TruyenHHH.com

Vtrans Tears

friendship? more like bullshit

__

Jimin đang vội vã đến trường, cậu cần gặp Jungkook trước khi vào lớp. Ngay khi cậu vào đến hành lang, len lỏi qua đám đông nhanh chóng và tìm ra anh ấy đứng ở tủ khóa.

"KOOK!" Jimin thở gấp gáp sau khi bị chèn ép bởi các sinh viên khác.

"Nào, Jimin, chậm lại nào, có chuyện gì thế? Cậu trông như bị chó đuổi vậy?" Jungkook thoát ra vài tiếng cười châm chọc.

Jimin vuốt xuống lồng ngực của mình để tiếp tục câu chuyện.

"Um... Là... Uh..." Jimin bồn chồn cọ xát hai tay với nhau, sắp xếp lại từ ngữ trong đầu cho hoàn chỉnh.

"Sao đấy? Khoan? Cậu làm hỏng cuốn truyện tôi cho cậu mượn hả?" Jungkook nghiêng đầu đầy khó hiểu.

"KHÔNG. Không phải nó, nó rất ổn." Jimin thầm chửi thề trong đầu trước tình huống này. "Mẹ nó, cậu ấy sẽ biết chuyện sớm thôi nhưng bây giờ là tốt nhất."

"TôithấyChinivàmộtchàngtrainàođónắmtaytớitrườngvàanhtađãhôncôấy." Cậu ấy thực sự đã làm một rapper trong vòng vài giây, Jungkook còn không nghe nổi một chữ trong cả câu.

"Cậu nói cái gì đấy, tôi không hiểu? Đừng lẩm bẩm nữa và nói toẹt ra đi." Jungkook cười nhẹ nhàng đầy âu yếm trước Jimin. "hahaha mẹ nó."

"Tôi thấy Chini và một chàng trai nào đó nắm tay tới trường và anh ta đã hôn cô ấy." Jimin thở dài một hơi, cuối cùng cậu cũng đã nói ra.

Đầu óc của Jungkook đang cố tiếp nhận thông tin vừa nghe thấy. Chini? Chàng trai? Nắm tay? Hôn?

"Cậu nhầm rồi. Chini không bao giờ làm thế. Chúng tôi vẫn rất ổn. Làm sao cậu chắc là cô ấy được?" Giọng nói vang lên vỡ vụn từng chữ, nhưng Jimin biết, anh ấy đang cố nhẫn nhịn.

"Tôi khá chắc là cô ấy. Nhìn nghiêng trông rất giố--"

"Nhìn ngiêng? Mắt cậu mờ rồi, đi khám đi nhé. Sao mà cậu có thể con mẹ nó nhận ra cô ấy khi mà hai người ít khi chạm mặt chứ?" Jungkook cười Jimin một cách nhạo báng.

"Nhưng--"

"Gì nữa hả Jimin? Còn gì nữa? Tóc cô ấy trông Chini? Dáng người giống Chini? Đôi chân giống Chini? Có thể là bất cứ ai. Vì cớ gì cậu khẳng định đấy là bạn gái tôi?" Jimin hối hận vì đã nói chuyện này, cậu nên tập trung vào cuộc sống của mình mới đúng. Chuyện này luôn diễn ra khi cậu quá quan tâm tới ai đó.

"Cậu bỏ qua giả thiết có thể là cô ấy. Đây là những gì tôi nhận được khi quan tâm tới cậu à? Cậu không tin tôi cũng được thôi. Tình yêu của hai người thật kinh khủng. Khi mà cậu chia tay thì đừng tới tìm tôi nhé, đồ ngu." Jimin đâu cần giữ lấy mỗi quan hệ này, đúng chứ?

"Vậy à? Tất cả là do cậu, người chưa hẹn hò với ai bao giờ. Tôi đã hiểu vì sao không ai yêu cậu rồi. Hãy nhìn cái--" Một cái tát đau điếng hạ trên má của anh trước khi câu từ được hoàn thành.

"ĐỊT MẸ CẬU, VÀ CẢ CÔ BẠN GÁI CỦA CẬU NỮA. TÔI CHỈ CỐ LÀM NGƯỜI TỐT-- THỨ NÀY THẬT PHÍ THỜI GIAN. TRÁNH XA TÔI RA, ĐÂY LÀ LẦN CUỐI TÔI NÓI ĐIỀU ẤY. LÀM LÀNH À? TÌNH BẠN Ư? CHỈ LÀ THỨ NHẢM NHÍ CẬU NÓI THÔI?" Jimin quá mệt mỏi, cậu không muốn dính vào rắc rối nào nữa. Cậu lặng lẽ bước vào lớp như chưa có chuyện gì xảy ra.

Mọi người ở hành lang đều thì thầm to nhỏ trước tình huống vừa rồi. Jungkook chà xát lên nơi bị tát, cố làm giảm bớt cảm giác ngứa ngáy. Anh lại mất bình tĩnh nữa rồi. Jeon Jungkook, mày đã làm gì vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com