Whc Daily Cua May Nhoc
Cho xin gửi cái này vễ thương quá
"Sao thế? Tao không tự nhiên muốn gặp mày đâu"- đột nhiên Seongje hạ giọng mang ý tỏ lòng thành."Tên điên như mày thì có điều gì tốt đẹp chứ?"- cậu biết thừa gã trước mặt thích trò chơi vờn con mồi nhất. Gã tận hưởng cảm giác được quyết định ai mới là kẻ trên cơ.Cái sự kì quặc, bí ẩn trong hầu hết các tình huống tạo nên một Geum Seongje điên rồ."Nói chuyện đàng hoàng khi tao còn kiên nhẫn với mày"- gã dần mất đi sự bình tĩnh ban đầu."Có gì thì nói lẹ đi"- cậu cũng muốn kết thúc cuộc đối thoại này nhanh chóng vì nếu tẩn nhau thì người thiệt chỉ có cậu. Một lành lặn một đã thấm mệt từ lâu."Tao thích mày đấy, có lẽ mày không tin nhưng nó là thật"- gã dương đối mắt bỗng chốc long lanh nhìn Gotak.Cái quần què gì đang diễn ra trong cuộc đời cậu vậy? Seongje thích cậu? Bạn nhỏ không biết trả lời làm sao rồi đứng yên chịu luôn, thà hắn đánh cậu một trận rồi ném vào một góc có đỡ xấu hổ hơn không?"Quyền quyết định đều nằm ở mày, tao sẽ chứng minh!"- gã nói xong đưa tay xoa đầu cậu, rời đi một cách nhẹ nhàng. Gã chưa muốn nhận hồi đáp ngay, gã hiểu là cậu cần thời gian để nhận ra.
"Sao thế? Tao không tự nhiên muốn gặp mày đâu"- đột nhiên Seongje hạ giọng mang ý tỏ lòng thành."Tên điên như mày thì có điều gì tốt đẹp chứ?"- cậu biết thừa gã trước mặt thích trò chơi vờn con mồi nhất. Gã tận hưởng cảm giác được quyết định ai mới là kẻ trên cơ.Cái sự kì quặc, bí ẩn trong hầu hết các tình huống tạo nên một Geum Seongje điên rồ."Nói chuyện đàng hoàng khi tao còn kiên nhẫn với mày"- gã dần mất đi sự bình tĩnh ban đầu."Có gì thì nói lẹ đi"- cậu cũng muốn kết thúc cuộc đối thoại này nhanh chóng vì nếu tẩn nhau thì người thiệt chỉ có cậu. Một lành lặn một đã thấm mệt từ lâu."Tao thích mày đấy, có lẽ mày không tin nhưng nó là thật"- gã dương đối mắt bỗng chốc long lanh nhìn Gotak.Cái quần què gì đang diễn ra trong cuộc đời cậu vậy? Seongje thích cậu? Bạn nhỏ không biết trả lời làm sao rồi đứng yên chịu luôn, thà hắn đánh cậu một trận rồi ném vào một góc có đỡ xấu hổ hơn không?"Quyền quyết định đều nằm ở mày, tao sẽ chứng minh!"- gã nói xong đưa tay xoa đầu cậu, rời đi một cách nhẹ nhàng. Gã chưa muốn nhận hồi đáp ngay, gã hiểu là cậu cần thời gian để nhận ra.
Để lại một Hyuntak lửng thửng nhìn theo bóng dáng cao lớn dần khuất cùng ánh hoàng hôn. Chả nhẽ ông trời nghe được tiếng lòng của cậu rồi trao cậu một tên người yêu dở người hả trời!?
____________________________________
Thông cả khúc cuối tui đuối văn r 😔🫰🏻
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com