Vtrans Jaemsung
ngày tháng trôi qua và bọn họ đang dần tiến về phía trước trong cuộc đời. bố mẹ của jisung đã giúp đỡ cậu trong việc thành lập một phòng thu của riêng mình, nơi mà cậu ấy có thể thực hiện công việc yêu thích của riêng mình, chỉ cho những thế hệ tiếp theo học về nhảy nhót và tạo ra vũ đạo của riêng mình. jaemin đã nhận được một công việc như một kiến trúc sư, cùng với donghyuck. và trong khi đó, chenle, tình hình của cậu ấy đang dần trở nên phức tạp hơn. bố mẹ zhong liên tục gửi cậu đến đại lục, cốt để học hỏi thêm nhiều điều, học cách để quản lý tốt một công ty, học cách quản lý doanh nghiệp lớn của gia đình. và bây giờ nó đã trở thành một công việc hàng tháng, mỗi tháng một lần, chenle phải trở về trung quốc, ở lại đó trong một hoặc hai tuần và tìm hiểu về công việc kinh doanh của mình và khi trở lại, cậu ấy sẽ dành cả ngày để ghi chép. chenle đã viết về chúng trong các bài học của mình.đó vẫn là một ngày bình thường đối với họ. không một ai trong số họ bận rộn. bố mẹ của chenle đã để cậu ấy nghỉ ngơi vì jisung đã xin phép họ. jisung đưa chenle đi hẹn hò ăn trưa. bọn họ đi bộ, ăn uống, chơi đùa và cười cả ngày. đó là một ngày hạnh phúc đối với họ. cả hai đều tràn đầy năng lượng tốt. đã nhiều năm rồi kể từ khi họ đi chơi vui vẻ như thế này.- tớ cảm thấy như bây giờ tớ mới có thể thở được. chenle nói sau khi hít thở không khí mát mẻ xung quanh họ. họ đan những ngón tay của mình vào nhau. đôi bàn tay to lớn của jisung nắm lấy những ngón tay nhỏ bé của chenle.- tớ nghĩ bố mẹ đang có kế hoạch gửi tớ đến đại lục vĩnh viễn...chenle nói. jisung biết có điều gì đó sắp đến, nhưng cậu không bao giờ mong đợi điều này.- có như vậy, cậu mới có thể xử lý công việc của doanh nghiệp phải không?jisung hoàn thành câu nói của chenle. chenle gật đầu. bằng cách nào đó, cả hai đều là mọi thứ của nhau. họ bước đi trong im lặng hoàn toàn trong vài phút nữa.- kết hôn nhé! - hãy kết h--- chờ đã, cái gì?chenle thốt lên.- chúng ta kết hôn đi. jisung quay sang nhìn chenle, nắm chặt tay cậu ấy. jisung ấn nhẹ lên tay chenle, để nói với cậu ấy rằng không sao cả.- nhưng, jisung à, đây là hôn nhân, chúng ta đang nói đến, nó không dễ dàng như cậu nghĩ đâu. jisung, đó là một trách nhiệm rất lớn!chenle gần như tắt thở.- tớ biết, chenle, ý tớ là, tớ muốn thử cái này, tớ muốn thử cái này với cậu. cậu biết đấy, chúng ta có thể cùng nhau vượt qua chuyện này, tớ biết chúng ta có thể, chỉ cần tin tưởng ở tớ...jisung chưa bao giờ cảm thấy tự tin như vậy trong cuộc sống của mình. cậu ấy là bạn thân nhất của cậu, bạn trai của cậu, đến kết hôn với cậu ấy. chenle vẫn còn hiện lên sự bối rối trên khuôn mặt của mình, cậu ấy mở miệng, nhưng cậu không nói bất cứ điều gì. jisung thực sự không muốn đánh mất cậu ấy. đối với jisung, đây có lẽ là cơ hội cuối cùng. chenle hít một hơi sâu vào. - được rồi, chúng ta hãy kết hôn đi.và họ đã kết hôn. mặc dù cho mọi người xung quanh bối rối và phản đối điều đó, nhưng họ vẫn kết hôn. jaemin đã cố gắng hết sức để giải thích điều này có thể đi sai như thế nào nếu họ không suy nghĩ thấu đáo. nhưng chenle và jisung nói rằng họ hiểu và sẵn sàng chấp nhận rủi ro. dù sao thì họ cũng đã kết hôn. cả hai đều rất vui. bọn họ cùng ở chung với nhau trong căn hộ của jisung. chenle ngỏ ý muốn mua một căn nhà riêng nhưng jisung đã ngăn cản. mọi thứ thực sự không bao giờ thay đổi đối với họ. giờ bọn họ đã có thể ở bên nhau 24/7. jisung nhận học viên và mọi người đã giới thiệu cậu cho một số công ty giải trí. jisung đang tiến về phía trước một cách suôn sẻ. về phía chenle, cậu ấy vẫn đang học về kinh doanh, bố zhong để chenle ở lại hàn quốc vì cậu mới cưới. jaemin ghé qua nhà họ hàng ngày, giúp chenle dọn nhà và một số việc nhà. tất nhiên anh nên giúp hai đứa em, còn ai sẽ làm như vậy chứ? đó là câu trả lời của jaemin bất cứ khi nào họ hỏi tại sao anh ấy lại đến mặc dù thực tế là anh ấy đang bận rộn với các dự án riêng của riêng mình. jaemin luôn dành thời gian cho họ. anh không thể bận rộn với các em, nụ cười của anh ấy sẽ đọng lại trong tâm trí jisung cả ngày hôm đó.
họ đã giải quyết việc như thế này. chenle đã thỏa thuận với bố của mình để cho cậu ta làm việc ở trung quốc nhưng chỉ cho những dự án quan trọng. không ngờ rằng bố cậu lại đồng ý. và chenle rời đi vào tháng sau.jisung không giỏi nhiều thứ lắm, các bạn cũng thấy đấy. cậu ấy cần một ai đó. cậu ấy thỉnh thoảng lại về thăm nhà bố mẹ mình. jisung khá không thoải mái với nó. cậu thà ở nhà, gọi món gì đó hoặc chỉ ăn mì. jisun nghe thấy tiếng chuông của mình vang lên, mới đó, bước đến cửa trước và thấy jaemin đang đứng đó. jisung có vẻ ngạc nhiên.
- cái gì-- em đúng là cái đồ khốn kiếp, em không thể gọi cho anh nếu em ở một mình hoặc em cần giúp đỡ sao? jaemin bước đến gần jisung, đánh vào tay cậu.- nhưng em đã nói với anh, em sẽ ở một mình...- đúng vậy và cuối cùng em đã về nhà bố mẹ mình, đồ ngốc?!jaemin đẩy jisung sang một bên và đi vào nhà. jisung nghe thấy tiếng thở hổn hển phía sau. khi vào phòng khách, cậu thấy jaemin đang dọn dẹp nơi này.- anh biết em đang sống như thế này, sống như một con lợn, ăn vạ từ bên ngoài, vứt vỏ mì ra sàn...giọng anh nhỏ dần khi jisung tiếp tục nhìn người lớn hơn. và em sẽ làm gì nếu không có anh cơ ?
*******
năm tháng trôi qua, những người xung quanh jisung thực sự bận rộn. jaemin đâm đầu vào hết dự án này đến dự án khác, donghyuck hyung kết hôn và chenle lại trở nên bận rộn. rất bận. cậu ấy sẽ không rời khỏi nhà cho đến khi cậu ấy hoàn thành công việc của mình. jisung lo lắng cho chenle.
họ đã giải quyết việc như thế này. chenle đã thỏa thuận với bố của mình để cho cậu ta làm việc ở trung quốc nhưng chỉ cho những dự án quan trọng. không ngờ rằng bố cậu lại đồng ý. và chenle rời đi vào tháng sau.jisung không giỏi nhiều thứ lắm, các bạn cũng thấy đấy. cậu ấy cần một ai đó. cậu ấy thỉnh thoảng lại về thăm nhà bố mẹ mình. jisung khá không thoải mái với nó. cậu thà ở nhà, gọi món gì đó hoặc chỉ ăn mì. jisun nghe thấy tiếng chuông của mình vang lên, mới đó, bước đến cửa trước và thấy jaemin đang đứng đó. jisung có vẻ ngạc nhiên.
- cái gì-- em đúng là cái đồ khốn kiếp, em không thể gọi cho anh nếu em ở một mình hoặc em cần giúp đỡ sao? jaemin bước đến gần jisung, đánh vào tay cậu.- nhưng em đã nói với anh, em sẽ ở một mình...- đúng vậy và cuối cùng em đã về nhà bố mẹ mình, đồ ngốc?!jaemin đẩy jisung sang một bên và đi vào nhà. jisung nghe thấy tiếng thở hổn hển phía sau. khi vào phòng khách, cậu thấy jaemin đang dọn dẹp nơi này.- anh biết em đang sống như thế này, sống như một con lợn, ăn vạ từ bên ngoài, vứt vỏ mì ra sàn...giọng anh nhỏ dần khi jisung tiếp tục nhìn người lớn hơn. và em sẽ làm gì nếu không có anh cơ ?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com