X Hp Dh Waiting For You
CHƯƠNG 13EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Thêm 4Nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, Harry đã tính toán không rõ rốt cuộc sinh hoạt ở chỗ này bao lâu rồi, chỉ biết cậu đã vô cùng quen cuộc sống bây giờ rồi, không có khói thuốc súng, không có phân tranh.Có lẽ sẽ bị cho rằng là tượng trưng của người già rồi, thế nhưng, yên bình với cậu tới nói thật sự là rất trân quý.Từ lúc sau khi chiến tranh kết thúc, cậu chưa từng có chân chính nhận được yên ổn, các loại chuyện vây quanh cậu đều bị đưa tin liên tục, cậu không có cái gọi là riêng tư.Trốn ra thế giới pháp thuật, là suy nghĩ duy nhất của Harry lúc đó, bởi vậy cậu đã làm như thế rồi, không có cân nhắc làm bất cứ chuyện gì khác rồi.Lúc nhớ đến, cậu vẫn sẽ cảm thấy bản thân mình rất không công bằng với Draco, dù sao cũng là bản thân mình vứt bỏ anh ấy, để lại anh ấy một người một mình chiến đấu.Bây giờ Harry cũng vẫn sẽ nghĩ, nếu như lúc đó cậu không có để cho Draco tìm được mình, vẫn như cũ lựa chọn một người sinh hoạt, sẽ là tình huống như thế nào. Draco có phải sẽ từ từ quên mình, sau đó đi tìm người phụ nữ khác hay không."Em là thằng ngu sao, Harry? Em cho rằng ở sau khi trải qua tình cảm như vậy rồi, tôi còn sẽ thích những người khác sao?"Draco lắc đầu thở dài khẽ gõ đầu cậu, sau đó cho cậu một nụ hôn sâu.Có lẽ Harry chính là ngốc nghếch như vậy, ở sau khi nhận được và mất đi nhiều như vậy, cũng không cách nào trách cứ cậu sẽ nghĩ như vậy, bởi vì với cậu tới nói, hạnh phúc vẫn giống phù dung sớm nở tối tàn vậy, không biết nào lúc thì biến mất rồi.Tiện tay khoác cái áo ngủ, ngồi ở một bên mép giường khác, nhìn gương mặt bình tĩnh khi ngủ của Draco trên giường, Harry vẫn thì không cách nào kiềm chế bản thân mình muốn đi vỗ vỗ mặt anh.Bọn họ đã cùng nhau sinh hoạt sắp được hai mươi năm rồi, này gần như để cho Harry cảm thấy hoảng sợ, cậu cũng không biết bản thân mình sẽ cùng nhau sinh hoạt với Draco lâu như vậy, thì giống như lúc đó không thể tin bản thân mình sẽ yêu nhau với anh ấy vậy.Nhìn khuôn mặt càng ngày càng góc cạnh rõ ràng, Harry cảm thấy lại là đau lòng âm ĩ.Vứt bỏ sinh hoạt trong quá khứ, cậu vốn dĩ vì sẽ chí ít có thể trôi qua an tường.Thế nhưng, cậu quên tồn tại của đồ vật giống vậy —— bệnh tật.Cho dù làm sao không thể tin tưởng, chữ trong báo cáo xét nghiệm lại vẫn như cũ bắt mắt, giống như ca khúc bi tráng theo điệu C trưởng.Cancer*...*ung thưNhìn người yêu dần dần tiều tụy là dạng tâm trạng thế nào?Harry vẫn luôn đều không xác định bây giờ có phải là còn có chút đau lòng hay là hít thở không thông hay không.Chí ít anh ấy còn ở nơi này.Mặt của Harry vùi vào cổ Draco, nước mắt ẩm ướt da của anh.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
Thêm 4Nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, Harry đã tính toán không rõ rốt cuộc sinh hoạt ở chỗ này bao lâu rồi, chỉ biết cậu đã vô cùng quen cuộc sống bây giờ rồi, không có khói thuốc súng, không có phân tranh.Có lẽ sẽ bị cho rằng là tượng trưng của người già rồi, thế nhưng, yên bình với cậu tới nói thật sự là rất trân quý.Từ lúc sau khi chiến tranh kết thúc, cậu chưa từng có chân chính nhận được yên ổn, các loại chuyện vây quanh cậu đều bị đưa tin liên tục, cậu không có cái gọi là riêng tư.Trốn ra thế giới pháp thuật, là suy nghĩ duy nhất của Harry lúc đó, bởi vậy cậu đã làm như thế rồi, không có cân nhắc làm bất cứ chuyện gì khác rồi.Lúc nhớ đến, cậu vẫn sẽ cảm thấy bản thân mình rất không công bằng với Draco, dù sao cũng là bản thân mình vứt bỏ anh ấy, để lại anh ấy một người một mình chiến đấu.Bây giờ Harry cũng vẫn sẽ nghĩ, nếu như lúc đó cậu không có để cho Draco tìm được mình, vẫn như cũ lựa chọn một người sinh hoạt, sẽ là tình huống như thế nào. Draco có phải sẽ từ từ quên mình, sau đó đi tìm người phụ nữ khác hay không."Em là thằng ngu sao, Harry? Em cho rằng ở sau khi trải qua tình cảm như vậy rồi, tôi còn sẽ thích những người khác sao?"Draco lắc đầu thở dài khẽ gõ đầu cậu, sau đó cho cậu một nụ hôn sâu.Có lẽ Harry chính là ngốc nghếch như vậy, ở sau khi nhận được và mất đi nhiều như vậy, cũng không cách nào trách cứ cậu sẽ nghĩ như vậy, bởi vì với cậu tới nói, hạnh phúc vẫn giống phù dung sớm nở tối tàn vậy, không biết nào lúc thì biến mất rồi.Tiện tay khoác cái áo ngủ, ngồi ở một bên mép giường khác, nhìn gương mặt bình tĩnh khi ngủ của Draco trên giường, Harry vẫn thì không cách nào kiềm chế bản thân mình muốn đi vỗ vỗ mặt anh.Bọn họ đã cùng nhau sinh hoạt sắp được hai mươi năm rồi, này gần như để cho Harry cảm thấy hoảng sợ, cậu cũng không biết bản thân mình sẽ cùng nhau sinh hoạt với Draco lâu như vậy, thì giống như lúc đó không thể tin bản thân mình sẽ yêu nhau với anh ấy vậy.Nhìn khuôn mặt càng ngày càng góc cạnh rõ ràng, Harry cảm thấy lại là đau lòng âm ĩ.Vứt bỏ sinh hoạt trong quá khứ, cậu vốn dĩ vì sẽ chí ít có thể trôi qua an tường.Thế nhưng, cậu quên tồn tại của đồ vật giống vậy —— bệnh tật.Cho dù làm sao không thể tin tưởng, chữ trong báo cáo xét nghiệm lại vẫn như cũ bắt mắt, giống như ca khúc bi tráng theo điệu C trưởng.Cancer*...*ung thưNhìn người yêu dần dần tiều tụy là dạng tâm trạng thế nào?Harry vẫn luôn đều không xác định bây giờ có phải là còn có chút đau lòng hay là hít thở không thông hay không.Chí ít anh ấy còn ở nơi này.Mặt của Harry vùi vào cổ Draco, nước mắt ẩm ướt da của anh.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com