Xep Noi Dau Vao Qua Khu
Á....a.....ha..ha....hi hi...
Bạn có nghe gì không? Đó là tiếng cười đùa của 1 đám người. Họ đang chơi bên bờ biển, đang hòa vào ánh nắng lung linh, ấm áp của buổi sáng trong lành.
Tiếng sóng vỗ bờ nhè nhẹ, êm ả. Tiếng chim hót líu lo và cả tiếng gió khẽ thổi bay mái tóc của những cô gái đang vui đùa đằng kia.
- Chúng mình đang làm gì vậy nhỉ??* 1 tiếng nói trong trẻo vang lên*
- Rốt cuộc là ai đang trông ai đây???
Những bộ mặt ngây thơ cứ ngớ mặt ra rồi nhìn đám người kia vui đùa.
- Mẹ Thiên Bảo....
- Mẹ lan Uyên....
- Mẹ Bảo Ngọc.....
- Tụi con cũng muốn chơi.
* cả đám nhóc không chịu ngồi yên hét toáng lên*
Những bộ mặt đáng yêu đang bắt đầu giận dỗi.
Bạn chắc đã đoán được rồi nhỉ?
- Sao ba lại không cho con cùng chơi??
- Con cứ ngồi đây chơi với các bạn đi. Con nít đừng có đòi hỏi....
- Ba.....con cũng muốn ra biển chơi...
- Ba...tụi con không ngồi đây nữa...
- Con ngoan thì phải nghe lời...lát nữa ba dẫn đi ăn kem.
- Ba......buổi tối mẹ là của ba thì buổi sáng phải cho mẹ là của con chứ...con muốn mẹ....
- Cái thằng nhóc này....ba là của mẹ...con khi nào chơi với mẹ mà không được.
- Mẹ ơi....mẹ....
Thế là cả 3 anh chàng không những chẳng dỗ được con của mình mà còn làm chúng hét toáng lên.
- Được rồi...các anh thật là...ai lại đi tranh giành với con của mình vậy.
* nhỏ chống tay, giọng như hỏi tội*
Thằng bé có mái tóc xoăn tít ríu rít chạy lại ôm chân nhỏ, đó là trái ngọt mà nhỏ và cậu đã vun trồng, bồi đắp- Thiên Quân.
- Mẹ ....* thằng nhóc khác chạy đến xà vào lòng nó, cậu bé còn nhỏ nhưng đã mang khí chất lạnh lùng thừa hưởng từ ba mẹ - Thiều Quang*
- Mẹ ơi......
* cậu nhóc có gương mặt thu hút chạy đến ôm lấy tay cô- Khánh Duy*
1 cô bé với đôi má phúng phính cười rạng rỡ, lộ ra 1 bên má lúm dễ thương chạy theo sau ôm cánh tay còn lại - Khánh An- đây là cặp song sinh mang tính cách của cả cô và anh*
- Các con dám.
- Á....zọt lẹ anh em ơi.
- Nè......các con cẩn thận.
* nhỏ, cô và nó đứng nhìn những ông chồng yêu quý của mình đang đuổi bắt đám nhóc tinh nghịch mà không khỏi lắc đầu, cha con mấy nhà này thiệt là.
Hơn 5 năm trước. Họ đã phải trải qua 1 thời gian để bắt đầu lại mọi thứ, để thích nghi và dần thấu hiểu được trái tim mình. Và từ đó hàn gắn lại những vết nứt của quá khứ. Họ đã đến với nhau, trên lễ đường những con người tri kỷ, những cặp đã từng là oan gia cũng đã về chung 1 nhà. Họ cùng nhau sống, cùng vượt qua bao khó khăn để rồi hôm nay tình yêu của họ đã đơm hoa, kết trái.
Và rồi cuối cùng....
Thiên Minh- Lan Uyên!!
Bảo Nam- Bảo Ngọc!!
Tuấn Phong- Thiên Bảo!!
Đã thật sự là của nhau!!!!!!!°°°°°°°°°°°°°°°°°° HẾT °°°°°°°°°°°°°°°°°°
Cũng là vô tình trở thành oan gia, nhưng qua bao thử thách thì lại đến được với nhau . Thế nên:
" Bạn không bao giờ biết trước được điều gì đang chờ đón bạn ngày mai. Hãy sống hết mình cho ngày hôm nay và tin tưởng vào ngày mai cho dù bất kì điều gì xảy ra đi nữa"
Quá khứ đã qua không biết là đau khổ, bi thương thế nào nhưng chỉ cần chúng ta dũng cảm bước tiếp, hướng về tương lai tươi đẹp, lấy quá khứ để làm động lực giúp ta phấn đấu. Thì mọi điều tốt đẹp sẽ đợi chờ ta ở phía trước.
Hãy chiến đấu đến giây phút cuối cùng!
" Khi nào bạn còn thở khi đó vẫn còn một cách để tháo gỡ khó khăn"
Bạn có nghe gì không? Đó là tiếng cười đùa của 1 đám người. Họ đang chơi bên bờ biển, đang hòa vào ánh nắng lung linh, ấm áp của buổi sáng trong lành.
Tiếng sóng vỗ bờ nhè nhẹ, êm ả. Tiếng chim hót líu lo và cả tiếng gió khẽ thổi bay mái tóc của những cô gái đang vui đùa đằng kia.
- Chúng mình đang làm gì vậy nhỉ??* 1 tiếng nói trong trẻo vang lên*
- Rốt cuộc là ai đang trông ai đây???
Những bộ mặt ngây thơ cứ ngớ mặt ra rồi nhìn đám người kia vui đùa.
- Mẹ Thiên Bảo....
- Mẹ lan Uyên....
- Mẹ Bảo Ngọc.....
- Tụi con cũng muốn chơi.
* cả đám nhóc không chịu ngồi yên hét toáng lên*
Những bộ mặt đáng yêu đang bắt đầu giận dỗi.
Bạn chắc đã đoán được rồi nhỉ?
- Sao ba lại không cho con cùng chơi??
- Con cứ ngồi đây chơi với các bạn đi. Con nít đừng có đòi hỏi....
- Ba.....con cũng muốn ra biển chơi...
- Ba...tụi con không ngồi đây nữa...
- Con ngoan thì phải nghe lời...lát nữa ba dẫn đi ăn kem.
- Ba......buổi tối mẹ là của ba thì buổi sáng phải cho mẹ là của con chứ...con muốn mẹ....
- Cái thằng nhóc này....ba là của mẹ...con khi nào chơi với mẹ mà không được.
- Mẹ ơi....mẹ....
Thế là cả 3 anh chàng không những chẳng dỗ được con của mình mà còn làm chúng hét toáng lên.
- Được rồi...các anh thật là...ai lại đi tranh giành với con của mình vậy.
* nhỏ chống tay, giọng như hỏi tội*
Thằng bé có mái tóc xoăn tít ríu rít chạy lại ôm chân nhỏ, đó là trái ngọt mà nhỏ và cậu đã vun trồng, bồi đắp- Thiên Quân.
- Mẹ ....* thằng nhóc khác chạy đến xà vào lòng nó, cậu bé còn nhỏ nhưng đã mang khí chất lạnh lùng thừa hưởng từ ba mẹ - Thiều Quang*
- Mẹ ơi......
* cậu nhóc có gương mặt thu hút chạy đến ôm lấy tay cô- Khánh Duy*
1 cô bé với đôi má phúng phính cười rạng rỡ, lộ ra 1 bên má lúm dễ thương chạy theo sau ôm cánh tay còn lại - Khánh An- đây là cặp song sinh mang tính cách của cả cô và anh*
- Các con dám.
- Á....zọt lẹ anh em ơi.
- Nè......các con cẩn thận.
* nhỏ, cô và nó đứng nhìn những ông chồng yêu quý của mình đang đuổi bắt đám nhóc tinh nghịch mà không khỏi lắc đầu, cha con mấy nhà này thiệt là.
Hơn 5 năm trước. Họ đã phải trải qua 1 thời gian để bắt đầu lại mọi thứ, để thích nghi và dần thấu hiểu được trái tim mình. Và từ đó hàn gắn lại những vết nứt của quá khứ. Họ đã đến với nhau, trên lễ đường những con người tri kỷ, những cặp đã từng là oan gia cũng đã về chung 1 nhà. Họ cùng nhau sống, cùng vượt qua bao khó khăn để rồi hôm nay tình yêu của họ đã đơm hoa, kết trái.
Và rồi cuối cùng....
Thiên Minh- Lan Uyên!!
Bảo Nam- Bảo Ngọc!!
Tuấn Phong- Thiên Bảo!!
Đã thật sự là của nhau!!!!!!!°°°°°°°°°°°°°°°°°° HẾT °°°°°°°°°°°°°°°°°°
Cũng là vô tình trở thành oan gia, nhưng qua bao thử thách thì lại đến được với nhau . Thế nên:
" Bạn không bao giờ biết trước được điều gì đang chờ đón bạn ngày mai. Hãy sống hết mình cho ngày hôm nay và tin tưởng vào ngày mai cho dù bất kì điều gì xảy ra đi nữa"
Quá khứ đã qua không biết là đau khổ, bi thương thế nào nhưng chỉ cần chúng ta dũng cảm bước tiếp, hướng về tương lai tươi đẹp, lấy quá khứ để làm động lực giúp ta phấn đấu. Thì mọi điều tốt đẹp sẽ đợi chờ ta ở phía trước.
Hãy chiến đấu đến giây phút cuối cùng!
" Khi nào bạn còn thở khi đó vẫn còn một cách để tháo gỡ khó khăn"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com