Xuyen Khong Vao Tokyo Revengers
Ở thành phố Tokyo Nhật Bản, nơi có hàng vạn người muốn đặt chân tới, là 1 thành phố xã hoa lộng lẫy, những ngưới bước tới đây coi như có 1 phần may mắn, bên trong căn nhà nhỏ ở chốn hào hoa này thì khác hẳng những căn nhà bình thường, nó cũ kĩ, ẩm mốc, nếu để ý kĩ thì trên bức tường có vài chỗ bị tróc sơn ra, ko có 1 ánh sáng nào trong căn nhà này ánh trăng bên ngoài chiếu vào từng ngóc ngách trong căn nhà. Ở 1 căn phòng trong nhà đang lén lói ánh đèn nhỏ nhoi nhưng cũng đủ thấp sáng cả căn phòng, bên trong có 1 người con gái đang ôm lấy đứa em của mik như muốn bảo vệ em khỏi cái gì đó, cô vừa xoa đầu vừa nói chất giọng ko mấy hay nhưng cũng đủ khiến người ta say mê
Yui: ngoan, ko sao đâu Kid, mọi chuyện sẽ ổn thôi
Cậu bé tên Kid ko ngừng nằm trong lòng chị mik mà khóc
Kid: ko được, hức... Ông ta về sẽ... Hức... Đánh chị mất
Yui: ko sao đâu mà
Cô ko ngừng vỗ về đứa em của mik, mẹ cô lúc mới sinh cậu ra thì ko may qua đời để lại 2 cha con cô và đứa em mới sinh của mik lúc đó cô cũng chỉ mới 8 tuổi nên cũng chưa biết phải làm gì vậy mà bố lại quăng em cho cô chăm sóc còn bản thân ông thì lại cấm đầu vào rượu chè, lúc đó cô cũng ko biết làm sao cả cũnv may lúc đó có cô hàng xóm rủ lòng thương nên qua giúp đỡ chắc ko có cổ thì giờ này thì cô cũng chả biết làm sao cả, nhưng khi em cô vừa tròn 5 tuổi thì cô hàng xóm đó phải chuyển nhà đi do có công việc trước khi đi cô có dặn Yui vào điều cô ghi nhớ từng lời sau đó trưng mắt nhìn cô hàng xóm đi, tới tận hôm nay cũng được 5 năm rồi em cô cũng đã lên 10 tuổi, cô cũng lên 18 tuổi, mặc dù là chị em ruột nhưng lại chả giống nhau điểm nào, cô hiền lành lễ phép, trưởng thành, cận thận trong công việc, em trai cô thì hung dữ, bướng bỉnh, trẻ con, hậu đậu, nên cậu thường xuyên bị chính bố ruột của mik bạo hành nhưng cô luôn bảo vệ em. Sáng hôm đó trong lúc làm việc thì ko may em trai cô làm bể chiếc bình mà ông ta thích, cô ko muốn en mik bị đánh nữa nên khi trong lúc ông hỏi thì cô đã nhận tội thấy ông ta tức điên lên định đánh thì 1 cuộc điện thọai vang lên cắt ngang công việc của ông ta, ông ta nghe điện thoại xong thì quay qua cô chị tác 1 cú thật mạnh và nói
Rony: tối tao về tao sử mày
Cô ko nói gì miệng mặc dù chảy máu nhưng cô cũng ko kêu đau. Hiện tại cô ôm cậu vào lòng thật chặt cơ thể run bần bật, lo sợ ông ta sẽ làm gì, tiếng chân từ ngoài hàng lang vang lên 1 to cần làm cho cả 2 run sợ, cánh cửa bị mở 1 cánh mạnh bạo, 1 gà đàn ông mặt mầy hung tợn bước vào, ko nói ko rằng lôi Yui qua phòng bên cạnh cậu có gắng níu tay chị mik lại nhưng chị cậu chỉ nở 1 nụ cười sau đó đẩy cậu ra để mặc cho ông ta kéo mik qua căn phòng khác. Tối hôm đó cậu nằm trên chiếc nệm cũ kĩ cố gắng nhấm chặt đôi mắt lại để ko nghe được tiếng chửi bới và tiếng khóc than của chị. Sáng hôm sau cậu thức dậy nhìn qua bên cạnh nơi chị cậu hay nằm đó trò chuyện hàng đêm nhưng sáng nay khi tỉnh dậy thì cậu đều thấy cô nằm bên đó ngủ nhưng lại ko thấy chị đâu, cậu có linh cảm xấu, cậu đi ra ngòai thì thấy có 1 đám người đang tụm ý tụm 7 trước cửa nhà, cậu nép sang 1 bên nghe lén cuộc trò chuyện của họ
Người A: hazz, con bé này đẹp vậy mà lại chết uổn thật sự
Người B: đúng đó, mà chả hiểu ko kiếm người dọn mà lại kiếm tụi dọn 2 tụi mik dọn
Kid sát chết, con bé, dọn? Rốt cuộc thì bọn họ đang nói cái quái gì vậy? //suy nghĩ//
Người C: mà con bé này tên gì nhỉ?
Người D: hình như là Yui, Yui Kamari
Nghe đến đây cậu sửng người đó ko phải là tên chị cậu sao, sao lại thế hàng vạn câu hỏi chảy qua đầu cậu, bây giờ cậu cũng chả biết phải làm gì cả cứ để mặt họ mang sát chị cậu đi, cậu muốn khóc nhưng khi nhớ tới lời chị nói lúc khi chết
Yui: tuyệt đối, ko được khóc, em là con trai mà đúng ko, hứa với chị là em ko được khóc nhà
Nhớ tới lời hứa mà cậu đã hứa với chị thì cậu đã kịp lâu đi nước mắt. Sau cái chết của chị cậu, bố càng ngày đánh cậu nhiều hơn nhưng cậu lại ko khóc, khuôn mặt cậu vô hồn. Đến nạm 12 vì cậu ko chịu nổi những ngày tháng bị ông ta đánh đập nữa nên quyết định tự sát, cậu đứng bên cạnh cái hồ nơi mà chị cậu từng rất thích đến, cậu nhớ đến những kỉ niệm mà cậu và chị chơi đùa cùng ở nơi đây, cậu lặng lẽ bước 1 chân ra định bụng nhảy xuống nhưng lại được 1 cánh tay kéo ngược lại, cậu quay qua nhìn cái người đã phá hỏng kế hoạch đến gặp chị của cậu
Kid: cậu đang làm gì vậy hả?!
Ray: câu đó tôi hỏi cậu mới đúng? Cậu bị điên hay sao mà nhảy xuống cái hồ này vậy?!
Kid: đúng tôi bị điên đó, mau tránh ra đừng có mà lo chuyện bao đồng
Cậu trai kia ko nói gì kéo cậu lại phía mik, khiến cho cậu mất thăng bằng mà ngã nhào về phía sau
Kid: đau quá
Ray: có chuyện cũng từ từ nói, chứ sao lại đi tìm cái chết thế kia?!
Kid:...
Ray thấy cậu im lặng ko nói gì thì tiếp tục nói
Ray: nếu cậu có chuyện gì cần thì cậu có thể nói với tôi mà
Kid: tôi...
Cậu kể tất cả mọi chuyện cho Ray nghe, sau khi vừa dứt lời thì cậu bị cậu nhóc bằng trang lứa tát vào mặt 1 cái cậu ngơ ngác
Ray: cậu có bị ngu ko, chị cậu đã hi sinh tính mạng của mik cho cậu rồi còn gì nếu lúc đó chị ấy để cho cậu bị mang đi đánh thì cậu có còn ngồi đây ko hả?! Nghe đây chị cậu đã đổi tất cả sinh mạng của mik kể cả 1 thanh xuân tươi đẹp ở phía trước chỉ để tiếp nối mạng sống cho cậu đó
Kid: tôi...
Ray: nghe đây nếu ông ta kở đảm nghiệm được trách nghiệm của người bố thì tôi sẽ thay ông ta chăm sóc cậu//cười//
Cậu ngỡ ngàng với trước câu nói đó của cậu bạn mặc dù cả 2 mô quen biết nhau nhưng sao cậu ta có thể nói vậy chứ nhưng lòng cậu nói vậy nhưng mồm lại nói khác
Kid: thật... Sao?!
Ray: thật
Trước giờ chưa ai nói câu đó với cậu cả trừ chị cậu thì ko ai có thể nói câu đó với cậơ
Ray: mà mày tên gì?
Kid: Kid, thế còn ngài?
Ray: tả tên RayBlack cứ gọi là Ray
Kid: vâng
Kể từ hôm đó cả 2 cùng nhau đi chơi và tám chuyện Ray còn chủ động giới thiệu cho cậu vài bộ phim anime cho cậu, ấn tượng trong mắt cậu là bộ anime Tokyo Revengers phim hay cực kì luôn, cả 2 nói chuyện cũng khá hợp nhau nên cũng ít khi cãi nhau. Nhưng ông trời lại thích trên người, đến năm 18 tuổi cậu nhận 1 cái tin Ray bị người ta giết chết thủ phạm ung dung bước đi ra khỏi tòa án vì ko đủ chứng cứ nên phán 15 năm tù. Cậu ngồi trước bia mộ có khắc tên RayBlack cậu ngồi đó đôi mắt vô hồn mà nhìn tấm bia mộ nước mắt ko tự chủ mà rơi xuống
Kid: tại sao, ngài nói là sẽ ở bên con chăm sóc cho có mà tại sao, hả?!
Cậu khào lên nước mắt càng chảy dài rơi xuống những đóa hoa trên đó, bổng cậu ngừng khóc, khuôn mặt vẫn vô hồn đôi mắt đen thẩm dường như ko còn 1 tí hy vọng nào bên trong đó, cậu rút ra 1 khẩu súng ở trong áo cậu nở 1 nụ cười chua xót cầm khẩu súng đưa lên đầu
Kid: em, tới với 2 người đây Ray, Yui
1 "đòan" vang lên ko gian tỉnh lạnh, cậu từ từ ngã xuống bên cạnh bia mộ, trên môi vẫn vương vấn nụ cười khiến người ta nhìn vào cảm thấy thương cho đứa trẻ tội nghiệp. Nhưng khi mở mắt ra thùng cậu cứ nghĩ mik sẽ ở Địa Ngục hay Thiên Đàng như ko trước mắt cậu là 1 căn phòng màu trăng giống bệnh viện vậy còn có 2 người lạ mặt đang nhình cậu, cậu định nói gì đo nhưng cậu chỉ phát ra tiếng "eo, eo, eo"
Kid: cái quái gì vậy chẳng lẻ mik xuyên ko rồi?!?!?!
Hết
Yui: ngoan, ko sao đâu Kid, mọi chuyện sẽ ổn thôi
Cậu bé tên Kid ko ngừng nằm trong lòng chị mik mà khóc
Kid: ko được, hức... Ông ta về sẽ... Hức... Đánh chị mất
Yui: ko sao đâu mà
Cô ko ngừng vỗ về đứa em của mik, mẹ cô lúc mới sinh cậu ra thì ko may qua đời để lại 2 cha con cô và đứa em mới sinh của mik lúc đó cô cũng chỉ mới 8 tuổi nên cũng chưa biết phải làm gì vậy mà bố lại quăng em cho cô chăm sóc còn bản thân ông thì lại cấm đầu vào rượu chè, lúc đó cô cũng ko biết làm sao cả cũnv may lúc đó có cô hàng xóm rủ lòng thương nên qua giúp đỡ chắc ko có cổ thì giờ này thì cô cũng chả biết làm sao cả, nhưng khi em cô vừa tròn 5 tuổi thì cô hàng xóm đó phải chuyển nhà đi do có công việc trước khi đi cô có dặn Yui vào điều cô ghi nhớ từng lời sau đó trưng mắt nhìn cô hàng xóm đi, tới tận hôm nay cũng được 5 năm rồi em cô cũng đã lên 10 tuổi, cô cũng lên 18 tuổi, mặc dù là chị em ruột nhưng lại chả giống nhau điểm nào, cô hiền lành lễ phép, trưởng thành, cận thận trong công việc, em trai cô thì hung dữ, bướng bỉnh, trẻ con, hậu đậu, nên cậu thường xuyên bị chính bố ruột của mik bạo hành nhưng cô luôn bảo vệ em. Sáng hôm đó trong lúc làm việc thì ko may em trai cô làm bể chiếc bình mà ông ta thích, cô ko muốn en mik bị đánh nữa nên khi trong lúc ông hỏi thì cô đã nhận tội thấy ông ta tức điên lên định đánh thì 1 cuộc điện thọai vang lên cắt ngang công việc của ông ta, ông ta nghe điện thoại xong thì quay qua cô chị tác 1 cú thật mạnh và nói
Rony: tối tao về tao sử mày
Cô ko nói gì miệng mặc dù chảy máu nhưng cô cũng ko kêu đau. Hiện tại cô ôm cậu vào lòng thật chặt cơ thể run bần bật, lo sợ ông ta sẽ làm gì, tiếng chân từ ngoài hàng lang vang lên 1 to cần làm cho cả 2 run sợ, cánh cửa bị mở 1 cánh mạnh bạo, 1 gà đàn ông mặt mầy hung tợn bước vào, ko nói ko rằng lôi Yui qua phòng bên cạnh cậu có gắng níu tay chị mik lại nhưng chị cậu chỉ nở 1 nụ cười sau đó đẩy cậu ra để mặc cho ông ta kéo mik qua căn phòng khác. Tối hôm đó cậu nằm trên chiếc nệm cũ kĩ cố gắng nhấm chặt đôi mắt lại để ko nghe được tiếng chửi bới và tiếng khóc than của chị. Sáng hôm sau cậu thức dậy nhìn qua bên cạnh nơi chị cậu hay nằm đó trò chuyện hàng đêm nhưng sáng nay khi tỉnh dậy thì cậu đều thấy cô nằm bên đó ngủ nhưng lại ko thấy chị đâu, cậu có linh cảm xấu, cậu đi ra ngòai thì thấy có 1 đám người đang tụm ý tụm 7 trước cửa nhà, cậu nép sang 1 bên nghe lén cuộc trò chuyện của họ
Người A: hazz, con bé này đẹp vậy mà lại chết uổn thật sự
Người B: đúng đó, mà chả hiểu ko kiếm người dọn mà lại kiếm tụi dọn 2 tụi mik dọn
Kid sát chết, con bé, dọn? Rốt cuộc thì bọn họ đang nói cái quái gì vậy? //suy nghĩ//
Người C: mà con bé này tên gì nhỉ?
Người D: hình như là Yui, Yui Kamari
Nghe đến đây cậu sửng người đó ko phải là tên chị cậu sao, sao lại thế hàng vạn câu hỏi chảy qua đầu cậu, bây giờ cậu cũng chả biết phải làm gì cả cứ để mặt họ mang sát chị cậu đi, cậu muốn khóc nhưng khi nhớ tới lời chị nói lúc khi chết
Yui: tuyệt đối, ko được khóc, em là con trai mà đúng ko, hứa với chị là em ko được khóc nhà
Nhớ tới lời hứa mà cậu đã hứa với chị thì cậu đã kịp lâu đi nước mắt. Sau cái chết của chị cậu, bố càng ngày đánh cậu nhiều hơn nhưng cậu lại ko khóc, khuôn mặt cậu vô hồn. Đến nạm 12 vì cậu ko chịu nổi những ngày tháng bị ông ta đánh đập nữa nên quyết định tự sát, cậu đứng bên cạnh cái hồ nơi mà chị cậu từng rất thích đến, cậu nhớ đến những kỉ niệm mà cậu và chị chơi đùa cùng ở nơi đây, cậu lặng lẽ bước 1 chân ra định bụng nhảy xuống nhưng lại được 1 cánh tay kéo ngược lại, cậu quay qua nhìn cái người đã phá hỏng kế hoạch đến gặp chị của cậu
Kid: cậu đang làm gì vậy hả?!
Ray: câu đó tôi hỏi cậu mới đúng? Cậu bị điên hay sao mà nhảy xuống cái hồ này vậy?!
Kid: đúng tôi bị điên đó, mau tránh ra đừng có mà lo chuyện bao đồng
Cậu trai kia ko nói gì kéo cậu lại phía mik, khiến cho cậu mất thăng bằng mà ngã nhào về phía sau
Kid: đau quá
Ray: có chuyện cũng từ từ nói, chứ sao lại đi tìm cái chết thế kia?!
Kid:...
Ray thấy cậu im lặng ko nói gì thì tiếp tục nói
Ray: nếu cậu có chuyện gì cần thì cậu có thể nói với tôi mà
Kid: tôi...
Cậu kể tất cả mọi chuyện cho Ray nghe, sau khi vừa dứt lời thì cậu bị cậu nhóc bằng trang lứa tát vào mặt 1 cái cậu ngơ ngác
Ray: cậu có bị ngu ko, chị cậu đã hi sinh tính mạng của mik cho cậu rồi còn gì nếu lúc đó chị ấy để cho cậu bị mang đi đánh thì cậu có còn ngồi đây ko hả?! Nghe đây chị cậu đã đổi tất cả sinh mạng của mik kể cả 1 thanh xuân tươi đẹp ở phía trước chỉ để tiếp nối mạng sống cho cậu đó
Kid: tôi...
Ray: nghe đây nếu ông ta kở đảm nghiệm được trách nghiệm của người bố thì tôi sẽ thay ông ta chăm sóc cậu//cười//
Cậu ngỡ ngàng với trước câu nói đó của cậu bạn mặc dù cả 2 mô quen biết nhau nhưng sao cậu ta có thể nói vậy chứ nhưng lòng cậu nói vậy nhưng mồm lại nói khác
Kid: thật... Sao?!
Ray: thật
Trước giờ chưa ai nói câu đó với cậu cả trừ chị cậu thì ko ai có thể nói câu đó với cậơ
Ray: mà mày tên gì?
Kid: Kid, thế còn ngài?
Ray: tả tên RayBlack cứ gọi là Ray
Kid: vâng
Kể từ hôm đó cả 2 cùng nhau đi chơi và tám chuyện Ray còn chủ động giới thiệu cho cậu vài bộ phim anime cho cậu, ấn tượng trong mắt cậu là bộ anime Tokyo Revengers phim hay cực kì luôn, cả 2 nói chuyện cũng khá hợp nhau nên cũng ít khi cãi nhau. Nhưng ông trời lại thích trên người, đến năm 18 tuổi cậu nhận 1 cái tin Ray bị người ta giết chết thủ phạm ung dung bước đi ra khỏi tòa án vì ko đủ chứng cứ nên phán 15 năm tù. Cậu ngồi trước bia mộ có khắc tên RayBlack cậu ngồi đó đôi mắt vô hồn mà nhìn tấm bia mộ nước mắt ko tự chủ mà rơi xuống
Kid: tại sao, ngài nói là sẽ ở bên con chăm sóc cho có mà tại sao, hả?!
Cậu khào lên nước mắt càng chảy dài rơi xuống những đóa hoa trên đó, bổng cậu ngừng khóc, khuôn mặt vẫn vô hồn đôi mắt đen thẩm dường như ko còn 1 tí hy vọng nào bên trong đó, cậu rút ra 1 khẩu súng ở trong áo cậu nở 1 nụ cười chua xót cầm khẩu súng đưa lên đầu
Kid: em, tới với 2 người đây Ray, Yui
1 "đòan" vang lên ko gian tỉnh lạnh, cậu từ từ ngã xuống bên cạnh bia mộ, trên môi vẫn vương vấn nụ cười khiến người ta nhìn vào cảm thấy thương cho đứa trẻ tội nghiệp. Nhưng khi mở mắt ra thùng cậu cứ nghĩ mik sẽ ở Địa Ngục hay Thiên Đàng như ko trước mắt cậu là 1 căn phòng màu trăng giống bệnh viện vậy còn có 2 người lạ mặt đang nhình cậu, cậu định nói gì đo nhưng cậu chỉ phát ra tiếng "eo, eo, eo"
Kid: cái quái gì vậy chẳng lẻ mik xuyên ko rồi?!?!?!
Hết
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com