X Long Do An Tiep Theo Q01 Q05
∴⋅⋅⋅∴ Quyển 4: Thủy Nguyệt Linh Điệp∴⋅⋅⋅∴Chương 116 Thôn nhỏ cùng trúc mãEditor: Ken LeBeta: RosalineQua sinh thần của Hoàng Thượng, mọi người trong Khai Phong chuẩn bị hành trang, theo đội ngũ chậm rãi đi tuần, ngồi thuyền đi về phía Nam, bắt đầu chuyến đi đến Giang Nam lần này.Bởi vì những nơi lần này cần đến có hơi nhiều, nên mọi người trước tiên xem lộ tuyến thế nào.Mục đích chuyến Nam hạ chuyến này của Triệu Trinh là để vi hành, cho nên quan phủ trong vùng Chiết Giang không thu được tin tức gì về hắn.Nhưng Hoàng Thượng đi tuần, vì đảm bảo an toàn nên người đi theo nhất định không ít, giản lược một loạt, đại nội thị vệ có hơn hai trăm người, quân hoàng thành năm trăm, Triệu Phổ còn ra lệnh Trâu Lương cùng Long Kiều Quảng mang theo ba nghìn binh mã.Hơn nữa còn có nhân mã của Khai Phong Phủ cùng Thái sư Phủ, sơ lược cũng chừng một vạn người, thuyền lớn thuyền nhỏ gọp lại cũng hai trăm chiếc, quy mô lớn như vậy, rất khó không khiến người để ý.Bởi vậy nên phải chia ra mấy đường đi.Long Kiều Quảng cùng Đường Tiểu Muội mang ba nghìn nhân mã đến đường Lưỡng Chiết trước để đóng quân, an bài cho đội nhân mã. Đường Lưỡng Chiết lúc trước có xây dựng thêm quân doanh thủy quân, để huấn luyện thủy quân mới, nhóm người này đều do Long Kiều Quảng huấn luyện ra, hơn nữa vị trí quân doanh cách phủ Thiệu Hưng rất gần.Trâu Lương cùng Lâm Dạ Hỏa mang theo ba nghìn nhân mã khác cùng mấy người của Thái Học Viện, công chúa Triệu Lan đến phủ Hàng Châu trước. Tới phủ Hàng Châu vì muốn giữ bí mật, nên không kinh động nha môn địa phương. Hết thảy đều giao cho Tạ Viêm, an bài mấy chục chiến thuyền thuyền cùng mấy ngàn người, đối với đại nghiệp của Tạ gia mà nói căn bản không thành vấn đề.Phủ Hàng Châu cách phủ Thiệu Hưng rất gần, Trâu Lương cùng Lâm Dạ Hỏa sau khi dàn xếp xong thì đến phủ Thiệu Hưng hội hợp cùng mọi người, hoặc đơn giản là ở phủ Hàng Châu chơi, tự mình an bài.Mặt khác còn lại chính là đội ngũ của phủ Khai Phong xuất hành cùng thuyền trong cung.Phủ Thiệu Hưng có khu nhà cũ của Bạch gia, là sản nghiệp tổ tiên Bạch gia, nghe nói quy mô có thể so với một tòa hành cung của hoàng gia. Ngũ Gia lúc trước có nói với phụ thân phụ mẫu hắn, Lục Tuyết Nhi dẫn theo không ít đệ tử của Ánh Tuyết Cung chuẩn bị từ sớm, cũng giúp Bàng phi dưỡng thai thật tốt..........Dọc theo đường đi không có chuyện gì phát sinh, mọi người rời khỏi Khai Phong ngồi thuyền tầm mười ngày, thuận lợi đi đến phủ Thiệu Hưng..........Đường thủy vẫn có thể đi đến cửa sau của trang viên Bạch gia, mọi người lại một lần nữa bị quy mô của biệt viên của Ngũ Gia làm rung động, Bạch Nguyệt Lâm không hổ là giàu có nhất thiên hạ năm đó, sản nghiệp tổ tiên lưu lại quy mô thật khổng lồ.Lục Tuyết Nhi cùng Bạch Hạ đều đang đợi, hai vợ chồng cùng Triệu Trinh coi như cũng quen thuộc, Lục Tuyết Nhi mang theo nữ đệ tử của Ánh Tuyết Cung dàn xếp Bàng phi, phủ Khai Phong cùng các nữ quyến của phủ Thái sư.Bạch Hạ cũng dàn xếp Âu Dương Thiếu Chinh cùng quân hoàng thành, còn có nha dịch của phủ Khai Phong.Đại nội thị vệ cùng các đệ tử của Ánh Tuyết Cung phụ trách an toàn của biệt viện, không đến nửa ngày đã an bài thỏa đáng tất cả.Một đêm nghỉ ngơi lại sức, sáng sớm hôm sau, mọi người dậy thật sớm, thay đổi một thân y phục hằng ngày, chuẩn bị bồi Triệu Trinh đi "Vi hành".Vốn, lần này hành trình đi Giang Nam có rất nhiều nơi muốn đi, chỗ đến đầu tiên chính là phủ Thiệu Hưng, cũng vì có chuyện muốn làm ở đây, Triệu Trinh muốn tự mình đến khảo sát quan viên địa phương, đặc biệt là Lô Nguyệt Lam.Vị đại tài tử này Hoàng Thượng vẫn luôn rất vừa lòng, sau vài năm rèn luyện ở đây, Lô Nguyệt Lam cũng càng ngày càng ổn trọng, Triệu Trinh cảm thấy thời cơ đã đến, nên quyết định đến nhìn một cái.Vừa vặn, Công Tôn chuẩn bị mang theo Tiểu Tứ Tử về nhà một chuyến, vốn là muốn phân công nhau đi, Triệu Phổ về nhà cùng hắn, Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường đi dạo phố với Triệu Trinh, nhưng Triệu Trinh nghe nói nhà Công Tôn trong thôn cạnh mặt hồ, nên muốn đến nhà Tiểu Tứ Tử trước rồi mới vào thành.Bao đại nhân cùng Thái sư lần này đều mang theo gia quyến tới, Hoàng Thượng lệnh hai vị cựu thần nghỉ ngơi ba ngày, ngày thứ ba hắn mới vi hành, cũng sẽ không đến nha môn.Ngân Yêu Vương cùng Thiên Tôn Ân Hậu đã sớm không thấy đâu, nghe nói là có lão bằng hữu ở phủ Thiệu Hưng, ba người đi thăm lão hữu thuận tiện uống rượu.Kết quả là, Triển Chiêu, Bạch Ngọc Đường, Công Tôn, Triệu Phổ, Tiểu Tứ Tử, Tiểu Lương Tử, Triệu Trinh cùng Nam Cung Kỉ, hơn nữa còn có một ít ảnh vệ âm thầm đi theo, mọi người cùng ra cửa, đến nhà Công Tôn làm khách.Gia tộc Công Tôn cũng không nhỏ, nhiều thế hệ đều làm nghề y, ở phủ Thiệu Hưng mở mấy y quán.Nhưng Công Tôn cơ bản không kế thừa gia nghiệp, cứ nghĩ là do hắn bị gia tộc xa lánh, nhưng sau đó trải qua vụ án có liên qua đến tổ tông hắn ở Hắc Phong Thành, mới biết thân phận đặc thù của hắn, người trong nhà cố ý bất hòa, cũng vì an toàn của hắn.Vốn Công Tôn thấy bậc cha chú huynh trưởng đối với hắn lãnh đạm xa cách cũng có chút bực mình, đặc biệt là cha mất cũng không gọi hắn đưa tang, bây giờ đã sớm biến mất.Công Tôn cùng Tiểu Tứ Tử lần này theo phủ Khai Phong về mang theo không ít lễ vật, chuẩn bị mấy ngày kế tiếp đi thăm thân thích.Hơn nữa sự nghiệp của Tiểu Tứ Tử cũng rất được, bé lần này Nam hạ còn mang theo "Nhiệm vụ". Trước khi xuất môn, Mãn Mộ Hoa cùng bé nói nhỏ, chi nhánh của Mãn Ký đã sớm mở ở đại giang nam bắc, Tiểu Tứ Tử lần này đến vùng Giang Nam, chuẩn bị chọn chỗ tốt để mở thêm chi nhánh. Tiểu Tứ Tử dù sao cũng lớn lên ở Giang Nam, cũng biết khẩu vị phía Nam, là lựa chọn tốt nhất để Mãn Ký nhờ giúp đỡ.Công Tôn bất đắc dĩ nhìn một xe lễ vật do Tiểu Tứ Tử tặng cho các thúc thúc đại gia gia trong nhà, lại cảm khái —— con hắn có thể kiếm tiền, không biết cái này có thể tính là dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng hay không...Công Tôn cùng Tiểu Tứ Tử ở trong một thôn nhỏ ở gần sông, còn có một mảnh rừng trúc rất lớn, thập phần u tĩnh.Mọi người đến cửa thôn, liền gặp mấy nông hộ khiêng xẻng ra ngoài làm việc.Vài vị nông hộ liếc mắt một cái thấy có người tới thì sửng sốt một chút, sau đó lại nhận ra là Công Tôn cùng Tiểu Tứ Tử thì mừng rỡ, có hai đại thúc hô "Tiên sinh" rồi ra đón, còn có hai người chạy vội vào trong thôn, một đường chạy một đường la: "Tiên sinh cùng Tiểu Tứ Tử đã về rồi!"Trong thôn lập tức liền oanh động, láng giềng hàng xóm đều chạy đến nghênh đón, một đám a di nãi nãi muốn ôm Tiểu Tứ Tử, một mở miệng chính là "Thật tốt quá, không lớn lên! Vẫn đáng yêu như vậy..."Cái miệng nhỏ nhắn của Tiểu Tứ Tử mím chặt lại —— rõ ràng có cao lên! Đáng ghét!Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường cũng là lần đầu thấy tình cảnh này, thôn nhỏ quê nhà này cũng thật tốt, Công Tôn quả nhiên người gặp người thích!Triệu Phổ vuốt cằm quét một vòng, phát hiện vây quanh Công Tôn đều là một đám cụ già bác gái, Cửu vương gia có chút thả lỏng.Triệu Trinh cầm cây quạt trong tay, cùng một đám hàng xóm láng giềng của Công Tôn lôi kéo làm quen, nói với bọn họ hắn là bằng hữu quen Công Tôn ở Khai Phong, muốn đến nhà làm khách.Nam Cung bất đắc dĩ nhìn "Hoàng công tử" nhà mình một đường nói chuyện với cụ già bác gái, cảm thấy Hoàng Thượng khi diễn vai "Cải trang vi hành", không hề đứng đắn.Rốt cục những người cùng quê nhà tiếp đón xong, mọi người đi tới nhà của Công Tôn cùng Tiểu Tứ Tử, một sân rừng trúc xanh rờn.Viện này cũng không nhỏ, có vài gian phòng ở, còn có hồ nước, trước cửa có một tràng phơi nắng rất lớn, đây là nơi Công Tôn thường dùng để phơi nắng dược liệu.Tuy nói đã hai năm không trở lại, nhưng trong viện vẫn sạch sẽ, hoa cỏ cũng tươi tốt, cửa viện cũng không có khóa, hẳn là hàng xóm vẫn luôn hỗ trợ quét tước.Triệu Trinh bám lấy hai đồng hương mang nước đến cho Công Tôn, hỏi người ta tri phủ của phủ Thiệu Hưng thế nào.Tất cả mọi người thay Lô Nguyệt Lam lau mồ hôi, Hoàng Thượng đây là thật sự "Khảo sát" a, bắt được người qua đường liền hỏi.Cũng may mấy nông hộ khen Lô Nguyệt Lam không dứt miệng, các loại lời khen làm Triệu Trinh khá đắc ý.Mọi người vào sân, trước tiên ngồi xuống cạnh bàn đá lớn trong đại viện, Công Tôn mở cửa phòng, Tiểu Tứ Tử chạy vào lấy ấm trà cùng chén đến.Tiểu Lương Tử giúp gánh nước giếng rửa chén nấu nước, nông hộ cách vách lại đưa tới lá trà mới cùng điểm tâm, thập phần tri kỷ.Triệu Trinh tuy nói là hoàng đế, cũng chỉ sống trong hoàng cung, có chút buồn bực liền hỏi: "Dân chúng Đại Tống ta đều thân thiện như vậy sao? Hay do dân vùng này đặc biệt thuần phát?""Đúng là thuần phát." Triệu Phổ nhìn nhìn Công Tôn vừa để đồ xuống, vừa hỏi người kia có ai trong thôn đang bị bệnh không: "Thư ngốc đại khái đều đã từng xem bệnh cho bọn họ đi."Công Tôn cùng vài vị đồng hương trong thôn hàn huyên vài câu, rồi trở lại ngồi cùng mọi người.Tiểu Tứ Tử cùng Tiểu Lương Tử châm trà.Đang uống trà nói chuyện phiếm, thì bên ngoài có một tiểu hài nhi chạy vào, miệng gọi: "Cẩn Nhi!"Tất cả mọi người sửng sốt.Tiểu Lương Tử trừng mắt nhìn, nghi hoặc nhìn qua —— trên đời này thế nhưng còn có người khác gọi Cẩn Nhi nhà nhóc là "Cẩn Nhi"?Vọt vào cửa là một bé trai cũng cỡ tuổi Tiểu Lương Tử, thân cao cũng tầm Tiểu Lương Tử, ăn mặc như một quân nhân, bộ dáng không tồi, mũi cùng ánh mắt phía dưới có chút tàn nhang, mắt híp lại, nhìn rất hòa thuận.Ở đây nhiều cao thủ như vậy, liếc mắt một cái liền thấy tiểu hài nhi kia đều gật gật đầu —— công phu không tồi, hẳn là có danh sư chỉ đạo.Tiểu Tứ Tử quay đầu lại nhìn người vừa chạy vào sân, cũng cười vẫy tay lại: "Tiểu Thần ca."Tiểu Lương Tử lại nháy mắt mấy cái, Triệu Trinh bên cạnh chọt nhóc: "Ôi chao, Tiểu Thần ca nha!""Cẩn Nhi! Ngươi đã về rồi!" "Tiểu Thần ca" chạy vào, giữ chặt tay Tiểu Tứ Tử, nói bé có cao lên!Lúc này ngay cả Bạch Ngọc Đường cũng nhìn Tiểu Lương Tử —— này có thể nói!Tiểu Lương Tử híp mắt —— đây là ai a?!Công Tôn cũng chào hỏi tiểu hài nhi kia, giới thiệu với mọi người, bé trai này là Thẩm Nguyên Thần, là thanh mai trúc mã của Tiểu Tứ Tử.Mọi người sửng sốt một chút, đều nhìn Tiểu Lương Tử —— thanh mai trúc mã nha!Tiểu Lương Tử có chút không biết nói gì trừng một đám đại nhân —— các ngươi thật phiền!Triệu Phổ đánh giá tiểu hài nhi kia một chút, theo ăn mặc cùng cử chỉ, hơn nữa công phu của nhóc, không giống là con của thôn dân bình thường.Ngũ Gia cũng nhìn ra, tiểu hài nhi này ăn mặc có phần phú quý, tuy rằng chính là cách ăn mặc của quân nhân bình thường, nhưng chất vải của quần áo tinh tế, nhất định không phải con của gia đình bình thường.Công Tôn đại khái cũng nhìn ra nghi hoặc của mọi người, liền giới thiệu tiếp: "Nguyên Thần là tôn nhi của công chúa Thủy Nguyệt Cung."Tất cả mọi người sửng sốt cùng kinh ngạc —— vậy chẳng phải là tiểu cung chủ của Thủy Nguyệt Cung?Thẩm Nguyên Thần cùng Tiểu Tứ Tử rất thân thiết, sau khi hàn huyên vài câu, ngẩng đầu nhìn mọi người.Gặp tất cả mọi người đang nhìn nó, nó nói Công Tôn tiên sinh là ân nhân của Thủy Nguyệt Cung của nó, năm đó lúc nó sinh ra, nương nó khó sanh, thiếu chút nữa một xác hai mạng. Nãi nãi nó tự mình đến mời Công Tôn tiên sinh qua, mới bảo vệ được mẫu tử bình an. Phụ mẫu nó thường nói Công Tôn tiên sinh là cha mẹ tái sinh của nó, nên ngày lễ ngày tết nó đều chạy tới đây với Công Tôn. Đặc biệt là sau khi Tiểu Tứ Tử đến đây, Thẩm Nguyên Thần cùng Tiểu Tứ Tử rất hợp duyên, luôn luôn sẽ cùng bé học bài, cùng bé vào trong thành chơi, là thanh mai trúc mã đúng nghĩa.Mọi người vừa nghe vừa liếc mắt nhìn Tiểu Lương Tử.Tiểu Lương Tử yên lặng xoa ngực —— cảm thấy nguy cơ...Công Tôn hỏi Thẩm Nguyên Thần: "Con vừa lúc ở trong thôn sao?"Thẩm Nguyên Thần lắc đầu nói: "Con nghe phụ thân nói người của Khai Phong đến phủ Thiệu Hưng, nên đoán mọi người có thể sẽ về nhà, nên chạy đến xem."Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường nhìn nhau —— bọn họ hành động lần này đã điệu thấp, Thủy Nguyệt Cung quả nhiên là môn phái số một số hai vùng Chiết Giang, tin tức thật linh thông.Thẩm Nguyên Thần nói nó trộm chạy đến đây, hôm nay Thủy Nguyệt Cung của nó còn có lễ cúng bái nên nó phải nhanh chóng chạy về, cùng mọi người nói xong, lại đưa gì đó cho Tiểu Tứ Tử, rồi cáo từ rời đi.Triển Chiêu cảm thấy cơ hội khó có được, nên gọi nó lại, nói với nó chuyện thiệp mừng của Thủy Nguyệt Cung lúc trước đã bị Thiên Tôn không cẩn thận nên quên mất.Thẩm Nguyên Thần vừa nghe xong nhẹ nhàng thở ra, cũng có chút cao hứng, nói thì ra là thế, nãi nãi có chút giận, nó trở về sẽ nói với nãi nãi.Tiểu hài nhi thấy Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường đều có chút ngượng ngùng thì nói: "Không sao, nãi nãi ta lúc còn trẻ có thầm mến Ân Hậu, lần này đi một vòng lớn cũng chỉ muốn mời Ân Hậu ăn một bữa cơm mà thôi."Thẩm Nguyên Thần nói xong, thỉnh mọi người có rảnh thì đến Thủy Nguyệt Cung làm khách, rồi bỏ chạy.Mọi người sửng sốt một hồi, Triển Chiêu hỏi Bạch Ngọc Đường: "Nó vừa rồi nói nãi nãi nó thầm mến ai?"Ngũ Gia thực bình tĩnh nói: "Ngoại công ngươi a."Vẻ mặt Triển Chiêu khiếp sợ: "Công chúa Thủy Nguyệt Cung lúc còn trẻ có phải cũng nổi danh là mỹ nhân giống Cửu nương hay không?"Ngũ Gia gật đầu: "Ta đã thấy một lần, hiện tại cũng không khác lắm, nhìn cũng như Cửu nương vậy."Triển Chiêu há to miệng: "Nhân phẩm như thế nào a?"Tất cả mọi người bị hắn chọc cười.Công Tôn cũng nói: "Ngươi muốn làm mối cho Ân Hậu sao? Cẩn thận bị đánh."Triển Chiêu sờ sờ cằm: "Thật ra cũng không có, ngoại công ta luôn nhớ bà ngoại ta, không phải sao...""Lại nói tiếp." Triệu Phổ cũng rất hiếu kì: "Ân Hậu biết công chúa Thủy Nguyệt Cung sao?"Triển Chiêu nghiêng đầu nghĩ nghĩ, hỏi Bạch Ngọc Đường: "Lúc trước, khi chúng ta nói với sư phụ ngươi chuyện Thủy Nguyệt Cung, ngoại công hình như không phản ứng gì a?"Ngũ Gia cũng gật đầu.Triệu Trinh nghe mọi người nói chuyện, lại nhìn nhìn Tiểu Lương Tử đang lén nhìn món đồ trong tay Tiểu Tứ Tử.Đây là lúc nãy Thẩm Nguyên Thần đưa cho Tiểu Tứ Tử, là một túi nhỏ.Tiểu Tứ Tử mở ra, bên trong có gói giấy, trong gói giấy là bánh còn nóng hầm hập.Tiểu Tứ Tử lấy bánh ra, bẻ nửa ra, chia một nửa cho Tiểu Lương Tử, nói đây là bánh đậu đỏ, đầu bếp trong Thủy Nguyệt Cung làm, trước đây thường xuyên ăn a.Tiểu Lương Tử cầm nửa cái bánh, đáng thương nhìn Tiểu Tứ Tử.Công Tôn cầm chén trà lắc đầu.Tiểu Tứ Tử vừa cùng Tiểu Lương Tử ăn bánh, vừa nói Tiểu Thần ca ca tốt lắm, vừa rồi chưa kịp giới thiệu hai người với nhau.Tiểu Lương Tử cắn bánh đậu đỏ, cảm thấy ăn rất ngon nhưng miệng lại chua chua, không biết đáp lại thế nào.Người ở đây đều thấy được, vừa rồi thật ra Tiểu Tứ Tử có hai lần muốn giới thiệu Tiểu Lương Tử với Thẩm Nguyên Thần, nhưng đều bị Thẩm Nguyên Thần xảo diệu lướt qua... Tiểu hài nhi kia có chút phúc hắc.Triệu Phổ nhìn đồ đệ: "Nhìn thấy không? Người ta mới thật sự là trúc mã, ngươi thế này thì không tính a..."Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường thấy Tiểu Lương Tử bĩu môi, đều có chút muốn cười.Triệu Trinh cầm quạt an ủi Tiêu Lương: "Ai, đừng lo, bây giờ không thể làm trúc mã thì ngày sau sẽ trở thành thiên định a! Phải biết là, từ ngày xưa trúc mã không thể trở thành thiên định a!"Tiểu Lương Tử không nói gì ngẩng đầu nhìn Triệu Trinh: "Vợ ngài chính là thanh mai trúc mã của ngài a!"Triệu Trinh nghiêng đầu, nghĩ nghĩ —— đúng nha! Ái phi đúng là thanh mai trúc mã.Thấy tinh thần Tiểu Lương Tử sa sút, Công Tôn chọt chọt nhóc.Tiểu Lương Tử bĩu môi ngẩng đầu nhìn Công Tôn.Công Tôn bị nhóc chọc cười, hỏi Tiểu Tứ Tử: "Tiểu Tứ Tử, Thần ca ca cùng Tiểu Lương Tử, con thích người nào hơn?"Tiểu Lương Tử sửng sốt, mọi người cũng nhìn qua —— ai nha! Sao hỏi trực tiếp như vậy?Quai hàm Tiểu Tứ Tử phồng phồng, vừa cắn bánh đậu đỏ, vừa không cần nghĩ ngợi liền trả lời: "Tiểu Lương Tử nha."Tất cả mọi người có chút kinh ngạc.Tiểu Lương Tử cũng mở to hai mắt nhìn Tiểu Tứ Tử.Triệu Trinh ngoài ý muốn, ghé qua hỏi: "Đều là thanh mai trúc mã, không phải nên là đều thích hai người sao? Rất khó lựa chọn..., rất khó xử... Trúc mã đấu thiên định vân vân?Khó chọn lựa a..."Mọi người không nói gì nhìn Triệu Trinh —— hoàng đế nhà ngươi ít coi kịch lại, có cần cẩu huyết như vậy hay không?Tiểu Tứ Tử nhăn mặt, ghét bỏ nói một câu: "Không đến mức đó, chỉ là thích Tiểu Lương Tử a."Tiểu Lương Tử hít mạnh, kích động ôm Tiểu Tứ Tử: "Cẩn nhi!"Tiểu Tứ Tử còn vỗ vỗ Tiểu Lương Tử: "Tiểu Thần ca ca thích nhất là trêu chọc người khác, nhưng là người tốt, lần sau cùng nhau chơi nha.""Ân!" Tiểu Lương Tử gật đầu, vừa rồi chút để ý đã sớm tan thành mây khói.Tất cả mọi người gật đầu, bội phục nhìn Tiểu Tứ Tử —— rất giỏi a! Quả nhiên là Ngân Hồ Tộc!Triệu Trinh chỉ vào mọi người: "Nhìn thấy không! Đây mới là thái độ dành cho đối tượng! Các ngươi đều học đi!"Mọi người không nói gì mà nhìn hắn —— nơi này giống như tam cung lục viện trong nhà ngươi, còn muốn để cho người khác học theo cái gì a?Công Tôn cũng nói: "Thẩm Nguyên Thần là ta nhìn lớn lên, tiểu hài nhi này rất bướng bỉnh, nhưng bản tính rất tốt, là đứa nhỏ tốt, không cần lo lắng."Nói xong, Công Tôn còn nháy mắt mấy cái với Tiểu Lương Tử, nói một câu: "Cẩn thận coi chừng bị đá xuống a!Tiểu Lương Tử kéo tay Tiểu Tứ Tử, khẩn trương nói: "Mới sẽ không!"Đám đại nhân cười không ngừng..........Công Tôn ở nhà sửa sang lại một chút, lấy ra không ít thứ cần dùng bỏ vào bao, để ảnh vệ hỗ trợ cầm đến biệt viện có phòng của hắn.Lúc rời khỏi thôn, vừa lúc đến giờ cơm trưa.Tất cả mọi người hỏi Triệu Trinh, muốn vào tửu lâu trong thành ăn cơm hay quay về trang viên?Thật ra hỏi cũng dư thừa, lấy tính cách của Triệu Trinh, đương nhiên phải đến tửu lâu ăn, sẽ náo nhiệt hơn a.Quả nhiên, Triệu Trinh vừa phất quạt vừa đi về hướng vào thành ăn cơm, thuận tiện làm một số chuyện.Mọi người đi theo Triệu Trinh vào thành, Triển Chiêu có chút vui vẻ, Thiệu Hưng có thật nhiều món ăn ngon, trước tiên là phải ăn món quả ô mai khô nấu với thịt, sau đó lại uống rượu hoa điêu(đựng trong chum sành có chạm trổ hoa văn, loại rượu quý của Thiệu Hưng, tỉnh Chiết Giang, Trung Quốc).
Tiểu Lương Tử cùng Tiểu Tứ Tử vui vẻ nắm tay nhau chạy phía trước, một đám đại nhân cũng vừa nói vừa cười đi một đường, ai cũng không nghĩ tới, bọn họ vào thành, liền rối loạn...
Tiểu Lương Tử cùng Tiểu Tứ Tử vui vẻ nắm tay nhau chạy phía trước, một đám đại nhân cũng vừa nói vừa cười đi một đường, ai cũng không nghĩ tới, bọn họ vào thành, liền rối loạn...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com