TruyenHHH.com

[WBk/R18/AllSakura] Bách quỷ dạ hành

Chương 17*

pretty_shy_1224


Sakura khó khăn nhấc mí mắt mệt mỏi, đờ đẫn nhìn một vòng xung quanh.

Vẫn là căn phòng đó. Ánh nắng vàng rực rỡ vẫn chiếu rọi qua khung cửa sổ, không biết là cậu chỉ vừa nhắm mắt hay đã qua tròn một ngày rồi.

Có tiếng cửa phòng mở ra, kế tiếp là tiếng bước chân ngày càng gần, cuối cùng dừng lại ngay trước chiếc giường lớn.

Sakura không tự chủ mà run bần bật, chống tay gắng sức bò dậy giật lùi về phía đầu giường, sợ hãi nhìn gã thanh niên cao lớn bưng theo khay đồ ăn nóng hổi tươi cười ngồi xuống bên cạnh.

"Dậy rồi à? Đói không?"

Cậu không đáp một lời, chỉ trừng trừng nhìn hắn ta đầy cảnh giác.

Endou chẳng hề buồn phiền vì thái độ của cậu. Hắn ta thản nhiên đặt khay đồ ăn xuống chiếc tủ đầu giường, cầm bát cháo thơm nức lên múc một thìa, chu đáo thổi nguội rồi đưa đến bên miệng cậu.

"Há miệng nào, cháo thịt băm bí đỏ tự tôi nấu, ngon lắm đấy."

Sakura bặm môi tránh đi, ánh mắt vừa kinh sợ vừa thù địch chiếu thẳng vào tên yêu quái tóc xù.

"Trông cứ như em đang muốn ăn thịt tôi ấy nhỉ? Nhưng giờ em không đủ sức đâu." Endou vẫn giữ nguyên nụ cười, hạ giọng dỗ dành cậu "Ngoan nào, ăn đi rồi mới đánh tôi được."

Thiếu niên nhỏ bé không kìm được cơn giận nữa, vung tay hất văng thìa cháo xuống đất.

Endou thở dài nhìn chăn ga mới thay chưa lâu đã lại dính bẩn, bình tĩnh lấy giấy lau đi, lại nhặt chiếc thìa rơi dưới sàn thả vào khay. Xong đâu đấy, hắn ta leo lên giường, dứt khoát giật phăng tấm chăn mỏng đang phủ trên người Sakura, để lộ cơ thể trần trụi phủ kín thương tích và băng gạc trắng toát.

"A!" Sakura giật mình kêu lên, cuống cuồng dùng tay che chắn thân thể, hoảng hốt đạp hắn ta ra.

Cổ chân gầy bị tóm gọn bởi bàn tay to lớn. Endou nheo mắt nhìn cậu đầy nguy hiểm, thô bạo tách cặp đùi săn chắc mở rộng, đè chặt dưới chân mình.

"Không! Buông tao ra!" Sakura vùng vẫy la hét. Nắm đấm yếu ớt của cậu còn chưa kịp đánh trúng Endou thì đã bị hắn ta bắt được, dù cậu có giãy giụa thế nào cũng chỉ như châu chấu đá xe, thậm chí chẳng đủ để lại trên da hắn ta một vết hằn.

"Haruka, bé con à..." Endou thân mật cúi xuống, nhẹ liếm vành tai mẫn cảm của cậu "Lẽ ra em nên nghe lời trong lúc tôi còn nói chuyện đàng hoàng mới phải, bây giờ tôi không muốn nói nữa, em bảo phải làm sao đây?"

Hơi thở và làn môi nóng cháy không ngừng cọ qua vùng da mỏng manh khiến Sakura sởn gai ốc. Cậu sợ sệt nhìn thân hình cao to đè nặng bên trên mình, cơ thể cứng đờ không dám nhúc nhích.

"Ha, giờ em có ngoan thì cũng muộn rồi."

Cánh tay cuồn cuộn cơ bắp của Endou lướt qua gò má lấm tấm mồ hôi, trượt dần xuống cổ, vuốt ve xương quai xanh hiện rõ, mơn trớn cơ ngực săn chắc, đôi lúc lại trêu ghẹo đầu ngực hồng hào nhạy cảm.

Thấy Sakura cứ mãi gồng cứng người, gã yêu quái lại càng trêu chọc ác hơn. Những ngón tay của hắn bắt đầu đi xuống thật thấp, mò tìm tới vùng kín còn đau rát của cậu.

Nụ hoa nhỏ vẫn sưng húp đỏ tấy, hai đùi bủn rủn không cách nào khép lại, có điều bên trong âm đạo bị kích thích lại trơn mềm như dòng suối, dễ dàng để cho ngón tay thô ráp trượt vào bên trong, kéo căng miệng huyệt non nớt.

"Ư..." Sakura tái mặt rên lên, cắn răng chịu đựng cảm giác căng đầy khó chịu. Cậu biết mình vốn chẳng có cơ hội phản kháng, chỉ có thể dùng ánh mắt căm giận như muốn xé xác kẻ thù mà trừng hắn ta.

Nụ cười của Endou càng thêm rạng rỡ.

Đây là lần đầu tiên hắn ta gặp một con mèo hoang dại như vậy. Rõ ràng cậu đang rất sợ, cũng rất đau đớn, nhưng thay vì co mình khúm núm, nhóc con này lại xù lông lên hù dọa hắn ta.

Đôi mắt xám xanh của Endou rực sáng, chín chiếc đuôi xù đen mượt hưng phấn vẫy quanh. Vài chiếc đuôi dần dần dài ra như sợi xúc tu bóng loáng, uốn lượn quấn thân thể Sakura, trói chặt cậu trong tư thế hai chân mở lớn. Chóp đuôi nhòn nhọn ác ý quét qua hai lỗ nhỏ bên dưới, chọc cho Sakura ngứa ngáy không thôi, cổ họng khô khốc bật ra thanh âm rên rỉ quyến rũ.

"Ưm..." Sakura cắn môi ngăn âm thanh xấu hổ phát ra, gương mặt đỏ bừng nén nhịn, đôi mắt rưng rưng vẫn gườm gườm nhìn gã quái vật đang bắt nạt mình.

Endou nở nụ cười nham hiểm, chậm rãi rút tay ra khỏi khe suối mềm mại.

Những chiếc đuôi dài trườn xuống phía dưới nơi cậu không thể nhìn thấy, mon men bò tới đóa hoa ẩm ướt mật ngọt và hậu huyệt chặt khít, thình lình đồng loạt đâm sâu vào trong.

"AAA!" Sakura thét lên kinh hãi, cong hông hứng chịu những cú thọc liên tiếp không theo quy luật vào cả hai lỗ mềm sưng đỏ của mình. Tuy đám đuôi kia đã được thu nhỏ bớt nhưng kích thước vẫn lớn gần bằng cổ tay người, hơn nữa thân đuôi không trơn láng như dương vật mà lại phủ đầy lông, mỗi khi chúng chuyển động sẽ đâm chọc khắp nơi, kéo theo tất cả tế bào thần kinh trong người cậu đều bị kích thích đến bùng nổ, dòng điện khoái cảm nhân lên gấp trăm nghìn lần, tưởng chừng như không chỉ có hai lỗ huyệt mà là cả ngàn bộ phận trên người cậu đều đang bị cưỡng ép trôi trong biển sâu nhục dục.

"Á... A... Buông ra... A..." Tay chân bị trói nghiến xuống giường khiến Sakura không còn đường trốn tránh, vùng nhạy cảm bị thọc móc đến co giật không ngừng, cơ thể điên cuồng giãy giụa, dương vật ngây ngô cũng nhanh chóng dựng đứng.

Endou sung sướng ngắm nhìn hình ảnh mất kiểm soát của người nằm bên dưới, cúi đầu ngấu nghiến hôn mút đôi môi đỏ hồng.

Cùng lúc đó, những chiếc đuôi vừa đâm rút không ngơi nghỉ vừa kéo căng nụ hoa chật hẹp ra hết cỡ, để lộ một khe hở tối đen cuốn hút...

Dương vật khổng lồ cương cứng tựa chiếc chày sắt nóng đỏ đột ngột thọc thẳng vào âm đạo đã bị chèn ép cực điểm, mạnh mẽ lao đến tận miệng tử cung nằm ở nơi sâu tận cùng, tàn nhẫn dập vào như máy khoan đang hoạt động ở công suất cao nhất, thúc cho Sakura òa khóc gào thét lạc giọng.

"Á... Đừng... Rách... Aaaa..."

Mặc cho cậu kêu khóc thất thanh, gã yêu quái chỉ phá ra cười rùng rợn, những chiếc đuôi to và dương vật ngoại cỡ dồn dập thay nhau giã mềm rục cả âm đạo và lỗ hậu yếu ớt, chà xát đến mức miệng lỗ tấy đỏ rớm máu. Tốc độ đâm vào rút ra ngày càng nhanh không tưởng, da thịt bỏng rát, cơ bắp phải chịu luồng điện kích thích liên tục đã mỏi nhừ, lý trí bị cuốn theo dòng thác tình dục ào ào không dứt, thân thể nhỏ bé bị thúc nảy lên từng hồi khiến cậu không thở nổi.

Khuôn mặt xinh đẹp ướt đẫm nước mắt càng khơi thêm dục vọng hành hạ của kẻ phía trên. Endou không nhịn được lần nữa vồ lấy đôi môi đào chín mọng, hôn sâu như muốn hút cạn dòng sinh lực mỏng manh.

Sakura dần dần đuối sức bởi nụ hôn ép buộc. Nhận ra lực giãy giụa của cậu yếu hẳn đi, Endou không khỏi lắc đầu thở dài, dồn sức tăng tốc đâm rút bên trong cậu.

"Á... Á... Á..." Đột nhiên bị thúc quá nhanh khiến đầu óc Sakura choáng váng. Cơn hưng phấn vọt tăng, nụ hoa bên dưới như bị chọc trúng công tắc, dịch nhờn trào ra thấm đẫm ga giường, khoái cảm rần rần sục sôi tràn qua từng mạch máu chẳng khác nào trận lũ quét tàn phá toàn bộ ý thức của cậu, chỉ để lại đầm lầy hoan lạc thiêu đốt, ép thân hình nhỏ bé nổ bùng trên đỉnh cao cực khoái.

"AAAA..." Sakura hét lên, thắt lưng săn chắc uốn cong cực độ, luồng tinh trắng đục bắn ra từ dương vật thơ ngây, dịch thể dính nhớp đồng thời rỉ ra từ lỗ mềm bị nhồi căng đầy bên dưới.

Endou nhếch mép cười gian xảo, trầm giọng thầm thì bên tai thiếu niên đã gần như ngất xỉu bởi trận cưỡng bức quá độ: "Đừng ngủ chứ, tôi còn chưa xong mà."

Sakura run rẩy lắc đầu, hai mắt đỏ quạch mở to sợ hãi.

"Đừng... Đừng mà... Á... Á..."

Dương vật nóng rẫy và đám đuôi xù lông đồng loạt hoạt động trở lại, đâm thúc không ngừng vào cơ thể mẫn cảm vừa trải qua cao trào. Bốn chiếc đuôi đang trói buộc chân tay rã rời của cậu cũng phấn khích rời bỏ vị trí, hùng hổ kéo tới nhập bọn với đám hung khí đang đê mê tận hưởng hai chiếc lỗ mềm ấm áp, say sưa dập ầm ầm tới tận cùng bên trong, bắt cậu lần nữa phải gào khóc trong biển tình dục, dằn vặt cậu đến khi gã quái vật hoàn toàn thỏa mãn, dòng tinh dịch bỏng cháy bắn tràn trề khắp bên dưới cậu.

Endou rút dương vật ra khỏi thân thể rã rời, hài lòng hôn lên gương mặt mướt mồ hôi. Hắn ta thu chín chiếc đuôi dài lại, bế cậu vào nhà tắm.

Sakura nhắm nghiền hai mắt nằm trong bồn tắm không có nước, mặc cho tên yêu quái làm bộ ân cần chăm sóc mình. Endou cũng rất vui vẻ hưởng thụ khoảnh khắc ngoan ngoãn của bé con này, cẩn thận dùng khăn ấm lau đi những vết bẩn trên người cậu, giúp cậu bôi thuốc từ trong ra ngoài.

"Ư..." Sakura rên lên khi ngón tay dính thuốc mỡ lọt vào lỗ mềm đau rát. Cặp đùi đầy vết xanh tím co lại, kẹp lấy bàn tay đang lần mò chui sâu vào bên trong.

"Nào nào, tôi chỉ bôi thuốc thôi, em đừng có hư hỏng thế chứ." Endou đùa giỡn móc nhẹ vài cái, thân thể còn vương mùi tình dục dưới tay hắn ta lập tức cong mình giãy giụa, khó chịu lầm bầm mắng hắn ta cút đi.

Trêu chọc Sakura chán chê, cuối cùng hắn ta cũng chịu giúp cậu bôi thuốc, xử lý vết thương đàng hoàng. Xong việc, hắn ta lại tất bật đi thay chăn ga mới sạch sẽ rồi nhấc cậu ra khỏi bồn tắm, nhét cậu vào chiếc chăn ấm áp, chu đáo lót gối mềm cho cậu ngồi tựa trên đầu giường.

Thiếu niên vừa mệt vừa sợ, tuy vẫn không cam lòng nhưng cũng không dám phản kháng ra mặt nữa, chỉ đành ngồi đó chờ gã khốn kiếp vừa tra tấn mình bưng một khay đồ ăn mới đến.

"Cháo lúc nãy nguội mất rồi, mà chắc giờ em cũng không ăn nổi nữa đâu. Ăn trứng hấp nhé?"

Sakura nhìn miếng trứng thơm ngọt núng nính được đưa đến tận miệng, đôi đồng tử hai màu lộ vẻ do dự.

Nếu cậu chống cự, có lẽ hắn ta sẽ tiếp tục trò đồi bại lúc nãy, lần này e rằng cậu sẽ chết thật.

Dù chưa biết có cách nào thoát khỏi đây hay không, nhưng ít nhất cậu phải còn sống đã.

Sống... Chờ họ tới, hoặc tự mình bỏ chạy...

Endou mỉm cười ngắm cái miệng nhỏ ngậm lấy thìa trứng, gật đầu khen ngợi: "Ngoan ghê."

Sau khi đút cho Sakura ăn hết bát trứng hấp, tên yêu quái lại tiếp tục chăm cậu như chơi búp bê. Hắn ta đặt cậu nằm xuống trong ổ chăn êm ái, vuốt ve mái tóc mềm, ngọt ngào dỗ cậu ngủ.

Cạch.

Cánh cửa phòng mở ra. Thanh niên tóc dài màu lửa với bộ mặt lạnh nhạt thường lệ bước vào, nhướn mày nhìn khung cảnh đầm ấm đáng ngờ trước mắt.

"Suỵt!" Endou ra dấu với đồng bọn của mình, chỉ chỉ cục chăn nhỏ "Bé con mệt quá ngủ rồi."

Takiishi nhíu mày.

"Sao lại mệt?"

"Không có gì, mèo hoang phải dạy dỗ mới biết điều..."

Không đợi hắn ta nói hết câu, nắm đấm của Takiishi đã vung tới nện mạnh vào một bên quai hàm, đánh hắn ta ngã văng khỏi mép giường.

Endou vô tư ngồi dưới sàn, đối diện với đôi mắt vàng kim sáng quắc.

"Thương xót không đủ để thuần hóa mèo hoang đâu, cậu biết mà."

Takiishi không nhìn hắn ta nữa, lạnh lùng ngồi xuống bên cạnh người đang say ngủ, vén chăn kiểm tra cơ thể cậu.

Trông rất tệ. Nhưng cũng chẳng trách được, dù sao phân nửa số vết thương này là do chính hắn gây ra.

Mái tóc dài buông xõa rơi trên nền chăn trắng muốt. Hai đôi môi chạm nhẹ như cánh chuồn lướt nước, thổi một luồng gió mát lành vào giấc mộng u ám của Sakura.

Gương mặt xanh xao của cậu dần dần hồng lên. Takiishi tách khỏi làn môi còn thơm mùi trứng sữa, đứng lên rời khỏi căn phòng.

Endou đăm chiêu dõi theo bóng dáng khuất sau cánh cửa, đôi mày cau lại.

"Trông vậy mà mềm lòng quá cơ..." Hắn ta lắc đầu cảm thán, thuận tiện vươn tay vuốt ve gò má mềm mềm của người đang mê mệt không biết trời đất gì nữa.

Giấc ngủ bị phá rối khiến Sakura khó chịu trở mình, mơ màng lẩm bẩm vài câu không rõ tiếng.

Endou bật cười, thoăn thoắt bò lên giường chui vào trong chăn, ôm lấy thân hình nhỏ ấm áp, nhắm mắt cùng nhau chìm vào mộng đẹp.

***Hết chương 17***

-Shy-

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com