Vu Nhat Cau Tang Am Duong Quy Hy
Xem mà rùng mình, ba mẹ Châu cảm thấy sợ hãi. Nhớ lại đêm hôm đó kẻ vừa giết con gái xuất hiện trước mặt mình còn nói chuyện rất vui vẻ, rốt cuộc cô ta là người gì mới có bộ mặt giả tạo đó?Đoạn clip vẫn đang phát, tái hiện lại quá khứ đau thương trong không gian quá đỗi lạnh lẽo.Thi thể Châu Ninh được sắp đặt giống như là tự tử thật vậy, chiếc điện thoại của Đào Sở Sở đã cài sẵn thời gian tắt nguồn, tới giờ nó sẽ tắt. Còn cô ta chỉ cần ở trong nhà vệ sinh chờ kim đồng hồ điểm đúng giờ liền ngắt nguồn điện ngay lập tức, giống như Tiêu Vũ Lương suy đoán trước đó, cô ta động đến bóng đèn làm nó chập mạch điện, vội vội vàng vàng trong tối nên xảy ra chút sai sót, nhưng không ai phát hiện?Cô vội vàng là vì điều gì? Là vì muốn mau mau quay lại phòng Châu Ninh thu về chiếc điện thoại và máy sưởi ấm, rồi lại trở xuống nhà vệ sinh, cảnh sát đến lấy lời khai có ba mẹ Châu làm chứng cho nên cô đã dễ dàng qua mặt, đầu xuôi đuôi lọt.Theo ba mẹ Châu thấy thì toàn bộ sự việc được làm sáng tỏ, cần phải giao đoạn clip này cho cảnh sát bắt tên hung thủ chịu pháp luật trừng trị, mới có thể an ủi linh hồn đứa con gái mệnh khổ của họ.Hồng nhan bạc phận.Có điều Tiêu Vũ Lương thấy được đâu đơn giản như bọn họ thấy... Chân tướng thật sự.Anh hoàn thành công việc mà không nhận đồng nào, ba mẹ Châu có thử liên lạc nhưng không được. Họ đâu biết anh ta đang đứng ở một nơi nào đó quan sát tất thảy."Mau áp giải tội hồn Châu Ninh trở lại Phong Đô, ta còn có việc cần tra rõ." Tiêu Vũ Lương nghiêm nghị ra lệnh."Dạ." Quỷ sai đã đứng chờ mệnh lệnh thật lâu, ngay lập tức kéo dây xích đi hướng khác."Đại Nhân!" Châu Ninh quỳ xuống khóc lóc van xin "Cầu ngài khai ân cho tội hồn được về thăm ba mẹ lần cuối, cầu xin ngài!"Nói gì đi nữa Tiêu Vũ Lương đã từng làm người, dù chết đã lâu nhưng nhân tính vẫn còn. Xét thấy Châu Ninh là đứa con hiếu thảo, cũng nên cho cô chút ngoại lệ."Ta cho phép ngươi về thăm nhà. Nhưng không được tùy tiện xuất hiện, chắc ngươi biết nên làm thế nào rồi đấy."Châu Ninh vui mừng dập đầu liên tục "Tội hồn đã biết, cảm ơn Đại nhân!""Ngươi đó." Tiêu Vũ Lương chỉ vào quỷ sai "Trông chừng cô ta, không được phép sai sót, xong việc phải quay về Phong Đô ngay lập tức. Xảy ra chuyện gì bổn quan bắt ngươi bỏ vào chảo dầu."Nói rồi anh ta quay sang hướng khác biến mất vào không trung....Ngày thứ bảy bầu trời u ám tiếp tục trút mưa. Đào Sở Sở không ngờ ước nguyện đến nhanh thế này, hôm nay là ngày đầu tiên cô hẹn hò với Lưu thiếu gia, lần đầu tiên trong đời cô được bước vào giới thượng lưu, trước mắt cô là nhà hàng Pháp cực kì sang trọng.Lưu thiếu gia nắm lấy bàn tay mảnh mai của Đào Sở Sở, trịnh trọng in xuống một nụ hôn "Cảm ơn em đã cho tôi cơ hội được ngắm nhìn nhan sắc tuyệt trần này."Dù là lời nịnh nọt thì Đào Sở Sở cũng cảm thấy xúc động muốn rơi nước mắt "Không, là em nên cảm ơn anh. Cảm ơn anh đã cho em cơ hội để chúng ta được ở bên nhau.""Là anh phải cảm ơn em.""Là em..."Có thể thấy hai người đoi co quá vô tri, cho nên Lưu thiếu gia bật cười "Chúng ta ở đây cảm ơn qua lại làm gì, hay là đến đến nơi khác nhé?"Đào Sở Sở tỏ ra ngượng ngùng, ngoan dịu gật gật đầu, nhẹ nhàng "ừm" một cái.Hai người cùng nhau sánh vai đi vào khách sạn, mặc dù mới gặp nhau chưa bao lâu.Một đôi trong phòng tắm uyên ương, cửa kính bao phủ dày đặc hơi nước che giấu cảnh nóng hầm hập. Hai ly rượu vang Pháp, một lọ thuốc kích tình, khỏi phải nói bọn nhà giàu tiêu xài hoang phí cỡ nào, chỉ chơi theo cách bình thường đã không còn làm Lưu thiếu gia cảm thấy thăng hoa nữa, người nhà giàu có tiền mua tiên cũng được."Lọ thuốc này rất đắt tiền lại quý hiếm, hôm nay tôi cho phép em cùng lên bồng lai tiên cảnh, haha..."Hôm nay Lưu thiếu gia cao hứng, uống một viên cảm thấy không đủ liền uống thêm gấp đôi liều lượng hằng ngày, đúng là muốn tìm cái chết!Hai người vui sướng trong cực lạc, không biết trời đất, quên luôn bản thân là ai, đang làm gì. Một loạt trạng thái cực khoái.Ma xui quỷ khiến Đào Sở Sở đem cả lọ thuốc đổ vào miệng gã đàn ông dâm loạn, sau đó đổ cạn chai rượu vang đỏ.Đột nhiên Lưu thiếu gia phản ứng sốc thuốc, co giật, trào bọt mép, rồi chết trong tình trạng lên đỉnh. Đào Sở Sở không ý thức được bản thân đang làm tình với người chết, cô ta cười điên điên loạn loạn ôm cái xác nhún nhảy."Cũng thú vị lắm." Cái đầu tóc dài lộn ngược trên trần cười tà, nó vươn ra bàn tay với bộ móng vuốt nhọn hoắt "Nên tới lượt cô rồi!"Rầm rập___! Tiếng xô cửa rất lớn, Hồng Y lấy cái đầu lên nhìn một đám cảnh sát xông vào tóm gọn Đào Sở Sở."Cái đám người này từ đâu ra! Không thể để bọn này phá hỏng nhiệm vụ được!" Hồng Y đâu cam tâm để Đào Sở Sở bị dẫn đi tù, cô muốn ra tay bắt hồn ngay lập tức."Lệ quỷ còn muốn hại người chốn Dương gian!" Tiêu Vũ Lương chặn trước mặt cô, hai người không nói đồng thời lao vào đánh đối phương, mặc cho hai người đánh đấm kịch liệt thế nào người trần mắt thịt không thể nhìn thấy."Hôm nay ta nhất định sẽ thu phục ngươi." Trong tay Tiêu Vũ Lương là Xích Hồn, dùng để trấn bắt tất cả những loại ma quỷ. Bằng chính mắt anh khẳng định do cô khiến Đào Sở Sở giết hại người để thu thập tà uế.Cái gọi là tà uế giống như thứ năng lượng có sức hấp dẫn ma quỷ, nguồn thức ăn làm tăng ma lực. Loại ma quỷ như Hồng Y ưa thích tà uế là đương nhiên, thứ năng lượng này có thể thúc đẩy âm lực cũng như tà tính tăng lên, cho nên khi nãy Hồng Y cứ muốn nhanh chóng giết chết Đào Sở Sở cho xong.Tiêu Vũ Lương có thể nhìn thấy được giả thể của tà uế, đối với anh nó chỉ là một thứ dơ bẩn đáng khinh bỉ.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com