Vuong Phi Em Den Day Zzz Phan
-Anh làm quái gì vậy hả?-20!Chạy đi!Trong xe, Vương Phi càng đẩy anh đi, anh lại càng tiến gần hơn với cô, không ôm thì cũng nhéo vào mông cô.-Anh điên à!Minh Viêm càng nghe cô mắng, càng ôm cô chặt hơn, càng đưa môi đến gần mặt cô. Anh đúng là rớt hết liêm sỉ, vẫn ngoan cố liếm khẽ vào cổ cô.-A.... Anh thôi đi! Đang trên xe, đang có người mà?-...Không có người là được chứ gì?-Anh đang nghĩ gì vậy hả?-20!Dừng xe!-What?Khi xe vừa dừng, anh bá đạo bảo 20 đi mua cháo. Nhưng mà trên đường tối đen như này làm gì còn ai bán cháo. 20 chỉ tủi thân xuống xe đi lòng vòng sang chỗ khác ' Chủ tịch à! Giờ này ai bán cháo mà mua chứ! Lí do đuổi tôi xuống xe cũng khác người quá đi!'Phi Phi ngơ cả người, biết anh ta bá đạo rồi nhưng không nghĩ anh còn thêm cái mặt dày nữa. Cô chết chắc rồi.-Sao? Không có người rồi đó.Anh nham hiểm thì thầm vào tai cô" Đúng ý em rồi đó"-A...Xích ra! Đúng ý gì chứ?Mặt cô đỏ như gấc thế kia, sao có thể qua mắt sói già như anh được chứ.Tay Minh Viêm nhẹ nhàng luồn tay vào áo, bóp lấy đồi núi căng tròn đang quyến rũ lấy anh.-Phi Phi.. Chúng ta làm trong xe, cảm giác sẽ thích lắm.-Không! Ai nói anh vậy??Không đáp lời cô, anh tiếp tục tục hành sự, 1 tay nắn lấy đồi núi căng tròn, 1 tay luồn lách xuống dưới cạ lấy vùng tam giác của cô.Không khí trong xe lúc này không hiểu sao nóng lên, cô bắt đầu thở hổn hển, tay bắt lấy tay anh, 1 tay vô thức dựa vào kính xe. Gương mặt đỏ ửng, miệng thở từng hơi, từng hơi thế kia. Kính này là 2 chiều, bên ngoài có thể không thấy nhưng bên trong thấy rõ bên ngoài.-Của em không to, không nhỏ cầm vừa tay thật đấy.-Anh im đi! Đồ biến thái nhà anh.Anh bế cô lên đùi, tay chụp lấy cái miệng chửi người của cô mà luồn lưỡi vào, Cô cắn răng kháng cự. Nhưng cô sao có thể thắng nổi Minh Viêm, rõ là anh ngoài cô ra chưa hề đụng vào cô gái khác, anh lấy đâu ra kinh nghiệm phong phú như vậy được chứ???-Minh viêm..ưm ưm ư..ư .Một chút sơ sảy tạo cơ hội cho anh luồn lưỡi vào. Bên trong nóng bỏng, âm ấm làm cô rên từng nấc. Anh gặm nhắm môi mỏng của cô hồi lâu, quyến luyến không chịu buông ra chút nào, mãi đến khi Phi Phi không thở nổi vùng vẫy ngọ nguậy, anh mới buông tha cho cô.Anh buông môi, làm một vệt dài trong suốt nối giữa môi anh và cô, cô xấu hổ lấy tay chùi lấy.-Phi Phi! Thở đi! Em không biết thở bằng mũi sao. Đồ ngốc.Cô rên rỉ, hai tay vịn lấy tay anh, anh tay kia luồn vào quần lót, bắt đầu thọc tay vào khe hai thớ thịt. Áo của Vương Phi xộc xệch lộ ra xương quai xanh và bờ vai cáo của cô. Môi cô đã sưng sưng nhẹ, còn lưu chút vương vấn mùi hoa từ miệng anh. Minh Viêm vùi đầu vào giữa hai ngực cô, hít lấy hương thơm nơi người cô.-Phi Phi em thơm..-A..A...A...Anh..bỏ..tay ra! A..A-Phi Phi!Minh Viêm bắt đầu cảm thấy bản thân nóng rực không thể nhịn được, anh bắt đầu kéo áo cô ra, anh tiếp tục mút lấy môi đỏ sưng của cô, tay bóp bóp nắn nắn ngực. Anh chỉnh ghế cho tựa xuống, rồi phi thẳng ngồi lên thân cô. Cô ở dưới ngọ nguậy chống đối.Anh khóa hai tay cô trên đỉnh đầu, cà-vat lúc này bị anh thô lỗ kéo ra thay dây thừng trói chặt tay cô, bắt đầu thưởng thức bữa khuya. Anh gặm lấy cổ cô, rồi kéo lê dần vừa gặm vừa hôn trượt từng nấc thịt xuống, anh dừng ở bụng cô, anh hôn đến rồi ngậm lấy, hai tay cũng thô bạo nắm lấy cái eo thon của cô.Cô trên này lấy hai tay bịt chặt miệng lại, không dám phát ra tiếng, nhưng tiếng rên của cô vẫn không ngưng được. Nó làm cho người khác nhìn vào nghĩ rằng cô đang dụ hoặc họ hơn. Toàn thân như có con rắn nước lướt qua, nơi nào đầu lưỡi Minh Viêm lướt qua cũng mang chút kích thích tên da cô.-Em nhạy cảm thật đó!Miệng của anh không lướt xuống trực tiếp vùng cấm, anh liếm xung quanh hai mép đùi cô. Anh cứ lưng lửng trêu đùa ở đó, nó làm cô cảm thấy nhột. Anh gian xảo miệng bao lấy vùng nước ấm đang trực chờ tuôn ra như suối của cô.-A...A..-Hông cô tự nâng lên cho vừa miệng anh. Uốn éo cơ thể như phản đối nhưng thật chất giống như đang mời anh đến đúng hơn.Anh vừa thưởng thức vừa đảo mắt nhìn cô, biểu cảm không tệ chút nào, cô đang nhắm nghiền cả mắt lại rồi, tay vô thức nắm lấy tóc anh, muốn đẩy nhưng không còn chút sức. Đầu ngửa lên trời tìm chút không khí, nhưng thật sự khoái cảm này làm cô nửa muốn đẩy, nửa vấn vương.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com