X Long Do An Tiep Theo Q12 Q14
CHƯƠNG 632: TRẬN ĐẤU MỚIEDITOR: ROSALINEBETA: LEO
Trên sân bóng, trận đấu còn chưa bắt đầu mà bầu không khí hai bên đã giương cung bạt kiếm.Trông thì ba thành viên dự thi đội Thanh Vu đường cũng lớn xêm xêm Lương Thần Mỹ, đều chừng mười tuổi.Có điều nếu xét về nội lực và nền tảng võ công, hai bên hẳn không cùng một cấp bậc.Ba đứa nhóc Lương Thần Mỹ này thì không cần phải nói, bàn về công phu thì đây hẳn là đội mạnh nhất trong tất cả đội dự thi. Chỉ là thời gian đá cầu chưa lâu, cả phương diện kinh nghiệm và kỹ xảo đều có chút khiếm khuyết. Nhưng ba đứa nhóc đúng là rất để bụng luyện tập, cho nên tiến bộ cực nhanh.Bàn về phương diện thực lực, Lương Thần Mỹ còn nhỉnh hơn Lưu Tinh môn một chút.Triển Chiêu ôm tay quan sát đội Thanh Vu đường một phen, có chút ngạc nhiên, "Đội bóng này lợi hại lắm à?"Trước đó kỳ thực có không ít người chẳng quan tâm gì mấy tới đội bóng này, thẳng đến khi bọn chúng thắng Lưu Tinh môn thì mới được xem là hắc mã."Có chút kỳ lạ."Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường chợt nghe sau lưng có người nói chuyện, quay đầu lại thì phát hiện mấy cái đầu nhỏ chui ra từ trong đám người, lẻn đến sau bọn họ.Là ba chủ lực đội Hà Minh, gồm Thần Toàn, Hà Kiêu và Chung Lộc.Phía sau Hà Minh, Phương Tĩnh Tiếu dẫn theo hai đồng đội nhóm Thiên Sơn cũng theo vào, phía sau là một chuỗi đuôi dài, đều là các cầu thủ nhỏ của đội bóng khác tới xem thi đấu.Lương Thần Mỹ đá xong trận này thì kế tiếp đến lượt Hà Minh đấu với Tây Hạ Vạn Tông môn.Triệu Phổ hỏi Thần Toàn, "Mấy đứa không đi làm nóng người à? Vạn Tông môn cũng không dễ đá đâu.""Xem bên này trước chút rồi nói sau." Thần Toàn cũng rất tò mò về trận này.Triển Chiêu hỏi Phương Tĩnh Tiếu, "Hôm qua ngươi có xem trận đấu giữa đội này với Lưu Tinh môn không?"Phương Tĩnh Tiếu lắc đầu, "Lúc đầu còn cho rằng Lưu Tinh môn sẽ ổn định mà thắng, thật không nghĩ đến mà.""Nhìn lúc luyện tập khi nãy." Triển Chiêu thảo luận với mấy huynh đệ nhỏ, "Cũng đâu thấy lợi hại bao nhiêu.""Đúng đó!" Mấy đứa bé cũng tỏ vẻ tán thành."Hôm qua thua trận cầu xong, Tiểu Cổ* còn bị thương nữa, cái mặt kia í..." Hà Kiêu chọc chọc cái mụn trên ấn đường, "Thối như vầy nè!"*Tiểu Cổ - Cổ Dạ Tinh, thành viên đội Lưu Tinh"Thiệu Thanh nói Thanh Vu đường có chút vấn đề." Có vẻ như hôm qua Khổng Thiên Lâm ăn tối cùng chỗ với Thiệu Thanh, "Nói là hoài nghi đội bên kia gian lận."Ngũ Gia cũng quay đầu, Lâm Dạ Hỏa hỏi, "Đá cầu thì làm sao gian lận được? Cách cả một tấm lưới lận mà... Hơn nữa bây giờ vào trận cũng không cho phép mang mấy thứ linh tinh bên mình nữa.""Cho nên mới tới nhìn thử đó." Mấy đứa bé nỗ lực mở to hai mắt, "Thiệu Thanh sẽ không nói bừa đâu."Triển Chiêu nhìn Bạch Ngọc Đường.Ngũ Gia suy nghĩ một chút, sau đó dời hai bước sang bên cạnh, đứng bên sư phụ hắn.Thiên Tôn thấy đồ đệ sáp qua thì liếc mắt nhìn hắn.Bạch Ngọc Đường hỏi Thiên Tôn, "Người tên Già Lan Da đó, trông có vẻ công phu không tệ lắm?"Thiên Tôn có chút ghét bỏ —— còn phải xem là so sánh với ai.Ngũ Gia khẽ mỉm cười, sư phụ hắn hoàn toàn không phát hiện ra người ta yêu thầm mình...Bạch Ngọc Đường đột nhiên có chút hiếu kỳ, nếu như nói với sư phụ hắn rằng người kia là hoa đào nát của người, sư phụ sẽ có phản ứng gì đây.Cơ mà có cảm giác nói ra thì Thiên Tôn cũng sẽ không tin đâu, hơn nữa lúc này Già Lan Da còn trắng mắt dùng mũi mà nhìn sư phụ hắn, càng xem càng thấy thiếu đánh."Sư phụ, người kia nhìn có chút thiếu đánh." Ngũ Gia chuyển đề tài, nhỏ giọng nói với Thiên Tôn.Thiên Tôn tỏ vẻ tán đồng gật đầu với đồ đệ, "Đúng nhỉ! Là hoa đào nát của lão quỷ kia đó!"Nói xong còn không quên liếc mắt trừng Ân Hậu bên cạnh.Ân Hậu bày vẻ cạn lời mà nhìn Thiên Tôn.Ân Hậu cũng không ngốc, Già Lan Da kia cơ bản thuộc loại hình Thiên Tôn ghét nhất, nói cách khác, chính là loại hình thích Thiên Tôn nhất... Cho nên khả năng đó là hoa đào nát của Thiên Tôn phi thường lớn.Chỉ là không biết vị này uống nhầm thuốc gì, có lẽ là một tên biến thái tương đối khác loài? Phương pháp bày tỏ tình yêu có chút quái.Khi nãy Ân Hậu quay đầu nhìn thoáng qua thì có thấy Yêu Vương đứng ở một bên kích động, nói cái gì mà "Là blah blah của Tiểu Du...", thì đoán chừng vị kia là hoa đào nát của Thiên Tôn không chạy đi đâu được. "Đó là hoa đào ngươi mới đúng." Ân Hậu chắp tay sau lưng muốn nói chân tướng cho Thiên Tôn.Mặt Thiên Tôn lộ vẻ không tán thành mà nhìn Ân Hậu, "Lão quỷ, loại nồi này mà ngươi cũng muốn vứt cho ta nữa hả?"Ân Hậu hết cách mà nhìn Bạch Ngọc Đường, ý là —— Hắn hồ đồ cả đời rồi, tốt nhất là con nên nói hắn một chút đi.Ngũ Gia nhìn Ân Hậu một chốc rồi nghiêng đầu, tỏ vẻ —— Lão gia tử người nói cái gì? Con không có hiểu.Ân Hậu cạn lời, Tiểu Bạch Đường vậy mà giả ngu.Ngũ Gia bên kia còn nói với Thiên Tôn, "Nghe nói đội Thanh Vu đường dùng mánh lừa gạt, có phải là Già Lan kia đang giở trò quỷ không ạ?"Lời này khiến cho Thiên Tôn và Ân Hậu cùng nghiêng đầu quan sát đội bóng đối diện."Đừng nói chứ."Yểu Trường Thiên và U Liên không biết từ lúc nào đã tới gần, hai người cùng Ân Hậu liếc mắt nhìn nhau, dù sao năm đó cũng đánh không ít trận với Già Lan, ba người đều gật đầu với Bạch Ngọc Đường, "Tộc Già Lan thiện dùng ám chiêu nhất, rất có khả năng này!""Làm sao để giở ám chiêu?" Triển Chiêu và Lâm Dạ Hỏa cũng lại gần, phía sau kéo theo một đám nhỏ hỏi thăm.Cách đó không xa, Ngân Yêu Vương lắc lắc đầu, dựa vào Tiểu Tứ Tử oán giận, "Lúc nào rồi mà đám người kia còn có tâm trạng xem so tài chứ?"Tiểu Tứ Tử đưa tay ôm lấy chân Yêu Vương.Yêu Vương cúi đầu nhìn bé.Tiểu đoàn tử tức giận ngước mặt, "Yêu Yêu, chút nữa mà phía bên kia gian lận thì người phải giúp đỡ đó nha!"Ngân Yêu Vương nhìn đoàn tử, thở dài —— Bộ chỉ có mỗi ta quan tâm đến hoa đào nát của Tiểu Du thôi à?Tiểu Tứ Tử nhìn Thiên Tôn rồi lại nhìn Già Lan Da, đánh chéo tay với Ngân Yêu Vương, biểu thị —— Người này không ổn! Hổng có xứng với Tôn Tôn!Yêu Vương ôm tay bĩu môi, "Trọng điểm không phải là xứng hay không xứng. Tất nhiên, đúng là không xứng với Tiểu Du nhà ta thật..."Tiểu Tứ Tử gật đầu, chợt bùng một cái, đột nhiên bất động...Yêu Vương và Công Tôn cùng cúi đầu nhìn đoàn tử —— Lại có tình huống gì nữa?"Ồhh." Tiểu Tứ Tử sờ cằm nhìn quanh."Lại sắp gặp chuyện không may à?" Công Tôn hỏi con trai.Tiểu Tứ Tử bất ngờ vươn tay, dựng thẳng một ngón tay, "Còn có một cái nữa!"Yêu Vương và Công Tôn đều sửng sốt, "Một cái gì?""Hoa đào đó!" Tiểu Tứ Tử ngửa mặt, "Tôn Tôn có hai đóa hoa đào nát nha!"Mắt Yêu Vương trừng tròn vo, "Cái... thật hả?!"Cả Công Tôn cũng cảm thấy khó tin, "Là thật sao?""Ừm!" Tiểu Tứ Tử cật lực gật đầu, "Còn đánh nhau nữa! Để cướp Tôn Tôn á!"Ngân Yêu Vương hít một hơi lạnh, "Tranh... Tranh tranh giành tình nhân? Vì Tiểu Du?""Dạ." Hai tay trái phải của Tiểu Tứ Tử còn đập vào nhau diễn tả cho Yêu Vương xem, "Tiểu Du là của ta! Ngươi cút ngay! Rõ ràng là của ta, ngươi mới phải cút!"Mặt Ngân Yêu Vương hiện vẻ vui sướng, hắn ngửa mặt lên trời thở dài —— Đã nhiều năm như vậy! Ta đã tích đức làm việc thiện nhiều năm như vậy, cái này nhất định là quà mà ông trời muốn tặng cho ta! Là ta nên có!"Một người nữa là ai thế?" Yêu Vương vội vàng ngồi xổm xuống hỏi Tiểu Tứ Tử, "So với tên này thì có đẹp trai hơn không?""Ưm..." Tiểu Tứ Tử sờ sờ cằm, "Về trang phục thì không phải cùng một phong cách, chỉ có điều cảm giác trông chút giống nhau..."Công Tôn nhìn Yêu Vương ôm Tiểu Tứ Tử lắc mạnh bảo bé nói chi tiết chút, hắn lắc đầu ngó sang phía sân bóng rồi chạy đến bên cạnh Triệu Phổ.Vương gia thấy Công Tôn qua đây, sợ hắn bị chen nên nhanh chóng kéo hắn vào trong lòng mình.Công Tôn nhỏ giọng nói với hắn, "Con trai nói còn một người nữa."Triệu Phổ tự dưng nghe vậy thì nghiêng ngả, giật mình, "Còn có một con trai nữa hả?"Công Tôn liếc hắn, "Nghĩ cái gì đó?!"Vương gia móc móc lỗ tai lắc đầu.Công Tôn kể, "Tiểu Tứ Tử nói là Thiên Tôn còn có một hoa đào nữa!"Vừa nói, vừa ra dấu hai với Triệu Phổ, "Hôm nay có hai đóa hoa đào, chút còn đánh nhau nữa đó."Công Tôn vừa dứt lời, Triển Chiêu và Lâm Dạ Hỏa bên cạnh đã trăm miệng một lời, "Còn một người nữa?!"Giữa hai người, Bạch Ngọc Đường cũng ngây ra.Ngũ Gia trăm triệu không nghĩ đến có một ngày, loại sự việc cẩu huyết này vậy mà sẽ phát sinh trên người sư phụ hắn... Cảm giác như là đền bù tuổi thơ thiếu sót vậy!"Cũng không kỳ quái.""Đúng nhỉ, thường trêu chọc cả một chuỗi mà.""Biến thái nhiều lắm đấy."Mọi người quay đầu lại thì thấy mấy lão gia tử phía sau ôm tay nói một tràn."Lại nói tiếp... Già Lan Chú có mấy anh em vậy?""Hình như có bốn em trai.""Lão tam với lão tứ có phải song sinh không?""Ừ nhỉ, hồi ấy lúc đánh trận đứng một dãy, trông khá giống nhau."Bên này còn đang chuyên tâm tìm đóa hoa đào thứ hai, bỗng nghe phía trước "cheng" một tiếng, trọng tài bảo hai bên dừng luyện cầu, trận đấu chính thức bắt đầu.Tiểu Tứ Tử nắm mặt Yêu Vương hết nhìn đông tới nhìn tây lại, xoay qua để hắn nhìn về phía sân bóng, "Tiểu Lương Tử cũng rất quan trọng đó!"Yêu Vương chọc chọc đoàn tử, bảo bé nhìn Bạch Quỷ Vương và Bạch Long Vương đang nhìn chằm chằm sân bóng cách đó không xa, "Còn có thể để bọn nó chịu thiệt được sao?"Tiểu Tứ Tử bĩu môi, lẩm bẩm, "Thì sợ bị dùng ám chiêu mà, trước đó Hà Hoa chạy trốn bằng đường thuỷ, mọi người cũng có biết đâu."Yêu Vương chớp chớp mắt, chợt đưa tay sờ cằm, "Nếu nói vậy... cũng có lý lắm.""Yêu Yêu có phát hiện gì sao?" Tiểu Tứ Tử hỏi Yêu Vương.Yêu Vương nhỏ giọng nói, "Bắt đầu từ vụ án quỷ xa kia, sau đó liên tiếp mấy cơ quan với truyền thuyết kỳ kỳ quái quái, cứ luôn cảm thấy có chút dính dáng tới Bắc man... Năm đó Quỳnh gia thay tiên hoàng hộ tống đồ về, nếu như là từ Bắc Phương Thạch Cốc lấy ra, không chừng sẽ có quan hệ tới bí mật hơn mười vạn binh sĩ Bắc man biến mất. Cái này đích xác đáng giá điều tra thử một phen... Trời cũng sắp nóng lên rồi, lúc này là thời điểm tốt để tới phương Bắc.""Có thể tới Băng Nguyên đảo chơi nữa ạ?" Tiểu Tứ Tử có ghé qua Băng Nguyên đảo hai lần, đều là tới có việc nên không có cơ hội dạo chơi, "Bạch Bạch nói mùa hè sẽ có gấu trắng, còn mang gấu con nữa."Yêu Vương nhéo nhéo má bé, "Loại gấu này dữ lắm đó nha..."Lớn nhỏ hai người đang trò chuyện thì chợt nghe từ đám người truyền đến thanh âm vỗ tay và trầm trồ khen ngợi.Vội ngẩng đầu thì thấy phía Lương Thần Mỹ đã giành được một điểm trước.Tiểu Tứ Tử gấp đến độ duỗi thẳng chân —— Lo tán gẫu nên không nhìn thấy lúc lấy được điểm rồi!Yêu Vương và bé cùng nhau nâng quạt trợ uy cho Lương Thần Mỹ.Bên này hai người lo hóng hớt, đầu kia mọi người ngược lại xem đá cầu.Hai nhóc Phương Thiên Duyệt và Thần Toàn nghiêng đầu, vẻ mặt mờ mịt, "Thanh Vu đường dựa vào cái gì mà thắng đội Lưu Tinh vậy?""Ba đứa nhỏ Thanh Vu đường này." Triệu Phổ quan sát một phen, "Là hoàng tộc Liêu quốc.""Đều mang vòng tai nanh sói." Trâu Lương nói, "Nhìn kiểu dáng thì đều là đại gia tộc.""Công phu nền tảng cũng thường thường." Bạch Ngọc Đường cũng không nhìn ra chỗ nào đặc biệt xuất chúng."Bình thường thôi, đều là mấy nhị thế tổ, nào có tâm tình luyện công luyện cầu mỗi ngày.""Oa!"Đang trò chuyện, đám người đột nhiên phát ra một trận kinh hô.Lúc nãy Thanh Vu đường đá một đường cầu tới, Thẩm Nguyên Thần rõ ràng đã chạy đến đúng vị trí, nhưng vừa nhấc chân thì thiếu chút nữa đá trật, may mà nhóc con phản ứng nhanh, nhảy thêm một bước tới tiếp được.Chỉ có điều một đá này của Thẩm Nguyên Thần cũng có chút miễn cưỡng.Tiểu Lương Tử nhận lấy quả cầu rồi đá trả.Đường Lạc Mai thấy Thẩm Nguyên Thần vỗ chỗ háng tựa như không thoải mái, sợ hắn bị thương nên đưa tay ra dấu với trọng tài.Trọng tài gõ chiêng đồng một cái, tạm dừng trận đấu để kiểm tra thương tích.Công Tôn vội vàng chạy qua xem xét."Quả cầu lúc nãy..." Thần Toàn có chút khó hiểu, chọc chọc Phương Thiên Duyệt, "Sao lại rẽ sang hướng kia?"Phương Thiên Duyệt cũng cảm thấy kỳ quái.Đám Hà Kiêu cũng nói trong trận Lưu Tinh môn hôm qua, Cổ Dạ Tinh cũng vì hệt như vậy mà bị căng cơ."Tiểu Cổ bị căng cơ?" Thần Toàn và Phương Thiên Duyệt đều cảm thấy kỳ lạ, thân thể Cổ Dạ Tinh đặc biệt dẻo dai, hơn nữa dự đoán hướng cầu cũng rất chuẩn, loại trận đấu này lại không kịch liệt mấy, sao lại bị thương được?"Có chút thú vị ha."Bạch Ngọc Đường nghe Triển Chiêu lẩm bẩm thì hỏi hắn, "Có bẫy sao?"Triển Chiêu gật đầu, "Gió!""Gió?"Mấy đứa bé đồng loạt ngước mặt vây quanh Triển Chiêu thắc mắc, "Gió gì thế ạ?""Không phải là gió tự nhiên hình thành." Triển Chiêu nói xong, nhìn sang bên cạnh.Lúc này, Thiên Tôn và Ân Hậu cùng quay đầu, nhìn về phía Già Lan Da cách đó không xa.Tiểu Tứ Tử cũng gấp gáp hết sức, hỏi Yêu Vương, "Làm sao bây giờ đây Yêu Yêu ơi? Tiểu Thần Tử hình như bị thương rồi."Công Tôn kiểm tra cho Thẩm Nguyên Thần một phen, sau đó lắc đầu, "Trận này không thể đá nữa, chí ít phải nghỉ ngơi hai ngày."Thẩm Nguyên Thần nóng nảy, bản thân nhóc chính là cầu si, trận này không đá thì chẳng phải chỉ có thể chịu thua ư?Công Tôn khuyên cậu nhóc, "Thân thể quan trọng hơn, ngộ nhỡ lại bị thương tiếp thì không phải là chuyện nghỉ hai ngày thôi đâu!"Đường Lạc Mai và Tiêu Lương cũng đều khuyên cậu nghe lời tiên sinh."Muốn nhận thua hả?"Mấy tiểu tử đội Thanh Vu đường cách lưới lắc cầu, cười nhếch mép khiêu khích."Ai nói là nhận thua?" Tiểu Lương Tử bất mãn, "Hai đấu ba cũng đánh cho các ngươi nằm úp sấp."Trọng tài ở bên canh nhắc nhở, "Mỗi đội nhất định phải có ba người đá."Thẩm Nguyên Thần tỏ vẻ nhóc còn có thể kiên trì.Phương Tĩnh Tiếu vừa xuống triều rồi cùng nhau chạy tới xem đá cầu với Lư Nguyệt Lam, hắn đi tới kiểm tra thương thế một lúc rồi lắc đầu, cả Linh Điệp cung chỉ có một tiểu bảo bối như vậy thôi, hắn cũng không dám mạo hiểm.Đám người bắt đầu nóng lòng cũng trở nên ồn ào, phía Trung Nguyên bên này thấy cứ vậy mà chịu thua thì cũng quá đáng tiếc, Tây Vực bên kia thì ầm ĩ bảo chịu thua đi.Đang lúc giằng co thì bỗng nghe có người nói chuyện, "Vậy thì thay người thôi, Lương Thần Mỹ Cảnh có bốn người kia mà."Tất cả sửng sốt, soạt một tiếng quay đầu thì thấy người nói chuyện là Ngân Yêu Vương.Yêu Vương một tay ôm Tiểu Tứ Tử, tay kia cầm lấy tay bé, nâng lên giơ giơ, "Đội này còn có một đội viên dự bị."Mọi người sửng sốt, rồi nháy mắt nổ tung."Cái gì?""Tiểu Tứ Tử sắp ra sân ư?"Tiểu Tứ Tử cũng chớp chớp mắt, "Dự bị?"Đoàn tử quay sang nhìn Yêu Vương, "Con ấy ạ?"Lần này đến phiên Công Tôn trợn tròn mắt, lắc tới lắc lui —— Đừng quấy mà!Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường liếc mắt nhìn nhau, mọi người đồng loạt ngó Tiểu Tứ Tử.Yêu Vương đặt Tiểu Tứ Tử xuống đất.Lúc này, chợt thấy Tiểu Lương Tử nhảy trên mai hoa thung, vẫy tay với Tiểu Tứ Tử, "Cẩn Nhi, lại đây nào!"Tiểu Tứ Tử sửng sốt một chút, gật đầu chạy về phía sân bóng, "Ta tới đây!"===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
Trên sân bóng, trận đấu còn chưa bắt đầu mà bầu không khí hai bên đã giương cung bạt kiếm.Trông thì ba thành viên dự thi đội Thanh Vu đường cũng lớn xêm xêm Lương Thần Mỹ, đều chừng mười tuổi.Có điều nếu xét về nội lực và nền tảng võ công, hai bên hẳn không cùng một cấp bậc.Ba đứa nhóc Lương Thần Mỹ này thì không cần phải nói, bàn về công phu thì đây hẳn là đội mạnh nhất trong tất cả đội dự thi. Chỉ là thời gian đá cầu chưa lâu, cả phương diện kinh nghiệm và kỹ xảo đều có chút khiếm khuyết. Nhưng ba đứa nhóc đúng là rất để bụng luyện tập, cho nên tiến bộ cực nhanh.Bàn về phương diện thực lực, Lương Thần Mỹ còn nhỉnh hơn Lưu Tinh môn một chút.Triển Chiêu ôm tay quan sát đội Thanh Vu đường một phen, có chút ngạc nhiên, "Đội bóng này lợi hại lắm à?"Trước đó kỳ thực có không ít người chẳng quan tâm gì mấy tới đội bóng này, thẳng đến khi bọn chúng thắng Lưu Tinh môn thì mới được xem là hắc mã."Có chút kỳ lạ."Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường chợt nghe sau lưng có người nói chuyện, quay đầu lại thì phát hiện mấy cái đầu nhỏ chui ra từ trong đám người, lẻn đến sau bọn họ.Là ba chủ lực đội Hà Minh, gồm Thần Toàn, Hà Kiêu và Chung Lộc.Phía sau Hà Minh, Phương Tĩnh Tiếu dẫn theo hai đồng đội nhóm Thiên Sơn cũng theo vào, phía sau là một chuỗi đuôi dài, đều là các cầu thủ nhỏ của đội bóng khác tới xem thi đấu.Lương Thần Mỹ đá xong trận này thì kế tiếp đến lượt Hà Minh đấu với Tây Hạ Vạn Tông môn.Triệu Phổ hỏi Thần Toàn, "Mấy đứa không đi làm nóng người à? Vạn Tông môn cũng không dễ đá đâu.""Xem bên này trước chút rồi nói sau." Thần Toàn cũng rất tò mò về trận này.Triển Chiêu hỏi Phương Tĩnh Tiếu, "Hôm qua ngươi có xem trận đấu giữa đội này với Lưu Tinh môn không?"Phương Tĩnh Tiếu lắc đầu, "Lúc đầu còn cho rằng Lưu Tinh môn sẽ ổn định mà thắng, thật không nghĩ đến mà.""Nhìn lúc luyện tập khi nãy." Triển Chiêu thảo luận với mấy huynh đệ nhỏ, "Cũng đâu thấy lợi hại bao nhiêu.""Đúng đó!" Mấy đứa bé cũng tỏ vẻ tán thành."Hôm qua thua trận cầu xong, Tiểu Cổ* còn bị thương nữa, cái mặt kia í..." Hà Kiêu chọc chọc cái mụn trên ấn đường, "Thối như vầy nè!"*Tiểu Cổ - Cổ Dạ Tinh, thành viên đội Lưu Tinh"Thiệu Thanh nói Thanh Vu đường có chút vấn đề." Có vẻ như hôm qua Khổng Thiên Lâm ăn tối cùng chỗ với Thiệu Thanh, "Nói là hoài nghi đội bên kia gian lận."Ngũ Gia cũng quay đầu, Lâm Dạ Hỏa hỏi, "Đá cầu thì làm sao gian lận được? Cách cả một tấm lưới lận mà... Hơn nữa bây giờ vào trận cũng không cho phép mang mấy thứ linh tinh bên mình nữa.""Cho nên mới tới nhìn thử đó." Mấy đứa bé nỗ lực mở to hai mắt, "Thiệu Thanh sẽ không nói bừa đâu."Triển Chiêu nhìn Bạch Ngọc Đường.Ngũ Gia suy nghĩ một chút, sau đó dời hai bước sang bên cạnh, đứng bên sư phụ hắn.Thiên Tôn thấy đồ đệ sáp qua thì liếc mắt nhìn hắn.Bạch Ngọc Đường hỏi Thiên Tôn, "Người tên Già Lan Da đó, trông có vẻ công phu không tệ lắm?"Thiên Tôn có chút ghét bỏ —— còn phải xem là so sánh với ai.Ngũ Gia khẽ mỉm cười, sư phụ hắn hoàn toàn không phát hiện ra người ta yêu thầm mình...Bạch Ngọc Đường đột nhiên có chút hiếu kỳ, nếu như nói với sư phụ hắn rằng người kia là hoa đào nát của người, sư phụ sẽ có phản ứng gì đây.Cơ mà có cảm giác nói ra thì Thiên Tôn cũng sẽ không tin đâu, hơn nữa lúc này Già Lan Da còn trắng mắt dùng mũi mà nhìn sư phụ hắn, càng xem càng thấy thiếu đánh."Sư phụ, người kia nhìn có chút thiếu đánh." Ngũ Gia chuyển đề tài, nhỏ giọng nói với Thiên Tôn.Thiên Tôn tỏ vẻ tán đồng gật đầu với đồ đệ, "Đúng nhỉ! Là hoa đào nát của lão quỷ kia đó!"Nói xong còn không quên liếc mắt trừng Ân Hậu bên cạnh.Ân Hậu bày vẻ cạn lời mà nhìn Thiên Tôn.Ân Hậu cũng không ngốc, Già Lan Da kia cơ bản thuộc loại hình Thiên Tôn ghét nhất, nói cách khác, chính là loại hình thích Thiên Tôn nhất... Cho nên khả năng đó là hoa đào nát của Thiên Tôn phi thường lớn.Chỉ là không biết vị này uống nhầm thuốc gì, có lẽ là một tên biến thái tương đối khác loài? Phương pháp bày tỏ tình yêu có chút quái.Khi nãy Ân Hậu quay đầu nhìn thoáng qua thì có thấy Yêu Vương đứng ở một bên kích động, nói cái gì mà "Là blah blah của Tiểu Du...", thì đoán chừng vị kia là hoa đào nát của Thiên Tôn không chạy đi đâu được. "Đó là hoa đào ngươi mới đúng." Ân Hậu chắp tay sau lưng muốn nói chân tướng cho Thiên Tôn.Mặt Thiên Tôn lộ vẻ không tán thành mà nhìn Ân Hậu, "Lão quỷ, loại nồi này mà ngươi cũng muốn vứt cho ta nữa hả?"Ân Hậu hết cách mà nhìn Bạch Ngọc Đường, ý là —— Hắn hồ đồ cả đời rồi, tốt nhất là con nên nói hắn một chút đi.Ngũ Gia nhìn Ân Hậu một chốc rồi nghiêng đầu, tỏ vẻ —— Lão gia tử người nói cái gì? Con không có hiểu.Ân Hậu cạn lời, Tiểu Bạch Đường vậy mà giả ngu.Ngũ Gia bên kia còn nói với Thiên Tôn, "Nghe nói đội Thanh Vu đường dùng mánh lừa gạt, có phải là Già Lan kia đang giở trò quỷ không ạ?"Lời này khiến cho Thiên Tôn và Ân Hậu cùng nghiêng đầu quan sát đội bóng đối diện."Đừng nói chứ."Yểu Trường Thiên và U Liên không biết từ lúc nào đã tới gần, hai người cùng Ân Hậu liếc mắt nhìn nhau, dù sao năm đó cũng đánh không ít trận với Già Lan, ba người đều gật đầu với Bạch Ngọc Đường, "Tộc Già Lan thiện dùng ám chiêu nhất, rất có khả năng này!""Làm sao để giở ám chiêu?" Triển Chiêu và Lâm Dạ Hỏa cũng lại gần, phía sau kéo theo một đám nhỏ hỏi thăm.Cách đó không xa, Ngân Yêu Vương lắc lắc đầu, dựa vào Tiểu Tứ Tử oán giận, "Lúc nào rồi mà đám người kia còn có tâm trạng xem so tài chứ?"Tiểu Tứ Tử đưa tay ôm lấy chân Yêu Vương.Yêu Vương cúi đầu nhìn bé.Tiểu đoàn tử tức giận ngước mặt, "Yêu Yêu, chút nữa mà phía bên kia gian lận thì người phải giúp đỡ đó nha!"Ngân Yêu Vương nhìn đoàn tử, thở dài —— Bộ chỉ có mỗi ta quan tâm đến hoa đào nát của Tiểu Du thôi à?Tiểu Tứ Tử nhìn Thiên Tôn rồi lại nhìn Già Lan Da, đánh chéo tay với Ngân Yêu Vương, biểu thị —— Người này không ổn! Hổng có xứng với Tôn Tôn!Yêu Vương ôm tay bĩu môi, "Trọng điểm không phải là xứng hay không xứng. Tất nhiên, đúng là không xứng với Tiểu Du nhà ta thật..."Tiểu Tứ Tử gật đầu, chợt bùng một cái, đột nhiên bất động...Yêu Vương và Công Tôn cùng cúi đầu nhìn đoàn tử —— Lại có tình huống gì nữa?"Ồhh." Tiểu Tứ Tử sờ cằm nhìn quanh."Lại sắp gặp chuyện không may à?" Công Tôn hỏi con trai.Tiểu Tứ Tử bất ngờ vươn tay, dựng thẳng một ngón tay, "Còn có một cái nữa!"Yêu Vương và Công Tôn đều sửng sốt, "Một cái gì?""Hoa đào đó!" Tiểu Tứ Tử ngửa mặt, "Tôn Tôn có hai đóa hoa đào nát nha!"Mắt Yêu Vương trừng tròn vo, "Cái... thật hả?!"Cả Công Tôn cũng cảm thấy khó tin, "Là thật sao?""Ừm!" Tiểu Tứ Tử cật lực gật đầu, "Còn đánh nhau nữa! Để cướp Tôn Tôn á!"Ngân Yêu Vương hít một hơi lạnh, "Tranh... Tranh tranh giành tình nhân? Vì Tiểu Du?""Dạ." Hai tay trái phải của Tiểu Tứ Tử còn đập vào nhau diễn tả cho Yêu Vương xem, "Tiểu Du là của ta! Ngươi cút ngay! Rõ ràng là của ta, ngươi mới phải cút!"Mặt Ngân Yêu Vương hiện vẻ vui sướng, hắn ngửa mặt lên trời thở dài —— Đã nhiều năm như vậy! Ta đã tích đức làm việc thiện nhiều năm như vậy, cái này nhất định là quà mà ông trời muốn tặng cho ta! Là ta nên có!"Một người nữa là ai thế?" Yêu Vương vội vàng ngồi xổm xuống hỏi Tiểu Tứ Tử, "So với tên này thì có đẹp trai hơn không?""Ưm..." Tiểu Tứ Tử sờ sờ cằm, "Về trang phục thì không phải cùng một phong cách, chỉ có điều cảm giác trông chút giống nhau..."Công Tôn nhìn Yêu Vương ôm Tiểu Tứ Tử lắc mạnh bảo bé nói chi tiết chút, hắn lắc đầu ngó sang phía sân bóng rồi chạy đến bên cạnh Triệu Phổ.Vương gia thấy Công Tôn qua đây, sợ hắn bị chen nên nhanh chóng kéo hắn vào trong lòng mình.Công Tôn nhỏ giọng nói với hắn, "Con trai nói còn một người nữa."Triệu Phổ tự dưng nghe vậy thì nghiêng ngả, giật mình, "Còn có một con trai nữa hả?"Công Tôn liếc hắn, "Nghĩ cái gì đó?!"Vương gia móc móc lỗ tai lắc đầu.Công Tôn kể, "Tiểu Tứ Tử nói là Thiên Tôn còn có một hoa đào nữa!"Vừa nói, vừa ra dấu hai với Triệu Phổ, "Hôm nay có hai đóa hoa đào, chút còn đánh nhau nữa đó."Công Tôn vừa dứt lời, Triển Chiêu và Lâm Dạ Hỏa bên cạnh đã trăm miệng một lời, "Còn một người nữa?!"Giữa hai người, Bạch Ngọc Đường cũng ngây ra.Ngũ Gia trăm triệu không nghĩ đến có một ngày, loại sự việc cẩu huyết này vậy mà sẽ phát sinh trên người sư phụ hắn... Cảm giác như là đền bù tuổi thơ thiếu sót vậy!"Cũng không kỳ quái.""Đúng nhỉ, thường trêu chọc cả một chuỗi mà.""Biến thái nhiều lắm đấy."Mọi người quay đầu lại thì thấy mấy lão gia tử phía sau ôm tay nói một tràn."Lại nói tiếp... Già Lan Chú có mấy anh em vậy?""Hình như có bốn em trai.""Lão tam với lão tứ có phải song sinh không?""Ừ nhỉ, hồi ấy lúc đánh trận đứng một dãy, trông khá giống nhau."Bên này còn đang chuyên tâm tìm đóa hoa đào thứ hai, bỗng nghe phía trước "cheng" một tiếng, trọng tài bảo hai bên dừng luyện cầu, trận đấu chính thức bắt đầu.Tiểu Tứ Tử nắm mặt Yêu Vương hết nhìn đông tới nhìn tây lại, xoay qua để hắn nhìn về phía sân bóng, "Tiểu Lương Tử cũng rất quan trọng đó!"Yêu Vương chọc chọc đoàn tử, bảo bé nhìn Bạch Quỷ Vương và Bạch Long Vương đang nhìn chằm chằm sân bóng cách đó không xa, "Còn có thể để bọn nó chịu thiệt được sao?"Tiểu Tứ Tử bĩu môi, lẩm bẩm, "Thì sợ bị dùng ám chiêu mà, trước đó Hà Hoa chạy trốn bằng đường thuỷ, mọi người cũng có biết đâu."Yêu Vương chớp chớp mắt, chợt đưa tay sờ cằm, "Nếu nói vậy... cũng có lý lắm.""Yêu Yêu có phát hiện gì sao?" Tiểu Tứ Tử hỏi Yêu Vương.Yêu Vương nhỏ giọng nói, "Bắt đầu từ vụ án quỷ xa kia, sau đó liên tiếp mấy cơ quan với truyền thuyết kỳ kỳ quái quái, cứ luôn cảm thấy có chút dính dáng tới Bắc man... Năm đó Quỳnh gia thay tiên hoàng hộ tống đồ về, nếu như là từ Bắc Phương Thạch Cốc lấy ra, không chừng sẽ có quan hệ tới bí mật hơn mười vạn binh sĩ Bắc man biến mất. Cái này đích xác đáng giá điều tra thử một phen... Trời cũng sắp nóng lên rồi, lúc này là thời điểm tốt để tới phương Bắc.""Có thể tới Băng Nguyên đảo chơi nữa ạ?" Tiểu Tứ Tử có ghé qua Băng Nguyên đảo hai lần, đều là tới có việc nên không có cơ hội dạo chơi, "Bạch Bạch nói mùa hè sẽ có gấu trắng, còn mang gấu con nữa."Yêu Vương nhéo nhéo má bé, "Loại gấu này dữ lắm đó nha..."Lớn nhỏ hai người đang trò chuyện thì chợt nghe từ đám người truyền đến thanh âm vỗ tay và trầm trồ khen ngợi.Vội ngẩng đầu thì thấy phía Lương Thần Mỹ đã giành được một điểm trước.Tiểu Tứ Tử gấp đến độ duỗi thẳng chân —— Lo tán gẫu nên không nhìn thấy lúc lấy được điểm rồi!Yêu Vương và bé cùng nhau nâng quạt trợ uy cho Lương Thần Mỹ.Bên này hai người lo hóng hớt, đầu kia mọi người ngược lại xem đá cầu.Hai nhóc Phương Thiên Duyệt và Thần Toàn nghiêng đầu, vẻ mặt mờ mịt, "Thanh Vu đường dựa vào cái gì mà thắng đội Lưu Tinh vậy?""Ba đứa nhỏ Thanh Vu đường này." Triệu Phổ quan sát một phen, "Là hoàng tộc Liêu quốc.""Đều mang vòng tai nanh sói." Trâu Lương nói, "Nhìn kiểu dáng thì đều là đại gia tộc.""Công phu nền tảng cũng thường thường." Bạch Ngọc Đường cũng không nhìn ra chỗ nào đặc biệt xuất chúng."Bình thường thôi, đều là mấy nhị thế tổ, nào có tâm tình luyện công luyện cầu mỗi ngày.""Oa!"Đang trò chuyện, đám người đột nhiên phát ra một trận kinh hô.Lúc nãy Thanh Vu đường đá một đường cầu tới, Thẩm Nguyên Thần rõ ràng đã chạy đến đúng vị trí, nhưng vừa nhấc chân thì thiếu chút nữa đá trật, may mà nhóc con phản ứng nhanh, nhảy thêm một bước tới tiếp được.Chỉ có điều một đá này của Thẩm Nguyên Thần cũng có chút miễn cưỡng.Tiểu Lương Tử nhận lấy quả cầu rồi đá trả.Đường Lạc Mai thấy Thẩm Nguyên Thần vỗ chỗ háng tựa như không thoải mái, sợ hắn bị thương nên đưa tay ra dấu với trọng tài.Trọng tài gõ chiêng đồng một cái, tạm dừng trận đấu để kiểm tra thương tích.Công Tôn vội vàng chạy qua xem xét."Quả cầu lúc nãy..." Thần Toàn có chút khó hiểu, chọc chọc Phương Thiên Duyệt, "Sao lại rẽ sang hướng kia?"Phương Thiên Duyệt cũng cảm thấy kỳ quái.Đám Hà Kiêu cũng nói trong trận Lưu Tinh môn hôm qua, Cổ Dạ Tinh cũng vì hệt như vậy mà bị căng cơ."Tiểu Cổ bị căng cơ?" Thần Toàn và Phương Thiên Duyệt đều cảm thấy kỳ lạ, thân thể Cổ Dạ Tinh đặc biệt dẻo dai, hơn nữa dự đoán hướng cầu cũng rất chuẩn, loại trận đấu này lại không kịch liệt mấy, sao lại bị thương được?"Có chút thú vị ha."Bạch Ngọc Đường nghe Triển Chiêu lẩm bẩm thì hỏi hắn, "Có bẫy sao?"Triển Chiêu gật đầu, "Gió!""Gió?"Mấy đứa bé đồng loạt ngước mặt vây quanh Triển Chiêu thắc mắc, "Gió gì thế ạ?""Không phải là gió tự nhiên hình thành." Triển Chiêu nói xong, nhìn sang bên cạnh.Lúc này, Thiên Tôn và Ân Hậu cùng quay đầu, nhìn về phía Già Lan Da cách đó không xa.Tiểu Tứ Tử cũng gấp gáp hết sức, hỏi Yêu Vương, "Làm sao bây giờ đây Yêu Yêu ơi? Tiểu Thần Tử hình như bị thương rồi."Công Tôn kiểm tra cho Thẩm Nguyên Thần một phen, sau đó lắc đầu, "Trận này không thể đá nữa, chí ít phải nghỉ ngơi hai ngày."Thẩm Nguyên Thần nóng nảy, bản thân nhóc chính là cầu si, trận này không đá thì chẳng phải chỉ có thể chịu thua ư?Công Tôn khuyên cậu nhóc, "Thân thể quan trọng hơn, ngộ nhỡ lại bị thương tiếp thì không phải là chuyện nghỉ hai ngày thôi đâu!"Đường Lạc Mai và Tiêu Lương cũng đều khuyên cậu nghe lời tiên sinh."Muốn nhận thua hả?"Mấy tiểu tử đội Thanh Vu đường cách lưới lắc cầu, cười nhếch mép khiêu khích."Ai nói là nhận thua?" Tiểu Lương Tử bất mãn, "Hai đấu ba cũng đánh cho các ngươi nằm úp sấp."Trọng tài ở bên canh nhắc nhở, "Mỗi đội nhất định phải có ba người đá."Thẩm Nguyên Thần tỏ vẻ nhóc còn có thể kiên trì.Phương Tĩnh Tiếu vừa xuống triều rồi cùng nhau chạy tới xem đá cầu với Lư Nguyệt Lam, hắn đi tới kiểm tra thương thế một lúc rồi lắc đầu, cả Linh Điệp cung chỉ có một tiểu bảo bối như vậy thôi, hắn cũng không dám mạo hiểm.Đám người bắt đầu nóng lòng cũng trở nên ồn ào, phía Trung Nguyên bên này thấy cứ vậy mà chịu thua thì cũng quá đáng tiếc, Tây Vực bên kia thì ầm ĩ bảo chịu thua đi.Đang lúc giằng co thì bỗng nghe có người nói chuyện, "Vậy thì thay người thôi, Lương Thần Mỹ Cảnh có bốn người kia mà."Tất cả sửng sốt, soạt một tiếng quay đầu thì thấy người nói chuyện là Ngân Yêu Vương.Yêu Vương một tay ôm Tiểu Tứ Tử, tay kia cầm lấy tay bé, nâng lên giơ giơ, "Đội này còn có một đội viên dự bị."Mọi người sửng sốt, rồi nháy mắt nổ tung."Cái gì?""Tiểu Tứ Tử sắp ra sân ư?"Tiểu Tứ Tử cũng chớp chớp mắt, "Dự bị?"Đoàn tử quay sang nhìn Yêu Vương, "Con ấy ạ?"Lần này đến phiên Công Tôn trợn tròn mắt, lắc tới lắc lui —— Đừng quấy mà!Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường liếc mắt nhìn nhau, mọi người đồng loạt ngó Tiểu Tứ Tử.Yêu Vương đặt Tiểu Tứ Tử xuống đất.Lúc này, chợt thấy Tiểu Lương Tử nhảy trên mai hoa thung, vẫy tay với Tiểu Tứ Tử, "Cẩn Nhi, lại đây nào!"Tiểu Tứ Tử sửng sốt một chút, gật đầu chạy về phía sân bóng, "Ta tới đây!"===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com