TruyenHHH.com

Xuyen Khong Bao Binh Harem Xuyen Khong Roi Sao

Quanh quẫn cả canh giờ Song Ngư và Bảo Bình nhận ra, cả 2 chỉ có thể đi cách hang động này khoảng 100 bước chân nhưng xung quanh cảnh vật vô cùng bình thường, đủ loại hoa quả nên khi vừa rồi Bảo Bình có thể dễ dàng tìm ra trái cây để ăn.

"- Hoàng tử có cảm thấy kì lạ không?" Bảo Bình sau khi ăn xong xâu nấm hương vừa nướng lên tiếng hỏi.

"- Đúng là rất kì lạ! Chúng ta chỉ có thể đi quanh cách hang động này khoảng 100 bước chân! Xung quanh bên ngoài hang động chẳng có gì kì lạ nhưng lại có pháp trận! Vậy nên...!" Song Ngư khá suy ngẫm nói.

"- Hang động này chính là nguyên nhân có sự xuất hiện của pháp trận!" Bảo Bình nói tiếp lời của Song Ngư.

"- Đúng vậy! Nhưng Công chúa cứ yên tâm, Bạch Dương rất giỏi phá trận nên bọn họ sẽ sớm tìm ra ta thôi!"

"- Nhưng vậy xem như đã ổn rồi! Nhưng ông trời đã sắp đặt chúng ta vô tình rơi vào pháp trận thì sao chúng ta tìm hiểu xem trong hang động này có điều gì đã khiến vị cao nhân đó bài trận ở đây!" Vừa nói vừa đứng lên đi quanh hang động.

"- Thôi được!" Song Ngư cũng tò mò không kém Bảo Bình nên đồng tình, cũng đứng dậy bắt đầu tìm kiếm.

Song Ngư lấy từ trong người ra 2 quả " hỏa nhãn" ( kiểu như quả cầu lửa ấy) " hỏa nhãn" có lớp vỏ bằng sắt bao bọc bên ngoài nên khi Song Ngư rơi xuống nước không bị ướt nên khi nhẹ đẩy ngón tay mở vỏ sắt, sau đó dễ dàng gắn vào đầu 2 khúc gỗ vừa tay thì Song Ngư đưa " hỏa nhãn" vào đống lửa đang cháy. " hỏa nhãn" nhanh chóng cháy lên, Song Ngư đưa 1 cây cho Bảo Bình.

"- Đa tạ!"

Cả 2 cùng nhau tìm kiếm, có ánh sáng từ " hỏa nhãn" càng dễ tìm kiếm hơn. Lúc sau, Bảo Bình trong thấy 1 nhỏm đá kì lạ, cô đưa tay nhẹ xoay thử. Âm thanh " ầm ầm" phát lên, sau đó phía bên phải cô có 1 cửa đá liền mở ra 1 lối đi lớn.

Song Ngư nhìn thấy liền đi lại đứng trước lối vào, quả nhiên cả 2 nghĩ không sai, hang động này quả có bí mật gì đó. Khi đưa " hỏa nhãn" vào bên trong xem, cảm thấy không có gì đáng ngại nên cả 2 cùng từ từ cẩn thận đi vào, trước khi bước vào để tránh cả 2 đi vào lối đi cửa đá sẽ bị đóng lại cho nên Bảo Bình xé 1 mảnh vải buộc vào nhỏm đá nếu mọi người có phá trận vào được thì sẽ biết cách vào lối đi này.

Đi được 10 bước cả Bảo Bình và Song Ngư cùng lúc vô tình đạp phải cơ quan, cơ quan liền khởi động, cửa đá liền đóng lại, lối đi tự động được thắp sáng nhờ những ngọn đèn lửa ở 2 bên, Bảo Bình và Song Ngư nhanh chóng vào tư thế phòng bị và quan sát, nhanh như chớp những phi tiêu từ những lỗ trên đá ở phía trước liền lao nhanh tới cả 2. Bảo Bình và Song Ngư nhanh chóng nhận ra, cả 2 vận kinh công trên không lộn 1 vòng tiến về phía trước để nhưng phi tiêu ở phía sau " keng keng" vài tiếng cắm chặt vào tường đá. Đợt phi tiêu thứ 2 nhanh chóng phi tới, Bảo Bình và Song Ngư cũng nhanh chóng tránh né và dần đi sâu vào trong, chẳng mấy chốc không còn những chiếc phi tiêu phóng ra nữa, cả 2 vẫn trong tư thể phòng bị.

Vài giây sau xuất hiện 3 mũi tên theo 3 hướng khác nhau, 3 mũi tên này đặt biệt di chuyển rất nhanh, cả Bảo Bình và Song Ngư vô cùng ngạc nhiên vì sao lại chỉ có 3 mũi tên lại phóng ra chứ, nhưng cả 2 hiện tại phải tránh mũi tên này. Bảo Bình vận kinh công nhảy lên chạy dọc lên tường đá, Song Ngư ngã người về phía sau để tránh, xong Song Ngư lại xoay người 1 cái liền đứng thẳng người lên.

Bảo Bình sau khi chạy dọc trên tường đá cũng nhẹ nhàng chạm chân xuống đất, võ công của cô đã vượt bậc hơn trước rất nhiều, trong lúc nghỉ dưỡng đã luyện khí công không ít. Nhưng Bảo Bình vừa chạm đất cô nhanh chóng nhận ra dưới chân mình có cơ quan, nhưng cô lại không kịp tránh, phía dưới chân liền mở ra 1 cái hố, Bảo Bình rất nhanh rơi xuống. Song Ngư đứng cách đó không xa nhanh phi lại nắm lấy tay Bảo Bình nhưng cũng vô tình bị kéo xuống.

Cả 2 cùng tự do rơi, nhưng lại chẳng chạm tới đáy, 2 người nhận ra ngay hố này đặc biệt rất sâu, bây giờ họ phải nhanh tìm ra cách chứ như thế này rơi xuống tới tận đáy sẽ tan xương nát thịt.

Khi bị rơi xuống nước trong lúc mơ màng Bảo Bình đã đánh rơi cây kiếm, Song Ngư cũng vì quá gấp rút cứu người nên cũng không mang theo.

Trong khi cả 2 đang rơi tự do, não không ngừng hoạt động để tìm cách Bảo Bình chợt nhớ ra, nhanh đưa tay lên đầu gỡ lấy cây trâm sau liền vận nội công vào trâm rồi cấm vào đá. Âm thanh " keng keng keng" không ngừng vang lên, nhưng nội công và sức lực của Bảo Bình không đủ kể trụ tận 2 người nên cả 2 không thể dừng lại được nhưng cơ bản đã chậm lại, phía dưới không biết sẽ có những gì nên hiện tại cần phải dừng lại.

Về phần cây trâm này trên đầu Bảo Bình, cô trong lúc rảnh rỗi, cô tìm kiếm xem bên trong căn phòng của nguyên chủ có những gì lạ mắt, lại vô tình thấy được cây trâm này, chất liệu trâm vô cùng tốt, đặc biệt còn tốt hơn cả kiếm nên Bảo Bình đã luôn mang theo bên mình, có thể phòng thân hoặc những lúc nguy cấp có vật để dùng. Quả nhiên hôm nay đã dùng đến nó.

Song Ngư nhận ra Bảo Bình không đủ lực nên cầm lấy tay Bảo Bình giúp cô, nhờ sự giúp sức của Song Ngư nên cả 2 đã nhanh chóng dừng lại. Xung quanh mang 1 màu tối om, không thể quan sát được xung quanh. Song Ngư khi thấy cả 2 đã ổn định thì lấy trong người ra 1 " hỏa nhãn" 2 "hỏa nhãn" lúc đầu đã bị rơi ở phía trên rồi. Song Ngư ma sát " hỏa nhãn" vào đá liền tạo ra ánh sáng, xong chàng thả " hỏa nhãn" xuống phía dưới. Âm thanh khi " hỏa nhãn "  chạm mặt đáy khá nhanh được vọng lại.

"- Nghe âm thanh vọng lại có lẽ chúng ra cách đáy không xa! Phía dưới thấy được ánh sáng của " hỏa nhãn" xem ra là mặt đất, không phải nước nên có vẻ khá an toàn! Chúng ta xuống dưới thôi" Song Ngư quan sát nghiêm túc lên tiếng.

Bảo Bình chỉ " ừm" nhẹ 1 tiếng sau đó cả 2 giảm dùng lực vào trâm để từ từ trượt xuống. Khi vừa chạm đất, như những ngọn đèn cảm nhậm được liền cháy sáng lên, Song Ngư thổi tắt "hỏa nhãn" và nhặt lên bỏ vào trong người.

Cảnh vật xung quanh liền hiện ra, Bảo Bình thoáng giật mình, xung quanh đầy những bộ xương người, ở đây đã không ít người đi vào, nhưng nơi đây đã có những gì khiến họ phải bỏ mạng cơ chứ?

Muốn biết thì cùng đón xem chap sau..hí hí

~~~~hết chap 35~~~~

Hôm qua Po viết truyện vô tình nhấn nhầm " xuất bản" nhưng chỉ mới được nữa chap nên Po đã xóa và đã viết típ.

Chap này đã tiêu hao không ít chất xám a~. Lần đầu tiên Po viết như thế này, có ném đá mọi người nương tay, ném nhẹ nhẹ thôi nha.

Mọi người đọc truyện vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com