[ Vong Tiện ][ MĐTS ] Phượng Hoàng
chương 40
Sau khi sinh hạ tam tiểu công tử Lam gia, Ngụy Vô Tiện chính thức rơi vào ngủ say không tỉnh. Mà ba đứa trẻ hóa thành trứng nằm trong ổ phượng. Mỗi đêm, Lam Vong Cơ ngoại trừ ôm lấy cơ thể Ngụy Vô Tiện ngủ còn thò ra cái đuôi rồng to lớn với vào ổ phượng che lấp ba quả trứng để ấp.Ngày ngày cứ thế qua đi, Ngụy Vô Tiện không có dấu hiệu tỉnh lại, ai ai cũng lo lắng cho hắn.Thế nhưng hằng ngày nên làm gì thì vẫn nên làm. Lam Vong Cơ cũng thường xuyên lên Lan thất dạy học. Sau ngày Ngụy Vô Tiện sinh, Lam Vong Cơ nhờ cậy Lam Hi Thần tiếp nhận Ôn Uyển thu làm đệ tử thân truyền.Lam Hi Thần và Lam Khải Nhân lúc đó có chút lưỡng lự, đặc biệt là Lam Khải Nhân. Dù sao Ôn Uyển cũng là người họ Ôn, cho dù vô tội nhưng....thu làm đệ tử được rồi, cần gì thân truyền a?" Là Ngụy Anh muốn, nhưng hắn đang hôn mê, thế nên Vong Cơ mạo muội cầu xin cho Ôn Uyển làm đệ tử thân truyền của Vong Cơ." Y chắp tay.Nghe tới là Ngụy Vô Tiện đề nghị liền cũng gật đầu cho phép.Là Phượng Hoàng đề nghị ai dám từ chối?Cho nên nửa tháng sau đó bách gia lại tề tựu đông đủ ở Vân Thâm Bất Tri Xứ.Chẳng có ai tán đồng việc này thậm chí còn chỉ chỉ trỏ trỏ suốt thời gian qua. Thế nhưng thì sao? Lam gia làm như thế nào cũng chẳng quan tâm bọn họ đồn đại thế nào.Được cơ hội Kim Quang Thiện gọi Kim Quang Dao tạo tin đồn thất thiệt muốn hạ bệ Cô Tô Lam thị." Đám người Lam gia này bị làm sao vậy chứ, một Di Lăng lão tổ tà ma ngoại đạo che chở Ôn cẩu thì thôi, bây giờ ngay cả Hàm Quang Quân cao cao tại thượng còn bao che Ôn cẩu, thế nhưng Lam tiên sinh còn đồng ý rồi?" Diêu tông chủ ngồi một bên bàn tán với các vị tông chủ khác." Nhắc tới Di Lăng lão tổ, đã lâu không thấy hắn ta xuất hiện." Phương tông chủ đáp." Hừ, ngươi quên sao, Kim công tử vào ngày đầy tháng Kim tiểu công tử bị Ngụy Vô Tiện hủy luôn căn cơ không thể sinh con nối dõi." " Quá tàn ác, tà ma ngoại đạo đúng là ngoại đạo, thiên lý bất dung!!!"" Ta lại nghe nói Ngụy Vô Tiện giả làm nữ nhân để vào bữa tiệc đấy" Diêu tông chủ nhỏ giọng." Cái gì?!" Mấy người ồ lên." Là nữ nhân đi bên cạnh Hàm Quang Quân lúc đó." Trần tông chủ ghé vào nói tiếp." Này...có khi nào tên đó bỏ bùa mê thuốc lú cho người Lam gia không?"" Tên đó thật đáng sợ."Kim Quang Thiện phe phẩy quạt cười :" Cho nên là người Lam gia có nỗi khổ trung a."Đám người cứ bàn tán cũng không làm gián đoạn buổi lễ trên kia, nhưng bọn họ nói gì người Lam gia đều nghe thấy.Một nhãi con chạc tuổi Ôn Uyển đứng cạnh Lam Hi Thần mà hai mắt cứ không ngừng rời khỏi nhóc, Ôn Uyển ngượng ngùng nhìn vào bé. Lam Hi Thần để ý tới hành động của Ôn Uyển nên nhìn xuống dưới chân mình. Y khẽ cười." Cảnh Nghi, nếu muốn có thể cùng A Uyển chơi."" Thật sao Trạch Vu Quân?" Đứa nhỏ Cảnh Nghi tròn mắt nhìn.Cảnh Nghi là con trai duy nhất của biểu huynh Cô Tô song bích, lần Xạ Nhật Chi Chinh không may cùng thê tử tử trận, Lam Hi Thần quyết định nhận nhóc làm nghĩa tử, nuôi dạy dưới gối.Tiểu Cảnh Nghi vui mừng chạy đến bên cạnh Ôn Uyển." Chào A Uyển, ta là Cảnh Nghi. Chúng ta đi chơi được không?" " C...Cảnh Nghi...ta.." Ôn Uyển lo lắng nhìn, sau đó quay đầu nhìn Lam Vong Cơ đang ngồi.Thấy Ổn Uyển nhìn mình, y gật đầu ý bảo được phép. Dù sao điển lễ cũng đã hoàn thành. Ai làm gì thì làm.Nhận được đồng ý, Ôn Uyển mặc giáo phục Lam thị đệ tử, trán đeo mạt ngạch cùng Lam Cảnh Nghi đi ra ngoài.Những tông chủ thế gia khác ai nên tặng gì thì tặng chỉ Vân Mộng Giang thị không có xuất hiện. Lam Hi Thần và Lam Vong Cơ không quan tâm lắm, hai người đều không thích vị Tam Độc Thánh Thủ này nhưng mà....Giang tổng chủ, cũng không đến.Hai người nhìn liền biết kết quả ra sao rồi.Kết thúc điển lễ, Lam Vong Cơ cũng rời đi Nhã thất trở về Tĩnh thất. Y ngồi bên cạnh giường ngắm nhìn dung nhan của người đang ngủ say trên đấy. Lam Vong Cơ nắm lấy tay Ngụy Vô Tiện khẽ hôn." A Anh, ta đã nhận A Uyển làm đệ tử, Cảnh Nghi rất thích nó, cuộc sống sau này của A Uyển sẽ không còn u ám như lúc trước nữa." "....."" Ngươi...khi nào liền tỉnh lại?""....."" A Anh, ta xin lỗi.""....."Cho dù Lam Vong Cơ y có nói bao lần, người nằm trên giường đều không trả lời.Lam Vong Cơ đứng dậy đi lại phía ổ trứng, y nhìn ba quả trứng nằm yên ổn trong đống lông phượng mà, ánh mắt trở nên nhu hòa hơn. Y đặt hai tay áp lên những quả trứng nhẹ nhàng vận chuyển linh lực vào.Ngụy Vô Tiện trước lúc hôn mê còn dùng hết sức bình sinh bảo vệ cho những con non vừa chào đời, đây...là kết tinh của hơn một 1 tỷ năm qua, lời hứa trước lúc ra đi hắn đã làm được. Thật sự sinh cho Lam Vong Cơ y một bầy nhóc. Là Rồng hay Phượng, đều là con của cả hai._____________Trên Thiên giới, một hòn đảo đắm chìm trong tầng mây mờ ảo tỏa ra những ánh sáng màu hồng nhạt lấp lánh, trên đảo chứa toàn những loài hoa xinh đẹp, so với Bách Hoa Cung của Bách Hoa Tiên tử là hơn không kém. Thế nhưng trên đảo liền sừng sững một cây ngô đồng khổng lồ nơi giữa hòn đảo che đi gần toàn bộ đảo, những bông hoa hồng nhạt ấy là nguyên nhân dẫn tới hòn đạo phát sáng. Đó là Ngô đồng tổ. Đảo gọi Bách Phượng. Là nơi phượng hoàng tu luyện, cũng là nơi chì dành cho Phượng tổ Bàn Cổ Phượng Hoàng Niết Bàn. Năm xưa Ngụy Vô Tiện niết bàn sống lại từ đây, sau đó mới đi xuống phàm giới làm người bình thường.Mà Ngô đồng tổ là Ngô Đồng chỉ của riêng hắn.Thực chất mỗi con phượng hoàng có một cây ngô đồng của riêng, năm xưa trên Bách Phượng đảo mọc rất nhiều cây ngô đồng, cho đến ngày tộc phượng chỉ còm lại mỗi Bàn Cổ, những cây ngô đồng kia đều chết hết.Phượng hoàng không còm tương đương với ngô đồng cũng biến mất, mỗi cây ngô đồng là một sinh mạng của tộc phượng.Mà hiện giờ trên đảo ngoại trừ ngô đồng tổ còn mọc lên ba cây khác, chưa ra hoa, còn rất bé như mới nảy mầm, ngoài ra còn có một cây ngô đồng khác, so với ngô đồng tổ thì bé rất rất nhiều nhưng không có hoa, chỉ có một mầm non nhú ra.Dưới gốc ngô đồng tổ, một nam nhân vận y phục màu cam nhạt đang ngủ. Hắn tựa như tiên nhân đang ngủ say, những bông hoa xinh đẹp đều bị lu mờ bởi nhan sắc ấy.Cơ thể hắn khẽ động, hắn nhíu nhẹ mày, mắt phượng nhẹ nhàng mở ra. Ngụy Vô Tiện ngơ ngác nhìn khoảng không. Đây là đâu? Quen quen.Hắn quay đầu lại nhìn xung quanh.Cây ngô đồng?Ngụy Vô Tiện sửng sốt đứng dậy. " Thật này!" Ngụy Vô Tiện trừng mắt nhìn cây khổng lồ.Thế như hai tay theo phản xạ liền ôm lấy bụng." Không có...con đâu...hài tử của ta đâu?" Hắn ngơ ngác." Mất rồi????" " Ngươi...ngươi như thế nào liền xấu như vậy, ta rõ ràng là chủ nhân của ngươi, ngươi liền bắt ta về đây." Ngụy Vô Tiện tức giận mắng.Ngô đồng tổ như nghe thấy hắn bất mãn liền từng đợt rung lên cành cây, cánh hoa hồng nhạt cứ thế đổ ào xuống người hắn tỏ rõ kháng nghị." Còn dám ám toán bản tôn!!! Hừ..." Ngụy Vô Tiện vươn tay đem hết cánh hoa thu hết vào tay áo Càn Khôn.Hắn lại tiếp tục đi đến bên cạnh ba cây ngô đồng non. Ánh mắt trở nên nhu hòa. Hắn biết ba cây non này đại biểu cho điều gì.Huyết mạch của Phượng Hoàng xuất hiện, đồng nghĩa với việc hắn đã thành công sinh hạ ba đứa nhỏ." Vẫn là Phượng Hoàng? Hay là Rồng..." hắn suy tư.Ngụy Vô Tiện ngẩng đầu lên nhìn phía sau, ở phía sau ngô đồng của hắn còn có một cây khác, không lớn, cao tầm qua đầu hắn, cây ngô đồng này thân cành xác xơ, cho thấy đã từng chết qua một lần, thế nhưng hiện tại vẫn còn nhú lên một mầm non.Ngụy Vô Tiện vòng qua đặt tay lên thân cây cảm nhận. :" Ngươi...chưa chết sao Dung Hằng." Dung Hằng, là một con phượng rất thông minh và mạnh mẽ. Năm đó tứ thần thú xuất hiện, trong đó có hắn. Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ. Tứ thần thú của Thiên Địa.Chu Tước kỳ thực là Phượng hoàng, là con phượng hoàng đầu tiên được sinh ra. Đáng lẽ có thể nói Bàn Cổ chính là Chu Tước nhưng hắn không chấp nhận, vì thế hắn đã từng ngủ say cho đến ngày Dạ Hằng ra đời. Vì Bàn Cổ sau khi xuất hiện liền biến mất nên phượng hoàng tiếp theo kế nhiệm thân phận Chu Tước.Mặc dù là một trong tứ thần thú nhưng thì phải trải qua những lần kiểm tra khắc nghiệt, công đức đại mãn mới có tư cách thực sự đứng ở hàng Thần. Mặc dù năm đó Bàn Cổ ngủ say, nhưng tu vi đứng đầu Thiên Địa hỗn độn, tiếp theo chính là Thượng Cổ. Thượng Cổ thật ra tuổi so với Bàn Cổ nhỏ hơn gần ngàn năm. Bàn Cổ tỉnh dậy là khi cùng Thượng Cổ nhận thức, cùng nhau đi vân du Thiên Địa, ban sinh mệnh cho muôn loài cho đến ngày hỗn độn chi chiến xảy ra. Mà thành viên năm đó may mắn trở thành Thanh Long trong tứ thần chính là nghĩa tử mà Thượng Cổ nhặt được, nuôi dạy.Năm ấy đại nạn hai tộc ập đến, Thanh Long không may đã không còn. Vì thế nhiệm vụ trở thành Thanh Long đời kế tiếp được Lam An__tổ tiên của Cô Tô Lam thị nắm giữ. Ngụy Vô Tiện đã từng nghĩ tới nên tái tạo lại tộc Phượng, nhưng hắn quyết định không làm. Hắn nắm trong sinh mệnh của thế gian, nhưng hắn biết, đại nạn là không thể tránh khỏi. Như thế nào liền thế đó đi, tự nhiên mà thành.Nhưng hắn vẫn hận Thiên Đình cũ, vì thế hắn sẽ quyết tìm kiếm linh hồn của những vị tiên tham gia cuộc chiến phản sát hai tộc Long Phượng năm đó, không bỏ sót một kẻ nào!Ngụy Vô Tiện ngồi khoanh chân dưới gốc cây của hắn, tọa thiền. Mặc dù đang tập trung nhưng hắn vẫn để ý tới, trên hòn đảo xuất hiện một khách nhân không mời mà tới.Ngụy Vô Tiện dừng ngưng tụ lực, mở mắt ra nhìn nam nhân đang đi đến kia.Đợi người đó đến nơi hắn cũng không xi nhê. Nhìn cách ăn mặc của người đó hắn biết chính là Thiên Đế. Nhưng Thiên Đế thì sao? Ngụy Vô Tiện hắn không cúi đầu trước kẻ khác, nếu dám chịu được Thiên Đạo trừng phạt thì cứ thế mà đối với hắn lên lệnh.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com