TruyenHHH.com

Xuyen Qua Thu The Sac Dep Lieu Nhan

Sáng hôm sau.

Mộ Dung Tuyết toàn thân che kính, chỉ lộ khuôn mặt ra ngoài, đang ngồi trên lưng một con sư tử cao lớn uy mãnh.

Sư tử chậm chạp duy chuyển trong rừng rậm.

Trời nắng chói chang, tia nắng đầu tiên xuyên qua từng kẻ lá chiếu rọi trên khuôn mặt Mộ Dung Tuyết.

Lúc này Mộ Dung Tuyết đang cởi trên lưng của Hắc Phong, hai người đang đi về hướng Nham Thạch bộ lạc.

Mộ Dung Tuyết nhìn lên bầu trời, thấy mặt trời đã lên, những tia nắng chói chang bất đầu chiếu rọi.

Rồi lại nhìn xuống mặt đất, đôi mày nhăn lại không nhịn được dùng tay vỗ vào lưng của sư tử nói.

- Phong.. ta nói này, chàng có thể đi nhanh hơn một chút không, với tốc độ này của chàng thì chúng ta đi đến năm nào tháng nào mới đến Nham Thạch bộ lạc đây hả.

Hôm trước do hai người bận ân ái, khiến hành trình rồi khỏi vách núi bị chậm lại một ngày, hôm nay hai người mới bắt đầu chuẩn bị lên đường.

Hắc Phong biến thành một con sư tử uy mãnh cao bằng tòa nhà, rồi không biết hắn làm cách nào mà biến mình thành nhỏ lại, rồi nhỏ lại, đến mức chỉ to hơn một con sư tử bình thường một vòng.

Sau khi biến thân hoàn toàn thì hắn ngồi xuống bảo Mộ Dung Tuyết leo lên lưng mình, để hắn trở nàng rồi khỏi nơi quỷ quái này.

Mộ Dung Tuyết nhìn thấy Hắc Phong biến thành sư tử chuẩn bị trở mình đi thì rất vui mừng, cứ nghĩ lần này sẽ được chảy nghiệm cảm giác được ngồi trên lưng vua muôn thú chạy băng băng trong rừng, xung quanh là bách thú tránh xa, e sợ không dám đến gần.

Chỉ nghĩ đến đó thôi là nàng nhiệt quyết sôi trào, muốn được thử cảm giác

Nhưng Mộ Dung Tuyết nằm mơ cũng không ngờ được.







Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com