Wonbin X You Id 112023
" kim t/b ! em có ra ngoài ngay không ? muộn giờ rồi ! anh đếm từ một đến ba mà không mở cửa ra thì anh sẽ bỏ đi trước luôn đấy nhé " wonbin hét rõ to ở ngay trước cửa nhà em " một "
" hai "
" b-b ... " không để anh dứt câu , em mở cửa rồi đóng rầm một cái , phi như bay tới bên cạnh chiếc xe máy siêu ngầu của wonbinem cười trừ :
" em ngủ quên "wonbin nhìn mà ngán ngẩm , rõ là em đã ngủ quên biết bao nhiêu lần rồi , toàn là do đêm cứ nằm xem mạng xã hội tới khuya , mà anh nói anh khuyên thế nào cũng không chừa" em mà không dừng ngay việc xem điện thoại tới một hai giờ sáng đi , ngủ quên lần nữa anh mặc kệ em , để em cuốc bộ tới trạm xe bus chờ một tiếng rồi thêm một tiếng đi xe bus để tới trường đó "" dạ , em biết lỗi rồi ạ "" ừ , ngoan lên xe nhanh đi "
mới đầu , lúc em và wonbin mới quen biết , trong trường ai cũng bất ngờ , ghen ghét đố kỵ em có , ngưỡng mộ em cũng có . cơ mà chẳng sao cả , chính em còn thấy ghen tị với bản thân em cơ mà . không những được trai đẹp đưa ô , mà còn được làm hàng xóm kề bên của ảnh nữa chứ ! nói không rung động là nói dối ! em đổ wonbin đứ đừ rồi đó , cơ mà em cũng không biết tâm tư anh thế nào nữa ... em không dám ngỏ lời , sợ sẽ đánh mất tình bạn đẹp ...
mười sáu năm ế chổng chơ cơ mà đổi lại tự dưng bây giờ lại có một anh chàng thế này đến bên đời cũng được nhỉ ? liệu chúng mình có trở thành người yêu của nhau được không nhỉ ?giờ thì mọi người trong trường cũng không còn thấy lạ lẫm khi em và wonbin luôn đi học cùng nhau mỗi ngày nữa , cho nên cuộc sống của em cũng không bị xáo trộn quá nhiều , chỉ là ông trời ban cho em thêm một người ' anh trai ' siêu cấp đáng yêu mà thôiđặc ân to lớn thế này , em cảm kích đến hết đời chắc cũng không thể báo đáp được vũ trụ mất thôi
" em muốn đi đâu chơi không ? hôm nay mình được nghỉ cả buổi chiều cơ mà " wonbin hỏi trong khi hai tay đang bận bịu đội mũ bảo hiểm cho em " hay chúng mình đi công viên đi ? lâu lắm rồi em chưa tới đó "" miễn là em thích " wonbin véo nhẹ má em
ngay lúc vừa tới công viên , em đã sà ngay vào tiệm kem cầu vồng , mua liền hai cái kem , em một cái và wonbin một cái bác chủ tiệm rất tốt bụng , còn tặng kèm thêm cho em và anh một lời khen nữa chứ :
" hai đứa đẹp đôi quá "em nghe vậy liền cười tít mắt , wonbin thì ngượng ngùng . chậc , có gì phải ngượng chứ ? này là sự thật không thể chối cãi rồi . wonbin ngại quá nên chạy đi trước , còn em thì không quên quay lại ghé vào tai bác chủ tiệm nói lời cảm ơn rồi mới lẽo đẽo theo sau anh
" hai "
" b-b ... " không để anh dứt câu , em mở cửa rồi đóng rầm một cái , phi như bay tới bên cạnh chiếc xe máy siêu ngầu của wonbinem cười trừ :
" em ngủ quên "wonbin nhìn mà ngán ngẩm , rõ là em đã ngủ quên biết bao nhiêu lần rồi , toàn là do đêm cứ nằm xem mạng xã hội tới khuya , mà anh nói anh khuyên thế nào cũng không chừa" em mà không dừng ngay việc xem điện thoại tới một hai giờ sáng đi , ngủ quên lần nữa anh mặc kệ em , để em cuốc bộ tới trạm xe bus chờ một tiếng rồi thêm một tiếng đi xe bus để tới trường đó "" dạ , em biết lỗi rồi ạ "" ừ , ngoan lên xe nhanh đi "
mới đầu , lúc em và wonbin mới quen biết , trong trường ai cũng bất ngờ , ghen ghét đố kỵ em có , ngưỡng mộ em cũng có . cơ mà chẳng sao cả , chính em còn thấy ghen tị với bản thân em cơ mà . không những được trai đẹp đưa ô , mà còn được làm hàng xóm kề bên của ảnh nữa chứ ! nói không rung động là nói dối ! em đổ wonbin đứ đừ rồi đó , cơ mà em cũng không biết tâm tư anh thế nào nữa ... em không dám ngỏ lời , sợ sẽ đánh mất tình bạn đẹp ...
mười sáu năm ế chổng chơ cơ mà đổi lại tự dưng bây giờ lại có một anh chàng thế này đến bên đời cũng được nhỉ ? liệu chúng mình có trở thành người yêu của nhau được không nhỉ ?giờ thì mọi người trong trường cũng không còn thấy lạ lẫm khi em và wonbin luôn đi học cùng nhau mỗi ngày nữa , cho nên cuộc sống của em cũng không bị xáo trộn quá nhiều , chỉ là ông trời ban cho em thêm một người ' anh trai ' siêu cấp đáng yêu mà thôiđặc ân to lớn thế này , em cảm kích đến hết đời chắc cũng không thể báo đáp được vũ trụ mất thôi
" em muốn đi đâu chơi không ? hôm nay mình được nghỉ cả buổi chiều cơ mà " wonbin hỏi trong khi hai tay đang bận bịu đội mũ bảo hiểm cho em " hay chúng mình đi công viên đi ? lâu lắm rồi em chưa tới đó "" miễn là em thích " wonbin véo nhẹ má em
ngay lúc vừa tới công viên , em đã sà ngay vào tiệm kem cầu vồng , mua liền hai cái kem , em một cái và wonbin một cái bác chủ tiệm rất tốt bụng , còn tặng kèm thêm cho em và anh một lời khen nữa chứ :
" hai đứa đẹp đôi quá "em nghe vậy liền cười tít mắt , wonbin thì ngượng ngùng . chậc , có gì phải ngượng chứ ? này là sự thật không thể chối cãi rồi . wonbin ngại quá nên chạy đi trước , còn em thì không quên quay lại ghé vào tai bác chủ tiệm nói lời cảm ơn rồi mới lẽo đẽo theo sau anh
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com