Xuyen Khong Nam Phu Cai Gi Dam My Co
Sau một thời gian anh tịnh dưỡng ở trong bệnh viện thì cuối cùng cũng được thả tự do .Ba mẹ của anh đã đứng bên ngoài chờ đón về bằng chiếc xe hơi riêng . Anh bước vào trong ngồi gần với mẹ của mình. Bà ấy là Lam Vô Hận 30 tuổi , bố là Lam Quang Minh 37 tuổi. Nhìn họ tuổi như vậy nhưng lại rất trẻ như mới 20 thôi vậy. ( Sẽ có một chap nói lí do )" Tiểu Bạch à, con có muốn ăn trái cây không ? mẹ gọt cho con ăn . " mẹ anh mỉm cười , tay cầm dao thái lên. " Con không ăn đâu, mẹ cứ ăn đi , mà mẹ đừng gọi con là Tiểu Bạch như thế " Vĩ Bạch hắc tuyến. " hahaha xem con trai chúng ta kìa, lại nhút nhát như thế nữa rồi " Ba của anh cười lớn theo kiểu chọc ghẹo .Một sát thủ như anh mà lại bị chọc như vậy , thật là xấu hổ mà... Nhưng ít ra cũng không đến nổi tệ, nhìn hoàn cảnh thế này, anh lại tự hỏi em gái mình ra sao ? Không có anh thì con bé liệu có ổn và sống tốt ??
Sau khi về đến nhà. Một căn nhà khiến cậu phải lặng người để quan sát nó.
Sau khi về đến nhà. Một căn nhà khiến cậu phải lặng người để quan sát nó.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com