Vong Tien Dong Nhan Drop Neu Nguy Vo Tien La Nguy Gia Nhi Cong Tu
Ngụy Vô Tiện và Lam Vong Cơ rốt cuộc vẫn không tìm thấy gì đang định đi đến thay mọi người nơi này báo cho Ngụy thị biết tin thì trên đường xuống núi gặp gỡ một nhóm khác.Mọi người đều mặc tử y đi đầu là một thiếu niên cũng bằng tuổi bọn hắn tóc búi lên nhìn thì cũng rất đẹp hợp ánh mắt của nữ tu sĩ.Giang Trừng cùng môn sinh Giang gia cũng đến đây khá ngạc nhiên cũng có người đến đây.Hai người, một người bạch y thanh lãnh như tiên quân, một người hắc y nhưng lại giống như thái dương thu hút ánh nhìn người khác. Nhìn theo góc độ nào thì hai người cũng đối lập nhau. Nếu nhìn vào thay vì nói hai bọn họ cùng săn đêm mà nói hai bọn họ vô tình gặp nhau rồi xuống núi. Suy cho cùng khó mà khiến người khác tin được hai người ngỡ như một trời một vực lại vui vẻ hòa hợp cùng săn đêm với nhau.Nhìn thiếu niên mặc hắc y lại đeo mặt nạ đó, Giang Trừng ngạc nhiên: "Ngụy Vô Tiện?!"Tuy rằng người này có đeo mặt nạ nhưng cái tướng đi không đứng đắn này lại thường xuyên mặc hắc cộng thêm tối ngày thích che mặc thì hắn chỉ có biết cái tên Ngụy Vô Tiện mà thôi.Ngụy Vô Tiện cũng ngạc nhiên không kém: "Thì ra là ngươi, Giang Trừng!"Giang Trừng nói: "Tại sao ngươi lại ở đây?"Ngụy Vô Tiện vô cùng tự nhiên khoác vai Giang Trừng lại bị Giang Trừng ghét bỏ đánh bay, hắn cầm Tùy Tiện chỉ chỉ Lam Vong Cơ: "Ta đi săn đêm cùng y."Giang Trừng ngạc nhiên cúi đầu nói thầm với Ngụy Vô Tiện: "Ngươi cư nhiên quen biết y!"Ngụy Vô Tiện vỗ ngực tự hào: "Đó là đương nhiên ta và y rất thân đó."Nói về vì sao Ngụy Vô Tiện biết Giang Trừng.Khi đó hắn khoảng mười ba, mười bốn tuổi cùng tỷ tỷ đi săn đêm gặp được Giang Trừng.Nhưng khi đó vì tà ám quá nhiều hắn và Giang Trừng bị tách ra khỏi tỷ tỷ.Bọn hắn trốn vào trong một cái hang ở đó tận hai ngày tỷ tỷ mới tìm đến cứu.Sau đó thì cả hai quen biết nhau thỉnh thoảng còn đi săn đêm chung.Nhưng mà ngay cả Lam Vong Cơ hắn còn chưa nói cho y biết thân phận của mình huống chi là Giang Trừng bởi vậy dù rất thân nhưng Giang Trừng vẫn không biết gì hết.Giang Trừng đánh hắn một cái: "Ngươi nghiêm túc lại giúp ta. Sao rồi tà ám đã giải quyết được chưa?"Ngụy Vô Tiện nhúng vai: "Không thấy nó đâu cả. Hai bọn ta lên tận hai lần nhưng mà vẫn tay không trở về."Giang Trừng nói: "Vậy rồi hai ngươi định làm gì tiếp theo?"Ngụy Vô Tiện đang định nói báo cho Ngụy thị biết nhưng bỗng nhiên thấy Giang Trừng hắn rút lại lời nói đó thay bằng: "Bọn ta phát hiện nó chỉ ra tay với nữ tử hay là Giang Trừng ngươi mặc nữ trang lên dụ nó đi."Giang Trừng: "...CÚT"
Lam Vong Cơ đứng một bên nhìn Ngụy Vô Tiện khoác tay Giang Trừng hai người cúi đầu thì thầm to nhỏ gì đó.Trên mặt y xuất hiện một chút khó chịu đang định kêu Ngụy Vô Tiện lại thì bỗng nhiên nghe Giang Trừng lớn tiếng kêu Ngụy Vô Tiện cút.(Được rồi y không biểu lộ gì hết ta nhờ đọc đệ đệ Lam đại đến giúp đó)Ngụy Vô Tiện theo lời hắn thật sự cút đến bên cạnh Lam Vong Cơ.Cuối cùng ở đây mọi người đều là nam nhân nên không ai tìm được tà ám đó.Giang Trừng đánh vào vai Ngụy Vô Tiện một cái: "Tỷ tỷ ngươi đâu?"Ngụy Vô Tiện nghĩ lại xem tỷ tỷ mình bây giờ đang làm gì nếu không lầm thì giờ này...: "Chắc hẳn tỷ ấy lại viết sách đi."Giang Trừng ngạc nhiên: "Tỷ tỷ ngươi viết sách gì? Có bán ở ngoài không?"Ngụy Vô Tiện: "Đại khái là mấy cái quyển thoại bản thiếu niên anh hùng, yêu hận thù mà chúng ta thường đọc đó. Có bán ở ngoài có, ngươi hỏi cái này làm gì?"Giang Trừng: "Tỷ tỷ ngươi nuôi ngươi chắc hẳn rất khổ sở nêu có bán sách thì ta đến ủng hộ xem như giúp tỷ tỷ ngươi kiếm thêm thu nhập nuôi ngươi."Ngụy Vô Tiện: "!!! Giang Trừng ngươi muốn chết!"Lam Vong Cơ không để ý tới hai người đang náo loạn kia, y chú tâm viết thư chuẩn bị truyền âm đến cho Ngụy thị.Ngụy Vô Tiện và Giang Trừng đánh nhau xong (chủ yếu hắn đè Giang Trừng ra đánh), hắn đi lại Lam Vong Cơ hỏi: "Lam Trạm ngươi đang viết thư truyền âm cho Ngụy thị sao?"Lam Vong Cơ thật nhẹ thật nhẹ gật đầu.Hơn nữa canh giờ sau, hơn chục người mặc hắc y đi đến. Trong đó có năm nữ tu sĩ.Nhìn bọn họ nghiêm trang đi thành hai hàng song song nhau, bên ngực trái đều được thêu hai chữ "Di Lăng" bằng chỉ vàng.Đây chính xác là môn sinh của Ngụy thị không sai đi đâu cả.Nhìn trang phục hết sức bình thường không chỉ một bộ hắc y từ trên xuống dưới ngoài hai từ "Di Lăng" ra thì không thêu bất cứ gì khác.Người ta có thêu biểu tượng gia tộc của mình còn Ngụy thị chỉ thuê hai từ Di Lăng thay biểu tượng gia tộc.Ngụy thị kỳ thật không như những tiên môn bách gia khác có biểu tượng gia tộc như Giang gia thì có biểu tượng hoa sen chín cánh, Kim gia thì là hoa mẫu đơn.... Ngụy thị khác đó chính là lấy hai từ Di Lăng làm niên hiệu.Nói kỳ thật là Di Lăng Ngụy thị nhưng thật chất Ngụy thị còn có cái tên khác là «Di Lăng môn».Người khác không rõ nội tình bên trong nhưng thân là thiếu công tử Ngụy thị Ngụy Vô Tiện hoàn toàn biết rõ.Thay vì giống môn sinh nhà khác gọi tỷ tỷ hắn là tông chủ thật chất nếu là đệ tử ngoại môn sẽ gọi tỷ tỷ hắn là trưởng môn, nội môn được đích thân tỷ tỷ hắn dạy dỗ thì gọi tỷ tỷ hắn là sư tôn.Cấp bậc khá khó hiểu.Sư tôn, sư thúc.Và sư thúc tự nhiên chính là hắn.Nhưng mỗi lần ra ngoài đệ tử nội môn gọi hắn là sư thúc kỳ thật không sao nhưng mà ngoại môn thì gọi là Ngụy trưởng lão.Đúng vậy là Ngụy trưởng lão! Hắn còn trẻ như vậy đã bị gọi là trưởng lão cho nên Ngụy Vô Tiện tận lực đem cái xưng hô sửa lại lại là Ngụy công tử hoặc nhị công tử.Ngụy Vô Tiện còn trẻ nên Ngụy Thanh Tửu cũng chưa cho hắn mang đồ đệ nào cả. Đa phần đích thân nàng tự mang hoặc đưa cho đại đệ tử, nhị đệ tử của mình. Vì lí do Ngụy Thanh Tửu còn rất trẻ nên có đệ tử thậm chí lớn tuổi hơn nàng rất nhiều.Kỳ thật gia bào của Ngụy thị nhìn như đơn giản thật chất bên trong áo được Ngụy Thanh Tửu đích thân vẽ phù ẩn lên.Phù này có tác dụng bảo vệ môn sinh trong lúc nguy cấp vì là phù ẩn nên nó hoàn toàn ẩn đi không người nào có thể sao chép được.Đối với việc này Ngụy Vô Tiện hoàn toàn không cần làm phù ẩn.Khi vẽ phù hắn không bao giờ nhìn tuy rằng tác dụng rất tốt nhưng mà phải nói phù của hắn xiu xiu quẹo quẹo ngay cả chính Ngụy Thanh Tửu nhìn thấy nó đều la khó nhìn.Bởi vậy nàng càng không bao giờ để Ngụy Vô Tiện vẽ phù mẫu cho đệ tử.Môn sinh Ngụy thị đi đến chấp tay hành lễ với ba người cũng như môn sinh Giang gia.Bọn họ đều ăn ý làm như không quen Ngụy Vô Tiện.Suy cho cùng Ngụy Thanh Tửu sử lí việc này rất nghiêm khắc và chặt chẽ ngay cả tiếng gió cũng không có, tự nhiên môn sinh sẽ được dặn dò kĩ lưỡng ra ngoài đều làm lơ hắn.Nhìn năm nữ tu sĩ Ngụy Vô Tiện đại khái cũng biết hết bọn họ.Là năm nữ tu sĩ do đích thân tỷ tỷ hắn dạy dỗ tuy rằng còn thiếu nữ đại đệ tử Ngụy Mộc cũng như là ba vị nữ tu sĩ mạnh nhất khác. Xem ra đã có việc bận rồi.Nói đến thì Ngụy Mộc cùng ba nữ tu sĩ đó được xem là bốn nữ tu mạnh nhất Ngụy thị. Thường được người Di Lăng gọi là tứ đại tiên tử.Rất tiếc không có bản xếp hạng dành cho nữ đệ tử.Nói tới mới nhớ bản công tử thế gia đứng đầu là năm người trong đó Ngụy Vô Tiện đứng thứ tư.Hắn cũng thường xuyên đi săn đêm tự nhiên có khá nhiều tu sĩ biết đến hắn, chính là thật không ngờ hắn cả ngày đeo mặt nạ thế này mà còn cao hơn Giang Trừng.Ngoài cái tên Ngụy Vô Tiện ra người khác hoàn toàn không biết gì về hắn.Lí do lên tận bản công tử thê gia thì hắn của hỏi tỷ tỷ một lần.Ngụy Thanh Tửu cầm một trái táo cắn một cái nói: "Tại vì một số cô nương nhìn ánh mắt của đệ quá đào hoa nên cho đệ lên bảng luôn. Bình thường đệ liêu cô nương ở đây ít sao? Còn nữa đáng ra đệ đứng thứ ba nhưng vì tối ngày che kín mít mặt nên tụt xuống đệ tứ. Đúng rồi xem bọn họ tưởng tượng mà vẽ ra dung mạo đệ này."Ngụy Vô Tiện tiếp nhận một đống giấy tờ từ Ngụy Thanh Tửu.Trong đó vẽ rất nhiều về suy đoán dung mạo của hắn. Đa phần là mắt đào hoa linh động, dung mạo thanh tú nhưng mà nhìn kì thật vẫn không đẹp bằng hắn.Hơn một một canh giờ sau, cuối cùng cũng tìm được tà ám.Tà ám này là một cái cô nương. Nàng vốn có dung mạo xinh đẹp, thứ nàng tự hào nhất là đôi mắt nhưng mà vì dung mạo đẹp làm người ghen ghét cũng khá nhiều.Có người thậm chí còn thuê người hãm hại nàng mất một con mắt. Nàng ta khi chết vẫn chưa hết uất ức về mắt của mình hóa thành lệ quỷ tìm con mắt phù hợp với mình để có lại dung mạo khi xưa.Giải quyết xong thì tự nhiên đường ai nấy về.Trước khi từ giả môn sinh để đi theo Lam Vong Cơ, Ngụy Vô Tiện không quên lôi kéo một môn sinh mình thân quen nhất.Ngụy Thế bất khả tư nghị nhìn vị sư thúc của mình: "Sư thúc người định khi nào về?"Ngụy Vô Tiện nói nhỏ với hắn: "Nói với tỷ tỷ ta có khả năng ta hơn một tháng nữa mới về."Ngụy Thế: "...Vậy chúc người thành công liêu thúc phu. Ta cùng sư đệ, sư muội về trước."Ngụy Vô Tiện nói: "Khi nào thành công rủ ngươi đi uống rượu mừng"Thế Ngụy người nào đó thay vì về nhà lại đi phùng loạn tất xuất với Lam Vong Cơ.
Lam Vong Cơ đứng một bên nhìn Ngụy Vô Tiện khoác tay Giang Trừng hai người cúi đầu thì thầm to nhỏ gì đó.Trên mặt y xuất hiện một chút khó chịu đang định kêu Ngụy Vô Tiện lại thì bỗng nhiên nghe Giang Trừng lớn tiếng kêu Ngụy Vô Tiện cút.(Được rồi y không biểu lộ gì hết ta nhờ đọc đệ đệ Lam đại đến giúp đó)Ngụy Vô Tiện theo lời hắn thật sự cút đến bên cạnh Lam Vong Cơ.Cuối cùng ở đây mọi người đều là nam nhân nên không ai tìm được tà ám đó.Giang Trừng đánh vào vai Ngụy Vô Tiện một cái: "Tỷ tỷ ngươi đâu?"Ngụy Vô Tiện nghĩ lại xem tỷ tỷ mình bây giờ đang làm gì nếu không lầm thì giờ này...: "Chắc hẳn tỷ ấy lại viết sách đi."Giang Trừng ngạc nhiên: "Tỷ tỷ ngươi viết sách gì? Có bán ở ngoài không?"Ngụy Vô Tiện: "Đại khái là mấy cái quyển thoại bản thiếu niên anh hùng, yêu hận thù mà chúng ta thường đọc đó. Có bán ở ngoài có, ngươi hỏi cái này làm gì?"Giang Trừng: "Tỷ tỷ ngươi nuôi ngươi chắc hẳn rất khổ sở nêu có bán sách thì ta đến ủng hộ xem như giúp tỷ tỷ ngươi kiếm thêm thu nhập nuôi ngươi."Ngụy Vô Tiện: "!!! Giang Trừng ngươi muốn chết!"Lam Vong Cơ không để ý tới hai người đang náo loạn kia, y chú tâm viết thư chuẩn bị truyền âm đến cho Ngụy thị.Ngụy Vô Tiện và Giang Trừng đánh nhau xong (chủ yếu hắn đè Giang Trừng ra đánh), hắn đi lại Lam Vong Cơ hỏi: "Lam Trạm ngươi đang viết thư truyền âm cho Ngụy thị sao?"Lam Vong Cơ thật nhẹ thật nhẹ gật đầu.Hơn nữa canh giờ sau, hơn chục người mặc hắc y đi đến. Trong đó có năm nữ tu sĩ.Nhìn bọn họ nghiêm trang đi thành hai hàng song song nhau, bên ngực trái đều được thêu hai chữ "Di Lăng" bằng chỉ vàng.Đây chính xác là môn sinh của Ngụy thị không sai đi đâu cả.Nhìn trang phục hết sức bình thường không chỉ một bộ hắc y từ trên xuống dưới ngoài hai từ "Di Lăng" ra thì không thêu bất cứ gì khác.Người ta có thêu biểu tượng gia tộc của mình còn Ngụy thị chỉ thuê hai từ Di Lăng thay biểu tượng gia tộc.Ngụy thị kỳ thật không như những tiên môn bách gia khác có biểu tượng gia tộc như Giang gia thì có biểu tượng hoa sen chín cánh, Kim gia thì là hoa mẫu đơn.... Ngụy thị khác đó chính là lấy hai từ Di Lăng làm niên hiệu.Nói kỳ thật là Di Lăng Ngụy thị nhưng thật chất Ngụy thị còn có cái tên khác là «Di Lăng môn».Người khác không rõ nội tình bên trong nhưng thân là thiếu công tử Ngụy thị Ngụy Vô Tiện hoàn toàn biết rõ.Thay vì giống môn sinh nhà khác gọi tỷ tỷ hắn là tông chủ thật chất nếu là đệ tử ngoại môn sẽ gọi tỷ tỷ hắn là trưởng môn, nội môn được đích thân tỷ tỷ hắn dạy dỗ thì gọi tỷ tỷ hắn là sư tôn.Cấp bậc khá khó hiểu.Sư tôn, sư thúc.Và sư thúc tự nhiên chính là hắn.Nhưng mỗi lần ra ngoài đệ tử nội môn gọi hắn là sư thúc kỳ thật không sao nhưng mà ngoại môn thì gọi là Ngụy trưởng lão.Đúng vậy là Ngụy trưởng lão! Hắn còn trẻ như vậy đã bị gọi là trưởng lão cho nên Ngụy Vô Tiện tận lực đem cái xưng hô sửa lại lại là Ngụy công tử hoặc nhị công tử.Ngụy Vô Tiện còn trẻ nên Ngụy Thanh Tửu cũng chưa cho hắn mang đồ đệ nào cả. Đa phần đích thân nàng tự mang hoặc đưa cho đại đệ tử, nhị đệ tử của mình. Vì lí do Ngụy Thanh Tửu còn rất trẻ nên có đệ tử thậm chí lớn tuổi hơn nàng rất nhiều.Kỳ thật gia bào của Ngụy thị nhìn như đơn giản thật chất bên trong áo được Ngụy Thanh Tửu đích thân vẽ phù ẩn lên.Phù này có tác dụng bảo vệ môn sinh trong lúc nguy cấp vì là phù ẩn nên nó hoàn toàn ẩn đi không người nào có thể sao chép được.Đối với việc này Ngụy Vô Tiện hoàn toàn không cần làm phù ẩn.Khi vẽ phù hắn không bao giờ nhìn tuy rằng tác dụng rất tốt nhưng mà phải nói phù của hắn xiu xiu quẹo quẹo ngay cả chính Ngụy Thanh Tửu nhìn thấy nó đều la khó nhìn.Bởi vậy nàng càng không bao giờ để Ngụy Vô Tiện vẽ phù mẫu cho đệ tử.Môn sinh Ngụy thị đi đến chấp tay hành lễ với ba người cũng như môn sinh Giang gia.Bọn họ đều ăn ý làm như không quen Ngụy Vô Tiện.Suy cho cùng Ngụy Thanh Tửu sử lí việc này rất nghiêm khắc và chặt chẽ ngay cả tiếng gió cũng không có, tự nhiên môn sinh sẽ được dặn dò kĩ lưỡng ra ngoài đều làm lơ hắn.Nhìn năm nữ tu sĩ Ngụy Vô Tiện đại khái cũng biết hết bọn họ.Là năm nữ tu sĩ do đích thân tỷ tỷ hắn dạy dỗ tuy rằng còn thiếu nữ đại đệ tử Ngụy Mộc cũng như là ba vị nữ tu sĩ mạnh nhất khác. Xem ra đã có việc bận rồi.Nói đến thì Ngụy Mộc cùng ba nữ tu sĩ đó được xem là bốn nữ tu mạnh nhất Ngụy thị. Thường được người Di Lăng gọi là tứ đại tiên tử.Rất tiếc không có bản xếp hạng dành cho nữ đệ tử.Nói tới mới nhớ bản công tử thế gia đứng đầu là năm người trong đó Ngụy Vô Tiện đứng thứ tư.Hắn cũng thường xuyên đi săn đêm tự nhiên có khá nhiều tu sĩ biết đến hắn, chính là thật không ngờ hắn cả ngày đeo mặt nạ thế này mà còn cao hơn Giang Trừng.Ngoài cái tên Ngụy Vô Tiện ra người khác hoàn toàn không biết gì về hắn.Lí do lên tận bản công tử thê gia thì hắn của hỏi tỷ tỷ một lần.Ngụy Thanh Tửu cầm một trái táo cắn một cái nói: "Tại vì một số cô nương nhìn ánh mắt của đệ quá đào hoa nên cho đệ lên bảng luôn. Bình thường đệ liêu cô nương ở đây ít sao? Còn nữa đáng ra đệ đứng thứ ba nhưng vì tối ngày che kín mít mặt nên tụt xuống đệ tứ. Đúng rồi xem bọn họ tưởng tượng mà vẽ ra dung mạo đệ này."Ngụy Vô Tiện tiếp nhận một đống giấy tờ từ Ngụy Thanh Tửu.Trong đó vẽ rất nhiều về suy đoán dung mạo của hắn. Đa phần là mắt đào hoa linh động, dung mạo thanh tú nhưng mà nhìn kì thật vẫn không đẹp bằng hắn.Hơn một một canh giờ sau, cuối cùng cũng tìm được tà ám.Tà ám này là một cái cô nương. Nàng vốn có dung mạo xinh đẹp, thứ nàng tự hào nhất là đôi mắt nhưng mà vì dung mạo đẹp làm người ghen ghét cũng khá nhiều.Có người thậm chí còn thuê người hãm hại nàng mất một con mắt. Nàng ta khi chết vẫn chưa hết uất ức về mắt của mình hóa thành lệ quỷ tìm con mắt phù hợp với mình để có lại dung mạo khi xưa.Giải quyết xong thì tự nhiên đường ai nấy về.Trước khi từ giả môn sinh để đi theo Lam Vong Cơ, Ngụy Vô Tiện không quên lôi kéo một môn sinh mình thân quen nhất.Ngụy Thế bất khả tư nghị nhìn vị sư thúc của mình: "Sư thúc người định khi nào về?"Ngụy Vô Tiện nói nhỏ với hắn: "Nói với tỷ tỷ ta có khả năng ta hơn một tháng nữa mới về."Ngụy Thế: "...Vậy chúc người thành công liêu thúc phu. Ta cùng sư đệ, sư muội về trước."Ngụy Vô Tiện nói: "Khi nào thành công rủ ngươi đi uống rượu mừng"Thế Ngụy người nào đó thay vì về nhà lại đi phùng loạn tất xuất với Lam Vong Cơ.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com