[Xuyên không] Phế sài muốn nghịch thiên: Ma Đế cuồng phi
Chương 56 - 60
Chương 56: Không có vô sỉ nhất, chỉ có vô sỉ hơn (một)
Edit: kayleeEdit: kayleeBa!Cố Nhị gia một cái tát vung ở trên mặt Nhị phu nhân, sắc mặt xanh mét nói: "Đã sớm bảo ngươi đừng tới, ngươi tới cũng sẽ chỉ hỏng việc, hiện tại không cho ngươi lại nói thêm một câu nào, nếu không ta liền hưu ngươi!"Nói xong lời này, hắn không liếc mắt nhìn Nhị phu nhân thêm một cái nào nữa, ánh mắt chuyển về phía Cố Nhược Vân, giọng nói ôn hòa: "Vân Nhi, nhị thúc tới đón con về nhà, gia gia con thật lo lắng an toàn của con lúc con sống ở bên ngoài, nhị thúc cũng lo lắng, thực lực của con thấp hèn như vậy làm sao lăn lộn ở thế giới này? Chỉ cần con theo ta trở về, Cố gia chúng ta khẳng định sẽ coi con là hòn ngọc quý trên tay, đãi ngộ sẽ không kém hơn Phán Phán." (L: lee để ông này gọi Vân là con cho càng vô sỉ hơn ~)Lúc này trong mắt của Nhị phu nhân phun ra lửa giận, ánh mắt kia thật giống như muốn bầm thây vạn đoạn Cố Nhược Vân.Nhưng mà, e ngại cảnh cáo của Cố Nhị gia, nàng cũng không dám nói nhiều thêm một lời nào nữa."Mời ta trở về?" Tầm mắt của Cố Nhược Vân đảo qua từ trên mặt Cố Nhị gia, "Vì sao ta nhìn tình cảnh này thấy không giống tới đón người? Mà là tới bắt người? Huống chi, Cố gia các ngươi đã tính toán giao ta cho Luyện Khí Tông, sống chết do số mạng, ta đây liền không lại là người Cố gia ngươi! Cửa cao như vậy ta nhưng là bước không qua. Cho nên các ngươi vẫn là mời trở về đi."Cố Nhị gia sắc mặt lúc đỏ lúc trắng: "Vân Nhi, tốt xấu gì ta cũng là thúc thúc của con, con cũng đừng làm khó dễ chúng ta, nếu không tìm được con, Đông Phương thiếu chủ nhất định sẽ không bỏ qua cho chúng ta, coi như giúp chúng ta, được không?"Kỳ thực Cố gia hoàn toàn có thể nói cho Đông Phương Thiếu Trạch địa chỉ của Cố Nhược Vân, nhưng lòng tham của Cố gia này tương đối lớn, giao địa chỉ cho hắn thì có lợi gì? Bọn họ muốn, là để cho Cố Nhược Vân và Đông Phương Thiếu Trạch tạo mối quan hệ, thay Cố gia đòi một ít ưu việt.Đáng tiếc, mọi chuyện xa xa không có tốt đẹp như trong tưởng tượng của bọn họ……...."Nếu ta không muốn trở về thì sao?" Cố Nhược Vân mỉm cười nhìn trung niên nam nhân trước mặt, "Vậy các ngươi quyết định đối phó ta như thế nào?""Nha đầu thối, ngươi quả thực rất càn rỡ!" Nhị phu nhân rốt cuộc nhịn không nổi nữa, chửi ầm lên nói, "Tiểu tiện nhân không có lương tâm ngươi, Cố gia chúng ta nuôi ngươi lớn như vậy, ngươi cứ như vậy lấy oán trả ơn, quả thực không chết tử tế được! Quả nhiên là nữ nhi hồ ly tinh kia sinh ra, không ra thể thống gì giống như nàng."Tuy rằng Cố Nhược Vân chưa từng thấy mẫu thân đời này, nhưng mà, ở kiếp trước của nàng, mẫu thân là nghịch lân trong lòng nàng, hơn nữa còn bảo vệ nàng cả đời.Cho nên, sau khi nghe thấy lời nói của Nhị phu nhân, tươi cười của nàng lạnh xuống một chút: "Ngươi phạm vào một sai lầm trí mạng, một sai lầm, ngươi vĩnh viễn cũng không cách nào sửa chữa."Nhị phu nhân sửng sốt một chút, giật mình nhìn Cố Nhược Vân.Nàng (CNV) như vậy, là nàng (Nhị phu nhân) chưa từng gặp qua………....Gió nhẹ thổi, thiếu nữ khẽ nâng khuôn mặt thanh tú, trên người giống như bị hàn ý bao phủ, làm tâm của người ta cũng nhẹ nhàng run rẩy, không biết vì sao, thiếu nữ trước mắt lại có một loại cảm giác làm cho người ta muốn ngưỡng mộ.Giống như nàng chính là vương giả trong thiên địa! Khí phách lộ ra ngoài!Đây…….... Đây vẫn là phế vật đại tiểu thư lúc trước sao? Xem ra lời đồn không giả, Cố Nhược Vân mới là một người che giấu sâu nhất trong cả hoàng thành.... ...... ......."Các ngươi trở về nói cho vị Tướng Quân đại nhân Cố gia kia, Cố Nhược Vân ta là tuyệt đối sẽ không trở về Cố gia! Cho nên các ngươi không cần uổng phí thời gian!"Khi nói lời này, ánh mắt của nàng liếc về phía Nhị phu nhân, một cái liếc mắt này liền làm cho Cố Nhị gia cho rằng là vì lời nói của Nhị phu nhân nên nàng (CNV) mới không muốn trở về, nhất thời giận tím mặt, hung hăng trừng mắt nhìn nàng (Nhị phu nhân) một cái.Chương 57: Không có vô sỉ nhất, chỉ có vô sỉ hơn (hai)
Edit: kaylee"Vân Nhi, ngươi.... ........"Ngay tại lúc Cố Nhị gia còn muốn nói gì đó, một tiếng gầm chợt truyền đến: "Là ai cho phép các ngươi quấy rầy người Bách Thảo Đường ta? Triệu chưởng quỹ hắn ở đâu? Lăn ra ngoài cho lão phu!"Dư lão vốn muốn đến Bách Thảo Đường tuần tra tình hình, không nghĩ tới nhìn thấy Cố Nhược Vân bị người Cố gia chặn lại ở cửa, lửa giận trong lòng từ từ tăng lên rồi xông ra.Một đám người sai vặt bên cạnh nghe được lời nói của Dư lão, run run rẩy rẩy hồi đáp: "Bẩm báo Dư lão, Triệu chưởng quỹ hắn, hắn đi ra ngoài xem bệnh giúp người.""Xem bệnh? Hừ! Loại này thời điểm hắn có thể đi ra ngoài xem bệnh cho người ta sao? Hiện tại Cố Nhược Vân đã gia nhập Bách Thảo Đường ta, quyết không cho phép bất luận kẻ nào quấy rầy thanh tịnh của nàng, người tới, quăng hết đám cẩu tạp chủng này ra ngoài cho ta, về sau người Cố gia đến một người quăng một người! Bọn họ không sợ dọa người liền tận tình đến đây đi!"Dù sao hiện tại Cố Nhược Vân không muốn quá rêu rao, vì không để Cố gia tìm tới cửa nữa, cho nên mới không để Dư lão lộ ra bản thân đã là chủ tử của Bách Thảo Đường, nếu không, dựa theo sự tham lam của Cố gia, phỏng chừng sau này đuổi cũng đuổi không đi."Vâng."Những hộ vệ theo sát sau lưng Dư lão tuân lệnh, nhanh chóng xông lên phía trước, không cho người Cố gia có cơ hội phản kháng liền cởi quần áo của bọn họ toàn bộ quăng hết ra ngoài, Cố Nhị gia còn chưa tính, nhưng Nhị phu nhân cũng bị người đối đãi như thế, thực hận không thể đâm đầu chết, trong lòng đối Cố Nhược Vân hận cũng càng sâu."Tiểu tiện nhân, ngươi chờ, chờ nhi tử ta trở về, ta muốn ngươi không chết tử tế được! Không, không chỉ như vậy, ta còn muốn ngươi nhận hết tất cả tra tấn!"Giống như là nhận thấy được ánh mắt oán hận của Nhị phu nhân, Cố Nhược Vân cũng không sợ hãi chút nào đi lên phía trước, đôi mắt trong veo không hề dao động, chính là khóe môi kia lại giương lên tươi cười như có như không.Lúc này, mọi người chỉ chỉ trỏ trỏ đám người trần truồng Cố gia, dù là Cố Nhị gia da mặt dày như thế, cũng không cách nào ngẩng đầu, lúc này đây, Cố gia quả nhiên là mất hết mặt mũi.... ...... ...Cố Nhược Vân không có lại liếc mắt nhìn bọn hắn nhiều thêm một cái, xoay người đi vào trong Bách Thảo Đường, ngay sau đó, Dư lão cũng theo sau tiến vào, thận trọng đi ở sau lưng nàng."Nói đi, đây là có chuyện gì?"Cố Nhược Vân đi nhanh chóng ngồi xuống, mỉm cười nhìn Dư lão.Thật hiển nhiên, tất cả những chuyện này đều có liên quan với Đông Phương Thiếu Trạch……….."Này…………." Dư lão ngượng ngùng nói, "Kỳ thực đây là thiếu chủ muốn giúp đại tiểu thư người xả ngụm ác khí, Cố gia kia quả thực khinh người quá đáng, cho nên thiếu chủ mới làm cho bọn họ đi làm một chuyện tuyệt đối làm không được, cố ý tra tấn bọn họ, không nghĩ tới đại tiểu thư người sẽ ở cửa bị bọn họ đụng đến, chuyện này cũng đều do Triệu chưởng quỹ, thiếu chủ đã phân phó qua đừng để cho người Cố gia nhìn thấy đại tiểu thư, cố tình hắn lúc này lại chạy đi, chờ hắn trở lại, lão nô sẽ hung hăng trừng phạt hắn.""Trừng phạt thì không cần," Cố Nhược Vân bưng lên một chén nước trà, khẽ nhấp một ngụm, rồi sau đó để xuống, "Chỉ là về sau các ngươi muốn làm chuyện gì thì báo cho ta biết một tiếng, để cho ta có chuẩn bị tâm lý."Dư lão ha ha cười, bỗng nhiên vẻ mặt nghiêm túc lên: "Đúng rồi, đại tiểu thư, ngài muốn chọn người ta đã tìm được, nhóm người này đều là cô nhi (trẻ mồ côi), không cha không nương, nhưng mà thiên tư không tệ, bồi dưỡng thêm chút thì ngày sau tuy rằng không thành tuyệt thế thiên tài, nhưng mà tuyệt đối sẽ không kém.""Hả?" Cố Nhược Vân nhíu mày, "Bọn họ ở nơi nào, mang ta đi gặp một lần.""Được, đại tiểu thư xin theo ta đến."Nói xong lời này, Dư lão liền ở phía trước dẫn đường, Cố Nhược Vân đi theo phía sau ông đi ra Bách Thảo Đường.Chương 58: Quân đội cường thế quật khởi! (một)
Edit: kayleeMột đình viện nằm ở ngoại ô hoàng thành, bị rừng cây rậm rạp che lấp giống như che khuất bầu trời, nhưng mà, giờ phút này lại ở dưới dẫn dắt của Dư lão xuất hiện ở trước mắt Cố Nhược Vân."Không nghĩ tới Bách Thảo Đường còn có một chỗ như vậy," Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười, "Chỗ này cũng quả thật thích hợp để ta bí mật phát triển, ở trước khi cánh chim của ta chưa cứng cáp, tạm thời không để cho bất luận kẻ nào biết năng lực của ta."Dư lão mỉm cười, quay đầu nhìn về phía Cố Nhược Vân: "Đây là nơi lúc trước thiếu chủ nhà ta luyện công, bên ngoài thiết lập ngũ hành bát quái trận, trừ phi có người dẫn dắt, nếu không không ai có thể tới chỗ này, khi nghe nói đại tiểu thư muốn huấn luyện ra thế lực của bản thân, thiếu chủ để cho ta đưa chỗ này cho đại tiểu thư."Đông Phương Thiếu Trạch?Cố Nhược Vân ngẩn người, khẽ nhíu mày liễu: "Rốt cuộc thiếu chủ nhà ngươi và phụ mẫu ta quan hệ như thế nào? Vì sao phải không để lối thoát (giống như bỏ ra tất cả) giúp ta như vậy?""Chuyện này xin thứ cho lão nô không cách nào báo cho biết, đợi đến thời điểm nên để đại tiểu thư biết đến, thiếu chủ đương nhiên sẽ nói cho đại tiểu thư, chính là có đôi khi biết nhiều chuyện đối với người không có lợi, thiếu chủ cũng là có nổi khổ tâm."Hiện giờ Đông Phương gia tộc không được như trước, ngay cả thiếu chủ đều ở bên trong nước sôi lửa bỏng, loại thời điểm này, sao thiếu chủ nhẫn tâm kéo nàng vào?Nhất là, thực lực hiện tại của nàng không đủ cường đại…………….Thấy Dư lão không muốn nói thêm cái gì, Cố Nhược Vân không tiếp tục nói ra nghi vấn, nàng ổn định lại tâm thần, nói: "Đi thôi, mang ta đi xem xem người ngươi giúp ta lựa chọn."... ...... .....Trong sân, Cố Nhược Vân vừa đi vào, liền có vô số ánh mắt cảnh giác ném tới, nàng cũng không nói thêm gì, vẻ mặt nhàn nhạt đánh giá mọi người trong viện.Thật không thể nghi ngờ, những người Dư lão lựa chọn quả thật căn cốt rất tốt, là thiên tài tu luyện, nhưng mà, bọn họ giống như là đều đã trải qua tổn thương nào đó, ánh mắt không có trong trẻo như người bình thường, ngược lại mang theo vẻ tàn nhẫn. Mà thứ này, cũng đang là thứ nàng cần."Có lẽ ngay từ đầu, Dư lão liền nói cho các ngươi mục đích tới nơi này, nhưng các ngươi thật không ngờ, cần các ngươi là một tiểu nha đầu như ta vậy, "Cố Nhược Vân nhàn nhạt nở nụ cười, tươi cười kia lộ ra ánh sáng làm người ta không thể bỏ qua, "Có lẽ các ngươi không phục, cho rằng tiểu nha đầu như ta không nên thống trị các ngươi, nhưng mà, ta muốn nói cho các ngươi biết, muốn thay đổi vận mệnh của các ngươi, muốn dẫm nát người khi dễ các ngươi dưới chân, muốn được đến vị trí cao nhất kia, vậy nhất định phải phục tùng mệnh lệnh của ta!"Thật hiển nhiên, ngay từ đầu, Cố Nhược Vân thấy được sự không phục trong mắt mọi người ở đây.Tuy rằng bọn họ bởi vì một số chuyện lưu lạc tới tình cảnh hiện tại, lại không có nghĩa là sẽ nguyện ý phục tùng một tiểu nha đầu mười mấy tuổi."Hừ, ngươi đã nói như vậy, vậy ngươi liền lấy ra một chút thực lực làm chúng ta tâm phục khẩu phục ngươi."Chính là lúc này, đám người truyền ra một âm thanh trào phúng.Cố Nhược Vân theo tiếng nói nhìn lại, ánh mắt dừng ở trên người một thanh niên một thân áo xanh rách rưới, khẽ nhếch lên một chút tươi cười: "Ngươi tên là gì.""Tầm Phong."Thanh niên cao ngạo nâng đầu, lạnh giọng nói."Không tệ,” Cố Nhược Vân nhìn nhìn Tầm Phong, khẽ gật đầu, "Ngươi có cao ngạo và tính khí của ngươi quả thật rất tốt, ở chỗ này của ta, ta sẽ không áp chế tính cách của các ngươi, các ngươi cũng không cần lo lắng nhiều, về phần ngươi nói năng lực của ta, nếu các ngươi có thể thông qua khảo nghiệm của ta, ta sẽ chứng minh thực lực của ta với các ngươi! Thế nào? Không biết các ngươi có thể có lá gan thử một lần?"Chương 59: Quân đội cường thế quật khởi (hai)
Edit: kayleeDù sao có vài thứ, chỉ có hoàn toàn trở thành người của nàng, nàng mới có thể yên tâm lộ ra."Được!" Tầm Phong cười lạnh một tiếng, "Mạng của ta là vị Dư lão tiền bối này cứu, cho nên ta liền thử xem xem lại như thế nào? Hi vọng ngươi sẽ không làm cho ta quá thất vọng."Nghe vậy, Cố Nhược Vân chỉ cười cười: "Các ngươi ở đây có hơn một trăm người, ta cũng sẽ không lưu lại toàn bộ, kế tiếp, ta sẽ cho các ngươi đi Linh Thú chi lĩnh (dãy núi linh thú) chiến đấu, hơn nữa không cho phép vận dụng linh lực, chỉ cho phép vật lộn, trong thời gian đó các ngươi có thể chạy trốn, nhưng sau khi chạy trốn ta sẽ không dùng nữa, mà lưu lại cuối cùng, các ngươi chính là tuyệt thế cường giả sau này! Thời gian kỳ hạn là, một tháng! Không biết các ngươi có ý kiến gì hay không."Thiếu nữ khẽ nâng đầu, trên khuôn mặt thanh tú mang theo ánh sáng nhàn nhạt.Giữa cơn hoảng hốt, tất cả mọi người không coi tiểu nha đầu trước mắt là thiếu nữ mười bốn, mười lăm tuổi, nàng kia giống như là cường giả áp đảo chúng sinh, khí phách trời sinh."Không phải là một tháng thôi sao, ta đáp ứng."Tầm Phong quét mắt nhìn Cố Nhược Vân, nói thật, bảo hắn nguyện trung thành với Dư lão, hắn nguyện ý, nhưng đây chỉ là một tiểu nha đầu mười mấy tuổi mà thôi."Được, một khi đã như vậy, vậy Dư lão, chúng ta đi thôi."Cố Nhược Vân nhìn mọi người phía sau, mỉm cười: "Một tháng sau, ta đến nghiệm thu kết quả, cũng hi vọng các ngươi đừng làm cho ta thất vọng.... ......." ... ...... ....."Ngươi nói cái gì?"Cố gia, Cố lão gia tử mạnh mẽ vỗ bàn đứng lên, sắc mặt xanh mét: "Cố Nhược Vân cự tuyệt về nhà với các ngươi?""Đều do tiện nhân này!" Cố Nhị gia oán hận trừng mắt nhìn Nhị phu nhân, "Nếu không phải ả nói những lời này, chất nữ cũng sẽ không tuyệt tình như vậy. Ta có thể nhìn ra, nàng đối Cố gia chúng ta còn có cảm tình, còn muốn trở lại trong Cố gia chúng ta, nhưng mà ả lại có thể ở trước mặt chất nữ nhục mạ cha nương nàng, người làm nữ nhi nào có thể chịu đựng được?"Phanh!Lão gia tử một chưởng chụp cái bàn làm hai nửa, nghiến răng nghiến lợi nói: "Còn không phải ngu phụ (phụ nữ ngu dốt) ngươi cưới được? Lại có thể phạm phải loại sai lầm này, nếu không gọi ra người, Đông Phương thiếu chủ nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua, hiện tại ngươi lập tức hưu ngu phụ này cho ta!""Vâng, phụ thân!"Nghe lời nói của đôi cha con này, Nhị phu nhân tê liệt ngã xuống đất, bỗng nhiên, nàng điên cuồng rống lớn lên."Không, các ngươi không thể đối với ta như vậy! Các ngươi không thể hưu ta, Lăng Hi trở về thấy được hắn nhất định sẽ hận các ngươi."Hiện tại Cố Lăng Hi là hi vọng duy nhất của nàng, cũng là vốn gốc nàng đứng ở Cố gia.... ......Quả nhiên, nghe nói như thế, Cố lão gia tử trầm mặc xuống, thật lâu sau, mới nói: "Nể mặt Lăng Hi, tạm thời cho ngươi ở lại Cố gia, chính là từ đây về sau không cho phép ngươi bước ra khỏi Cố gia nửa bước, nếu không gia pháp hầu hạ! Nghe rõ chưa?"Nhị phu nhân thân mình mềm yếu ngã xuống, trên trán mồ hôi chảy xuống, đặc biệt chật vật không chịu nổi.Trong lòng nàng hận ý đã đến một tầng, hận không thể bầm thây vạn đoạn Cố Nhược Vân.Đều là nàng! Là nàng làm hại bản thân lâm vào (tình thế bất lợi) làm một người bị chồng ruồng bỏ!Quả nhiên, nàng giống mẫu thân hô ly tinh kia không phải thứ tốt gì! Không! Phải nói, nàng so với mẫu thân hồ ly tinh của nàng kia lại càng không phải thứ gì! Lại có thể đại nghịch bất đạo như thế, không để Cố gia vào mắt, cho dù là mẫu thân nàng, cũng không dám không coi ai ra gì như vậy!"Cố Nhược Vân, sớm biết như vậy lúc trước nên bóp chết nghiệt chủng ngươi! Miễn cho ở trong này làm hại thế nhân, nhưng mà ngươi yên tâm, chờ nhi tử ta trở về chính là ngày chết của tiểu tiện nhân ngươi!"Chương 60: Quân đội cường thế quật khởi (ba)
Edit: kayleeNhìn biểu cảm dữ tợn của Nhị phu nhân, Cố Nhị gia nhíu nhíu lông mày, quay đầu nhìn về phía Cố gia lão nhân, hỏi: "Phụ thân, vậy kế tiếp chúng ta nên làm như thế nào?"Cố lão gia tử hơi hơi nheo mắt lại, bên môi lộ ra một nụ cười lạnh: "Xem ra lúc này đây cần bản Tướng Quân tự thân xuất mã (tự mình ra mặt)! Tốt xấu gì bản Tướng Quân cũng là gia gia của nàng, ta cũng không tin ta tự mình tới cửa cầu nàng trở về, nàng cũng có thể cự tuyệt! Mà nếu nàng dám làm như vậy, đương nhiên sẽ bị nhiều người chỉ trích."Thanh Long Quốc vô cùng coi trọng hiếu đạo, hiện tại lão đánh cược dùng khuôn mặt già này đi cầu nàng, bất luận như thế nào, nàng đều không thể cự tuyệt, nếu không tất nhiên sẽ bị người chỉ trích.Nhưng mà, thật đáng tiếc, lúc này đây, ngay cả mặt của Cố Nhược Vân lão gia tử cũng không có nhìn thấy đã bị chặn ở ngoài cửa.Bởi vì, từ sau khi trở về, Cố Nhược Vân liền tiến vào tu luyện, đừng nói là người khác, ngay cả Đông Phương Thiếu Trạch đều không thể nhìn thấy nàng, cho nên, Cố lão gia tử chỉ có thể thất vọng mà về.Liên tục vài ngày không cách nào gặp mặt Cố Nhược Vân, lão gia tử vẫn luôn lo lắng Đông Phương Thiếu Trạch có thể hay không tìm tới cửa, ngay tại lúc lòng của lão tràn đầy thấp thỏm, lại nghe thấy cơ sở ngầm an bày ở cửa thành đến báo cáo, Đông Phương thiếu chủ đột nhiên vội vội vàng vàng rời đi Thanh Long Quốc.Vì thế, trái tim dâng lên cao kia của lão rốt cục về lại vị trí.... ........Trong phòng ngủ, Cố Nhược Vân chậm rãi mở mắt, trong phút chốc kia một khuôn mặt xinh đẹp đến không gì sánh nổi xuất hiện ở trước mặt của nàng."Tiểu Dạ?" Khi nào thì người này xuất hiện ở đây, nàng vậy mà không có một chút phát hiện.Nam nhân ủy khuất phiết miệng, ánh mắt ai oán nhìn Cố Nhược Vân: "Tiểu Vân, ngươi đã tu luyện rất lâu."Ngụ ý, hắn cũng đã rất lâu không nhìn thấy Cố Nhược Vân.“Rất lâu sao?" Cố Nhược Vân cười cười, "Tính ra ta bế quan cũng khoảng một tháng rồi đi, hiện thời cũng đột phá đến Tụ Khí cấp sáu, không biết binh khí ta muốn La Tướng Quân đã tạo như thế nào rồi."Xôn xao!Đúng lúc này, trong linh hồn của Cố Nhược Vân truyền đến một trận dao động, trong lòng nàng lập tức vui vẻ: "Tử Tà, ngươi tỉnh?"Tiếng vừa mới nói ra, một ánh sáng màu tím từ trên người Cố Nhược Vân tán phát ra, rồi sau đó, tiếng cười trầm thấp tà mị của nam nhân đột nhiên vang lên: "Nha đầu, đã lâu không thấy, thế nào? Ngươi nhớ ta, khẩn cấp triệu hồi ta ra như vậy?"Một bộ trường bào màu đỏ tía, trên ống tay áo thêu hoa văn Phượng Hoàng màu tím, khuôn mặt tuấn mỹ của nam nhân nở nụ cười tà khí, trong mỗi cử chỉ mỗi hành động đều lộ ra khí thế lẫm liệt.Cố Nhược Vân sắc mặt biến đen: "Ta có một việc cần ngươi hỗ trợ."Dứt lời, nàng nhìn về phía Thiên Bắc Dạ ở bên cạnh, nói: "Đây là bằng hữu ta vừa mới quen, ngươi giúp ta xem một chút trí nhớ của hắn là chuyện gì xảy ra? Vì sao mất đi toàn bộ trí nhớ.""Hả?" Tử Tà khẽ nhíu đôi lông mày tà khí, theo ánh mắt Cố Nhược Vân nhìn lại.Ngay sau khi hắn nhìn thấy Thiên Bắc Dạ, khuôn mặt tuấn mỹ liền cứng lại, ‘bá’ một tiếng, khí thế toàn thân đều kéo lên đến cực điểm ở giờ khắc này, ánh mắt lạnh như băng, giống như sương giá: "Vì sao ngươi lại ở chỗ này?"Lạnh.... ...... ........Giờ khắc này, Cố Nhược Vân nhìn thấy lạnh như băng chưa từng có qua ở trong mắt của Tử Tà.Từ lúc quen biết Tử Tà đến bây giờ, nàng chưa từng thấy nam nhân này lộ ra biểu cảm như vậy, nhất là bên trong một đôi con ngươi màu tím kia, còn có ngọn lửa thù hận thiêu đốt."Tử Tà, đây rốt cuộc là có chuyện gì?""Có chuyện gì?" Tử Tà cười lạnh một tiếng, "Hẳn là nên hỏi hắn!"Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com