TruyenHHH.com

[VolDra] Người yêu là kẻ phản bội

Oneshort

Peony0310

*Trưởng thành (hay mưu mô) Draco

*Dark Voldemort! Dark Draco!! Harry bị ám ảnh bởi Draco = tình yêu.

*Không giống nguyên tác. CẢNH BÁO VOLDRA.

*Là VolDra! VolDra! VolDra! Dù hơi nhiều chi tiết có sự xuất hiện của Harry nhưng chắc chắn là VolDra.

*VolDra HE! HarDra BE!

-----------------
00.

Nếu bạn hỏi bất cứ ai ở trường Hogwarts từ năm 1991 đến năm 1994 về mối quan hệ giữa Draco Malfoy và Harry Potter, vị cứu tinh của họ, họ sẽ trả lời ngay lập tức rằng hai người đó là kẻ thù không đội trời chung, và Draco Malfoy luôn là người chủ động gây chuyện trước.

Nhưng sau năm 1994, không ai có thể đưa ra câu trả lời chính xác. Harry Potter đã thông báo trên tờ Nhật báo tiên tri rằng Voldemort đã hồi sinh, và danh sách Tử thần thực tử được đưa ra, đầu tiên là Peter Pettigrew, và người thứ hai là Lucius Malfoy.

01.

Tiết Độc dược là lớp học chung của Gryffindor và Slytherin, Harry đến lớp học sớm hơn thường lệ theo yêu cầu của Hermione, nhưng lại phát hiện ra Malfoy - người luôn hoạt động rất tích cực trong giờ Độc dược lại không thấy đâu. Ngay cả người đầu tiên đến cũng không phải Slytherin. Parkinson, Zabini, Nott và cả Crabble và Goyle, những người luôn ở bên cạnh Malfoy đều lần lượt ngồi vào chỗ của mình. Anh thấy họ không có chừa chỗ cho Malfoy, nhưng anh đã không thấy bóng dáng Malfoy trong một thời gian. Và chỉ đến khi Snape bước vào lớp học, anh mới nhìn thấy một cái đầu vàng.

Malfoy ngồi ở hàng cuối cùng, đang cúi đầu nghịch dược. Ngay cả Harry cũng có thể nhìn thấy lọ dược cậu làm ra không liên quan gì đến yêu cầu của Snape. Snape chỉ liếc nhìn cậu một cái rồi không nói gì, quay người đi xem những người xung quanh.

Harry trầm giọng thảo luận chuyện này với Ron. Cả hai luôn tin rằng Malfoy hoàn toàn nguy hiểm, và họ để tâm chuyện đó từ năm học này đến năm học khác. Dược trong vạc của hai người dần trở nên đặc quánh và đen ngòm vì khuấy thiếu nửa vòng. Họ liếc nhìn chất lỏng màu xanh da trời trong vạc của Hermione với lương tâm cắn rứt, và cảm thấy một luồng hơi lạnh từ phía sau.

"Được rồi, rất tốt, một lần nữa trò Potter và trò Weasley đã phá hủy cái vạc vì họ không thèm chú ý đến cái bảng đen trong lớp, nhưng hai trò còn có thể bảo vệ an toàn cho cái vạc này, vậy thì Gryffindor...." Snape còn đang nói thì nghe thấy cái vạc nổ một tiếng "rầm", "Gryffindor trừ hai mươi điểm, tối chủ nhật này hai trò bị cấm túc."

Harry bị phân tâm và nghe thấy tiếng cười từ một đám nhỏ Slytherin. Anh cẩn thận phân biệt nhưng tiếng cười mỉa mai đặc biệt trong quá khứ lại không xuất hiện. Anh ngạc nhiên quay đầu lại và thấy rằng Malfoy đang ôm tay mình. Cậu nhìn chằm chằm cái vạc, lại thêm một viên đan dược nhỏ như da cá sấu vào, không thèm nhìn về phía này lấy một cái.

Tan lớp, vừa nhìn thấy Malfoy bỏ bình dược phẩm vào trong túi đã chuẩn bị, anh cùng Ron đã chặn ở trước mặt Malfoy, Draco khó hiểu nhìn bọn họ.

Hermione thấp giọng ngăn cản, Ron nói: "Chồn sương, mày trong lớp làm độc dược gì vậy? Vừa rồi còn không dám cho bọn tao xem?"

Malfoy cau mày. "Tao cho rằng Chua cứu thế và tay sai của nó sẽ không tấn công một Slytherin vô tội?"

"Im đi Malfoy! Ron và những người khác không phải là tay sai của tao, nhưng tại sao mày không đi cùng hai tên đàn em của mày, bọn nó rốt cuộc cũng không thể chịu nổi thiếu gia nhà Malfoy nữa, đúng không?"

Câu nói mang theo hàm ý mỉa mai, Harry sẽ không ngạc nhiên nếu Malfoy định chửi rủa bọn họ bằng những lời nói khó nghe nhất. Thế nhưng Malfoy vẫn không thèm để ý, xoay người định rời đi. Harry nhanh tay nắm lấy tay áo của Malfoy, cậu vùng vẫy muốn thoát khỏi bàn tay của Hary, Ron ở bên kia đang định lấy bình thuốc từ trong túi Draco ra, cậu vội vàng xoay người né tránh, nhưng bởi vì tay bị Harry nắm chặt, trọng tâm không vững, bình thuốc rơi ra khỏi túi, vỡ thành từng mảnh trên sàn.

"Locomotor Mortis!"*

Đũa phép chĩa vào Harry, và ngay sau đó quay sang Ron. Cả hai gần như ngã xuống dưới sàn bởi bùa khóa chân. Hermione đứng bên cạnh, chuẩn bị giúp hai người giải phóng khỏi câu bùa chú. Đũa phép của Malfoy lại lần nữa chỉ xuống đất, "Deletrius*". Ngay tức khắc, mảnh vỡ và chất lỏng vương vãi trên sàn biến mất, và Malfoy cũng sải bước rời khỏi đó.

*Locomotor Mortis: Bùa khóa chân.
*Deletrius: Bùa xóa xổ.

02.

Trong nội bộ Tử thần Thực tử lan truyền một tin đồn rằng con trai của gia đình Malfoy đã khuất phục Chúa tể Hắc ám bằng những cách không phù hợp.

Nhưng hai người ở giữa vòng vây của tin đồn đều thờ ơ, một người thì khinh thường việc giải thích, người còn lại thì lười giải thích.

Draco biết Chúa tể Hắc ám không hiểu tình yêu, cũng sẽ không yêu cậu, nhưng cậu khi còn trẻ lại không suy nghĩ nhiều mà háo hức đi theo Chúa tể Hắc ám. Ngay từ khi hắn sống lại, cậu đã biết rằng gia đình mình không hơn không kém, chỉ là một con tốt của hắn, nhưng vẫn có vô số kẻ thèm muốn địa vị của họ. Câu biết rằng cha mình đã chọn phe của Chúa tể Hắc ám trong trận chiến này. Draco cho rằng mối quan hệ của cậu với Chúa tể Hắc ám đã bị đồn đại không ít trong thế giới phép thuật, cậu hiểu rõ rằng nếu Chúa tể Hắc ám bị đánh bại thì gia đình cậu cũng sẽ gặp nguy hiểm. Vì vậy cậu chỉ có thể phục tùng Chúa tể Hắc ám bằng cả trái tim và linh hồn của mình.

Người đầu tiên là Igor Karkaroff. Draco biết điều này từ khi nghe nói Karkaroff là kẻ đã khai ra danh sách Tử thần Thực tử và bỏ chạy một mình, rằng sẽ có một ngày Karkaroff phải quỳ gối trước Chúa tể Hắc ám, và giờ đây Ngài nói với cậu: "Draco, cho ta xem cậu có thể làm gì."

Draco có hơi choáng váng trong giây lát, nhưng cậu nghĩ đến số phận mà cậu đã tưởng tượng. Đó là một cảnh tượng mà cậu không bao giờ muốn nghĩ tới. Câu nhẹ nhàng siết chặt cây đũa phép táo gai bằng ngón cái và ngón trỏ, chỉ đầu đũa phép về phía Karkaroff và hô lớn "Crucio."*

Karkaroff quỳ trên mặt đất. Lúc này, cơ thể ông ta bị uốn cong một góc khó tin, cánh tay bị uốn ngược vào trong, nhưng cổ tay khiến khuỷu tay của ông ta vặn ra ngoài, ông ta nhanh chóng ngất xỉu vì co giật toàn thân.

Có rất nhiều Tử thần Thực tử đang ở trong nhà, tất cả đều cho rằng cậu chủ nhỏ trẻ tuổi, cáu kỉnh của nhà Malfoy chắc chắn sẽ không thể hoàn thành nhiệm vụ của Chúa tể Hắc ám, họ mong được thấy Chúa tể Hắc ám trừng phạt Draco, nhưng lại phát hiện ra rằng Draco cứng rắn hơn những gì họ tưởng tượng rất nhiều.

Voldemort cũng thấy thú vị, Draco từ trước đến giờ nội tâm vẫn rất yếu đuối, cũng rất sợ đau, nếu như bị một vết thương nhỏ cũng sẽ khóc rất lâu, nếu hắn trên giường cứng rắn hơn một chút sẽ rơi lệ. Loại người như vậy luôn khiến hắn khó chịu. Vì vậy hắn muốn sử dụng cơ hội của Karkaroff để trừng phạt Draco, nhưng Draco đã hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình. Hắn chỉ đũa phép của mình vào Draco với một chút trêu chọc, một tia sáng đỏ lập tức bắn về phía cậu, như một chiếc lông vũ nhẹ rơi xuống, nhưng Draco lại làm điều khiến hắn ngạc nhiên hơn, "Protego*!" Mặc dù sức mạnh ma thuật của cậu bé chắc chắn không thể so sánh với Chúa tể Hắc ám, Voldemort mỉm cười khi Draco ngã xuống đất vì bị bật ngược, "Tốt lắm, Draco, thật thú vị, cũng không quá ngu ngốc."

*Crucio: Bùa tra tấn.
*Protego: Bùa Khiên.

03.

Harry để ý thấy Malfoy luôn ở trong Phòng Yêu Cầu nên mỗi lần rảnh đều lôi bản đồ Đạo Tặc ra xem, anh ngạc nhiên khi thấy cái chấm nhỏ đánh dấu Malfoy hiện lên ở nhà vệ sinh nữ tầng hai, bên cạnh không phải là Crabbe và Goyle, hai kẻ luôn đi theo cậu ta mà là con ma khóc nhè Myrtle. Anh bước vội xuống cầu thang lát đá hoa, rồi đi bằng lối đi bên dưới, ngoài cửa nhà vệ sinh, anh áp tại vào cửa nhưng không nghe thấy gì, anh lặng lẽ đẩy cửa vào.

Draco Malfoy đang đứng quay lưng về phía cửa, hai tay nắm lấy thành bể, mái tóc vàng rũ xuống vô hồn, trông có vẻ bất lực.

"Không." giọng Myrtle lẩm bẩm từ phòng nhỏ kia, "Đừng làm thế này...nói cho tôi biết có chuyện gì, tôi có thể giúp cậu..."

"Không ai có thể giúp tôi," Malfoy nói, toàn thân run rẩy. "Tôi không thể...hắn ta nói rằng hắn ta sẽ giết tôi nếu tôi không làm điều đó sớm..."

Harry nhận ra rằng đó dường như là một cú đánh rất lớn để giữ anh ở lại đó, Malfoy đang khóc - thực sự khóc, những giọt nước mắt chảy dài trên khuôn mặt nhợt nhạt của cậu xuống bồn nước bẩn thỉu, nhưng cậu vẫn cố kìm lại tiếng nức nở của mình, rồi như bị rùng mình, cậu nhìn thấy một bóng người qua chiếc gương vỡ, sau vai cậu, Harry đang nhìn cậu chằm chằm.

Malfoy vội vàng quay lại và rút đũa phép. Harry theo bản năng né sang một bên, bùa chú của Malfoy chỉ cách Harry vài inch, tia sáng bắn vào bức tường phía sau anh, Harry nhanh nhẹn lách sang một bên, cố gắng vẫy đũa phép cùng một lúc, nhưng Malfoy đã chặn cửa và lại giơ đũa phép lên.

"Không, không, dừng lại!" Myrtle hét lên, giọng cô ấy lặp lại ồn ào trong căn phòng đầy ống nước,

"Dừng lại, dừng lại."

Sau đó với một tiếng nổ lớn, chiếc cột đằng sau Harry nổ tung, Harry đã thử một câu thần chú hóa đá, làm đổ bức tường sau tai Malfoy, làm vỡ hồ bơi bên dưới Myrtle đang gào thét, nước chảy khắp nơi, Harry và Malfoy đều trượt chân, mặt nhăn nhó, và hét lên từng người một.

"Sectumsempra*!" Harry gầm lên từ sàn nhà, vung vẩy đũa phép.

Máu trào ra từ mặt và ngực của Malfoy như thế cậu ta bị chém bởi một thanh kiếm vô hình, cậu ta lảo đảo lùi lại phía sau và ngã xuống nền nước tạo thành một vệt lớn, Đũa phép của cậu ta trượt khỏi bàn tay phải mềm mại của cậu.

"Không..." Harry hét lên.

Harry, người dần dần thả lỏng, lảo đảo đứng dậy và bước về phía Malfoy, khuôn mặt đỏ bừng và đôi tay trắng nõn đang vật lộn trên lồng ngực đẫm máu.

"Không, tôi không có..."

Snape chạy tới, lẩm bẩm gì đó, Harry nhìn thấy Malfoy chậm rãi được cầm máu, Snape nhíu mày trừng mắt nhìn anh, "Câu thần chú vừa rồi trò học ở đâu?"

Harry sững sờ trước cảnh tượng trước mắt, anh kể câu chuyện về Hoàng tử lai.

*Sectumsempra: Bùa Cắt sâu mãi mãi.

04.

Harry đang mặc Áo choàng Tàng hình và lại được cụ Dumbledore thêm bùa Ẩn, anh không lo có ai nhìn thấy mình, nhưng không biết anh đã sợ hãi bao nhiêu lần nữa rồi.

Draco Malfoy thi triển Expelliarmus* lên cụ Dumbledore, nhặt cây đũa phép của cụ lên, cụ Dumbledore nói một cách bình tĩnh, "Chào buổi tối, Draco."

Malfoy bất an bước lên phía trước, trong mắt lộ ra sự sợ hãi với việc mà chính mình sắp phải làm, cụ Dumbledore vỗ vỗ lưng trấn an cậu, "Draco, trò không thể giết ta."

Với đôi mắt ngấn lệ, Malfoy cau mày và giơ đũa phép lên giữa cậu và cụ Dumbledore, đầu đũa phép chỉ vào cụ Dumbledore "Làm sao cụ dám nói vậy...?" Tay cầm đũa phép của Draco hơi run lên, cụ Dumbledore vẫn tiếp tục, "Trò là một đứa trẻ tốt bụng."

Malfoy gần như bỏ cuộc và bỏ cả hai cây đũa phép lại vào túi.

"Trò có muốn gia nhập Hội Phượng hoàng không, chúng ta có thể bảo vệ trò." Cụ Dumbledore mở hai tay và ôm Malfoy một cách vô ích. Malfoy đã rất nhanh chóng rời khỏi cái ôm, "Tử thần Thực tử đã tụ tập...tôi xin lỗi... Hắn ta nói nếu tôi không giết cụ, hắn ta sẽ giết cả gia đình tôi..."

Cụ Dumbledore thờ ơ nhún vai, "Ta biết hôm nay ta sẽ chết, nhưng Draco, linh hồn của trò không nên bị ô uế, hãy tham gia cùng chúng ta, nhưng ta rất tiếc khi phải nói rằng trò vẫn sẽ phải ở cạnh Riddle như một thuộc hạ trung thành. Ta không còn cách nào khác..."

Malfoy lắc đầu, "Chỉ cần cha mẹ tôi bình an vô sự."

Dumbledore đột nhiên đối mặt với Harry, "Vậy Harry, đứa nhỏ đáng thương này về sau sẽ giao cho trò."

Harry vội vàng đồng ý, vẫn còn đầy vẻ không thực tế, Malfoy kinh hãi quay đầu lại khi nghe thấy giọng nói của anh nhưng không thấy gì cả, cậu đang định nói gì đó thì Bellatrix và Snape đi tới.

Sau đó, Harry nhìn thấy Snape giơ đũa phép lên, một luồng sáng xanh bắn vào ngực cụ Dumbledore, cả người cụ ngã xuống khỏi Tháp Thiên văn.

*Expelliarmus: Bùa giải giới.

05.

Harry vội vã bước xuống từ Tháp Thiên văn, nhưng ai đó đã nắm lấy cánh tay anh ở góc cầu thang, anh rút đũa phép ra theo phản xạ, người kia nhanh chóng nói: "Là tao, Potter." Anh trầm mặc một lúc khi nghe thấy giọng nói của Malfoy, nhưng Malfoy không cho anh thời gian, cậu hạ giọng và nói với anh, "Potter, cầm lấy đi." Anh cảm thấy một thanh gỗ đâm vào tay mình, "Tao phải đi ngay. Bữa tiệc ăn mừng của Tử thần Thực tử sắp bắt đầu rồi, đây là cây đũa phép của Dumbledore, tao đã cất nó trên lầu mà quên đưa cho mày," Anh vô cùng ngạc nhiên khi thấy Malfoy nháy mắt với mình trong ánh sáng mờ ảo "Đừng ngạc nhiên, chúng ta bây giờ ở cùng một chiến tuyến."

Những gì xảy ra tiếp theo khiến Harry đau đớn khi nghĩ đến.

Anh thông báo về cái chết của cụ Dumbledore, tiết lộ kẻ sát nhân là Snape, đồng thời công bố chuyện gia tộc Malfoy sẽ gia nhập Hội Phượng hoàng và cung cấp thông tin về nội tình của các Tử thần Thực tử đã chiếm được lòng tin của mọi người.

Sau đó, Harry bắt tay vào hành trình tìm Trường sinh linh giá, không hề có ý định tiết lộ với Draco nhưng cậu đã nói: "Ít nhất hãy cho tao biết nơi ở của mày, và tao sẽ giúp mày xác nhận xem có Tử thần Thực tử nào ở đó không." Một chút gượng gạo, Harry gật đầu đồng ý, họ đã dành chút thời gian để tìm mề đay Slytherin, Draco thỉnh thoảng cũng sẽ xuất hiện từ lò sưởi ở 12 Grimmauld Place để giúp họ làm một số công việc nhà và nấu những món ăn ngon.

Harry thỉnh thoảng vẫn nhớ đến sự suy sụp của mình, khi anh ngã vào vòng tay của Draco, Draco sẽ luôn nói những lời dịu dàng. Cũng sẽ luôn có những Tử thần Thực tử xung quanh Quảng trường. Đôi khi Hermione sẽ chạy đến Bộ Pháp thuật còn Ron và Harry sẽ ngồi bên cửa sổ và nghe những câu chuyện phiếm của Tử thần Thực tử khi chúng đang trò chuyện.

"Thật đáng kinh ngạc khi nói rằng chúng ta thực sự có quan hệ với tên chồn sương." Ron thở dài, và Harry gật đầu đồng ý, "Draco thực sự rất tuyệt vời."

Ron đột nhiên sững người, một lúc sau mới nói: "Đừng nói với mình là bồ thích cậu ta?"

Harry sửng sốt và nghĩ đến việc tự làm một trò ngu ngốc, nhưng Ron đột nhiên hào hứng chỉ vào hai Tử thần Thực tử đang nói chuyện, "Nhìn hai người kia đi, họ là Malfoy!" Harry cũng nhanh chóng nhìn sang, còn có ai có thể mang màu tóc vàng ngoài gia tộc Malfoy, người bên phải đột nhiên cởi mũ trùm đầu, chính là Draco. Draco, người biết sự tồn tại của ngôi nhà này, cũng có thể nhìn thấy bọn họ, cậu ngẩng đầu mỉm cười nhìn bọn họ, rồi cùng Lucius tiếp tục nói chuyện.

06.

Mọi thứ diễn ra tốt đẹp đến khó tin, Ron không bỏ đi dù trên đường có tranh chấp với nhau. Bọn họ cùng nhau phá mề đay và tìm hiểu về Bảo bối Tử thần.

Harry luôn có thể nhìn thấy những gì đang diễn ra qua đôi mắt của Voldemort, và ngày hôm nay, vì một lý do nào đó, anh nhìn thấy Draco nằm trong vũng máu, anh nghe thấy Voldemort lẩm nhẩm "Crucio", anh tỉnh dậy từ một giấc mơ, Ron và Hermione, đang nghiên cứu chiếc radio nhỏ, (họ đã vô tình bật nó lên vài ngày trước và nghe thấy một chuyên mục tên là Potter's Lookout) vội quay sang nhìn anh lo lắng sau khi nghe thấy tiếng động, Harry lo lắng nói, "Draco! Mình thấy Voldemort sử dụng Crucio với Draco!''

"Harry! Đừng nói chuyện!"

"Malfoy đã cho chúng ta biết cái tên đó đã bị ếm bùa truy tung!" Ron hét lên.

Nhưng đã quá muộn, bên ngoài căn lều có tiếng ồn ào, Harry thấy Hermione giơ đũa phép về phía mình, mặt đột nhiên khó chịu như bị thứ gì đó chích.

Tại trang viên Malfoy, Harry bắt đầu nhận ra rằng có điều gì đó không ổn.

Bellatrix vội vàng chạy lên để xác nhận danh tính của anh, nhưng không thành công nên phải gọi Draco xuống để xác định danh tính, Draco chậm rãi từ tầng hai đi xuống, cũng may cậu hoàn toàn không bị thương.

Đây lại là cái bẫy của Voldemort, anh thầm nguyền rủa.

Draco bước tới và sững sờ nhìn anh, Harry cố gắng xác định qua khe giữa đôi mắt sưng vù khi nghe những lời đầu tiên của Draco, "Mặt cậu ta bị sao vậy?"

Harry trong lòng dâng lên một tia hưng phấn, nhưng nhìn thấy Draco đột nhiên lùi lại mấy bước - Voldemort đến, anh nghiến răng nghiến lợi, anh không thể nghĩ được sắp xảy ra chuyện gì, Voldemort dùng ngón tay mảnh khảnh giữ chặt cây đũa phép,

Harry cảm giác cây đũa phép trông có vẻ hơi quen thuộc, nhưng anh không thể nhớ mình đã nhìn thấy nó ở đâu. "Cậu bé sống sót, Harry Potter." Miệng của Voldemort cong thành một vòng cung kỳ lạ, một ánh sáng xanh lục lóe lên, và anh ngã xuống đất.

Harry cảm thấy mình chưa chết, không biết mình đang ở đâu, mọi cảnh tượng ở trường Hogwarts hiện lên trong đầu anh, rồi anh mới có cảm giác thực sự, anh nghe thấy Voldemort yêu cầu Draco tới để xác nhận sự sống và cái chết của anh, Draco cảm giác được nhịp tim của Harry vẫn đập, cậu gần như ôm cả người anh trong vòng tay, nâng mi mắt lên nhìn, cuối cùng từ một góc độ không thể nhìn thấy hôn lên khóe mắt của anh.

"Vâng, cậu ta đã chết."

Không hề có một trận chiến tưởng tượng nào, Voldemort cho người mang anh đến ngục tối, để Hermione và Ron lại rồi tra hỏi xem họ đã đi đâu. Harry nhìn cậu chằm chằm, "Còn mày?" Draco cười, "Mày đi trước đi, sau đó tao sẽ dẫn hai người bạn tốt của mày tới, tao có thể tìm được mày, đừng quên tao đã ếm bùa truy tung lên mày."

Harry cũng cười, "Draco, sau cuộc chiến, chúng ta hãy ở bên nhau, được không?"

Draco không trả lời ngay, cậu gọi Dobby ra, và trước khi họ biến mất, cậu nói, "Chúng ta hãy nói chuyện này sau."

07.

Hai người họ thực sự đến trước và sau, trước khi Harry đến cửa Nhà Vỏ Sò, Draco đã đến với Ron trong tay trái và Hermione ở tay phải.

"Họ không bị thương chứ?" Harry nghi ngờ hỏi. Draco lắc đầu. "Chúa tể Hắc ám đã sử dụng Chiết tâm trí thuật lên họ. Vừa rồi tao phải thi triển bùa đóng đinh* lên Granger, rồi tao độn thổ trong khi giữ cả hai."

Draco không nghi ngờ gì khi nói rằng cậu đang đặt mạng sống của mình ở bên cạnh Harry, tim Harry bỗng đập thình thịch, mắt Hermione đột nhiên mở ra.

"Harry, mình vừa nghe, không biết là ai nói, còn lại Trường Sinh Linh Giá ... Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy đang ở Hogwarts."

Harry nghe được tin này đương nhiên rất phấn khích, Ron mở mắt ra, sau khi Harry liên tục khẳng định bọn họ không cần nghỉ ngơi, liền lên đường đi Hogsmeade - Voldemort thậm chí còn không có thu đũa phép của họ.

Kích hoạt Howling Charm*, được bao bọc trong Thần hộ mệnh, được Aberforth giải cứu, tiến vào Phòng Yêu Cầu qua lối đi bí mật, phá hủy vương miện của Ravenclaw....cho đến khi anh đối mặt với Voldemort, mọi thứ suôn sẻ đến khó tin.

Chính tại thời điểm này, vụ tai nạn đã xảy ra. Neville nâng thanh gươm Gryffindor lên để chém đầu Nagini, nhưng Draco, người đang bận rộn bên cạnh Harry, đột nhiên giơ đũa phép về phía Neville, "Impediment Jinx*!"

Thanh kiếm Gryffindor bật ra khỏi tay Neville, Harry giơ đũa phép lên và Draco hét lên "Accio* thanh kiếm!"

Phép thuật bay của hai người gần như giống nhau, nhưng Ron đột nhiên chỉ vào Harry, "Harry, đũa phép của bồ!"

Đũa phép của Harry bay lên, nhưng nó đã bay vào tay Voldemort, thanh gươm Gryffindor nằm trong tay Draco, Harry trừng mắt nhìn Draco rồi đi đến chỗ Ron và Hermione để lấy đũa phép, nhưng bọn họ không có phản ứng lại.

"Imperius*!"

"Malfoy!"

Draco quay đầu lại cười với anh, rồi đi tới chỗ Voldemort đang ngồi, Voldemort đem cậu ôm vào trong lòng, cậu lợi dụng tình huống ngồi ở trên đùi Voldemort, vô số người có mặt ở đấy đều hít thở không thông, Draco vung đũa phép giải trừ bùa chú cho Ron và Hermione. Một số giáo sư đã cố gắng tấn công nhưng đều bị tước vũ khí. Harry nhìn thấy Snape đang bí mật đưa cây đũa phép cho anh, anh định nhặt nó lên, nhưng Voldemort bên kia đã tìm thấy nó trước.

"Nhìn xem, nhìn xem, Severus ngươi đang làm cái gì!"

Snape nắm chặt đũa phép và bước tới, ông biết bây giờ ông không thể cử động một chút nào, nhưng Draco đột nhiên nói, "Tom." với giọng nói ngọt ngào của tình yêu, "Đừng giết Sev, được không?"

Voldemort gật đầu và đồng ý, "Tất nhiên, cục cưng của ta. em là người góp phần quan trọng vào tình hình của ngày hôm nay, và việc xử lý Severus như thế nào là hoàn toàn phụ thuộc vào em." Draco sử dụng Chiết tâm chí thuật lên Snape rất nhanh, và đã quá muộn để Snape sử dụng Bế quan bí thuật. Cậu đọc tất cả ký ức của Snape trong vòng chưa đầy vài giây, và Draco nở một nụ cười ngọt ngào với Snape. Cậu mỉm cười, "Hóa ra là thầy đã phản bội Chúa tể vì người mẹ yêu quý của Harry," cậu cố ý nhấn mạnh cách phát âm của từ 'yêu quý của Harry', "Điều đó thật dễ dàng."

"Mọi thứ đều bị lãng quên."

Snape hai mắt đờ đẫn trong chốc lát, sau đó mới tỉnh táo lại, "Chủ nhân, đây là?" Hắn nhìn về phía trước, có chút nghi hoặc, giọng nói Draco có chút mê mang: "Không sao đâu, cha đỡ đầu, chiến tranh sắp kết thúc, và chúng ta sắp chiến thắng."

Những người có mặt trên khán đài phẫn nộ, có người hét lên rằng Malfoy là con chó cái của Voldemort, Draco vung đũa phép và bắn ra vô số tia sáng đỏ. Tất cả những ai cố gắng chống lại đều phải chịu chung một kết cục, kể cả Hermione, kể cả Ron, và hơn thế nữa.

"Ta không muốn làm tổn thương nhiều người như vậy, mỗi một giọt máu phù thủy đều không thể uổng phí, ta sẽ để cho các ngươi sống sót." Giọng nói của Voldemort vang vọng khắp nơi, "Kể cả Harry Potter, cậu bé sống sót, ngươi cũng phải sống. Ngươi sẽ không chết đâu, ta sẽ chuẩn bị nhiều thứ khác cho ngươi."

"Obliviate." Toàn bộ những người ở hiện trường đều bị nguyền rủa, ngoại trừ những Tử thần Thực tử trung thành, người tình trong vòng tay hắn, và cậu bé sống sót.

*Bùa đóng đinh: Cái này thì cũng chả biết tên tiếng Anh của nó nên dịch ra tiếng Việt luôn.
*Howling Charm: Cái này tui cũng chả biết nó là cái gì nên để y nguyên luôn.
*Impediment Jinx: Bùa cản trở.
*Accio: Bùa triệu tập.
*Imperius: Bùa độc đoán.

08.

Tôi là Ron, Ronald Weasley, một người thuần chủng, học lớp tám, và đã có một cuộc nổi loạn vào năm thứ bảy khiến Hogwarts bị đảo lộn. Chúng tôi sống dưới sự cai trị của Chúa tể Voldemort, một người đàn ông tóc đen đẹp trai với đôi mắt đỏ đáng sợ, thế giới của chúng ta không phải là chế độ độc tài, và luật pháp của Bộ Pháp thuật rất nghiêm khắc nhưng chỉ cần chúng ta tự xử là ổn.

Chúng tôi có một trật tự cuộc sống được tổ chức tốt, tự hào về dòng máu thuần khiết, dòng máu thuần túy có sức mạnh, dòng máu hỗn hợp hầu như không thể tồn tại trong thế giới kinh doanh, và người sinh ra ở Muggle chỉ có thể làm những công việc lao động cấp thấp.

Bản thân Chúa tể là một hậu duệ của gia đình Gaunt, và người yêu của hắn, một người bạn cùng lớp của chúng tôi, tên là Draco Malfoy, là một người có tài năng, và họ rất hạnh phúc, đã có rất nhiều lời truyền miệng về đám cưới của họ. Chúng tôi còn có một người bạn cùng lớp là phù thủy lai, Harry Potter, cậu ta rất nổi loạn và luôn muốn lật đổ sự thống trị của Chúa tể. Bạn có muốn tôi làm vậy không? Tôi không biết nữa, đầu tôi đau như muốn nổ tung mỗi khi tôi nghĩ về điều này, Harry là một trong số ít Gryffindor, Muggles chủ yếu đến Hufflepuff, nhưng có một số Muggles rất thông minh, như Hermione, sẽ được xếp vào Ravenclaw, dòng máu thuần khiết tụ họp ở Slytherin, chúng tôi tự hào về ngôi nhà của mình.

Đối với tôi, có vẻ như đã có một cuộc nổi loạn, trong đó một số lượng lớn người vào Azkaban, và những kẻ mất trí nhớ nghe có vẻ khủng khiếp, phải không?

Hôm nay cũng là một ngày bình thường.

-Hết—

Đây là lần đầu tiên tôi dịch truyện tất nhiên sẽ không có nhiều kinh nghiệm. Chủ yếu là vì độ vã có thừa nhưng khả năng có hạn nên mọi người thông cảm, lần sau tôi sẽ cố gắng chăm chút hơn. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com