Watashi Irubeki Sekai The Gioi Ma Toi Thuoc Ve
"Đây là hầm ngục [Mỏ khoáng] ư? Nhìn chẳng khác hang động là mấy."Đội trưởng nói như phun ra cảm nhận.Hầm ngục [Mỏ khoáng]. Nghe tên thôi, đã thấy ẩn chứa bên trong đó là sự tùy tiện rồi. Tôi cũng đã ngờ ngợ trước kết quả sẽ như thế này mà.Tuy là vậy. Không đọc sách làm sao biết được nội dung sách. Bề ngoài trong chẳng khác gì mấy cái hang động tầm thường, nhưng biết đâu bên trong lại ra dáng hầm ngục?Tóm lại, vào trong trước rồi hãy phán đoán sau.Nhưng trước khi vào trong, tôi muốn sắp xếp lại tình hình một chút.Sau mười ngày cuốc bộ trên chuyến hành trình dài đằng đẵng, chúng tôi thật sự đã đến được làng kim loại vào ngày thứ mười. Đúng như dự đoán, làng kim loại đã bị diệt vong chẳng còn một vết tích. Nếu không tìm thấy hầm ngục mỏ khoáng nằm ở giữa làng, sẽ chẳng ai tin chỗ này đã từng có một ngôi làng cả.Về hầm ngục. Đây lại là một điều vô cùng kỳ bí. Giải thích thế nào nhỉ..."Nhìn vào" là "Nhận thức" được? Mắt nhìn vào và não đã ngay tức khắc nhận thức được nơi đó chính là hầm ngục. Đại loại vậy.Không chỉ riêng tôi, tất cả những con người xung quanh cũng có cùng "Nhận thức". Chỉ bằng ánh mắt chúng tôi có thể hiểu được đối phương cũng có "Nhận thức" giống mình. Vậy nên, chẳng ai nghi ngờ về cái hang trước mặt có đúng là hầm ngục hay không.Mà nghĩ cũng đúng. Không biết chỗ đó là hầm ngục thì vào trong để làm gì. Như vậy, hầm ngục sẽ không thể hoàn thành được nghĩa vụ giải phóng ma lực trong lòng đất của nó."Tôi sẽ lập kết giới. Như đã bàn từ trước, nếu độ khó của hầm ngục không quá cao, tôi sẽ để mọi người chiến đấu."Trên đường đi tôi đã giành hết ma vật. Cứ tiếp tục thế này, đám con người sẽ quên đi bản năng chiến đấu và trông cậy hết vào tôi. Như vậy cũng được. Nhưng tôi không muốn để bọn chúng ăn chơi bia rượu trong khi tôi phải làm việc không ngừng nghỉ. Chính vì vậy, nếu đám ma vật trong hầm ngục không quá mạnh, tôi sẽ để chúng chiến đấu....Thật ra, đó chỉ là lý do phụ.Trong lúc đi săn đám mạo hiểm giả, tôi đã phát hiện ra một điều vô cùng đáng sợ. Tên đàn ông đầu tiên không phải vì máu của hắn ta có vị dở tệ mà là vì cấp độ của hắn ta tương đối thấp. Con gái dù cấp độ thấp máu vẫn ngon, nhưng đàn ông cấp độ càng cao máu sẽ càng chất lượng. Đương nhiên, con gái cũng tương tự. Thế nên, thay vì để bọn chúng biếng nhác rượu chè, thà để bọn chúng chiến đấu với lũ ma vật trong hầm ngục và bị cắn xé còn có ý nghĩ hơn. Nếu sống sót và thăng cấp, ít ra chất lượng máu của bọn chúng cũng sẽ được nâng cao. Nói đến đây tôi đột ngột nhận ra thêm một điều. Cấp độ của bọn chúng tăng lên đồng nghĩa với việc lượng ma lực trong máu cũng gia tăng. Ra là vậy, máu ngon hơn khi chứa nhiều ma lực. Cảm tưởng như, giả thuyết ban đầu của tôi đang dần dần tiến đến định thuyết vậy."Nhưng mà này... Yuu, chẳng phải cô bé rất mạnh sao. Cô bé chiến đấu sẽ nhanh hơn bọn này mà. Nếu để bọn này chiến đấu, thời gian chúng ta ở đây sẽ bị kéo dài đấy."Tên đội trưởng nói rất chuẩn. Tôi cũng thấy vậy, nhưng..."Mọi người dựa dẫm vào tiểu thư Yuu quá nhiều rồi. Tiểu thư đã chiến đấu xuyên suốt đoạn đường đến đây. Hơn nữa, hiện tại tiểu thư đang phát động kết giới. Là mạo hiểm giả, mọi người không nên vứt bỏ tinh thần chiến đấu. Trong những tình huống nguy hiểm, mọi người sẽ mất đi bản năng sinh tồn."Tiểu thư hãy nghỉ ngơi cho đến lúc trở về. Radeus còn chu đáo dặn tôi như vậy. Mặc dù giữ nguyên trạng thái cảnh giác nhưng anh ta vẫn lo lắng cho tôi. Quả là một con người tốt bụng. Đưa máu cho tôi đi!Nhờ vào lời của Radeus, đám con người trong đội tiên phòng đã bắt đầu nhóm lại ý chí chiến đấu. Đương nhiên, tôi sẽ theo bọn chúng vào trong. Tôi sẽ quan sát và tiện thể bảo vệ chúng luôn. Để bọn chúng tuyệt mệnh trong đó, người bất lợi nhất vẫn là tôi.Hơn nữa, tôi cũng muốn xem qua bên trong hầm ngục. Ma vật, khoáng sản, cấu trúc, và nhiều thứ khác nữa, tôi muốn xem bên trong hầm ngục có những gì. Đơn giản chỉ vì hiếu kỳ ấy mà."Mọi người cứ yên tâm. Tôi sẽ theo mọi người vào trong. Và chắc chắn sẽ bảo vệ mọi người. Tôi chỉ muốn mọi người vận động để không quên đi cách chiến đấu thôi.""Chẳng phải đó là cách nghĩ của thiên thần sao!""Thiên thần!"Giữa [Thiên thần] và [Quỷ dữ] những hành động tôi đã gây ra chắc chắn sẽ đẩy cán cân về phía [Quỷ dữ]. Nhưng chẳng có con người nào bận tâm hắn đã giết bao nhiêu con muỗi cả. Theo một ý nghĩa khác, tôi sẽ là [Thiên thần] đưa đám con người này đến thiên đường (địa ngục).Tuy nhiên, nếu bây giờ tôi để đám con người này tuyệt mệnh, độ uy tính của tôi sẽ bị giảm xuống. Tôi không muốn lý lịch mạo hiểm giả của mình bị vấy bẩn, dù nó chỉ là một tờ giấy."Tiểu thư nên nghỉ ngơi. Hầm ngục hãy để chúng ta...""Không sao không sao. Tôi để mọi người chiến đấu không phải vì tôi bị mệt. Lý do tôi đã nói ở trên rồi. Tôi sẽ bảo vệ và quan sát mọi người."Trông vẻ mặt khó đăm đăm, dường như Radeus vẫn chưa bị thuyết phục, tuy vậy anh ta vẫn để tôi vào trong hầm ngục cùng những người khác. ☆Không biết đây đã là lần thứ bao nhiêu dự đoán của tôi bị phản bội rồi.Bước vào bên trong hầm ngục, đầu tiên hết là độ rộng của nó. Từ lối vào của cái hang bên ngoài, phỏng chừng 2 người xếp hàng ngang đã không thể vào được, vậy mà không gian bên trong, xếp thành hàng ngang 5 người vẫn còn thừa diện tích. Tiếp đến là chiều cao, tính từ mặt đất đến trần, ước lượng bằng mắt, ít nhất cũng phải lên đến 5 mét. Có thể kết luận, bên trong và bên ngoài khác nhau như trời với đất. Quả nhiên là thế giới fantasy có khác. Thật không biết đến khi nào tôi mới hết gặp những yếu tố gây bất ngờ đây."Phải công nhận, hầm ngục quả là một nơi thần bí."Đội trưởng liếc mắt nhìn ngang dọc trên dưới và phát biểu cảm nhận bằng bộ mặt ngơ ngác. Những tên con người còn lại mặt cũng tràn đầy cảm thán.Hình như bọn người này chưa từng được vào hầm ngục. Thời đại hoàng kim của nghề mạo hiểm giả đã kết thúc vào sự kiện 8 năm trước mà. Cũng chẳng thể trách được đám người về sau này. Tuy nhiên, bây giờ bọn chúng đã được chứng kiến hầm ngục. Có làm ra một hai vẻ mặt bất ngờ cũng chẳng có gì kì lạ."Vậy thì chúng ta bắt đầu tiến vào trong thôi. Mặc dù đã có cô bé Yuu ở đây, nhưng tôi mong là mọi người đừng quá chủ quan. Hãy chiến đấu trong tâm trạng sẵn sàng đối mặt với nguy hiểm!"Kết thúc lời mở đầu của đội trưởng, cả nhóm hô to và bắt đầu di chuyển, đi sâu vào bên trong. Nắm giữ vai trò phòng vệ, tôi theo sau bọn chúng mà không quên phát động [Phong Định Vị].Nhờ vào [Phong Định Vị] tôi đã nằm được đại khái cấu trúc của hầm ngục này. Mặc dù chính tôi là người đã kích hoạt ma thuật này, nhưng tôi vẫn thấy năng lực của mình khá gian lận. Với khả năng này, tôi thậm chí còn chẳng cần đến bản đồ. Tựa như vừa bước chân vào hầm ngục đã hiện lên hết toàn bộ bản đồ trong một tựa game RPG vậy.Hiện tại tôi và đám con người đang di chuyển ở tầng thứ nhất. Hầm ngục này nhìn tổng quát thì có tất cả 5 tầng. Trên thực tế là có tổng cộng 6 tầng, nhưng tôi lại không tìm thấy đường xuống tầng 6, chỉ nhận ra vì có lối thông gió.Đúng lúc này có hai tính hiệu đang chậm chạp lê lết về phía này.Nếu bắt buộc phải dùng danh từ để đưa ra câu trả lời thì hai tính hiệu đó chính là..."Golem bùn à... đây là lần đầu tiên tôi được nhìn thấy chúng đấy."Bằng một giọng nghiêm túc, tay đội trưởng rút kiếm bên hông ra. Tất cả con người trong đội tiên phong đều vào tư thế chiến đấu.Golem bùn, đúng như tên gọi, chúng chẳng khác gì một bãi bùn lầy biết di chuyển. Nhân tiện, vì hai bên tường hầm ngục có rất nhiều đuốc đang cháy và tỏa ra ánh sáng nên từ đây tôi có thể nhìn rõ hai con Golem bùn và đường đi ở phía trước. Hầm ngục quả là một nơi thần bí, tôi xin được mượn lời của tên đội trưởng."Tiến lên!"Tay đội trưởng là người đầu tiên tấn công Golem bùn. Thế nhưng, lưỡi kiếm của anh ta chỉ lún vào người nó mà chẳng gây ra sát thương. Nhận thấy điều đó, anh ta nhanh chóng nhảy lùi về sau và ra hiệu cho những người khác dừng lại."Có vẻ như chúng ta không thế tấn công nó nếu không sử dụng ma pháp."Vì vậy nên, một vài mạo hiểm giả trong đội tiên phong có thể dùng ma thuật đã đứng thành hai hàng và thi triển ma pháp. Những vòng tròn ma thuật từ tốn xuất hiện, từ miệng của bọn con người tuôn ra những câu chú thuật. Sau một lúc chờ đợi, những quả cầu ma thuật đỏ, xanh, vàng mang thuộc tính hỏa, thủy, lôi mới được phóng ra và chạm đến mục tiêu."Trúng phốc!"Tay đội trưởng vui mừng làm tư thế chiến thắng khi chứng kiến hai con Golem bùn tan chảy sau đợt tấn công ma pháp. Như những con ma vật ngoài kia từ chúng rơi ra ma thạch... "Ma thạch màu nâu?"...Tuy nhiên, ma thạch rơi ra lại có màu nâu khác với ma thạch màu tím rơi ra từ lũ ma vật bên ngoài.Cầm viên ma thạch nhỏ bằng hai đầu ngón tay, đội trưởng quay ra và đưa cho mọi người xem. "...Không lẽ ma thạch cũng có thuộc tính?"Ai đó phát biểu. Ra là vậy. Lũ ma vật bên ngoài đa phần đều có màu tím. Mặc dù không biết màu tím là thuộc tính gì, nhưng chính vì vậy mà chúng rơi ra ma thạch tím. Còn đám ma vật trong hầm ngục mỏ khoáng này sở hữu thuộc tính thổ, thế nên từ chúng mới rơi ra ma thạch nâu.Tạm gác qua chuyện ma thạch, nhóm người tiếp tục di chuyển. Vẫn chưa bắt được tín hiệu nguy hiểm, tôi không can thiệp mà để bọn chúng tự do chiến đấu với lũ Golem bùn chắn đường.Đi được một lúc, như thể thay thế cho Golem bùn, bọn Golem đá lũ lượt xuất hiện. Bọn này có tạo hình đúng với những gì tôi biết từ tiểu thuyết fantasy. Cơ thể được những khối đá ghép lại thành hình dạng giống con người. Chúng khá cồng kềnh và cao đến hơn 3 mét. Ban đầu khi chưa nắm được cách di chuyển và điểm yếu của Golem đá, đám con người phải tốn rất nhiều công sức để đánh bại một con. Tuy nhiên, sau khi đã phát hiện ra vòng tròn ma thuật tái tạo nằm sau lưng, đám con người tập trung tấn công vào vòng ma thuật, vô hiệu hóa chuyển động của Golem."Đây là cầu thang? Đi xuống từ nơi này sẽ dẫn đến tầng tiếp theo của hầm ngục chăng?""Có vẻ đúng là như vậy, tôi đã thử kiểm tra bằng ma thuật rồi. Cấu trúc đại khái cũng giống với tầng này."Thông qua cầu thang, chúng tôi xuống được tầng 2. Ở nửa đoạn đầu chỉ xuất hiện Golem đá chắn đường, nhưng đến nửa đoạn sau, bọn Golem sắt và đồng bắt đầu chui ra. Đến đây, bọn con người bắt đầu thất thế trước độ cứng của sắt và chẳng thể đánh bại nổi một con Golem. Tôi chỉ còn biết thở dài trước sự yếu đuối của bọn chúng."...Xin lỗi cô bé. Bọn tôi thật quá vô dụng...""Được rồi... từ bây giờ hãy để tôi lo liệu."Chinh phục tầng đầu tiên thôi, mà đã mất tận nửa ngày trời rồi. Để đám người này chiến đấu chắc đến mùa quýt cũng chưa thể quét sạch hầm ngục.Giờ thì... nên chiến đấu như thế nào đây.MP của tôi là 100/100. Tôi không thể tùy tiện sử dụng ma thuật một cách bừa bãi được. Hình như sau một khoảng thời gian nhất định, bọn Golem sẽ lại được sinh ra từ tường hầm ngục. Như vậy, dù có phát động bao nhiêu ma thuật thì cũng không thể diệt hết bọn chúng.Nhưng trước hết cứ thử dùng ma thuật xem sao.[Phong Thiết] Đây là ma thuật tạo ra những lưỡi dao bằng gió. Tôi tiêu hao 0.01MP để tạo ra một lưỡi dao. Không cần niệm chú, lưỡi dao nhỏ bé mang thuộc tính phong bay đến mục tiêu và cắt đôi con Golem sắt như cắt bơ.Vì đã vô tình chẻ đôi luôn vòng tròn ma thuật nên con Golem sắt mất đi khả năng tái tạo và bắt đầu tan biến. Sau khi biến mất hoàn toàn, con Golem sắt để lại một viên ma thạch nâu và một khối sắt. Ra thế, chính con Golem này sẽ trở thành kim loại à."ỪM.... Quả nhiên là Yuu... không chỉ khả năng cận chiến mà đến cả ma pháp cũng xếp hạng đầu...""Những gì chúng tôi đã làm chẳng khác gì một trò hề." Anh ta thì thầm với vẻ khổ sở hiện rõ trên chân mày.Tôi mặc kệ tay đội trưởng và đám con người đang dắm chìm trong chán nản, đối mặt với con Golem sắt thứ hai.Lần này tôi không sử dụng ma thuật mà trực tiếp dùng nắm đấm nện vào vòng tròn ma thuật của con Golem sắt. Tôi chỉ đấm nhẹ vào để không khiến nó bị hất văng nhưng vòng trọn ma thuật lại bị lỏm vào trong và mất đi ý nghĩa tồn tại của nó. Kết quả con Golem sắt tan biến, cùng lúc ma thạch và sắt rơi ra.Trước thân thủ phi phàm, một bước nhảy đã có thể bám vào đầu con Golem sắt cao hơn 3 mét, lũ con người chỉ có thể trố mắt nhìn mà chẳng nói lên được lời nào. Toàn bộ bọn chúng đều là đàn ông, nên có một vài tên cảm thấy hổ thẹn khi chỉ có thể nhìn một cô bé nhỏ nhắn chiến đấu."Mà... mọi người đừng làm vẻ mặt đó. Sau một thời gian nhất định mọi người sẽ quen thôi."Đại loại, chỉ cần cày cuốc ở tầng 1 và nửa tầng 2, bọn chúng sẽ thăng cấp và đủ mạnh để chiến đấu ở những tầng tiếp theo thôi. Ứng dụng của hầm ngục là như thế mà. Được một cô bé xinh đẹp như tôi an ủi đám con người đã phần nào lấy lại tinh thần. Cả nhóm tiếp tục tiến lên phía trước. Vì hiện tại tôi đã thay bọn con người yếu ớt chiến đấu nên chẳng mấy chốc đã đến được tầng 3.Nửa đầu tầng 3 cũng giống như tầng 2, chỉ xuất hiện Golem sắt và đồng. Nửa đoạn sau bắt đầu xuất hiện Golem bạc và vàng. Hình dáng của chúng khá thon gọn và di chuyển tương đối nhanh nhẹn, linh hoạt. Nhưng suy cho cùng, chúng cũng chẳng phải là đối thủ của tôi.Đến đây, tôi đã dần thấy được khuôn mẫu của hầm ngục này. Bằng chứng là, nửa đầu tầng 4 chỉ xuất hiện Golem bạc và vàng, nửa còn lại xuất hiện Golem bạch kim.Golem bạch kim chỉ cao khoảng 1 mét 8 nhưng lại có vóc dáng thon gọn như con người. Chúng di chuyển rất linh động, có thể bay nhảy và bám vào tường. Tuy vậy, ở trước một Wez như tôi, chúng chẳng khác gì những em bé mới chập chững biết đi.Tại đoạn cuối tầng 4, tôi đã bị tấn công đồng loạt bởi hơn 20 con Golem bạch kim. Thoạt nhìn trông giống như tôi đã bị bọn chúng đè bẹp nhưng chỉ sau một vài giây, tất cả bọn chúng đều được ném lên không trung và trở thành những khối kim loại trước khi rơi xuống đất."Tầng tiếp theo hình như đã là tầng cuối cùng rồi. Mọi người nhớ hãy chú ý nhé.""Vậy à... Nhưng tôi nghĩ là không có chuyện gì xảy ra đâu... mọi người nhỉ..."Tay đội trưởng gượng cười và quay lại tìm sự đồng tình từ những con người khác. Bọn chúng ai nấy đều gật đầu lia lịa.Vừa bước lên tầng 5, chào đón tôi chính là những con Golem bí ngân tỏa ra anh sáng màu xanh nhẹ. Không giống như những loại Golem khác, bọn này có đủ hình dạng. Trong số đó còn có con sở hữu vũ khí. Vì bản năng tàn bạo trong tôi đã được kích hoạt từ sớm, nên thay vì dụng ma thuật, tôi đấm bọn chúng đến khi thay đổi hình dạng, tan biến mới thôi. Dùng ma thuật sẽ kết thúc rất nhanh, đấm như vậy vui hơn nhiều.Đến cuối tầng 5, hiện ra trước mắt tôi là một cánh cửa đá cao 3 mét. "Đây là phòng của Boss nhỉ?""Ừm... tôi cũng không biết nữa... đây là lần đầu tiên chúng tôi vào hầm ngục. Nhưng đựa trên những ghi chép cổ xưa thì hình như đúng là như vậy. Ở mỗi hầm ngục đều tồn tại ma vật cấp trùm."Nếu đã không có câu trả lời chính xác vậy thì chỉ cần đi tìm là được.Tôi chạm tay lên vòng tròn ma thuật trên cánh cửa. Một tiếng động rầm rĩ phát lên. Sau một lúc chờ đợi, cánh cửa chậm rãi di chuyển sang hai bên trái phải mở ra lối đi dẫn vào bên trong."Đi vào trong thôi nhỉ?""Ừm..."Tôi tìm kiếm sự đồng tình từ đội trưởng và anh ta gật đầu đáp trả.Thế là đám con người cùng tôi cùng bước vào bên trong."Rộng thật!"Ai đó hét lên.Không gian bên trong vô cùng rộng lớn và hùng vĩ. Thật khó lòng tưởng tượng ra nơi này lại thông với lối vào bé xíu ngoài kia. Hầm ngục quả nhiên là một nơi thần bí. Trước khi kịp chiêm ngưỡng toàn bộ căn phòng, tôi phát hiện ra "thứ gì đó" đang bắt đầu chuyển động ở trung tâm."Lẽ nào đó là Golem!?"Dường như tay đội trưởng cũng đã nhận ra "thứ gì đó" giống tôi. Anh ta chỉ một ngón tay vào, miệng mở toang không thể ngậm lại được. "Có vẻ như là vậy thật rồi."Mặc dù không để lộ ra mặt nhưng tôi cũng kinh ngạc không kém gì tên đội trưởng. Có ai ngờ được, "ngọn núi" kia lại chính là Golem đâu.Ngọn núi đã được xác nhận là Golem từ từ dựng cơ thể nặng nề của nó dậy. "Tôi đã dựng kết giới, mọi người hãy đứng ở trong đấy và đừng bước ra!"Tôi nhanh chóng phát động [Phong Kết Giới] và thúc giục bọn con người chui vào.Cánh tay to như quả núi của con Golem kia mà giáng xuống đây, tôi thì không nói làm gì, đám con người chắc chắn sẽ trở thành thịt vụn. Sau khi xác nhận lũ con người đã vào trong kết giới an toàn, tôi quay lại quan sát con Golem.Khi đã đứng lên, con Golem cao đến tận 30 mét. Tôi đã ngước đầu hết cỡ nhưng cũng chỉ nhìn thấy được phần ngực của nó. "Yuu! Cô bé tính chiến đấu với con Golem đó thật sao. Nhìn như thế nào đi nữa thì cũng là quá sức với cô bé rồi."Đúng là vậy... nếu như tôi chỉ là một con người bình thường.Con Golem này tỏa ra ánh sáng màu xanh, nghĩa là nó cũng được làm từ bí ngân. Trên cơ thể to lớn nặng nề của nó khắc lên rất nhiều vòng tròn ma thuật. Vậy thì không chỉ sở hữu sức mạnh vật lý từ cơ thể đồ sộ kia, mà nó còn được bồi thêm khả năng tái tạo gần như vô hạn từ vòng tròn ma thuật. Quả là một đối thủ đáng sợ.Mà... dù nó có sở hữu một hình thể áp đảo đi chăng nữa thì đối với tôi nó cũng chỉ là một khối bơ. Đã là bơ thì dù to hay bé cũng vẫn là bơ thôi. "Bình tĩnh bình tĩnh. Hay xem sức mạnh vận dụng đến mười phần trăm công lực của tôi đây~"Tôi nở một nụ cười ngây ngất trước tay đội trưởng đang cố ngăn mình lại, quay về phía con Boss Golem và giơ bàn tay lên.Dường như đã định vị được nơi tôi đứng, con Boss Golem chậm chạp di chuyển. Mỗi bước chân đồ sộ của nó khiến căn phòng rung lên dữ dội. Nếu xem những cơn chấn động sau mỗi bước chân là một trận động đất vậy thì chắc cũng phải tầm 4 độ richter.Mừ... bắt đầu cảm thấy đáng ghét rồi đó! Vào giây tiếp theo, con Boss Golem tan thành tro bụi. Cụ thể hơn, con Boss Golem đã bị nhốt vào một lập thể màu xanh lá nhạt. Và ở trong đó nó bị hàng triệu cơn gió xuyên thủng, nghiền nát. Vì tốc độ của những ngọn gió quá nhanh nên bằng mắt thường chắc hẳn sẽ chẳng nhìn thấy gì. Hoặc cùng lắm cũng chỉ nhìn thấy con Golem đột nhiên biến mất thôi.Tạm thời tôi sẽ gọi ma thuật vừa rồi là [Phong Lập Thể]. Tổng tiêu tốn là 10MP."...Yuu... cô bé vừa làm gì con Golem vậy...""Nghiền nát nó bằng ma thuật.""Vậy à... a ha ha ha ha..."Tay đội trưởng cười điên dại.Và điệu cười đó đông thời cũng đã khép lại bức màn cho buổi dạo chơi hầm ngục ngày hôm nay. ☆Và rồi... Chờ đợi tôi bên ngoài hầm ngục chính là... biển lửa thiêu đốt tất cả mọi thứ.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com