TruyenHHH.com

Watashi Irubeki Sekai The Gioi Ma Toi Thuoc Ve

Tác hại của việc hít quá nhiều trình duyệt cốc cốc.

--------------------

Cốc cốc.

"Mời vào."

Một thiếu niên điển trai với mái tóc màu nâu tím và cặp đồng tử sâu thẩm tựa đáy đại dương bước vào phòng. Ánh mắt của chàng thiếu niên nhanh chóng phóng về hướng bàn làm việc bên cạnh cửa sổ cùng biểu cảm hết sức nghiêm trọng trên khuôn mặt ưa nhìn.

"Nanase, không hay rồi. Lại có thêm một băng nhóm tôi phạm bị nghiềng nát."

Thiếu niên tóc nâu tím không dùng cách nói bài bản theo quy mẩu của Đoàn Kỵ Sĩ mà sử dụng cách nói trang trọng tựa như một quý tộc.

"Lại nữa ạ. Thưa Điện hạ Dareus, đây đã là vụ thứ mười chín xảy ra trong khu vực tuần tra của chúng ta rồi. Cứ tiếp tục như thế này, e rằng buột phải nhờ sự hợp tác của những Đoàn khác."

Vẫn giữ nguyên vẻ nghiêm túc, thiếu niên tóc nâu tím – Hoàng tử Dareus – hiện đang giữ chức Đội trưởng của một trung đội, lấy tên gọi là Radeus, bước đến bàn làm việc và đặt xấp tài liệu xuống.

Nanase – Đoàn trưởng Đoàn Kỵ Sĩ Binh Đoàn Thứ Mười Hai – thở dài ngao ngán, biểu cảm trầm trọng cầm xấp tài liệu lên, lật từng trang từng trang một.

"Đáng sợ nhất là cách thức ra tay của hung thủ..."

Hoàng tử Dareus, không, Đội trưởng Radeus độc thoại.

"Cắt đứt tứ chi, đầu... và dùng những thứ này để làm ra những tác phẩm nghệ thuật à..."

Nanase đọc báo cáo. Sắc mặt hồng hào, nước da trắng mịn dần trở nên xanh xao rõ thấy.

"Đúng vậy. Cứ như thể là hắn đang chơi đùa với xác chết của bọn tội phạm..."

Radeus thở dài mệt mỏi. Vì theo đuổi vụ án kinh khủng này mà anh đã mất ngủ nhiều ngày nay.

Tương tự Radeus, dẫu đã trang điểm đậm hơn mọi khi nhưng nếu chú ý kỹ vẫn sẽ phát hiện quầng thâm dưới mắt Nanase.

"Tóm lại, thần sẽ mở một cuộc họp. Có lẽ là cần đến sự giúp sức của Đoàn Mười Một. Ngày nào chưa nắm được mục đích gây án của hung thủ, ngày đó vẫn chưa thể yên tâm."

"Ta cũng đồng tình... Suy xét đến hiện trường đầu tiên, từ trạng thái của thi thể có thể phỏng đoán hung thủ xác hại nạn nhân vì hận thù."

Radeus chống hai tay lên bàn, nhìn xuống tờ báo cáo Nanase đang đọc.

"Thần đang nghĩ, đây có lẽ là vụ việc xảy ra đầu tiên. Vì một lý do nào đó, hung thủ đã nảy sinh lòng hận thù với băng đảng tội phạm và dẫn đến gây án hàng loạt."

"Ta cũng đã nghĩ đến hướng này. Nhưng hiện tại, mọi thứ vẫn chỉ nằm trong phỏng đoán thôi. Chưa thể đi đến kết luận được."

Cả hai cùng thở dài.

"Có thể loại bỏ những băng đảng tội phạm là một điều đáng mừng đối với Kỵ sĩ chúng ta nhưng... hung thủ lại là một kẻ vô cùng tàn nhẫn."

"Ta có thể hiểu suy nghĩ của cô. Dẫu thế, hành động này vẫn là một hành động trái với đạo đức, luật pháp. Ngay lúc xuống tay với tội phạm, hắn đã trở thành một trong số chúng rồi."

"Điện hạ nói rất đúng ạ."

Đóng xấp tài liệu lại, Nanase đặt nó sang một bên. Nanase dường như chẳng muốn nhìn vào mấy tờ giấy đó nữa. Tuy nhiên, đây chỉ là một hành động trốn trách thực tại không hơn không kém.

"...những vụ án luôn xảy ra trong khu vực đi tuần của Đoàn Mười Hai..."

Radeus cầm xấp tài liệu đã bị đẩy sang một bên lên, lật qua một vài trang rồi rơi vào trạng thái trầm tư suy ngẫm.

Trong lúc đó, Nanase dùng hai ngón tay, xoa xoa vào hai bên thái dương của mình. Cơn buồn ngủ khiến Nanase cảm thấy nhứt đầu. Thành thật mà nói, Nanase chỉ muốn ngừng vận động đầu óc và nằm xuống giường ngủ ngay thôi.

"Thần xin được phép chuẩn bị cho cuộc họp đây ạ."

"...À, xin lỗi. Ta cũng có công việc. Không làm phiền cô nữa."

Sau khi Radues rời khỏi được một lúc, Nanase nhấc hông khỏi vị trí Đoàn trưởng. Vặn người qua lại cho giãn gân cốt, Nanase đi đến bên cạnh cửa sổ, thờ ơ nhìn xuống sân vườn... Gì thế?

Cơn buồn ngủ trong một thoáng đã bị thổi bay.

Dưới sân vườn, cụ thể là ở bên cạnh gốc cây, tại nơi bóng mát ấy, có một thiếu nữ tóc cam đang vui vẻ chơi đùa với một con bọ. Nanase có cảm giác như, mình vừa nhìn thấy một thứ không nên nhìn. Người bình thường hẳn sẽ không thể nhìn được rõ ràng như vậy, nhưng nhờ vào trạng thái cường hóa cơ thể vẫn luôn được kích hoạt mọi lúc mọi nơi, Nanase đã vô tình nhìn thấy một điều không nên nhìn. Xem ra, thị lực vượt trội không phải lúc nào cũng hữu dụng.

"Cô bé ấy đang làm... Không, chắc chỉ là do mình thiếu ngủ thôi. Ừm, có lẽ mình nên đi ngủ một chút..."

Kết thúc màn độc thoại, Nanase lặng lẽ khép màn cửa sổ.

☆☆☆

"Gaberu, nhờ cô mang tài liệu này đến chỗ Đoàn trưởng!"

"Vâng~"

"Garube, hãy đến gặp đội trinh sát ghi chép lại báo cáo của họ."

"Vâng!"

"Gaberu, lại có tài liệu được chuyển đến. Nhờ cô mang tới chỗ của Đoàn trưởng. À, đừng quên nhận ghi chép từ Đoàn trưởng về báo cáo lúc nãy nhé."

"Vâng."

"Ghi chép...? À, xin lỗi. Tôi quên mất. Xem nào... chỗ này có ghi chú của tôi. Cô tóm tắt lại giúp tôi nhé."

"À, vâng."

"Đây là tài liệu liên quan đến vụ án. Gaberu, nhờ cô liên lạc với đội tuần tra."

"Rất sẵn lòng!"

"Gaberu..."

"À, vâng!"

"Gaberu!"

"Tất nhiên rồi."

"Gaberu, cuộc họp..."

"Vâng..."

"Gaberu, liên lạc với bên thư ký của Đoàn Mười Một và đặt lịch hẹn giúp tôi."

"..."

Phòng thông tin, phòng sắp xếp tài liệu, phòng nhân sự, phòng Đoàn trưởng cho đến đội tuần tra, đội trinh sát và liên lạc đặt lịch hẹn với những Đoàn khác. Có thể nói, dạo gần đây công việc của tôi chất đầy như núi.

Hầy, mệt thật. Mãi mới có thời gian nghỉ ngơi, tôi ra sân vườn và nằm thư giãn bên dưới bóng cây. Hiện tại, tôi chỉ muốn nằm bất động ở đây thôi.

"Đại khái... đây chẳng phải là bốc lột sức lao động sao!?"

Vận chuyển tài liệu báo cáo, ghi chép tóm tắt, sắp xếp lịch trình, kiểm tra hiện trạng, liên lạc với các bộ phận, đặt lịch hẹn... và còn rất nhiều công việc khác nữa. Tất cả đều được giao cho thứ ký là tôi.

"... sao tự nhiên lại nảy sinh ra nhiều công việc thế không biết..."

Nhắc đến chuyện này, hình như là do những vụ thảm sát băng đảng tội phạm phát sinh gần đây... Wai~ con bọ cánh cứng này trông đáng yêu nhỉ. Trời đất, nó từ đâu đến vậy kia~

"Này, bạn bọ cách cứng, bạn từ đâu đến vậy? À rá, bạn không phải cánh cứng mà là bọ rùa à? Waa, đúng rồi, cánh của bạn là màu đỏ và có những chấm đen này~"

A, bay đi mất rồi.

Ei, tôi nhảy lên nhưng vì bạn bọ rùa bay thần tốc quá nên không thể bắt kịp. Vẫn chưa phải là toàn lực đâu, bạn bọ rùa. Ei, lại hụt mất rồi. Bạn bọ rùa đã bay lên, đậu trên cành cây.

Ửm? Khoan đã. Con bọ rùa này chẳng phải là quá to sao? Kích cỡ chắc cũng phải ngang bằng với bọ cánh cứng. Việc thế giới này có bọ rùa đã khiến tôi bất ngờ rồi. Nó lại còn to trên mức bình thường nữa.

Trên thực tế, tôi cũng không rõ bọ rùa tối đa có kích thước bao nhiêu. Nhưng ít nhất, trong phạm vi mà tôi từng nhìn thấy, bọ rùa chỉ có kích cỡ tầm chừng đầu ngón tay cái của một người đàn ông trưởng thành.

(Mừ! Tại sao mình lại nghiêm túc suy nghĩ về bọ rùa nhỉ...)

"Giờ thì..."

Nơi tôi đến là Đoàn Mười Một.

"Tôi là Gaberu, thư ký của Đoàn trưởng Nanase. Tôi đến đây để gặp thư ký của quý Đoàn."

"Thư ký Gaberu nhỉ, xin chờ một chút ạ... Vâng, tôi đã xác định được lịch hẹn. Mời cô đến phòng họp thứ ba. Đây là giấy thông hành ạ."

Cô tiếp tân ở đại sảnh xử lý tình huống chuyên nghiệp, chóng vánh đã xác định xong lịch hẹn, cấp giấy thông hành. Cấu trúc của tòa nhà Đoàn 11 cũng tương tự Đoàn 12 nên tôi không bị lạc đường, đi khoảng 5 phút đã đến được phòng họp thứ 3.

Cốc cốc.

"Xin mời vào."

"Xin thất lễ."

Tôi đẩy cửa bước vào trong.

Phòng họp này tương đối rộng, có một cô gái đang đứng thẳng lưng, nghiêm nghị đón chào tôi.

Mái tóc nâu sáng cắt ngắn đến vai, cặp đồng tử cùng màu. Sóng mũi thẳng tấp, biểu cảm nghiêm trang, ánh nhìn mạnh mẽ. Ấn tượng mà cô ấy mang lại cho tôi là sự nghiêm túc.

(...đây là bầu không khí của một thư ký thực thụ sao...)

"Cô là thư ký Gaberu nhỉ. Rất hân hạnh được gặp cô, tôi là Castia. Thư ký thuộc Đoàn Kỵ Sĩ Binh Đoàn Thứ Mười Một, thư ký chính thức của Đoàn trưởng Bianca."

"Rất hân hạnh được gặp thư ký Castia. Tôi là Gaberu, Thư ký thuộc Đoàn Kỵ Sĩ Binh Đoàn Thứ Mười Hai, thư ký chính thức của Đoàn trưởng Nanase."

Thư ký Castia đưa tay ra, tôi bắt lấy tay cô ấy.

"Mời cô ngồi."

"Cảm ơn."

Kết thúc màn chào hỏi kiêm giới thiệu, thư ký Castia kéo ghế thay tôi. Còn bản thân cô ấy thì ngồi vào vị trí đối diện.

"Thư ký Gaberu, vụ việc lần này chúng tôi đã nhận được tài liệu bên quý Đoàn rồi. Về vấn đề hợp tác, tôi nghĩ sẽ không có gì khó khăn."

Thư ký Castia cầm bản tóm tắt báo cáo về vụ án mà tôi đã gửi từ trước lên và lật ra một vài trang. Ánh mắt của cô ấy nghiêm túc dò xét từng con chữ.

"Hung thủ của vụ án lần này được phỏng đoán là một người có khả năng mật thám vượt trội. Dù đã tăng cường tuần tra, vẫn không thể nắm bắt được hành động của hắn. Nếu có thể nhận được sự giúp sức của quý Đoàn thì không còn gì vững tâm hơn nữa."

"Vâng, chúng tôi sẽ hỗ trợ trong khả năng có thể. Tuy nhiên, trước khi đưa ra quyết định chính thức, đôi bên vẫn cần phải họp mặt và bàn luận kỹ lưỡng. Đoàn trưởng Bianca cũng đã thể hiện mong muốn họp tác."

Sau đó, hai chúng tôi trao đổi lịch làm việc và sắp xếp một ngày hẹn chính thức.

Kết thúc công việc, Castia thở nhẹ một hơi. Thái độ nghiêm nghị trên khuôn mặt cũng biến mất. Giờ đây, trông Castia không khác gì một nữ nhân viên văn phòng trong giờ nghỉ giải lao.

"Thư ký Gaberu chỉ mới gia nhập Đoàn cách đây không lâu thôi nhỉ?"

"Vâng. Trong khóa lần trước."

"Ấy vậy mà, thư ký Gaberu đã thạo việc đến mức này rồi. Cô giỏi thật đấy."

"Không không. Lúc nhìn thấy thư ký Castia, tôi mới hiểu thế nào là thư ký đấy."

"Không đâu. Phải mất hơn một năm tôi mới quen với công việc. Học vấn của tôi vốn dĩ không được cao. Tôi tham gia vào Đoàn cũng vì mục đích chiến đấu. Nhưng cuối cùng lại không đủ thực lực. Nhờ Đoàn trưởng Bianca sắp xếp cho tôi vị trí thư ký, nếu không tôi đã rời khỏi Đoàn rồi."

(Hê... thật không ngờ đấy.)

"Dù vậy đi nữa, quả nhiên thư ký Castia vẫn rất có phong thái của một thư ký thực thụ. Tôi cảm thấy rất ngưỡng mộ."

"Hì hì... Cô quá khen rồi."

Giờ xây dựng mối quan hệ mang tên tán chuyện của chúng tôi vẫn tiếp tục thêm gần một giờ nữa.

"Đoàn trưởng, đây là lịch hẹn."

Tôi đưa cho Nanase đang nằm bò trên ghế sô pha xem ghi chú thời gian.

"Ba ngày nữa à. Bianca hành động nhanh nhỉ. Quả nhiên, cô ấy cũng thấy được sự việc lần này nghiêm trọng đến mức nào..."

Nghiêm trọng đến vậy sao? Quả thật, tôi chẳng hiểu gì hết. Nhân tiện, mùi tanh của máu dính trên cơ thể hoặc quần áo có thể thiêu đốt bằng [Bạo Viêm]. Tôi đã thử và rất hiệu quả.

À, nhưng khi dùng [Bạo Viêm] lên trang phục thì phải chú ý cẩn thận nhé. Không tập trung điều khiến, khả năng gây cháy trang phục là rất cao đó. Trên thực tế, tôi cũng đã hóa tro hết mấy bộ rồi. May mà chúng chỉ là thường phục.

"Trông Đoàn trưởng có vẻ rất mệt mỏi, hay là để Gaberu này mát xa cho nhé?"

"...ừm, làm phiền cô."

Không ngờ lại nhận được sự đồng ý dễ dàng vậy. Vài ngày trước, tôi đã có thử đưa ra yêu cầu này. Nhưng đã bị Nanase cảnh giác và từ chối. Dẫu sao thì đây cũng là hành động tiếp xúc cơ thể mà.

Hẳn là đã vượt quá giới hạn. Chẳng còn hơi đâu mà phản kháng nữa. Đáp lại tôi bằng chất giọng thấm mệt, Nanase nằm úp mặt xuống ghế sô pha.

"Vậy, tôi bắt đầu nhé."

Ngồi lên mép ghế, tôi nhanh chóng đặt hai tay lên và xoa bóp lưng cho Nanase. Ban đầu tôi dùng lực khá nhẹ, khi Nanase đã quen với nhịp độ, tôi tiếp tục tăng thêm một chút lực.

"...ưu... tay nghề của cô cũng khá nhỉ... biết vậy, lần trước tôi đã nhờ cô..."

"Lúc nào cảm thấy mệt mỏi Đoàn trưởng đừng ngại yêu cầu tôi. Phục vụ Đoàn trưởng là công việc của tôi mà~"

Cúi thấp người xuống, tôi thì thào vào tai Nanase. Cơ thể mềm mại của chị ta khẽ rung lên.

"...mm~... hơi thở của cô làm tai tôi nhột đấy... mà... ừ... vậy, khi nào mệt mỏi tôi sẽ nhờ cô..."

Tai của Nanase khá yếu... Hì hì.

Vậy là, xem như đã tiến được thêm một bước rồi nhỉ.

Hôm nay chỉ là mát xa, xoa bóp thông thường thôi. Vẫn còn rất nhiều điều tuyệt với đang chờ đợi Nanase ở phía trước. Nhân tiện, kỹ thuật xoa bóp này là tôi học được từ Sherry. Quả không hổ danh là Hầu Gái Hoàng Gia.

☆☆☆

Cốc cốc.

"Đoàn trưởng Bianca, là tôi, Castia."

"Castia à. Vào đi."

Nhận được sự chấp thuận của Bianca, Castia nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào.

"Thưa Đoàn trưởng, tôi đã lấy được lịch hẹn rồi ạ."

"Thế à, làm tốt lắm. Chẳng mấy khi có dịp bán ơn nghĩa cho Nanase, làm sao ta có thể bỏ qua cơ hội tốt này chứ. Hì hì."

"Vậy ạ?"

Castia nghiêng đầu.

"Ta và Nanase là đồng khóa. Hồi đó dù ta có tiếp cận như thế nào cũng bị Nanase tránh mặt. Nanase lúc ấy giống như bị ám ảnh bởi thứ gì đó vậy. Ta đã rất lo lắng đó."

"Ra là vậy. Thế nên, Đoàn trưởng mới ngay lập tức chấp nhận yêu cấu hỗ trợ."

"Một phần là vậy. Castia cũng biết mà. Tính cách của ta khá kỳ dị. Càng bị xa lánh ta lại càng thích xáp đến gần."

"Vâng..."

Đương nhiên, Castia rất hiểu tính cách của Bianca. Không đâu xa, chính Castia cũng là người đã trải nghiệm qua điều này. Ngày hôm đó, vì Castia gửi đơn xin thoái đoàn nên đã trở thành thư ký như ngày hôm nay.

(Ừm... thật mâu thuẫn.)

Ngẫm lại bao nhiêu lần Castia vẫn thấy mâu thuẫn.

"Umà, quan trọng hơn. Cô thư ký mới bên đó như thế nào?"

Bianca nhẹ nhàng chuyển chủ đề.

"Là một nhân vật rất có tài năng ạ. Hơn nữa, từ cô ấy tôi có thể cảm nhận được khí chất của kẻ mạnh."

"Hê~ Hơn cả ta sao?"

"Cái đó..."

"Ta muốn nghe đánh giá thực sự của Castia."

"Vâng... e rằng là hơn cả Đoàn trưởng ạ."

"Quả nhiên là như vậy. Cô Gaberu là người đầu tiên được điểm tối đa trong kỳ thi tuyển kỵ sĩ đó. Ngay cả ta cũng không thể đạt được số điểm ấy. Chưa gì mà ta đã hóng được gặp cô ta."

Còn 3 ngày nữa nhưng Bianca đã không giấu được sự phấn kích.

"Muốn đấu thử một-"

"Đoàn trưởng, đó không phải là chuyện đùa đâu ạ!"

"À, xin lỗi. Ta phấn kích quá. Vừa được gặp Nanase lại vừa được gặp cô thư ký kia..."

Castia thở dài.

"Tóm lại, Đoàn trưởng đừng nói gì lung tung trong cuộc họp giúp tôi nhé. Dù có đùa giỡn, cũng đừng mang chuyện thách đấu ra."

"Vâng vâng. Ta vẫn còn muốn ngồi trên chiếc ghế này. Castia cứ yên tâm đi."

"Trông cậy vào Đoàn trưởng đấy. Tôi còn có việc, nên xin thất lễ."

"Mừ! Ta cứ có cảm giác như vị trí của ta và Castia đang bị đảo lộn vậy."

"Đó chỉ là Đoàn trưởng tưởng tượng ra thôi."

Castia rời khỏi phòng.

"Mừ! Quả nhiên ta vẫn có cảm giác như vậy... thật là... từ khi nào mà thái độ trở nên lớn như thế chứ... cái thời còn hỏng việc lên hỏng việc xuống và bị ta mắng bây giờ chỉ còn lại trong những ký ức hoài niệm thôi sao..."

Bianca bất giác đưa hai bàn tay lên xoa xoa cặp sừng nhỏ nhắn nằm bên dưới mái tóc màu hồng của mình.

"Cũng tại cái cơ thể bị dừng phát triển vào lúc mười tuổi này đây mà..."

Quỷ tộc có tuổi thọ dài hơn con người gấp 3 lần. Tùy vào từng cá thể mà độ tuổi ngừng sinh trưởng sẽ khác nhau. Cũng có ghi chép cho rằng, càng sở hữu nhiều ma lực sinh trưởng sẽ càng ngừng lại sớm hơn.

"Đã đến lúc nên thách đấu với Mười hoặc là Chín rồi nhỉ. Hai kẻ này đều là quái vật, nhưng nếu nghiêm túc... mà, cũng không cần phải nóng vội..."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com