Chap13 sự nghiệp
"Xin chào mình là j- hope rất vui được làm quen với bạn" j-hope cười rồi nói
"Chào bạn mình là LE"nó lạnh lùng đáp
Giờ ra chơi
Nó không nói một lời nào với j- hope mà phóng qua lớp của solji thật nhanhTới lớp solji nó thấy solji đang đứng nói chuyện với một người nào đó, nó không ngần ngại bước vào nắm tay solji kéo ra khỏi lớp:
"Em làm gì vậy từ từ để chị đi chứ"solji cau có nói
"Kệ em"
Tại sân trường
Nó và solji đang ngồi một chiếc ghế đá cười đùa rất vui vẻ nó hỏi:
"Chị à... lớn lên chị muốn làm nghề gì"
"Chị hả...um...chị muốn làm ca sĩ còn em"
"Em muốn làm một nữ ráp chính trong một nhóm nhạc"
Nói rồi hai người im lặng ngắm nhìn cảnh sân trường vào mùa đông
"Chị này....em sắp đi làm thực tập sinh cho một công ty rồi chị à..."nó nói mà trông mặt rất buồn
"Em cứ đi đi chị sẽ sớm làm thực tập sinh theo em thôi"solji ngước mặt lên trời nói
"Thiệt không.....em có thứ này muốn tặng chị ra về chị lên phòng âm nhạc của trường nhe"
"Um"Hai người cứ trò truyện cho đến khi hết giờ ra chơi...
Giờ tan học
"LE bạn về với mình nhé"j- hope nhìn nó cười
"Xin lỗi mình bận rồi bạn về đi"nó vẫn lạnh lùng
"À vậy thôi"nói rồi j- hope đi
"LE tôi yêu sự lạnh lùng của cô hãy chờ đó cô sẽ là của riêng tôi"j-hope tự nghĩ tự cười mà anh đâu nghĩ người ở sau nghĩ gì...
"Anh ta điên rồi"nó nghĩ thầm rồi đi thẳng lên phòng âm nhạc
"Chị đến rồi à"
"Uk tại chị không biết bất ngờ em giành cho chị là gì"solji nói
Nó lấy từ trong cập ra một sắp giấy
"Đây là bài hát em sáng tác giành riêng cho chị"
Nói rồi nó ngồi vào chiếc piano của trường đàn từng nốt nhẹ nhàng và cất giọng hát
"Liệu có thể bên nhau không"
"Khi tình yêu không được công nhận"
"Nếu ngày mai đèn không còn sáng"
"Thì ngọn lửa trong tim có sáng lên không"
"Mọi ngày trải qua như một thử thách"
"Chúng ta đã làm được điều phi thường"
"Những lời hứa sẽ được thực hiện"
"Vì tình yêu của chúng ta"...
Căn phòng trở nên ấm lại, giọng hát của nó cất lên khiến solji không ngừng rơi nước mắt
Khi nó hát xong, nó bước đến chỗ của solji vòng tay ôm lấy cô
"Em xin lỗi chị"
"Hojin tại sao....tại sao em lại xin lỗi chị nhiều thế"
Nó không nói gì chỉ nắm tay solji
"Chị không cần biết tại sao chị chỉ cần biết dù thế nào em cũng bên chị"Thắm thoát đã 7 năm trôi qua
Sau 7 năm sự nghiệp của cặp đôi trẻ thành công ngoài mong đợi, cả hai đã làm cùng một nhóm gồm những người rất nhay
(Hani người yêu của junghwa)
(Junghwa người yêu của Hani)
(Hyerin ế trỏng trơ ế bơ vơ ế tội nghiệp )Sau buổi biểu diễn nhóm lên xe của công ty
"Một tuần bắt đầu từ ngày mai các em được nghĩ"anh quản lí của nhóm nói
"Yesssss"cả nhóm đồng thanhBuổi sáng hôm sau
Nó thức sớm mặc một chiếc áo vet thanh lịch, nó nhìn ngắm con người nằm trên giường đang say ngủ
Nó đi tới đặt một nụ hôn nhẹ lên đôi má của solji, nhẹ như thế nhưng cũng làm cho cô thức giấc
"Em đi đâu thế hôm nay được nghĩ mà"
"Em đi dự tiệc của công ty SeungRi chị ở nhà nhớ ăn uống đầy đủ không được bỏ bữa nhé"
"Chào bạn mình là LE"nó lạnh lùng đáp
Giờ ra chơi
Nó không nói một lời nào với j- hope mà phóng qua lớp của solji thật nhanhTới lớp solji nó thấy solji đang đứng nói chuyện với một người nào đó, nó không ngần ngại bước vào nắm tay solji kéo ra khỏi lớp:
"Em làm gì vậy từ từ để chị đi chứ"solji cau có nói
"Kệ em"
Tại sân trường
Nó và solji đang ngồi một chiếc ghế đá cười đùa rất vui vẻ nó hỏi:
"Chị à... lớn lên chị muốn làm nghề gì"
"Chị hả...um...chị muốn làm ca sĩ còn em"
"Em muốn làm một nữ ráp chính trong một nhóm nhạc"
Nói rồi hai người im lặng ngắm nhìn cảnh sân trường vào mùa đông
"Chị này....em sắp đi làm thực tập sinh cho một công ty rồi chị à..."nó nói mà trông mặt rất buồn
"Em cứ đi đi chị sẽ sớm làm thực tập sinh theo em thôi"solji ngước mặt lên trời nói
"Thiệt không.....em có thứ này muốn tặng chị ra về chị lên phòng âm nhạc của trường nhe"
"Um"Hai người cứ trò truyện cho đến khi hết giờ ra chơi...
Giờ tan học
"LE bạn về với mình nhé"j- hope nhìn nó cười
"Xin lỗi mình bận rồi bạn về đi"nó vẫn lạnh lùng
"À vậy thôi"nói rồi j- hope đi
"LE tôi yêu sự lạnh lùng của cô hãy chờ đó cô sẽ là của riêng tôi"j-hope tự nghĩ tự cười mà anh đâu nghĩ người ở sau nghĩ gì...
"Anh ta điên rồi"nó nghĩ thầm rồi đi thẳng lên phòng âm nhạc
"Chị đến rồi à"
"Uk tại chị không biết bất ngờ em giành cho chị là gì"solji nói
Nó lấy từ trong cập ra một sắp giấy
"Đây là bài hát em sáng tác giành riêng cho chị"
Nói rồi nó ngồi vào chiếc piano của trường đàn từng nốt nhẹ nhàng và cất giọng hát
"Liệu có thể bên nhau không"
"Khi tình yêu không được công nhận"
"Nếu ngày mai đèn không còn sáng"
"Thì ngọn lửa trong tim có sáng lên không"
"Mọi ngày trải qua như một thử thách"
"Chúng ta đã làm được điều phi thường"
"Những lời hứa sẽ được thực hiện"
"Vì tình yêu của chúng ta"...
Căn phòng trở nên ấm lại, giọng hát của nó cất lên khiến solji không ngừng rơi nước mắt
Khi nó hát xong, nó bước đến chỗ của solji vòng tay ôm lấy cô
"Em xin lỗi chị"
"Hojin tại sao....tại sao em lại xin lỗi chị nhiều thế"
Nó không nói gì chỉ nắm tay solji
"Chị không cần biết tại sao chị chỉ cần biết dù thế nào em cũng bên chị"Thắm thoát đã 7 năm trôi qua
Sau 7 năm sự nghiệp của cặp đôi trẻ thành công ngoài mong đợi, cả hai đã làm cùng một nhóm gồm những người rất nhay
(Hani người yêu của junghwa)
(Junghwa người yêu của Hani)
(Hyerin ế trỏng trơ ế bơ vơ ế tội nghiệp )Sau buổi biểu diễn nhóm lên xe của công ty
"Một tuần bắt đầu từ ngày mai các em được nghĩ"anh quản lí của nhóm nói
"Yesssss"cả nhóm đồng thanhBuổi sáng hôm sau
Nó thức sớm mặc một chiếc áo vet thanh lịch, nó nhìn ngắm con người nằm trên giường đang say ngủ
Nó đi tới đặt một nụ hôn nhẹ lên đôi má của solji, nhẹ như thế nhưng cũng làm cho cô thức giấc
"Em đi đâu thế hôm nay được nghĩ mà"
"Em đi dự tiệc của công ty SeungRi chị ở nhà nhớ ăn uống đầy đủ không được bỏ bữa nhé"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com