Wenrene Series Red Velvet
Wendy thả hồn theo làn gió mát dịu của trời chiều, trong dorm bây giờ mát mẻ vô cùng, thả lỏng cơ thể như muốn cho gió thổi đi 1 nơi thật xa.Đột nhiên 1 sức nặng từ từ đè lên người cô cùng giọng nói ấm áp "Suy nghĩ cái gì đấy? Về cô nào à ?"Wendy mở mắt ra, nhìn khuôn mặt hoàn mỹ của Irene mà khẽ cười, đưa tay xoa nhẹ đỉnh đầu được phủ bởi lớp tóc dày mềm mại "Đang nghĩ về chị"Nàng bĩu môi, khoé mắt loé lên sự giận dỗi ghen tuông "Chắc là nghĩ về Sejeong chứ gì?"Cô lắc đầu, xoa nhẹ gò má mịn màng, yêu chiều, "Tại sao chị lại yêu em? Seulgi cũng rất tốt, chị bên Seulgi lâu hơn em, nhiều người tốt hơn em, vậy tại sao chị lại yêu em ?"Irene ngừng cười, vẻ mặt suy nghĩ đôi chút rồi nằm xuống, tựa người vào lòng em."Chỉ là giữa vạn người chị gặp, chị lại chỉ yêu em thôi."Nghe rõ nhịp tim em đập rộn bên tai mình mà bật cười khúc khích "Bé cưng rung động sao ?"Nàng ngước nhìn, chạm vào đôi má đỏ đã nóng lên, bé con của nàng thật đáng yêu, mọi thứ của em đều đáng yêu."Vậy tại sao chị không yêu Seulgi? Cả hai bên nhau lúc khó khăn đến tận bây giờ mà."Nàng lại suy nghĩ đôi chút, tay nghịch nghịch gò má phúng phính."Chị không rõ phải nói thế nào, nhưng đối với em chị cảm nhận được sự bình yên và hiểu thấu, còn với Seulgi lại khác."Wendy đặt tay ôm lưng nàng siết nhẹ, chẳng lẽ phải nói với chị là cô đang cảm động muốn khóc sao?"Thế tại sao em yêu chị?""Chỉ là chị đặc biệt, chỉ là em yêu chị nhiều hơn chính bản thân em." Cô thẳng thừng không do dự Và nó thành công vẽ lên nụ cười mà cô luôn muốn bảo vệ của nàng, Irene là sự hiện diện tuyệt vời nhất đối với cô ở thế giới này. Wendy là sự tồn tại đẹp đẽ nhất đối với nàng ở kiếp người này.Vô vàn người bon chen trong xã hội tấp nập, đến 1 khoảnh khắc, trong khoé mắt và nơi tối nhất của tâm hồn, sẽ đột nhiên tồn tại 1 hình bóng, có thể khiến người ta đau khổ tột cùng, cũng khiến người ta hạnh phúc vô cùng .
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com