TruyenHHH.com

X Long Do An Tiep Theo Q12 Q14

CHƯƠNG 651: CŨNG KHÔNG ĐƠN GIẢN

EDITOR: ROSALINE

BETA: LILLY


Bạch Ngọc Đường liếc mắt nhận ra giả mạo Công Tôn trộm đi tiên hoàng di vật, vậy mà là một nha hoàn nhà mình, cũng có chút lờ mờ.

Nhà Ngũ Gia có đại nghiệp, người làm việc trong nhà tự nhiên không ít. Tuy nói hắn đã gặp qua là không quên được, trí nhớ vô cùng tốt, nhưng bởi vì giống Thiên Tôn sinh hoạt lâu, lại tăng thêm thích im lặng giống ngoại công hắn, cho nên cũng ít tiếp xúc với người làm việc trong nhà. Thường ngày bên người chỉ ba người, có gì cần tìm Bạch Phúc, chăm sóc sinh hoạt thì hai người Thần Tinh Nhi Nguyệt Nha Nhi.

Cho nên phát hiện nha hoàn kia nhìn quen mắt, lại không biết tên họ lai lịch.

Càng nghĩ càng cảm thấy sự việc không đúng, Bạch Ngọc Đường cũng không đoái hoài tới ăn cơm bên này nữa, đặt dĩa tôm lớn vào trước mặt sư phụ hắn, hai chiếc đũa cũng đặt vào trong tay sư phụ hắn, để Thiên Tôn tự lột một lúc, còn hắn bỏ đi một lát.

Bạch Ngọc Đường vội vã rời chỗ ngồi, Thiên Tôn còn rất tò mò, Triển Chiêu cũng muốn đi cùng, chỉ có điều Ngũ Gia ra hiệu để hắn tiếp tục dùng bữa, chính mình thì ra cửa viện.

Thiên Tôn còn nhỏ tiếng hỏi Ân Hậu, "Làm sao rồi? Có khi nào tiêu chảy hay không?"

Ân Hậu liếc mắt nhìn tôm trong dĩa hắn, "Hắn lại không ăn mấy ngụm, bụng ầm ĩ cái gì?"

Thiên Tôn cầm đĩa tôm, đẩy tới trước mặt Ân Hậu.

Ân Hậu có chút ghét bỏ mà nhìn nhìn hắn, nhận lấy đũa lột tôm cho hắn.

Đối diện anh em chà là vừa ăn vừa oán giận —— hải sản tươi tốt, nhưng mà để dấm chua hơi nhiều.

Triển Chiêu cũng rất để ý —— Ngọc Đường có phải phát hiện gì rồi không.

Lúc này, trên vị trí trống không bên người, Tiểu Tứ Tử và Tiểu Lương Tử leo lên.

Tiểu Lương Tử rất hiểu chuyện giúp Thiên Tôn lột tôm, Tiểu Tứ Tử kề bên Triển Chiêu.

Triển Chiêu đưa tay đút một muỗng gạch cua cho Tiểu Tứ Tử.

Tiểu Tứ Tử vừa ăn, vừa đưa tay, dính chút nước trà, ở trên bàn trước mặt Triển Chiêu viết hai chữ nhỏ.

Triển Chiêu cúi đầu vừa nhìn, phát hiện Tiểu Tứ Tử viết hai chữ "Có độc".

"Khụ khụ..."

Triển Chiêu thiếu chút nữa nuốt luôn chân cua nuốt, cố gắng không động, nhìn Tiểu Tứ Tử —— cái gì có độc?

Tiểu Tứ Tử từ trên băng ghế leo xuống, chỉ chỉ bên ngoài với Triển Chiêu.

Triển Chiêu xuống bàn, "Nhóc muốn đi ra ngoài hả?"

Tiểu Tứ Tử gật đầu, kéo Triển Chiêu đi ra.

...

Thiên Tôn nhìn một lớn một nhỏ ra ngoài, quay đầu lại tiếp tục nhỏ giọng cùng Ân Hậu lẩm bẩm, ăn một bữa cơm mà bận rộn vậy sao?

Ân Hậu liếc nhìn Ngân Yêu Vương đặc biệt ổn định, đưa tay gắp tôm đã lột xong nhét vào trong miệng, để cho Thiên Tôn ăn cơm đi, bớt lo chuyện người ta đi.

Thiên Tôn nhìn con tôm Ân Hậu đang ăn, không phải bóc cho mình hả...

Ân Hậu lại gắp lên một con đưa tới bên mép Thiên Tôn đưa, Thiên Tôn mới vừa muốn mở miệng, Ân Hậu chuyển đũa bỏ tôm vào trong miệng mình.

Anh em chà là đối diện nhăn mặt, cầm lấy đĩa giấm dùng để chấm cua phía trước ừng ực ừng ực uống hai ngụm.

Thiên Tôn híp mắt nhìn Ân Hậu cướp hai con tôm của mình, lúc này, Tiểu Lương Tử đưa tay chọt chọt Thiên Tôn.

Thiên Tôn quay đầu lại, Tiểu Lương Tử gắp một con tôm đưa đến trong miệng Thiên Tôn.

Thiên Tôn cười tủm tỉm nhai tôm, đưa tay sờ sờ đầu Tiểu Lương Tử.

Tiểu Lương Tử quay đầu lại, thì thấy Yểu Trường Thiên ho khan một tiếng.

Lão gia tử thật bất mãn, đồ tôn lột tôm cho lão quỷ kia làm gì.

Chỉ là Bạch Quỷ Vương còn chưa kịp ăn mùi, tiểu Đường và Tiểu Thần Tử bên cạnh đã bỏ hải sản tươi vào trong miệng hắn.

Bạch Quỷ Vương nhìn nhìn hai bên hai đứa bé hai mặt ngoan ngoãn, không hiểu sao cảm thấy còn rất hưởng thụ.

Mấy đứa bé đủ loại lột tôm nướng sò biển cho từng lão gia tử, dỗ đến mức chúng ông lão mặt mày rạng rỡ...

Yêu Vương nâng cằm nhìn ba đứa bé thường ngày nghịch ngợm đến bay lên, trong lúc không ý thức mấy đứa nhỏ trưởng thành không ít, không chỉ võ công tiến bộ cực nhanh, còn biết đủ loại lễ phép có quy củ tốt, được Công Tôn dạy dỗ quả là tốt!

Yêu Vương đang nhìn cảm khái, tổ Tương Du một người gắp một đũa hải sản tươi cho hắn —— ăn đi.

Yêu Vương nhìn hai đồ đệ một cái, thoả mãn gật đầu.

Tổ Tương Du bĩu môi—— ăn no mau mau thay nhóc Chiêu Chiêu xui xẻo kia phá án, thả hắn với Tiểu Bạch Đường đi ra ngoài chơi đi.

...

Bạch Ngọc Đường bước nhanh ra sân nhỏ, chạy tới phòng bếp, tình cờ gặp Thần Tinh Nhi lấy chén mèo đi ra ngoài, hai chén lớn tràn đầy vỏ hải sản tươi, xem ra là đi đút cho mèo.

Ngũ Gia vẫy tay với nàng, Thần Tinh Nhi chạy tới, "Thiếu gia."

Bạch Ngọc Đường gật đầu, hỏi nàng ban nãy có nha hoàn Bạch phủ nào tới không.

Thần Tinh Nhi nói, "Ban nãy Bình Nhi tới đưa trái cây một chuyến."

Bạch Ngọc Đường đại khái miêu tả khuôn mặt cô gái giả trang Công Tôn, hỏi Thần Tinh Nhi, "Nàng chính là Bình Nhi?"

Thần Tinh Nhi gật đầu.

"Đây là nha hoàn của Bạch phủ sao? Ở Bạch phủ bao lâu rồi?" Ngũ Gia kỹ càng tỉ mỉ hỏi thăm lai lịch của cô gái này.

Thần Tinh Nhi lại lắc đầu nói, "Bình Nhi cũng không tính là nha hoàn của Bạch phủ, nàng là nha hoàn làm giúp, là nhà ai có chuyện gì nhân thủ không đủ thì mời nàng tới hỗ trợ, làm việc mấy ngày thì lấy bấy nhiêu tiền công, nàng thường ngày kiêm mấy nhà, không chỉ ở một mình Bạch phủ làm."

Ngũ Gia có chút ầm ĩ không rõ, "Có cái gì khác nhau?"

"Thì, Bạch phủ chúng ta không phải không có nữ quyến sao, thường ngày đều không dùng đến nha hoàn nhiều, cho nên nữ nhi trong phủ làm việc rất ít. Nhưng có đôi khi phải làm một ít chuyện cần người, chỉ biết tạm thời mời một vài người tới hỗ trợ. Trong Hoàng thành có rất nhiều người địa phương giúp việc, các nàng buổi tối đều về nhà ở, sẽ không ở cố định trong một gia đình."

"Vậy Bình Nhi này ngoại trừ Bạch phủ, còn giúp chỗ nào khác nữa?"

"A, còn rất nhiều." Thần Tinh Nhi nói, "Mời làm giúp quan trọng nhất là được người quen giới thiệu, dù sao người mời tới cũng sợ tay chân không sạch sẽ. Nhà Bình Nhi trồng trái cây, nàng bình thường sẽ đưa trái cây tới cửa, rửa rau nấu ăn thu dọn phòng giặt quần áo chẳng hạn, tay chân rất nhanh chóng, danh tiếng rất tốt. Ngoại trừ Bạch phủ, mấy gia đình trong thành nàng đều có hỗ trợ, còn có mấy vương phủ đều mời nàng."

"Vương phủ?" Ngũ Gia nhíu mày, "Vương phủ nào?"

"Bát Vương phủ Cửu Vương phủ nàng đều từng đi làm, còn có mấy vương phủ khác họ... Khai Phong phủ nàng cũng thường tới hỗ trợ, còn là quản gia của Bát vương phủ đề cử nàng cho Bạch Phúc... Nghe nói Sài Quận chúa cũng rất yêu thích nàng." Thần Tinh Nhi càng nói càng cảm thấy kỳ quái, hỏi Bạch Ngọc Đường, "Thiếu gia, Bình Nhi có vấn đề gì à?"

Ngũ Gia cũng không nói tỉ mỉ, thì tiếp tục hỏi, "Nàng ở đâu ngươi biết không?"

"Hình như là ngõ Liễu Điều của thành nam..." Thần Tinh Nhi suy nghĩ một chút, "Nhà các nàng nghe nói là hỗ trợ xem vườn trái cây, là vườn trái cây phụ cận Đại Danh phủ, còn có một mảng hồ nước mảng lớn, ngó sen và hạt sen cũng trồng tốt vô cùng, năm ngoái Bạch Phúc còn mua không ít hạt sen từ nhà nàng."

"Hạt sen và ngó sen? Đó không phải là ao hoa sen sao?" Bạch Ngọc Đường càng nghĩ càng cảm thấy đáng nghi, thảo nào vẫn luôn không bắt được Hà Hoa, hoá ra là dưới đèn đen, nàng ở dưới mí mắt... Cho nên có thể ở trong thiên lao Khai Phong phủ gian lận.

"Có địa chỉ kỹ càng tỉ mỉ của nhà nàng không?" Bạch Ngọc Đường hỏi.

"À, nha hoàn làm giúp trong nha môn đều phải đăng ký danh sách." Thần Tinh Nhi nói chỗ thị vệ người gác cổng bên kia hẳn có danh sách.

Ngũ Gia đi người gác cổng tra một cái, quả nhiên tra được một nha hoàn tên là Bình Nhi, địa chỉ kỹ càng đều có.

Cùng lúc đó, Giao Giao đang theo dấu Bình Nhi nâng cái rương thoát khỏi Khai Phong phủ, nhìn phương hướng nàng đi, hẳn chính là ngõ Liễu Điều.

Ngũ Gia để Giao Giao tiếp tục theo cùng, chính mình về tới Miêu Miêu lâu, muốn tìm la bàn màu đen ban nãy len lén lấy xuống.

Đi tới trước vườn hoa, Ngũ Gia dời hai chậu hoa ra, lại không tìm được cái la bàn kia.

Bạch Ngọc Đường cảm thấy có chút kỳ quái, ban nãy rõ ràng để cho Giao Giao đặt ở phía sau chậu hoa a, tại sao không có...

"Tìm cái này hả?"

Lúc này, phía sau vươn một tay.

Ngũ Gia quay đầu lại, thì thấy Triển Chiêu cầm một hộp ngọc lưu ly trong tay, bên trong chứa một cái la bàn màu đen, còn đóng cái nắp.

Phía sau Triển Chiêu, Tiểu Tứ Tử thò đầu ra, nhìn Ngũ Gia.

"Miêu Nhi..." Bạch Ngọc Đường muốn đưa tay đi lấy cái la bàn kia, lại bị Triển Chiêu ngăn trở, "Ôi, không thể đụng vào không thể đụng vào!"

Ngũ Gia hơi sững sờ, Triển Chiêu và Tiểu Tứ Tử cùng nhau hướng về phía hắn lắc đầu, "Có độc, vật này phía trên có kịch độc!"

Ngũ Gia lấy làm kinh hãi, nhìn la bàn trong hộp ngọc lưu ly nhíu mày —— vậy Bình Nhi đến tột cùng thân phận gì? Lúc đầu còn cảm thấy nàng vào Khai Phong phủ để trộm di vật tiên hoàng, đồng thời trúng kế vô cùng thuận lợi, nhưng hiện tại xem ra, nàng lại dùng chiêu tương kế tựu kế, có thể lấy di vật là giả, hạ độc mới là thật. Nàng rõ ràng biết Giao Giao tồn tại, ban nãy la bàn bị trộm cũng không phải không phát hiện, mà là cố ý làm ra.

Triển Chiêu thu hộp lại, lấy khối vải dầu quấn mấy tầng lại bỏ vào trong hộp, "Vậy mà dùng loại thủ đoạn đê tiện này, đúng là đủ ác độc! Cũng may Đoàn vương đúng lúc phát hiện."

Ngũ Gia cúi đầu nhìn Tiểu Tứ Tử một cái.

Tiểu Tứ Tử đang bĩu môi bóp thịt bắp chân Triển Chiêu ni, ngước mặt cùng Ngũ Gia nói, "Yêu Yêu đã sớm nhắc nhở ta, nói Bạch Bạch rời chỗ, ta thì kéo Miêu Miêu tới trong sân tìm đồ có độc... Chúng ta vừa vào sân nhỏ A Đại đã bắt đầu ầm ĩ."

Ngũ Gia và Triển Chiêu cũng than thở —— sư công quả nhiên đáng tin!

"Đúng rồi." Bạch Ngọc Đường nói sự việc Công Tôn giả ban nãy lại một lần.

Triển Chiêu nghe đến mở lớn đôi mắt mèo, đưa tay tiếp tục vỗ ngực —— cừ thật, thực sự là khó lòng phòng bị! Trăm triệu không nghĩ đến hung thủ vậy mà ngay bên người.

"Bình Nhi?" Tiểu Tứ Tử sờ nhỏ cằm hình như có chút nghi hoặc, "Có vị tỷ tỷ như thế ạ?"

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường liếc mắt nhìn nhau, cảm thấy đúng vậy! Tiểu Tứ Tử rất quen thuộc với nha hoàn từ trên xuống dưới nha môn, hỏi bé có phát hiện khác thường hay không.

Tiểu Tứ Tử suy nghĩ một lúc lâu, lại lắc đầu, "Không có, không lý do nha, tỷ tỷ đến nha môn tới làm giúp ta đều biết."

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường đều nhìn Tiểu Tứ Tử —— vậy cái gì, đoàn tử nhóc nhỏ như vậy duyên phụ nữ sao lại tốt như thế? Lớn lên không cần gấp gáp nhỉ?

Tiểu Tứ Tử nhìn ánh mắt của hai người, má phồng lên, "Tỷ tỷ di di tới nha môn đều yêu thích tới tìm ta chơi mà!"

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường suy nghĩ một hồi, cảm thấy cũng đúng, thậm chí có rất nhiều người tới Khai Phong phủ làm việc chính là vì nhìn Tiểu Tứ Tử, cùng bé chơi một chút, dù sao cũng là tiểu đoàn tử nhân khí cao nhất trong thành Khai Phong! Ngẫm lại các tiểu tài nữ Thái Học viện xem, muội tử nào có thể ngăn cản thế tiến công đáng yêu của Tiểu Tứ Tử chứ?

"Con một lần cũng chưa gặp qua sao?" Bạch Ngọc Đường hỏi.

Tiểu Tứ Tử phi thường khẳng định gật đầu, "Tuyệt đối chưa gặp qua."

"Vậy nàng không phải là có ý định tránh né Tiểu Tứ Tử à?"

Triển Chiêu nhíu mày, nàng dám không chút mờ ám nào đi Bạch phủ làm việc, cũng không kiêng kị Bạch Ngọc Đường, lại trốn Tiểu Tứ Tử... Không lý do a, có người sợ Tiểu Tứ Tử còn hơn sợ bọn họ?

Bạch Ngọc Đường cảm thấy, thay vì nói là sợ Tiểu Tứ Tử, có phải hay không nên nói, nàng có thể sợ tộc ngân hồ?

"Tiểu Tứ Tử, con còn có nhớ hoa sen con thấy trước đó không có mặt không?" Triển Chiêu đột nhiên nhớ tới.

Tiểu Tứ Tử lập tức gật đầu, "Nhớ kỹ."

"Có muốn đi xác nhận lại không?"

Bạch Ngọc Đường lúc này thông qua Giao Giao, quan sát được Bình Nhi vào cửa nhà của ngõ Liễu Điều, thì hỏi Tiểu Tứ Tử và Triển Chiêu.

Triển Chiêu ôm lấy đoàn tử, "Muốn! Vậy không chừng mới là Hà Hoa thật sự chúng ta phải tìm! Mà không nói đến nhà nàng ở Đại Danh phủ còn có vườn trái cây và ao hoa sen sao? Nào là hạt sen nào là củ sen, còn có nhớ trước đó chúng ta ở ngoài cửa Long Đồ lầu các đụng phải cọc hôn sự không hợp thói thường kia không?"

Bạch Ngọc Đường cũng cảm thấy có đạo lý, tất cả đều quá đúng dịp... Thế nhưng...

"Nàng nếu biết hạ độc ta, vậy biểu thị nàng biết bí mật của giao nhân." Ngũ Gia nhíu mày, "Nàng khẳng định biết giao nhân sẽ theo dõi nàng nhỉ?"

"Cho nên nàng về nhà, cũng có thể là dẫn chúng ta vào bẫy rập?" Triển Chiêu cũng có chút ngập ngừng, đi như thế có thể bị nguy hiểm hay không?

Đúng lúc này, Ngũ Gia đột nhiên không động, trên mặt còn xuất hiện một ít thần sắc kinh ngạc.

"Nói chuyện." Bạch Ngọc Đường đột nhiên mở miệng.

Triển Chiêu và Tiểu Tứ Tử nghi hoặc mà nhìn hắn, "Ai nói chuyện?"

Ngũ Gia cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, "Nàng nói chuyện Giao Giao!"

Triển Chiêu và Tiểu Tứ Tử đều khiếp sợ, "Nàng có thể thấy Giao Giao?"

Ngũ Gia lại lắc đầu, "Giống như không thể, nhưng nàng có vẻ như biết Giao Giao đang theo dõi nàng."

...

===---0o0o0o0---===

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com