt của Sầm Lan trở nên tối sầm, hắn nhìn chằm chằm vào vị trí đang nhô lên ở dưới háng của mình một lúc lâu bằng vẻ mặt vô cảm, sau khi giằng co trong một thời gian dài, hắn nhanh chóng nhắm mắt lại, sau đó hắn lại chậm rãi mở mắt ra, cuối cùng hắn cũng có thể kìm nén ngọn lửa ở trong người mình, ngay sau đó hắn liền thi triển tĩnh tâm chủ.Mãi cho đến khi dục vọng bị đè nén ở trong đáy mắt dần dần biến mất, thì sắc mặt của Sầm Lan mới trở nên hòa hoãn hơn một chút.Cậu thiếu niên ở bên cạnh đã chìm vào giấc ngủ say, Sầm Lan nhìn chằm chằm vào y, sau đó hắn vô thức nhớ lại khoái cảm tê dại ngay khi ý thức của bọn họ quấn chặt lấy nhau vào lúc nãy.Loại khoái cảm vô thượng xông thẳng tới linh hồn, khiến cho người khác trở nên điên cuồng...Ngay sau đó, yết hầu của Sầm Lan lại không kiềm được mà liên tục trượt lên trượt xuống nhiều lần, khiến cho dương vật vừa mới bình tĩnh lại lập tức có dấu hiệu ngẩng đầu lên.....Thật là hoang đường. Sao hắn có thể trở nên như vậy đối với cái tên ma tu kia...Sao hắn có thể nổi lên dục vọng đối với ỵ.Bàn tay to lớn dưới ống tay áo đột ngột siết chặt lại. nam nhân kia nhanh chóng đứng dậy, hắn nhìn chằm chằm vào cậu thiếu niên, ngay sau đó hắn lập tức rời khỏi nơi này với sắc mặt u ám.Dưới màn đêm, linh thảo tranh nhau chập chờn, lóe lên ánh sáng nhân nhạt.Cậu thiếu niên lặng lẽ nằm trên linh thạch và chìm vào giấc ngủ say một cách thỏa mãn, Diệp Kính Tửu đang khoác trên người một chiếc áo choàng rộng lớn có kích thước không hề hợp với dáng người của y.Dường như Diệp Kính Tửu đang cảm thấy lạnh, cho nên y lập tức nắm chặt chiếc áo khoác rộng lớn trên người và quấn chặt lấy cơ thể của mình.*Khi Diệp Kính Tửu tỉnh dậy, trời vẫn còn tối, khi y đứng lên, y mới phát hiện mình đang ngủ ở trên linh thạch, còn sư tôn ở bên cạnh đã không thấy bóng dáng từ lâu.Lúc này không khí hơi lạnh, nhưng Diệp Kính Tửu lại không hề cảm thấy lạnh chút nào.Một chiếc áo khoác xa lạ không vừa vặn đang quấn chặt lấy Diệp Kính Tửu, ngay khi y đứng dậy, chiếc áo khoác này liền trượt xuống giữa hai chân của y.Hửm? Tại sao chiếc áo khoác này trông càng ngày càng giống... của sư tôn?Diệp Kính Tửu ôm lấy chiếc áo khoác có kích cỡ quá khổ này, trong đầu Diệp Kính Tửu nhanh chóng lướt qua lai lịch của chiếc áo khoác này, cuối cùng y không khỏi sợ hãi sau khi thừa nhận chiếc áo khoác này đúng là chiếc áo khoác của sư tôn.Kỳ quái, sao sư tôn lại tốt với y như vậy?Sau khi không thể nghĩ ra đáp án, Diệp Kính Tửu liền ôm chiếc áo khoác của sư tôn và trở về chỗ ở của mình tại điện Tĩnh Tu. Chờ đến khi Diệp Kính Tửu bắt đầu rửa mặt, y mới nghĩ đến thời gian tu luyện với sư tôn vào ngày hôm qua.Diệp Kính Tửu chỉ nhớ rằng ngay khi ý thức của sư tôn vừa tiến vào biển ý thức của y, thì biển ý thức của y lại đột ngột trở nên ấm áp. Sau đó Diệp Kính Tửu không hề dám làm bất cứ chuyện gì, y liền hưởng thụ một lát, sau đó đầu óc của y cũng dần dần trở nên mơ mơ màng màng.Vào lúc này, đáy lòng của Diệp Kính Tửu bỗng nhiên có một giọng nói mạnh mẽ yêu cầu y tiếp xúc với ý thức của sư tôn. Ý thức của sư tôn quá mạnh mẽ, hơn nữa nó cũng có sức hấp dẫn trí mạng đối với Diệp Kính Tửu. Trong lúc mơ màng, Diệp Kính Tửu lại không nhịn được mà bị ý thức của sư tôn cám dỗ, trong khi vô tri vô giác, y liền quấn lấy ý thức của sư tôn theo bản năng.Cảm giác ý thức quấn chặt lấy nhau thật sự quá tuyệt vời, Diệp Kính Tửu không thể dùng ngôn ngữ nào để hình dung loại kɧoáı ©ảʍ kia, y chỉ biết là nếu sư tôn có yêu cầu y rời khỏi ý thức như thế nào, thì y lại cảm thấy không quá vui vẻ, thậm chí y còn quấn lấy ý thức của sư tôn chặt chẽ hơn nữa. Hơn nữa, dưới sự tấn công bất chấp đạo lý của Diệp Kính Tửu, cuối cùng ý thức của sư tôn cũng đành phải quấn chặt lấy y——Ý thức của Diệp Kính Tửu và sư tôn không ngừng quấn lấy nhau, sau khi liên tục gần gũi qua lại với nhau, chuyện này giống sự triền miên thân mật nhất trên thế gian mà không có bất kỳ sự riêng tư nào, thậm chí nó còn khiến cho Diệp Kính Tửu có thể chạm tới linh hồn của đối phương, quên đi thời gian và nỗi sợ hãi, cuối cùng y vẫn đắm chìm ở trong niềm vui thích của mình...Đợi đã ... Y đã làm ra chuyện kỳ quái gì sao? Nhưng cuối cùng sư tôn cũng không đẩy ý thức của y ra, nhưng có lẽ chuyện này cũng không có vấn đề gì lớn lao, đúng không?Diệp Kính Tửu nhíu mày, dường như y lại cảm thấy mình đã làm ra chuyện gì sai lầm. Nhưng trong nguyên tác của tiểu thuyết chưa bao giờ viết về vấn đề thần giao, cho nên đương nhiên Diệp Kính Tửu sẽ không biết rằng ý thức của y và sư tôn quấn chặt lấy nhau đã là vấn đề thân mật xa vời hơn cả việc làʍ t̠ìиɦ, thậm chí y càng không biết chuyện thần giao rốt cuộc là có ý nghĩa như thế nào ——Nó có ý nghĩa tu sĩ đóng dấu linh hồn quyền lực giao cho đối phương, hơn nữa hai người đó sẽ phải trói chặt với nhau bằng một sợi xiềng xích bất diệt nhất thế gian, mãi cho đến khi linh hồn của bọn họ hoàn toàn dâng hiến cho người định mệnh.Tuy nhiên, điều này cũng rất thoải mái.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com