X Long Do An Tiep Theo Q01 Q05
Chương 83 Ẩn tình khácEditor: Ken LeBeta: RosalineThái sư bát quái chuyện nhà của lão Tiết cho mọi người nghe, càng nói đến phần sau càng kỳ lạ, mọi người ở Khai Phong Phủ nghe xong đều trợn mắt há mồm."Cho nên Tiết An mê là một con hồ ly tinh sao?""Nói đến hồ ly tinh..."Tất cả mọi người quay đầu lại nhìn Tiểu Tứ Tử.Quai hàm Tiểu Tứ Tử giật giật —— nhìn cái gì a!Lâm Dạ Hỏa ngồi xổm xuống bên cạnh Tiểu Tứ Tử chọc bụng nhóc: "Ta đã hiểu, hồ ly cũng có nhiều giống khác nhau, cũng giống như đại hoàng tiểu hoàng đều là mèo, báo cũng là mèo a... Ha ha ha."Tiểu Lương Tử đánh Lâm Dạ Hỏa: "Đừng chạm loạn vào Cẩn nhi nhà ta."Lâm Dạ Hỏa vươn tay ngăn chặn Tiểu Lương Tử, Tiểu Lương Tử thu tay, một lớn một nhỏ bắt đầu nháo loạn.Tay Hỏa Phượng đang chống đỡ, đột nhiên đụng đến một bộ lông xù, nhìn lại, thì ra là một con hồ ly mập mạp."Oa!" Lâm Dạ Hỏa giật mình, nhảy ra thật xa.Mọi người cũng phát hiện trong viện xuất hiện một con tiểu hồ ly màu ngân bạch mập mạp."Nha! Tiểu Thất." Tiểu Tứ Tử ôm lấy tiểu hồ ly đã đến trước mặt nhóc.Lần lượt, bên ngoài chạy vào một chuỗi tiểu hồ ly màu bạc, vừa lúc là bảy con.Phía sau tiểu hồ ly, Diệp Tri Thu đeo tay nải cũng đi vào.Sau khi chia tay ở Hắc Phong Thành thì Diệp Tri Thu phải đến Hãm Không Đảo để tìm ngoại công hắn, thuận tiện đi thăm hai tỷ đệ La Oanh cùng La Diên. Lúc trước Yêu Vương có nói muốn đem mấy tiểu hồ ly đến Khai Phong nuôi, Diệp Tri Thu liền giúp ngoại công hắn mang mấy tiểu hồ ly tới."Cửa trước của các ngươi quá ồn ào, trống kêu oan kia đánh cũng vang thật, ta còn tưởng cái đó chỉ dùng để trang trí thôi." Diệp Tri Thu vừa nói, vừa bỏ tay nải xuống.Tiểu Tứ Tử ôm một con lại một con tiểu hồ ly, bọn Triển Chiêu lại nhìn phía sau Diệp Tri Thu, phát hiện không còn người khác thì hỏi hắn: "Ngươi tới một mình?""Ân, ngoại công ta theo sư phụ ta đến Ma Cung tìm sư bá rồi, họ kêu ta mang tiểu hồ ly đến cho Ngân Yêu Vương."Một bên, Tiểu Lương Tử ngoan ngoãn rót trà.Diệp Tri Thu nhận chén trà, vốn muốn cám ơn Tiểu Lương Tử, lại nhăn mặt phát hiện Tiểu Lương Tử cao hơn hắn nửa cái đầu, nháy mắt chịu đả kích lớn."Ngươi thế nhưng tự mình chạy tới? Không lạc đường?" Lâm Dạ Hỏa hoài nghi nhìn hắn.Mọi người cũng cảm thấy bất khả tư nghị*, luận về lộ si*, Diệp Tri Thu còn lợi hại hơn Triển Chiêu cùng Thiên Tôn.*bất khả tư nghị = không biết nói gì*lộ si = mù đường"Đáng ghét! Chúng nó biết đường, đi theo là đến nơi." Diệp Tri Thu chỉ bảy tiểu hồ ly kia: "Chúng nó một mực cãi nhau trên đảo đòi đi, phỏng chừng là muốn tìm Yêu Vương."Tiểu Tứ Tử vui vẻ mang theo bảy tiểu hồ ly, cùng Tiểu Lương Tử đến Nam An Tự tìm Yêu Vương.Mọi người nhìn theo mấy tiểu hồ ly xếp thành một hàng ra ngoài, đều hiếu kì —— mấy con hồ ly này, có gì khác với mấy loài hồ ly khác sao?Là một đại phu, Công Tôn vẫn có chút nghi vấn, hắn hỏi Diệp Tri Thu: "Mấy con hồ ly này bao nhiêu tuổi rồi? Vì sao thoạt nhìn vẫn là tiểu hồ ly?""Ai mà biết a." Diệp Tri Thu hét lên rồi la đói bụng, chạy vào phòng bếp.Bao đại nhân lệnh Vương Triều Mã Hán đem phụ tử Tiết gia đến tiền thính, hắn cùng thái sư cần hỏi tình huống trước.Đám người Triển Chiêu cân nhắc một chút, cảm thấy khá phấn khích về chuyện "Hồ ly tinh", nên cũng đi theo.Chạy đến phía trước, chợt nghe đến một trận ồn ào.Thái sư vốn muốn khuyên nhủ Tiết Tường Quý, nhưng Tiết Tường Quý không thuận theo, vẫn muốn làm thịt đứa con Tiết An.Bao đại nhân thấy lão nhân căn bản khuyên không được, cũng sợ hắn tuổi lớn không thở tốt, liền để Vương Triều Mã Hán lôi Tiết An vào đại lao trước, chờ hỏi rõ ràng rồi tính sau.Tiết An bị mang đi, cảm xúc của Tiết Tường Qúy cũng bình phục một ít.Lão đầu nhi tuổi cũng đã lớn, lúc này ngồi tức giận đến hô hấp khó khăn.Bao đại nhân cùng thái sư bồi hắn trong khách phòng, bọn nha hoàn đi vào rót trà.Triệu Phổ đơn giản cùng Công Tôn đến phòng khách, an ủi lão đầu nhi vài câu.Triển Chiêu, Bạch Ngọc Đường cùng Lâm Dạ Hỏa lại không lộ diện, chỉ ngồi ngoài cửa phòng khách.Cửa phòng khách cũng không đóng, tất cả mọi người cùng nghe lão đồ nhi thở hổn hển.Thật lâu sau, Tiết đại học sĩ thở dài một tiếng, nhìn nhìn Bao đại nhân."Đại nhân..." Lão đầu nhi vừa mở miệng, liền nâng tay che mặt.Triệu Phổ cùng Công Tôn nhìn bộ dáng lão đồ nhi chảy nước mắt cũng không đành lòng.Tiết Tường Qúy tài trí hơn người được nhiều sự tôn kính, trong ấn tượng của Bao Chửng, lão đồ nhi này rất hay cười, đối với ai cũng khách khách khí khí, là một người nhã nhặn, thật không hiểu vì sao lại thành ra như vậy."Ai, lão Tiết a." Thái sư vỗ vai Tiết Tường Qúy: "Ngươi có gì cứ nói? Nếu thật sự có chuyện, lão Bao sẽ làm chủ cho ngươi."Bao đại nhân cũng gật đầu."Thái sư..." Tiết Tường Qúy nắm tay nói: "Tên... Tên nghịch tử kia bức chết nương hắn, bức thê tử kết tóc bỏ đi, khiến trong nhà gà chó không yên, chỉ vì... Chỉ vì một người không rõ lai lịch, thật uổng công đọc sách thánh hiền a!""Kể lại chút a." Bao đại nhân hỏi: "Lệnh công tử khi nào lại mê nàng ta?""Đại khái là ba tháng trước, con dâu ta đột nhiên tìm ta, nói có thể Tiết An bên ngoài đã có người khác, đêm thường xuyên không về nhà, đối với nàng cũng rất lãnh đạm." Tiết Tường Qúy lắc đầu kể: "Ta gọi hắn lại hỏi, hắn thế nhưng thừa nhận, còn muốn hưu* chính thất, thú* người kia."*hưu = bỏ, thôi*thú = cưới"Hưu chính thất? Không phải chỉ nạp thiếp sao?" Triệu Phổ có chút kinh ngạc.Công Tôn cũng thấy kì kì."Chính là a, hưu thê* phải có lý do! Vợ của nó là ai a? Đó là thiên kim của Công bộ thượng thư, có tri thức hiểu lễ nghĩa, tài mạo song toàn, tên vô liêm sỉ như nó thế nhưng nói phải hưu thê." Lão nhân lại nổi giận: "Bọn ta sống chết ngăn trở, muốn khuyên nhủ hắn, nhưng con dâu ta tính tình lại cương liệt, nàng nói nam nhân thay lòng đổi dạ không bằng cầm thú, hắn muốn thú ai thì thú. Nàng trực tiếp viết một phong thư hưu con ta, còn nói với vợ ta, nàng lên núi đi tu... Tần thượng thư mang theo mấy đứa con tới nhà ta liều mạng! Vợ ta cũng rất yêu thương đứa con dâu này, cũng liều mạng với ta a."*hưu thê = bỏ vợCông Tôn cùng Triệu Phổ có chút đồng tình với lão đầu nhi, mặt khác lại thấy Đại tiểu thư Tần gia rất được a! Có khí phách."Ta phái người theo dõi Tiết An vài ngày, phát hiện nó mỗi ngày đều bến tàu, lên một con thuyền hoa, hẹn hò cùng một nữ tử hồng* y." Tiết Tường Quý cau mày: "Con ta trước kia không phải như thế! Hắn ở Hình bộ đảm nhiệm chức vụ cũng không phải mới ngày một ngày hai, đi ra ngoài uống rượu xã giao rất bình thường, hắn cũng không phải chưa thấy qua nữ nhân! Trừ gia đình, các ngươi cũng biết Tiết An! Con ta hắn là chính nhân quân tử a! Nhưng lần này không biết nó đụng phải tà thuật gì, quả thực chính là bị quỷ mê hồn a! Vì nữ nhân cãi nhau, thế nhưng còn tranh luận cùng nương hắn!"*hồng = đỏBao đại nhân cùng Bàng thái sư nghe nghe đến đây, đều lắc đầu —— rất kỳ quái!Triệu Phổ cũng sinh khí, tâm nói đại gia ta cũng không dám tranh luận với nương ta, tên kia là tên bất hiếu!"Nàng kia ở thuyền hoa là thế nào?" Bao đại nhân hỏi: "Ngươi không điều tra lai lịch của nàng ta sao?""Tra không được!" Tiết Tường Quý nói: "Ta tìm Đại Lý Tự phái người giúp ta tra a!""Mọi người trong Đại Lý Tự cũng không tra được?" Triệu Phổ khó hiểu: "Có khi nào nàng ta là gian tế không?""Ngay cả mặt cũng chưa từng nhìn thấy qua!" Tiết Tường Quý thở dài: "Ta cùng nương hắn đều cảm thấy sự tình kỳ quái, muốn nói chuyện đàng hoàng với hắn, nhưng sau khi hắn biết ta điều tra nàng kia, đột nhiên nổi nóng. Không lâu sau, hắn nói hắn không thấy Mị nhi, thế nhưng chạy về chất vấn ta, có phải đã âm thầm phái người giết Mị nhi hay không. Ta tức giận a, nên gọi quản gia dẫn người đến muốn đánh chết hắn." Tiết Tường Quý nói đến chỗ này, lại bắt đầu khóc: "Nương hắn luyến tiếc, lấy thân ngăn lại để hắn chạy đi... Sau đó ta thấy nàng ấy hồ đồ như vậy, nên nói vài câu, nói 'Con hư tại mẹ, đều do nàng sủng mà ra', kết quả... Nàng luẩn quẩn trong lòng... Ai! Trách ta... Thật sự là gia môn bất hạnh a!"Lão đầu nhi nói đến chỗ này lại bắt đầu ô ô khóc, Bao đại nhân cùng thái sư nhanh chóng khuyên giải.Ngoài cửa, Triển Chiêu sờ sờ cằm, hỏi Bạch Ngọc Đường cùng Lâm Dạ Hỏa, có muốn đến nhà lao tìm Tiết An không, hai người đều tán thành.Tiết An bị giam giữ tạm thời, lúc này hắn đang ngồi trước vách tường đâu.Triển Chiêu biết Tiết An, đã gặp qua hai lần, vị này trong ấn tượng rất ổn trọng, mới hơn ba mươi lại giữ chức vị quan trọng, đúng là không giống như loại người làm ra mấy chuyện này.Bạch Ngọc Đường đứng ngoài cửa nhà giam đánh giá Tiết An.Tiết An lúc này ngồi trên ghế ngay giữa nhà giam, đưa lưng về phía cửa nhà giam, vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm bức tường đối diện.Lâm Dạ Hỏa cho Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường ánh mắt, Hỏa Phượng cảm thấy – Nhìn bóng dáng thôi cũng thấy vị này kì quái.Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường không hiểu sao lại có thêm cả cảm giác âm trầm, không biết có phải do nhà giam âm lãnh hơn so với bên ngoài hay không."Tiết An."Triển Chiêu gọi hắn một tiếng.Tiết An không nhúc nhích."Tiết An." Triển Chiêu lại lớn tiếng gọi một tiếng.Tiết An mới chậm rãi quay đầu lại, nhìn ba người ngoài cửa nhà giam một cái.Triển Chiêu lắp bắp kinh hãi... Tiết An trong ấn tượng của hắn tuấn tú lịch sự, phi thường nho nhã, nhưng lúc này Tiết An lại tiều tụy chật vật, quầng thâm mắt sẫm màu, giống như không hề ngủ.Ngũ gia cảm thấy, cho dù có yêu đến chết đi sống lại, cũng không thể làm bản thân người không ra người quỷ không ra quỷ, ngay cả mẹ ruột chết cũng thờ ơ?Lâm Dạ Hỏa cũng buồn bực, vị này không lẽ là trúng huyễn thuật?Hỏa Phượng nhỏ giọng khuyến khích Triển Chiêu: "Ai! Có phải trúng huyễn thuật không? Ngươi dùng Ma Vương Thiển đi, làm hắn thanh tỉnh?"Triển Chiêu có chút không biết nói gì – hắn căn bản không trúng huyễn thuật! Hơn nữa vị này ngay cả võ công cũng không biết, vô duyên vô cớ trúng Ma Vương Thiểm, một hồi có khi chết mất.Lâm Dạ Hỏa cùng Bạch Ngọc Đường nhìn Triển Chiêu.Triển Chiêu than thở: "Hơn nữa ngoại công ta cấm ta lấy Ma Vương Thiển ra chơi a!""Triển đại nhân."Lúc này, Tiết An đột nhiên mở miệng.Triển Chiêu vội gật đầu: "Tiết đại nhân..."Không đợi Triển Chiêu nói xong, Tiết An đã nói: "Ngươi giúp ta tìm Mị nhi đi... Ta tìm không được."Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường nhìn nhau, không nói gì."Nàng không chừng đã xảy ra chuyện, ta lo lắng cho nàng." Mặt Tiết An không chút thay đổi, gằn từng tiếng nói: "Nàng không phải là người không nói một tiếng đã biến mất, nhất định là đã xảy ra chuyện... Nếu nàng chết, ta cũng sống không nổi...""Uy!"Lâm Dạ Hỏa có chút chịu không nổi, vươn tay đập cửa nhà giam: "Tình thánh! Nương ngươi vừa chết, ngươi đừng chỉ biết mỗi mình Mị nhi được không a!"Tiết An không biết có nghe được không, vẫn thờ ơ như cũ, vẫn không nhanh không chậm nói: "Không thấy Mị nhi... Các ngươi giúp ta tìm nàng đi..."Lâm Dạ Hỏa xắn tay áo muốn đi vào đánh cho hắn tỉnh, Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường nhanh tay lôi hắn ra ngoài.Sau khi lôi Lâm Dạ Hỏa ra ngoài, thì gặp Trâu Lương vừa trở về từ bên ngoài.Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường liền giao Lâm Dạ Hỏa cho Trâu Lương.Hỏa Phượng tức đến nỗi mắng người: "Tên hỗn đản a! Không bằng heo chó a!"Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường hỏi Trâu Lương tình hình hỏi thăm được từ Hình bộ: "Có tra được gì không?""Ta đi Hình bộ hỏi một vòng, những người quen thân với Tiết An nói hắn gần đây tính tình đại biến." Trâu Lương lắc đầu, tóm chặt Lâm Dạ Hỏa đang muốn quay lại đánh Tiết An: "Nhưng kỳ quái chính là, những người làm chung với Tiết An ai cũng không biết Mị nhi là ai, bọn họ gần đây cũng không ở nơi có nữ nhân để uống rượu."Cho nên hắn không gặp Mị nhi lúc đi xã giao?" Triển Chiêu khó hiểu: "Kì quái.""Có khi nào điên rồi không?" Ngũ gia hỏi."Ta cũng thấy hắn không bình thường." Lâm Dạ Hỏa ghét bỏ."Chuyện hồ ly thì sao?" Triển Chiêu hỏi Trâu Lương."Có chuyện đó! Ba tháng trước hắn đi săn thú bắt được một con hồ ly." Trâu Lương nói tiếp: "Lúc ấy mấy bằng hữu trong Hình bộ cũng đi cùng hắn, nghe nói hồ ly kia hình thể rất lớn, nhìn rất đẹp, toàn thân đỏ như lửa.""Ba tháng trước..." Triển Chiêu cảm thấy câu trả lời không khác nhau lắm."Hơn nữa con hồ ly kia nghe nói có chút béo, có thể là đang mang thai."Tất cả mọi người nhíu mày."Có khi nào thật sự là quỷ hồ báo thù không?" Lâm Dạ Hỏa hỏi.Chư vị ở đây đều là cao thủ, đương nhiên là không tin, nghe thấy đã vô cùng khả nghi."Về chuyện hồ ly, bằng không đi hỏi Yêu Vương đi?" Triển Chiêu đề nghị đến Nam An Tự tìm Yêu Vương.Không có gì làm, mọi người quyết định cùng đi.Đi tới cửa, đụng phải Công Tôn cùng Triệu Phổ đi ra, Công Tôn còn mang theo hòm thuốc."Đi đâu vậy?" Triển Chiêu hỏi.Công Tôn nói: "Ta muốn đến Tiết gia khám nghiệm thi thể của Tiết phu nhân!""Tiết phu nhân không lẽ không phải là tự sát?""Cũng không xác định, chỉ là có chút hoài nghi." Công Tôn giải thích: "Tiết gia là gia đình giàu có, nhà cửa khá rộng, ta vừa rồi hỏi Tiết đại nhân, khu nhà mà phu nhân hắn thắt cổ không khác lắm với khu nhà của chúng ta, mà dáng người phu nhân thấp bé, cần dùng ghế đứng lên. Nếu thật sự là dùng khăn choàng cổ bằng da hồ ly để thất cổ, vậy bộ da kia hẳn rất dài..."Công Tôn khoa tay múa chân nói với mọi người."Đúng là khả nghi." Triển Chiêu hạ thấp người xuống: "Thòng lọng treo cổ khá gần với xà ngang, từ thòng lọng đến cổ cách nhau cỡ thế này đi?""Một lão thái thái cao chừng đó, so với khoảng cách này, hình như với không tới chiều cao đó." Công Tôn cũng hoài nghi điểm này: "Nên ta mới muốn đến xem.""Vậy đến phủ Học sĩ trước, rồi đến Nam An Tự.".........Cùng lúc đó, trong viện ở Nam An Tự.Thiên Tôn, Ân Hậu, Vô Sa, Vi Trần cùng Bạch Long Vương, đang vây thành một vòng nghị luận gì đó.Cách đó không xa dưới gốc cây hạnh, Yêu Vương, Công Tôn Mỗ cùng Hắc Thủy Bà Bà mỗi người cầm một ly trà, nhìn nhóm "Tiểu hài nhi" trong viện."Ngươi đoán xem nó có phải đang lạc đường không?""Không chừng là do yêu nghiệt kia hấp dẫn nó tới.""Có phải cái bụng hơi lớn không?""Chắc là béo a?""Ngươi xem bụng lớn như vậy!""Trước kia ở Bách Hoa Cốc có từng xảy ra chuyện này chưa?""Không có a!".........Nhóm lão gia tử đang bàn chuyện gì?Hồ ly!Trong viện Nam An Tự, trên tượng Phật lớn bằng đá, có một con hồng* hồ ly mập mạp đang ngủ.*hồng = đỏHồ ly này lưng đỏ như lửa, bụng màu vàng, bốn chân cùng hai tai màu đen, lông đuôi xù lên khiến cái đuôi nhìn rất lớn, lúc này đang ngủ ngáy ngon lành.Sáng nay Thiên Tôn là người đầu tiên phát hiện ra nó, gọi Ân Hậu ra nhìn, chỉ chốc lát sau, mấy lão nhân gia đều vây lại, phản ứng đầu tiên của mọi người là – Yêu Vương hiện nguyên hình! Nhưng tưởng tượng lại thì cảm thấy không đúng, cho dù hiện nguyên hình thì cũng là màu trắng a, con này màu đỏ, không lẽ là thân thích?Lúc ăn sáng, Yêu Vương đang ăn cháo, Thiên Tôn chạy tới hỏi hắn, có phải có thân thích gọi là Hồng Yêu Vương không, Yêu Vương bị sặc cháo ho khụ khụ.Mọi người vây xem con hồ ly một hồi, hồ ly cũng rất bình tĩnh, bị một đám võ lâm chí tôn vây quanh, vẫn cứ ngủ, không hề mở mắt.Bạch Long Vương kiếm khúc cây, chọc chọc hồ ly kia, nhưng hồ ly cũng không tỉnh."Đã chết?" Ân Hậu hỏi."Nó rõ ràng vẫn thở!"Tất cả mọi người gật đầu."Chớ không phải do uống rượu?" Vô Sa đại sư lại gần nghe nghe, lắc đầu: "Hơi thở rối loạn! Nhưng không có vị rượu!"Đang nghị luận, hồ ly kia đột nhiên giật giật lỗ tai, sau đó ngáp một cái chậm rãi mở mắt ra nhìn mọi người."Động!""Trợn mắt..."Hai mắt hồ ly còn đang buồn ngủ mông lung nhìn trái nhìn phải, há miệng, chợt có tiếng truyền đến: "Mọi người đang làm gì vậy?""Oa!"Chúng lão gia tử rất to tiếng."Nói chuyện!""Quả nhiên là yêu quái!"Mọi người nhảy dựng lên, đồng thời cảm thấy thanh âm có chút quen tai, nhìn lại, thì thấy Tiểu Tứ Tử cùng Tiểu Lương Tử tay cầm tay đứng sau lưng họ.Sau lưng hai tiểu bằng hữu còn có bảy con tiểu hồ ly màu ngân bạch.Bọn tiểu hồ ly lần lượt theo thứ tự đi về phía Yêu Vương.Yêu Vương buông chén đứng lên, một con lại một con ôm lên.Vài vị lão gia tử lúc này mới hiểu được, vừa rồi mở miệng nói chuyện không phải hồ ly, mà là Tiểu Lương Tử.Nhóm lão gia tử vỗ vỗ ngực, tâm nói ai ya... Còn tưởng rằng gặp phải yêu tinh.Tiểu Tứ Tử cũng nhìn thấy con hồ ly kia, đi lên vài bước, hai tay chống đầu gối cúi xuống hỏi: "Ngươi là ai nha?"Hồ ly kia tiều nhìn Tiểu Tứ Tử rồi đứng lên, cong người nhảy xuống đất, dạo qua một vòng Tiểu Tứ Tử, cái đuôi vỗ nhè nhẹ lên chân nhóc, sau đó đi qua giữa Thiên Tôn cùng Ân Hậu. Hồ ly đến bên cạnh Yêu Vương, dừng lại, ngẩng đầu nhìn Yêu Vương đang ôm một tiểu ngân hồ.Mấy con tiểu ngân hồ cũng nhìn con hồng hồ ly kia.Hồ ly kia lại xoay người, chậm rì rì đi ra khỏi cửa, đến sau viện.Trong viện mọi người nhìn theo bóng hồ ly đi xa, sửng sốt một hồi sau, đều hỏi Tiểu Tứ Tử: "Nó là ai vậy?"Tiểu Tứ Tử nâng tay sờ sờ cằm tròn của nhóc: "Ân" một hồi rồi nói: "Không biết, là một cô nương a.""Xác định là cô nương? Nhìn có chút béo..."Tiểu Tứ Tử bĩu môi: "Béo thì sao a?"Nhóm lão gia tử chọc chọc nhóc —— không cần mẫn cảm như vậy a.Tiểu Lương Tử thông minh tới giải vây, lôi kéo mấy lão gia tử nói với bọn họ chuyện bát quái về quỷ hồ báo thù được nghe từ thái sư, nghe xong vài vị lão nhân gia đều sửng sốt."Ai nha, vậy ngăn nó lại a, đều là hồng hồ ly, không chừng nó sẽ biết."Mấy lão nhân cũng thấy may mắn, chạy tới hậu viện muốn tìm con hồ ly kia, chính là tìm một vòng, Nam An Tự to như vậy cũng không thấy bóng dáng của hồng hồ ly.Kỳ quái chính là, cửa sau của Nam An Tự không mở, trước đó bởi vì có chuột, nên cần chỉnh đốn viện, đem tất cả lỗ đều đắp lại...Bọn Thiên Tôn hỏi mấy tiểu hòa thượng đi ngang qua, có nhìn thấy một con hồng hồ ly lớn không, mấy tiểu hòa thượng đều lắc đầu, nói không có.Tất cả mọi người nghi hoặc – Hồ ly làm sao đi vào, lại ra ngoài bằng cách nào? Có khi nào có thể tự mình chốt cửa sao?.........Trong phủ Tiết học sĩ.Công Tôn cùng Triệu Phổ đến linh đường, nghiệm thi thể của Tiết phu nhân.Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường đến phòng mà Tiết phu nhân đã thắt cổ.Còn Lâm Dạ Hỏa cùng Trâu Lương thì đi tìm hiểu mấy hạ nhân đã đến bãi săn cùng Tiết An.Lông hồ ly choàng cổ được đặt trong một cái rương trong linh đường.Triệu Phổ mở ra nhìn thoáng qua, hơi nhíu mày.Công Tôn vén áo lịm của Tiết phu nhân xuống, xem xét tình trạng ở cổ, nhìn một hồi, cũng nhăn mày lại."Thư ngốc." Triệu Phổ cầm lông choàng cổ qua cho Công Tôn nhìn.Triệu Phổ thường ở Tây Bắc, đối với da lông của dã thú đặc biệt quen thuộc, hắn rút một lông ra, đưa Công Tôn nhìn: "Màu đỏ này là nhuộm! Nhìn thì rất giống nhưng đây là lông chồn, không phải lông hồ ly!""Làm cũng rất giống, không phải người thành thục thì sẽ không nhận ra..." Công Tôn khó hiểu: "Tiết An không phải là giết hồ ly lấy da sao? Sao lại thành lông chồn giả dạng tặng cho nương hắn?"Triệu Phổ lắc đầu, cũng không hiểu nguyên nhân trong đó, lại hỏi: "Lão thái thái chết như thế nào?"Công Tôn nhìn trái nhìn phải không thấy ai, hạ giọng nói với Triệu Phổ: "Lão phu nhân là bị người giết! Không phải tự tử!".........Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường cũng cho ra kết luận tương tự.Trong phòng của Tiết phu nhân, Bạch Ngọc Đường đứng trên ghế, ngẩng đầu nhìn ngay cả mình có vươn tay cũng chưa đến được xà ngang, cảm thấy một vị lão thái thái dáng người thấp bé căn bản không có khả năng ở trong này tự tử.Triển Chiêu thả người bay lên trên, đáp trên xà ngang quan sát, thì thấy rõ ràng có hai dấu chân trên xà ngang.Triển Chiêu nhíu mày: "Tiết phu nhân là bị người giết chết!".........Sau khi Lâm Dạ Hỏa cùng Trâu Lương nghe được mấy gã sai vặt thuật lại, thì biết được một tin tức ngoài ý muốn."Ngươi nói... . Tiết An không có giết con hồ ly kia?" Lâm Dạ Hỏa hỏi."Đúng vậy!" Mấy gã sai vặt đều gật đầu: "Thiếu gia nhà ta là người rất sĩ diện, sợ bị đồng nghiệp xem nhẹ, nên nói muốn giết con hồ ly kia để lấy da, nhưng sau khi nhóm người chia nhau ra đi hết, liền lặng lẽ thả hồ ly đi, lông choàng cổ kia là thiếu gia nhà ta mua ở một cửa hàng trên đường. Thật ra thiếu gia nhà ta cũng không thích săn thú, nhưng bởi vì mấy người nhậm chức ở Hình bộ đa số đều là quan võ nhiều hơn quan văn, hắn muốn tiếp cận mọi người, nên cùng đi với họ. Tất cả con mồi bắt được thiếu gia đều thả đi, thiếu gia nhà ta là người rất nhã nhặn a.""Có chuyện vậy sao?" Lâm Dạ Hỏa nhìn Trâu Lương.Tả tướng quân cũng thấy kỳ quái: "Vậy không phải là quỷ hồ báo thù, hẳn là báo ân mới đúng a?"Lâm Dạ Hỏa gật đầu – còn không phải sao!"Các ngươi có thường đi theo thiếu gia nhà các ngươi không?" Trâu Lương hỏi: "Các ngươi có gặp qua Mị nhi không?"Mấy gã sai vặt đều thở dài, nói thiếu gia gần đây đúng là có gì đó rất lạ, trước kia không phải như thế, hắn cùng phu nhân rõ ràng tình cảm rất tốt, hơn nữa cũng rất hiếu thuận lão phu nhân... Nếu là trước kia, lão phu nhân chết như vậy, thiếu gia nhất định sẽ khóc đến chết a!Hỏi một vòng, tất cả gã sai vặt đều nói, Tiết An hẹn hò với Mị nhi kia trên thuyền, ai cũng chưa thấy qua diện mạo của vị nữ tử đó.Ra khỏi Tiết phủ, mọi người vừa đi vừa tán gẫu chuyện này, cảm thấy có chút tà môn.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com