TruyenHHH.com

Volhar Tomhar Another Story Collection

Title: Young Couple Just Married.

Author: Ô Mạn Sa.

Thể loại: Đam mỹ, bl, 1x1, sủng, ngọt, đồng nhân, oneshort, TomHar,...

Lưu ý: TRUYỆN CHỈ ĐƯỢC ĐĂNG TRÊN WATTPAD, KHÔNG ĐƯỢC MANG TRUYỆN ĐI VÀ RE - UP TRUYỆN KHI KHÔNG CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ!!

* * * *

Tom Marvolo Riddle và Harry James Potter Riddle là một đôi vợ chồng trẻ mới cưới.

Người chồng nhà Riddle là Tom Riddle, hiện nay đang làm giáo viên của một trường học cấp ba - trường Hogwarts ở thành phố, còn người vợ là Harry Riddle hiện tại đang làm giáo viên trông trẻ ở trường mẫu giáo Gryffindor.

Cả hai cách nhau ba tuổi, Tom năm nay đã hai mươi chín tuổi và vợ hắn là Harry chỉ mới hai mươi sáu.

Nói về hai vợ chồng trẻ này thì điều đầu tiên đáng nhắc tới, chính là tình yêu nồng cháy và ngọt ngào của hai người họ.

Tom và Harry gặp nhau cách đây ba năm về trước trong một lần đi ăn tiệc ở nhà hàng nọ. Lúc đi về, khi đi ngang qua bàn ăn của Tom, Harry vô tình đụng trúng cốc nước làm ướt bộ đồ của hắn. Mặc dù nó đã vội xin lỗi ngay và bảo là sẽ trả tiền giặt đồ cho hắn, nhưng hắn thì cười(khinh) và bảo rằng bộ đồ vest này rất mắc tiền, không cần trả.

Dù gì Tom Riddle hắn cũng là con nhà giàu có, thành ra đối với số tiền này thì cũng không để tâm lắm.

Nhưng trong mắt Harry Potter nó, thì câu nói và biểu hiện trên khuôn mặt của hắn chính là sự sỉ nhục. Nhà nó cũng thuộc dạng khá giả, trước giờ nó chính là ghét bị người khác cười khinh về vấn đề tiền tài.

Rồi... nó cãi cự lại, trêu chọc, công kích, đâm chọt hắn không ngừng.

Mà hắn cũng đâu có vừa gì nên liền cãi lại. Thế là hai người cãi nhau om sòm, rồi bị quản lý của nhà hàng đuổi. Bị tống cổ ra ngoài đường rồi mà vẫn tiếp tục cãi nhau, bạn bè khuyên can mãi mới chịu dứt.

Sau sự việc đó, hai người cũng hay gặp lại nhau. Mỗi một lần gặp là mỗi một lần cãi lộn. Cho tới lần cãi nhau thứ một trăm lẻ một, cả hai người mới chịu ngưng cuộc đình chiến. Nguyên nhân cũng bởi vì lần một trăm lẻ một mà hai người lại gặp nhau, Harry đang khóc tới thương tâm vì bị cô nàng mình thầm crush - Cho Chang từ chối tình cảm.

Lần đó, Tom được một phen cuống cuồng vì thấy nó khóc. Mà chính bản thân Tom chưa bao giờ an ủi người nào bao giờ, nên khi thấy nó khóc, hắn chỉ có thể vội ôm chầm lấy nó, tay thì vỗ nhẹ lên lưng nó, miệng thủ thỉ nói: "Không sao, đừng khóc, đừng khóc. Nam nhi đại trượng phu mà lại khóc lóc như thế này, con gái sao nó dám yêu cậu?".

Nó nghe thế liền phì cười, đánh(yêu) hắn mấy cái. Vừa giận mà cũng vừa buồn cười.

Kể từ ngày hôm đó, cả hai người bắt đầu làm lành với nhau, hay gặp nhau nhiều hơn, rồi hai người thành bạn thân.

Năm thứ hai sau ngày gặp nhau, Harry chính thức tỏ tình với Tom và được đáp trả bằng một nụ hôn.

Vào gần cuối năm thứ ba, vào ngày hai mươi bốn tháng mười hai, Tom cầu hôn Harry.

Sau dịp Tết, tháng tư năm ấy, cả hai chính thức kết hôn, trở thành vợ chồng môn đăng hộ đối.

Không thể không nói, trong quãng thời gian hẹn hò của hai người, Harry Potter nhiều lần bị người chồng(tương lai, sắp cưới) của mình "ăn" không còn miếng xương nào trước khoảnh khắc được cầu hôn.

Thế mới nói, tư duy của mấy cánh đàn ông đực rựa, đặc biệt là những anh chàng "thành công", vốn chẳng hề bình thường tí nào! Thật chẳng thể hiểu nổi ý nghĩ của Tom lúc đó ra sao mà lại đi "làm" Harry trước dự tính!

... Thật bi ai!

.

.

.

"Thầy Harry, cái này... em tặng thầy nè!".

Đứa nhóc tầm năm tuổi chạy ùa tới chỗ của Harry, chìa ra một bông hoa hồng thật tươi, thật đẹp.

Harry nhận lấy bông hoa hồng, vươn tay xoa mái đầu mềm mượt của thằng nhóc một cái. Nó nở một nụ cười phi thường xinh đẹp: "Cảm ơn con, Johnny. Bông hoa này thật đẹp, nó...".

Chưa kịp dứt câu, từ sau lưng nó vang lên một giọng nói trầm ấm: "Và nó mang ý nghĩa là tôi yêu em đấy".

Harry xoay đầu lại nhìn, người trước mặt cư nhiên là Jackson, người bố đơn thân của cậu nhóc Johnny vừa nãy. Jackson là một chàng trai cũng khoảng hai mươi chín tuổi, bằng tuổi của Tom. Cả hai người đều là những con người giàu có, công ăn việc làm ổn định, nhan sắc thượng thừa. Tuyệt đối là mẫu người đàn ông lý tưởng, trong mộng của hàng ngàn cô gái trên thế giới này.

Harry nhướn mày nhìn người đàn ông đang tiến về phía mình: "Ngài Lucas, ý vừa rồi của ngài là?", nó ngơ ngác nhìn gã đàn ông trước mặt nắm lấy bàn tay mình, nâng lên và khẽ hôn lên đấy.

Jackson cười tươi đáp: "Ý của tôi là... tôi thầm thích cậu lâu rồi. Chính xác mà nói thì là thích cậu kể từ ngày tôi đưa con trai mình tới học trường này, tính ra cũng đã gần nửa năm". Nói đoạn, gã ngừng một lúc, hướng ánh mắt kiên định lên nhìn chăm chăm nó.

"Nếu được, liệu cậu có thể chấp nhận làm vợ của tôi, làm mẹ của Johnny không?".

"KHÔNG!".

Harry ngạc nhiên nhìn Tom đang từ xa tiến về phía mình, đôi huyết đồng tử của hắn như hằn lên tia máu, ánh lên tia lửa. Phải, Tom Riddle hắn đang tức giận. Cực kì tức giận.

Tom tiến về phía chỗ đứng của hai người bọn họ, gạt tay Jackson ra rồi ôm chặt Harry, để khuôn mặt cậu áp vào lồng ngực rắn chắc cách sau một lớp áo của hắn.

Jackson nhíu mày tỏ vẻ khó chịu: "Xin hỏi, anh là?".

Tom lớn giọng, lạnh nhạt nói: "Tôi không biết là mắt anh dùng để trưng cho có, cho đẹp thôi hay là để nhìn mà quan sát. Nhưng ngỏ lời cầu hôn với một người đã có chồng thì chẳng khác nào người đàn ông muốn làm kẻ thứ ba".

Jackson ngớ người một hồi lâu rồi nhìn tay của Tom lẫn Harry. Quả thật là có nhẫn cưới. Gã thế nhưng lại không chú ý tới điều này. Tình yêu của hắn, chỉ mới nửa năm thôi... không ngờ lại kết thúc sớm và tàn nhẫn như thế này.

Cúi đầu nói một tiếng xin lỗi vì đã quấy rầy, gã nắm tay đứa con trai bé bỏng của mình là Johnny rời đi.

Harry ái ngại nhìn bóng lưng của Jackson và Johnny dần dần khuất bóng sau cổng trường, bản thân cảm thấy thật sự có lỗi.

Jackson là một người đàn ông tốt, là nó thì nó cũng yêu thôi nói chi tới mấy cô gái khác. Chỉ là trái tim nó từ sớm đã trao cho Tom rồi, nếu Jackson tới sớm hơn thì có lẽ nó sẽ hồi đáp lại tấm chân tình ấy.

"Còn ở đó mà thẫn thờ nhìn tên khốn đó sao? Sao nào? Thích rồi chứ gì?". Tom nghiến răng nghiến lợi mà dùng tay nhéo nhéo hai bên má phúng phính của nó, nó nhăn mặt ú ớ nói: "Ào có đâu... ui da... đau... e... à... xin... ỗi...".

Tom cười như không cười đáp: "Biết lỗi cơ à? Tôi thì thấy em dường như không biết lỗi đâu. Để xem lần này về tới nhà tôi có thao em chết hay không. Đi về!".

Nói rồi, Tom hung hăng kéo nó vào trong trường mẫu giáo, lấy cặp sách của nó rồi một mạch kéo nó về nhà. Harry tái mặt không dám hó hé lời nào.

.

.

.

Tối hôm đó, tại ngôi nhà nhỏ mang biển hiệu trước nhà là "Nhà Riddle".

"A... ưm... chậm chút... hức... nhẹ thôi mà... hức... sâu quá rồi... a... ưm...".

Miệng nhỏ của Harry thốt ra những tiếng rên ngọt lịm, khuôn mặt nó đỏ bừng, nước mắt sinh lý tuôn rơi không ngừng, bên dưới hạ thân run rẫy tiết ra một ít bạch dịch, tiểu huyệt đỏ sưng cả lên nhưng vẫn tham lam mà đón nhận những cú thúc liên tục không ngừng nghỉ của đối phương.

Tom ra sức đâm chọt vào tiểu huyệt, miệng hôn loạn khắp tấm lưng trần của nó.

Bảy lần! Đã bảy lần rồi!

"Hức... tha cho em... ah... đi... mà... a... ưm... nhẹ thôi..."

Nó gào thét trong lòng. Một tuần sau đó, nó phải xin phép chỗ làm được nghỉ với lí do bị té cầu thang, cả người còn đau nhức. Tuy nhiên, giáo viên trong trường ai nấy cũng đều biết rõ lí do nên đồng ý.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com