Winrina Be Cun Cua Trung Cut
And happy Jiminjeong's day~Mặc dù toi chúc muộn.
------Tối đó, Aeri, Ningning và Minjeong không dám ngủ say, thay phiên nhau sang giường kiểm tra thân nhiệt cho Jimin. Thấy số hiển thị trên nhiệt kế điện tử giảm đi rõ rệt, ba người đều thở phào, mới an tâm chợp mắt một chút.Vì thế mà sáng ra, chào đón Yu Jimin tươi tắn hồng hào là ba chú gấu trúc ngáp ngắn ngáp dài, nhưng không quên cười từ thiện cho nàng không bị quê. "Haha, xin lỗi ba người nhiều nhé~ các cậu vất vả rồi~". Ngay sau đó, nàng liền nhận tổng cộng ba ánh mắt hình lựu đạn, hai cái nhéo hông từ Aeri, một cái đánh vai của Ningning, và một cái hôn... nhầm cái đá vào mông của Minjeong. Jimin bĩu môi, hôm qua còn chiều người ta, hôm nay lại đánh người ta! Mấy người thật không biết thương hoa tiếc ngọc.Nói chứ Aeri và Ningning vì chưa mua quà cho Jimin nên lặng lẽ dắt tay nhau ra ngoài. Minjeong thì vẫn còn muốn ngủ, nên tiếp tục cuộn mình trong chiếc chăn ấm áp. Còn mỗi một mình Jimin ngồi bó gối trên giường, cảm giác như mình bị bỏ xó một nơi nào đó rồi. Nàng bất chợt đưa ánh mắt sang Minjeong, cún con bé nhỏ vẫn nằm yên say giấc, đôi mi khẽ động trông rất đáng yêu khiến nàng phải động tâm không ít, nhất là khi nghĩ đến nụ hôn hôm qua, dù chỉ là một cái chạm môi lên má rất nhẹ.Nhưng rồi nàng cũng chẳng suy nghĩ nhiều vì bạn bè có hôn nhau cũng bình thường, nên chỉ nhún vai một cái, rồi tựa lưng chăm chú nghịch điện thoại. Nàng mỉm cười hạnh phúc khi nhận được tin nhắn chúc mừng sinh nhật từ bố mẹ, vào đúng 12h mới hay. Thêm nhiều tin từ bạn bè cùng lớp, nàng chỉ trả lời lại cho có lệ. Aeri và Ningning cũng đã chúc nàng kèm theo vài tấm hình dìm xấu đau xấu đớn không thương tiếc. Nàng hít một hơi thật sâu, điều chỉnh hơi thở, tự nhủ rằng hôm nay ngày vui, không nên đánh người.Nhưng mà...Cún con, puppy vẫn chưa chúc nàng!Jimin nhíu mày, không hài lòng nhìn sang giường đối diện. Nàng liền bật dậy, sau đó nghĩ một chút lại nằm xuống.Nàng nhớ man mán hôm qua nàng quậy Minjeong cùng hai người bạn kia cỡ nào, nên thôi để puppy của nàng ngủ cho đã rồi tính sổ sau vậy.Buổi sáng và trưa trôi qua rất bình thường. Họ vẫn cười đùa vui vẻ với nhau, và Minjeong vẫn chưa chúc sinh nhật nàng!!!Jimin khẽ nhíu mày nhìn Minjeong mấy lần, em đều phớt lờ qua, hoặc chỉ đơn thuần là lườm lại nàng. Đến xế chiều, đột nhiên ba người họ lại bỏ đi ra ngoài, Jimin hậm hực nằm một mình trên giường. Lần thứ hai trong ngày nàng cảm thấy bị bỏ rơi...Mà nàng cũng không bận tâm có bị bỏ hay không. Cái nàng đang bận tâm chính là tại sao cún con không chúc sinh nhật nàng?! Why??? Hay tại hôm qua nàng quậy nên em ấy sợ nàng?? Hay nàng lại lỡ làm gì em ấy giận chăng??? Jimin vò đầu bứt tay cũng không đoán được, loại ra trường hợp Minjeong giận nàng vì sáng giờ em vẫn nói chuyện với nàng mà. Cũng loại ra trường hợp em sợ nàng, vì hôm qua rõ ràng... Em còn hôn nàng mà...Thả hồn đắm chìm trong dòng suy nghĩ kia mà không để ý rằng cánh cửa đang hé mở. Hít một hơi thật sâu, Ningning cùng Minjeong dùng giọng cá heo trời phú của mình, hát bài chúc mừng sinh nhật trên nền beatbox của Aeri rất ư là đằm thắm."HAPPY BIRTHDAY TO YOU
HAPPY BIRTHDAY TO YOU
HAPPY BIRTHDAY HAPPY BIRTHDAY"
"Á!! Ôi má ơi". Jimin giật mình, bật ngồi dậy, ôm tim mình mà trơ mắt nhìn ba cô bạn."HAPPY BIRTHDAY YU JIMIN!"Jimin ngồi thẫn thờ, thấy chiếc bánh kem trước mắt mới biết chuyện gì đang xảy ra. Nàng thở phào một cái, mỉm cười tươi tắn, sau đó phi thẳng xuống sàn cầu nguyện và thổi nến trên bánh.Minjeong dịu dàng mỉm cười, dùng tất cả ánh nhìn yêu thương và u mê dành hết cho nàng. Ningning tinh nghịch nháy mắt với Aeri, sau đó chồm người đặt lên má Jimin một nụ hôn, tiếng chốc phát ra rõ to. Jimin bơ phờ nhìn xung quanh, sau đó Aeri tiếp tục tấn công bằng nụ hôn bên má còn lại.Nhìn gương mặt nhỏ trắng trắng xinh xinh của Jimin in đậm hai dấu son, Minjeong vừa buồn cười, mà cũng vừa ngượng. Nhưng em cũng phải làm theo những gì ba người đã bàn bạc trước đó.Minjeong nở một nụ cười tinh nghịch, em ngoắc ngón tay, nàng hiểu ý mà hơi khom người, để mặt mình đối diện với mặt em. Minjeong chậm chậm thu hẹp khoảng cách của cả hai. Jimin mỉm cười, nâng một bên mày chờ đợi. Một nụ hôn ngọt ngào.Minjeong đặt lên chóp mũi xinh xinh của nàng một nụ hôn, nhưng là hôn bằng hai hàm răng sắc bén của em. Jimin la oai oái, hai tay vùng vẫy nhưng tuyệt nhiên không dám đẩy em ra, vì Minjeong vẫn chưa tha cho cái mũi của nàng."Cứu!!".Ningning và Aeri nhanh chóng ôm nhau an ủi, cùng cảm thấy thốn cho cái mũi cực phẩm của cô bạn mình. "Cố lên Jimin". "Idol của em, chị làm được mà".Minjeong hả dạ trong lòng, định bụng sẽ dùng sức day day thêm một lúc cho bỏ ghét. Nhưng nghĩ lại, Yu trứng cút của em, em không nỡ. Dấu răng rất rõ ràng trên mũi của Jimin, nàng ứ nước mắt, ủy khuất chỉ tay về phía Minjeong đang dửng dưng bày đồ ăn ra."Đồ bạo lực.... huhuuhuuu... mũi của tôi!!".Bên này Minjeong hết sức thở phào, hú hồn hú vía vì bản thân mình kiềm chế thật xuất sắc, nếu không thì xém chút đã hôn vào đôi môi căng mọng của nàng rồi.Jimin thở dài, nàng lại nhìn đồng hồ, đã sắp qua ngày mới, vậy mà Minjeong vẫn im hơi lặng tiếng. Nàng cất gọn hộp quà của cặp đôi GiNing tặng mình vào balo, lướt ánh mắt đến giường của cún con, cẩn thận chỉnh lại chăn cho em rồi khẽ ra khỏi phòng. Minjeong chậm rãi mở mắt. Em khẽ phì cười. Jimin từng bước sải dài dưới màn đêm yên tĩnh, nàng lại tìm đến khuôn viên hít thở một chút. Tâm trạng nàng thật sự có chút buồn, đây là lần đầu nàng cảm thấy như thế. Không được nhận lời chúc từ người ta nên đâm ra buồn rồi giận? Nàng phì cười. Từ khi nào bản thân nàng lại trẻ con thế kia.Minjeong lẳng lặng theo sau tránh cho nàng phát hiện. Thấy đối phương ngồi yên thẩn thờ, em mới nhào đến ôm nàng từ phía sau. Jimin bị doạ đến mức nhảy dựng lên. Thấy đó là cún con nên nàng mới thở phào một tiếng, nhưng không quên trách móc."Ya ya! Em muốn doạ chết chị hả my dear puppy?".Minjeong bĩu môi."Không, ai nỡ doạ chết chị". Jimin hơi cau mày, nàng nhớ lại là đang dỗi nên quay ngoắc người lại, để em đối diện với tấm lưng thon thả của nàng. Minjeong liền đưa tay nhéo lấy tai nàng. Nàng một lần nữa chịu thua."Chị thái độ gì với em vậy trứng cút?"."A a... Không có, chị có làm gì đâu!". Minjeong hừ một tiếng, buông tha cho đôi tai mèo của nàng, sau đó dúi vào tay nàng cái móc khoá mà em đã bỏ công ra may.Jimin ngạc nhiên, hết nhìn em rồi lại nhìn món vật trên tay, sau đó không nhịn được mà nhoẻn miệng cười. Nàng siết chặt nó trong lòng bàn tay, sau đó đưa mặt gần sát với em. "Em có gì muốn nói với chị không?".Minjeong thoáng ngỡ ngàng với câu hỏi này của Jimin. Ánh mắt trong veo như biển hồ, yên tĩnh, không chút gợn sóng, em có thể thấy mình phản chiếu trong đôi mắt của nàng lúc này, giống như em là duy nhất với nàng vậy. Chỉ nghĩ vậy thôi cũng khiến trái tim em vang lên vui vẻ. Nhưng liệu trong lòng nàng, vị trí của em có được như em mơ tưởng không? Có gì để nói với nàng sao? Rất nhiều... Minjeong muốn nói rằng bản thân từng ghét đối mặt với Jimin thế nào, ghét nhất nụ cười ngạo mạn cùng cách trêu chọc nhây ơi là nhây của nàng ra sao. Nhưng rồi chính em lại thích những lúc ở cạnh nàng, thích tiếp xúc với nàng, thích những lúc hai người đấu khẩu với nhau. Rồi từ lúc nào, em đã nhận ra mình từ lâu đã không còn ác cảm với cái cười nhếch môi kiêu ngạo, thậm chí ngay cả cái cau mày khó chịu của nàng nữa.Vì Kim Minjeong đã không xem Yu Jimin đơn thuần là một người bạn nữa rồi. Chỉ một mình nàng mới có thể khiến lồng ngực em không thôi thổn thức, khiến em muốn thân thiết với nàng nhiều hơn, và muốn nàng là của một mình em.Ngay cả bản thân Jimin cũng tự giật mình, không hiểu bản thân trông chờ điều gì ngoài câu chúc sinh nhật của Minjeong mà khiến tim nàng đập nhanh liên hồi vì hồi hộp, nhất là khi quan sát nét mặt đang đăm chiêu suy nghĩ của em."Chúc mừng sinh nhật, đồ trứng cút đáng ghét". Cuối cùng, em chỉ có can đảm nói ra câu này. Minjeong mỉm cười, thanh âm rất nhẹ nhàng như một giai điệu ngọt ngào. Jimin luôn không ngừng thầm cảm thán, nụ cười của Minjeong chính là thứ ngọt ngào mang tính sát thương cao nhất trên đời. Vì thế nên lúc này, nàng cảm thấy tim nàng vì nụ cười này mà hẫn đi vài nhịp, và đây không phải là lần đầu nàng cảm nhận điều này. Nàng đã dành cho Minjeong một vị trí chính là rất quan trọng, như Aeri và Ningning.Nhưng có lẽ từ bây giờ, nàng nên xem xét lại vị trí thật sự của em trong tim nàng, và đưa em trở về đúng vị trí của nó.Nàng dang rộng đôi tay, ánh mắt mong chờ hướng về em. Minjeong khẽ vẽ một nụ cười xinh đẹp, rất nhẹ nhàng mà để người lọt thỏm trong vòng tay của nàng. Hai người không hẹn mà tự siết chặt đối phương, tham lam hưởng thụ hết hơi ấm của nhau qua cái ôm này. Minjeong nhắm mắt, cọ mặt vào hõm vai nàng, em muốn cảm nhận ấm áp của nàng trao bằng cả trái tim. Chưa bao giờ em cảm thấy mình nhỏ con cũng quá là tiện đi, có thể dễ dàng được nàng ôm trọn vào lòng như thế này.Yu Jimin, quả trứng cút hình mèo nhà chị không thoát khỏi tay em đâu.-----tbc.
------Tối đó, Aeri, Ningning và Minjeong không dám ngủ say, thay phiên nhau sang giường kiểm tra thân nhiệt cho Jimin. Thấy số hiển thị trên nhiệt kế điện tử giảm đi rõ rệt, ba người đều thở phào, mới an tâm chợp mắt một chút.Vì thế mà sáng ra, chào đón Yu Jimin tươi tắn hồng hào là ba chú gấu trúc ngáp ngắn ngáp dài, nhưng không quên cười từ thiện cho nàng không bị quê. "Haha, xin lỗi ba người nhiều nhé~ các cậu vất vả rồi~". Ngay sau đó, nàng liền nhận tổng cộng ba ánh mắt hình lựu đạn, hai cái nhéo hông từ Aeri, một cái đánh vai của Ningning, và một cái hôn... nhầm cái đá vào mông của Minjeong. Jimin bĩu môi, hôm qua còn chiều người ta, hôm nay lại đánh người ta! Mấy người thật không biết thương hoa tiếc ngọc.Nói chứ Aeri và Ningning vì chưa mua quà cho Jimin nên lặng lẽ dắt tay nhau ra ngoài. Minjeong thì vẫn còn muốn ngủ, nên tiếp tục cuộn mình trong chiếc chăn ấm áp. Còn mỗi một mình Jimin ngồi bó gối trên giường, cảm giác như mình bị bỏ xó một nơi nào đó rồi. Nàng bất chợt đưa ánh mắt sang Minjeong, cún con bé nhỏ vẫn nằm yên say giấc, đôi mi khẽ động trông rất đáng yêu khiến nàng phải động tâm không ít, nhất là khi nghĩ đến nụ hôn hôm qua, dù chỉ là một cái chạm môi lên má rất nhẹ.Nhưng rồi nàng cũng chẳng suy nghĩ nhiều vì bạn bè có hôn nhau cũng bình thường, nên chỉ nhún vai một cái, rồi tựa lưng chăm chú nghịch điện thoại. Nàng mỉm cười hạnh phúc khi nhận được tin nhắn chúc mừng sinh nhật từ bố mẹ, vào đúng 12h mới hay. Thêm nhiều tin từ bạn bè cùng lớp, nàng chỉ trả lời lại cho có lệ. Aeri và Ningning cũng đã chúc nàng kèm theo vài tấm hình dìm xấu đau xấu đớn không thương tiếc. Nàng hít một hơi thật sâu, điều chỉnh hơi thở, tự nhủ rằng hôm nay ngày vui, không nên đánh người.Nhưng mà...Cún con, puppy vẫn chưa chúc nàng!Jimin nhíu mày, không hài lòng nhìn sang giường đối diện. Nàng liền bật dậy, sau đó nghĩ một chút lại nằm xuống.Nàng nhớ man mán hôm qua nàng quậy Minjeong cùng hai người bạn kia cỡ nào, nên thôi để puppy của nàng ngủ cho đã rồi tính sổ sau vậy.Buổi sáng và trưa trôi qua rất bình thường. Họ vẫn cười đùa vui vẻ với nhau, và Minjeong vẫn chưa chúc sinh nhật nàng!!!Jimin khẽ nhíu mày nhìn Minjeong mấy lần, em đều phớt lờ qua, hoặc chỉ đơn thuần là lườm lại nàng. Đến xế chiều, đột nhiên ba người họ lại bỏ đi ra ngoài, Jimin hậm hực nằm một mình trên giường. Lần thứ hai trong ngày nàng cảm thấy bị bỏ rơi...Mà nàng cũng không bận tâm có bị bỏ hay không. Cái nàng đang bận tâm chính là tại sao cún con không chúc sinh nhật nàng?! Why??? Hay tại hôm qua nàng quậy nên em ấy sợ nàng?? Hay nàng lại lỡ làm gì em ấy giận chăng??? Jimin vò đầu bứt tay cũng không đoán được, loại ra trường hợp Minjeong giận nàng vì sáng giờ em vẫn nói chuyện với nàng mà. Cũng loại ra trường hợp em sợ nàng, vì hôm qua rõ ràng... Em còn hôn nàng mà...Thả hồn đắm chìm trong dòng suy nghĩ kia mà không để ý rằng cánh cửa đang hé mở. Hít một hơi thật sâu, Ningning cùng Minjeong dùng giọng cá heo trời phú của mình, hát bài chúc mừng sinh nhật trên nền beatbox của Aeri rất ư là đằm thắm."HAPPY BIRTHDAY TO YOU
HAPPY BIRTHDAY TO YOU
HAPPY BIRTHDAY HAPPY BIRTHDAY"
"Á!! Ôi má ơi". Jimin giật mình, bật ngồi dậy, ôm tim mình mà trơ mắt nhìn ba cô bạn."HAPPY BIRTHDAY YU JIMIN!"Jimin ngồi thẫn thờ, thấy chiếc bánh kem trước mắt mới biết chuyện gì đang xảy ra. Nàng thở phào một cái, mỉm cười tươi tắn, sau đó phi thẳng xuống sàn cầu nguyện và thổi nến trên bánh.Minjeong dịu dàng mỉm cười, dùng tất cả ánh nhìn yêu thương và u mê dành hết cho nàng. Ningning tinh nghịch nháy mắt với Aeri, sau đó chồm người đặt lên má Jimin một nụ hôn, tiếng chốc phát ra rõ to. Jimin bơ phờ nhìn xung quanh, sau đó Aeri tiếp tục tấn công bằng nụ hôn bên má còn lại.Nhìn gương mặt nhỏ trắng trắng xinh xinh của Jimin in đậm hai dấu son, Minjeong vừa buồn cười, mà cũng vừa ngượng. Nhưng em cũng phải làm theo những gì ba người đã bàn bạc trước đó.Minjeong nở một nụ cười tinh nghịch, em ngoắc ngón tay, nàng hiểu ý mà hơi khom người, để mặt mình đối diện với mặt em. Minjeong chậm chậm thu hẹp khoảng cách của cả hai. Jimin mỉm cười, nâng một bên mày chờ đợi. Một nụ hôn ngọt ngào.Minjeong đặt lên chóp mũi xinh xinh của nàng một nụ hôn, nhưng là hôn bằng hai hàm răng sắc bén của em. Jimin la oai oái, hai tay vùng vẫy nhưng tuyệt nhiên không dám đẩy em ra, vì Minjeong vẫn chưa tha cho cái mũi của nàng."Cứu!!".Ningning và Aeri nhanh chóng ôm nhau an ủi, cùng cảm thấy thốn cho cái mũi cực phẩm của cô bạn mình. "Cố lên Jimin". "Idol của em, chị làm được mà".Minjeong hả dạ trong lòng, định bụng sẽ dùng sức day day thêm một lúc cho bỏ ghét. Nhưng nghĩ lại, Yu trứng cút của em, em không nỡ. Dấu răng rất rõ ràng trên mũi của Jimin, nàng ứ nước mắt, ủy khuất chỉ tay về phía Minjeong đang dửng dưng bày đồ ăn ra."Đồ bạo lực.... huhuuhuuu... mũi của tôi!!".Bên này Minjeong hết sức thở phào, hú hồn hú vía vì bản thân mình kiềm chế thật xuất sắc, nếu không thì xém chút đã hôn vào đôi môi căng mọng của nàng rồi.Jimin thở dài, nàng lại nhìn đồng hồ, đã sắp qua ngày mới, vậy mà Minjeong vẫn im hơi lặng tiếng. Nàng cất gọn hộp quà của cặp đôi GiNing tặng mình vào balo, lướt ánh mắt đến giường của cún con, cẩn thận chỉnh lại chăn cho em rồi khẽ ra khỏi phòng. Minjeong chậm rãi mở mắt. Em khẽ phì cười. Jimin từng bước sải dài dưới màn đêm yên tĩnh, nàng lại tìm đến khuôn viên hít thở một chút. Tâm trạng nàng thật sự có chút buồn, đây là lần đầu nàng cảm thấy như thế. Không được nhận lời chúc từ người ta nên đâm ra buồn rồi giận? Nàng phì cười. Từ khi nào bản thân nàng lại trẻ con thế kia.Minjeong lẳng lặng theo sau tránh cho nàng phát hiện. Thấy đối phương ngồi yên thẩn thờ, em mới nhào đến ôm nàng từ phía sau. Jimin bị doạ đến mức nhảy dựng lên. Thấy đó là cún con nên nàng mới thở phào một tiếng, nhưng không quên trách móc."Ya ya! Em muốn doạ chết chị hả my dear puppy?".Minjeong bĩu môi."Không, ai nỡ doạ chết chị". Jimin hơi cau mày, nàng nhớ lại là đang dỗi nên quay ngoắc người lại, để em đối diện với tấm lưng thon thả của nàng. Minjeong liền đưa tay nhéo lấy tai nàng. Nàng một lần nữa chịu thua."Chị thái độ gì với em vậy trứng cút?"."A a... Không có, chị có làm gì đâu!". Minjeong hừ một tiếng, buông tha cho đôi tai mèo của nàng, sau đó dúi vào tay nàng cái móc khoá mà em đã bỏ công ra may.Jimin ngạc nhiên, hết nhìn em rồi lại nhìn món vật trên tay, sau đó không nhịn được mà nhoẻn miệng cười. Nàng siết chặt nó trong lòng bàn tay, sau đó đưa mặt gần sát với em. "Em có gì muốn nói với chị không?".Minjeong thoáng ngỡ ngàng với câu hỏi này của Jimin. Ánh mắt trong veo như biển hồ, yên tĩnh, không chút gợn sóng, em có thể thấy mình phản chiếu trong đôi mắt của nàng lúc này, giống như em là duy nhất với nàng vậy. Chỉ nghĩ vậy thôi cũng khiến trái tim em vang lên vui vẻ. Nhưng liệu trong lòng nàng, vị trí của em có được như em mơ tưởng không? Có gì để nói với nàng sao? Rất nhiều... Minjeong muốn nói rằng bản thân từng ghét đối mặt với Jimin thế nào, ghét nhất nụ cười ngạo mạn cùng cách trêu chọc nhây ơi là nhây của nàng ra sao. Nhưng rồi chính em lại thích những lúc ở cạnh nàng, thích tiếp xúc với nàng, thích những lúc hai người đấu khẩu với nhau. Rồi từ lúc nào, em đã nhận ra mình từ lâu đã không còn ác cảm với cái cười nhếch môi kiêu ngạo, thậm chí ngay cả cái cau mày khó chịu của nàng nữa.Vì Kim Minjeong đã không xem Yu Jimin đơn thuần là một người bạn nữa rồi. Chỉ một mình nàng mới có thể khiến lồng ngực em không thôi thổn thức, khiến em muốn thân thiết với nàng nhiều hơn, và muốn nàng là của một mình em.Ngay cả bản thân Jimin cũng tự giật mình, không hiểu bản thân trông chờ điều gì ngoài câu chúc sinh nhật của Minjeong mà khiến tim nàng đập nhanh liên hồi vì hồi hộp, nhất là khi quan sát nét mặt đang đăm chiêu suy nghĩ của em."Chúc mừng sinh nhật, đồ trứng cút đáng ghét". Cuối cùng, em chỉ có can đảm nói ra câu này. Minjeong mỉm cười, thanh âm rất nhẹ nhàng như một giai điệu ngọt ngào. Jimin luôn không ngừng thầm cảm thán, nụ cười của Minjeong chính là thứ ngọt ngào mang tính sát thương cao nhất trên đời. Vì thế nên lúc này, nàng cảm thấy tim nàng vì nụ cười này mà hẫn đi vài nhịp, và đây không phải là lần đầu nàng cảm nhận điều này. Nàng đã dành cho Minjeong một vị trí chính là rất quan trọng, như Aeri và Ningning.Nhưng có lẽ từ bây giờ, nàng nên xem xét lại vị trí thật sự của em trong tim nàng, và đưa em trở về đúng vị trí của nó.Nàng dang rộng đôi tay, ánh mắt mong chờ hướng về em. Minjeong khẽ vẽ một nụ cười xinh đẹp, rất nhẹ nhàng mà để người lọt thỏm trong vòng tay của nàng. Hai người không hẹn mà tự siết chặt đối phương, tham lam hưởng thụ hết hơi ấm của nhau qua cái ôm này. Minjeong nhắm mắt, cọ mặt vào hõm vai nàng, em muốn cảm nhận ấm áp của nàng trao bằng cả trái tim. Chưa bao giờ em cảm thấy mình nhỏ con cũng quá là tiện đi, có thể dễ dàng được nàng ôm trọn vào lòng như thế này.Yu Jimin, quả trứng cút hình mèo nhà chị không thoát khỏi tay em đâu.-----tbc.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com