TruyenHHH.com

Xuyên Thành Nữ Phụ Ác Độc Bị Các Nam Chính Nghe Trộm Tiếng Lòng

Chương 6: Nữ chủ là chủ tuyến cốt truyện

baiqian2798

Nam Cung Mộ Vân quyết định tìm Diệp Khanh Oản để nói một chút.

Một kẻ sớm biết rõ cốt truyện, quả thực có thể so với thần tiên dự liệu trước tương lai.

Nếu có thể đem nàng thành người cạnh mình, nghiệp lớn kia của mình......

Nhưng nam nhân đi vào thông truyền kia thực mau liền ra tới:

"Xin lỗi vị công tử này, Diệp công tử đã nghỉ ngơi rồi."

Nam Cung Mộ Vân thiếu chút nữa hộc máu, nhìn trên lầu phòng đèn đuốc sáng trưng, còn hữu ý truyền ra vài tiếng nhỏ trêu đùa, y cố nén lửa giận:

"Y kêu ngươi nói như vậy?"

"Đúng vậy......A không phải, là tiểu nhân nhìn thấy Diệp công tử đã ngủ rồi."

Y liếc xéo đối phương một cái, vung ống tay áo, phẫn hận rời đi.

Chân trước mới vừa đi, sau lưng, Diệp Khanh Oản liền lén lút thò ra đầu, nhỏ giọng hướng người dưới lầu kêu lên:

"Đi chưa?"

"Đi rồi."

Đi rồi liền tốt.

Diệp Khanh Oản tiếp tục suy nghĩ.

Nam Cung Mộ Vân hơn nửa đêm không cùng Hạ tiểu thư của y thiếp thiếp chàng chàng, tình nồng ý mặn, lại chạy tới chỗ này của mình làm gì?

Thời gian tan tầm, thứ không chiêu đãi!

Nhưng là nàng không biết Nam Cung Mộ Vân căn bản không có đưa Hạ Tuyết Kiến về nhà. Hạ Tuyết Kiến khóc đủ rồi thì được thị vệ Hữu Vi của Cửu vương gia đưa trở về.

Về đến nhà, Hạ Tuyết Kiến lại nghĩ đến cảnh Cửu vương gia đối nàng ta lãnh đạm, hốc mắt không nhịn được lại đỏ lên.

Nhưng vào lúc này, cửa sổ bị người từ bên ngoài mở ra.

"Tuyết Kiến muội muội."

Đó là một nam tử mặc trường bào màu xám từ bên ngoài nhảy tiến vào.

"Hạ ca ca, sao huynh lại tới đây?"

Hạ Vũ, trưởng tử của Viện phán Thái Y Viện, vừa ôn tồn lễ độ, lại tinh thông y thuật.

Cùng Hạ gia là hàng xóm, từ nhỏ liền đặc biệt chiếu cố Hạ Tuyết Kiến, đối với nàng ta luôn tốt như thân muội muội.

"Ta vừa mới thấy muội từ cửa sau trở về. Lại còn trên người đều là vết thương, liền cầm chút thuốc lại đây kèm có thức ăn."

Nói xong liền lấy ra một lọ dược cùng một bao giấy dầu bánh bao.

Một bên vừa bôi cho nàng ta ít thuốc, một bên lại hỏi:

"Muội hôm nay gặp được Cửu vương gia sao?"

Hạ Tuyết Kiến mới vừa cắn một miếng bánh bao, bị y hỏi thì bèn sửng sốt, vẫn là gật đầu:

"Phải, huynh làm sao mà biết được?"

"Nghe nói."

"Hôm nay đi Ngọc Thanh Quan, lúc trở về ngựa bị kinh hãi, là Cửu vương gia đã cứu ta."

Nghe được ba chữ Ngọc Thanh Quan này, Hạ Vũ tay đang bôi thuốc dừng một chút:

"Muội đi Ngọc Thanh Quan, tra được cái gì sao?"

"Không có. Năm đó, người đều không còn nữa."

"Ừm."

Hạ Vũ không biết vì sao thế nhưng lại thở dài nhẹ nhõm một hơi:

"Vậy muội còn tra nữa không?"

"Tra, đương nhiên muốn tra, ta không tin tỷ tỷ của ta sẽ cùng người ta tư thông. Bọn họ vu oan tỷ ấy, hủy đi danh dự tỷ ấy, bức cho tỷ ấy nhảy giếng tự sát, ta nhất định phải thay tỷ ấy trả lại trong sạch, vì tỷ ấy mà đòi một cái công đạo."

Hạ Tuyết Kiến nói, ánh mắt phút chốc đã hiện ra vẻ kiên định. Thậm chí còn hung hăng cắn một miếng bánh bao.

Nàng ta tuy nhát gan, nhút nhát nhưng chỉ cần có liên quan tới tỷ tỷ nàng ta, dù là núi đao biển lửa, nàng ta cũng không chút sợ hãi.

Hạ Vũ hơi ngưng một chút, lại bắt đầu bôi thuốc:

"Được rồi, tra thì tra, chính muội cũng phải cẩn thận."

"Yên tâm đi, ta cúi đầu khom lưng nhiều năm như vậy, im lặng không nói chuyện về tỷ tỷ của ta, chỉ sợ là đều đã quên chuyện của tỷ ấy rồi."

Hạ Vũ lén thở dài một tiếng.

"Huynh có quen Cửu vương gia sao?"

Hạ Tuyết Kiến đột nhiên hỏi tới.

Hạ Vũ nhíu mày:

"Từng đến phủ y thăm khám quá vài lần, không tính là không biết, làm sao vậy?"

"Vậy huynh cảm thấy người này thế nào?"

"Ngoài mặt thì nóng nhưng tâm lại lạnh, lòng dạ thâm sâu."

"Huynh dựa vào cái gì đánh giá vậy? Ta thấy thật ra y khá tốt mà."

Hạ Tuyết Kiến đỏ mặt, bất giác nở ra nụ cười.

"Y có chỗ nào mà có vẻ mặt nóng tâm lạnh, rõ ràng là thân bất do kỷ, phải làm một người không quá nổi bật mới có thể sống được đây."

Hạ Tuyết Kiến quá là hiểu loại cảm giác này.

Ngay đến chính ta còn không phải là cũng tồn tại như vậy sao?

Bởi vì giống nhau cho nên ta mới so bất luận kẻ nào đều hiểu rõ y, lại càng đau lòng cho y.

Hạ Vũ thấy dáng vẻ này của nàng ta, không khỏi nhớ tới hôm nay thấy được bảng thoại kỳ quái kia.

Chẳng lẽ những gì bảng thoại kia nói đều là sự thật?

"Tuyết Kiến, muội về sau không cần gặp lại y, cái người này tâm tư thâm trầm, e rằng cần phải là người hiểu sâu con người y."

"Nói không phải chứ nhưng ta đây còn không phải là hiểu rõ y nhất sao!!!?"

Hạ Vũ:......

"Ta tin tưởng y cũng sẽ trở thành người duy nhất hiểu ta, nhất nguyện mà bao dung cho ta."

Bọn họ đều là những kẻ giống nhau, cho nên mới sẽ trân trọng lẫn nhau.

Hạ Vũ:......

Y cũng không nói nhiều, sau khi bôi thuốc xong cho nàng ta liền rời đi.

Trở về lúc sau, y liền nhớ lại chuyện hôm nay đã phát sinh.

Cái bảng thoại kia cùng với Tuyết Kiến trở về lúc sau đã biến hóa. Vậy ta ở thế giới này lại có vai trò gì đây?

Mà trong bộ tiểu thuyết này, Cửu vương gia là nam chủ, Tuyết Kiến là nữ chủ. Bọn họ đều là nam nữ chủ thành công còn tất cả lại chỉ là những kẻ pháo hôi?

Tình cảm mà ta dành cho Tuyết Kiến sẽ là thứ xúc tiến tình cảm hai người bọn họ hay sẽ là đá kê chân đây!!?

Ta căn bản chính là nhân vật lên sàn nhưng đến cơ hội đều không có sao!!!?

Lại hoặc là cái gì yêu mà không có được thì hắc hóa?

Càng nghĩ càng bực bội, Hạ Vũ ở trên giường lăn qua lộn lại ngủ không yên. Y hận không thể hiện tại liền tới hạ một phen mê dược đem Diệp Khanh Oản ngất đi mà trói về tới ép hỏi nàng kế tiếp cốt truyện.

Ta ở trong thoại bản này đến tột cùng lại là cái dạng gì tồn tại a?

Tối nay, hẳn là có rất nhiều người thức trắng. Nhưng Diệp Khanh Oản lại một giấc ngủ đến mặt trời lên cao.

Tỉnh ngủ rồi mới bắt đầu suy nghĩ kế tiếp cốt truyện.

Nguyên tác phát triển đến nơi đây, bút mực vẫn là ở nhiều trên người nữ chủ Hạ Tuyết Kiến đi.

Chủ yếu là kể về việc nàng ta điều tra ra năm đó sự việc tỷ tỷ mình bị hãm hại cùng người tư thông, cuối cùng, bị ép nhảy giếng tự sát.

Một đường tra được chủ mưu trên đầu, lại không ngờ trong đó còn cất giấu đại âm mưu liên quan đến hoàng thất, kéo ra càng ngày càng nhiều người, địa vị càng ngày càng cao, sự tình càng thêm không thể vãn hồi.

Trong lúc này cơ hồ không có chuyện gì cho nên Diệp Khanh Oản......

Đi chơi!

Tưởng tượng đến chính mình không cần diễn kịch, không cần giống cái thuốc cao bôi trên da chó mà bám dính nam chủ, hao tổn tâm huyết cầu y một chút yêu thích, nàng liền thấy thật cao hứng.

Hôm nay không cần đi thư thục, nàng mặc kệ mà liền lôi kéo nha hoàn bên người chuẩn bị đi dạo trên đường. Thế nhưng vẫn là bị mẫu thân kêu qua muốn nàng đi tới chỗ Thái phó đáp lễ.

Tức giận, Diệp Khanh Oản mở ra bảng thoại châm chọc đem ý mắng một trận.

"Cái tên lão Thái phó tâm hắc này cũng không biết là cọng dây thần kinh nào không đúng, sáng sớm đưa ta cái gì lễ vật, làm đến ta còn muốn đi đáp lễ, thật đen đủi."

"Chẳng lẽ là ngày hôm qua nhìn đến ta bị Cửu vương gia vứt bỏ, tặng lễ vật để cười nhạo ta?"

"Hẳn là rốt cuộc dựa theo nguyên tác, y chính là chó săn số một của Hạ Tuyết Kiến. Nhìn đến ta bị Hạ Tuyết Kiến vả mặt, còn không được hỗ trợ trào phúng hai câu sao? Thật đáng giận a."

"Đợi lát nữa ta nhất định phải thêm cái hạ độc thuật, độc chết y."

"Đinh, mắng chửi thành công, điểm khen thưởng kỹ năng là 2, giá trị dung mạo 2, tài phú hoàng kim hai trăm lượng."

Điểm đổi kỹ năng: Võ công bí tịch, nội công tâm pháp, khinh công, hạ độc thuật, thuật dịch dung, Ba Tư nhiếp tâm thuật (các kỹ năng cần 2 điểm).

Điểm đổi giá trị dung mạo: Ngũ quan, số đo 3 vòng, chiều cao, thể hình, khí chất (các dung mạo giá trị cần 2 điểm).

Ngày hôm qua vẫn là một trăm lượng, hôm nay liền lên hai trăm lượng?

Tuyệt a!

Diệp Khanh Oản cười đến không khép miệng được.

Giá trị dung mạo đổi vòng ngực, nhìn chính mình vòng ngực có thể thấy được tốc độ tăng lên, trực tiếp từ A tăng đến C, nàng cả kinh đến cằm đều rơi xuống.

Đây nếu là thật sự có thể mang về hiện thực a.

Mỗi ngày giàu có một chút, mỗi ngày biến đẹp một chút, cảm giác này cũng quá tuyệt vời đi.

Điểm đổi kỹ năng......

Hạ độc thuật.

Diệp Khanh Oản nhìn ba chữ hạ độc thuật, nghiến răng nghiến lợi hét ra ra ba chữ:

"Lão Thái phó."

--------------------------------------------

📌 Bản dịch thuộc về 桃花开

DO NOT REPOST trên mọi hình thức😌

#Mon

🦊🦊🦊

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com