Vo Xa He Liet 2 Tu La Quan Tu
Tu La Quân Tử☆ 121Quân Hành Tuyệt cuối cùng đã hoàn thành danh sách trên tay mình, giao hết cho người phụ trách rồi, hắn chạy về Ám Cung, hắn lập tức đi tìm Thượng Quan Khiêm, phòng ngủ, không có, cũng đúng giờ này, Khiêm tuyệt đối sẽ không ở phòng ngủ, vườn thuốc, không có, kỳ quái, thư phòng, cũng không có, hỏi người hầu, đều nói không thấy, mà còn bọn họ không có tư cách hỏi hành tung của Khiêm. Chỉ có Diêm La, cuối cùng nghe được đáp án, lòng thật khó chịu, Khiêm của hắn ở đâu, Diêm La biết rõ mồn một, tuy rằng rõ ăn dấm Diêm La là rất buồn chán, là không có tất yếu, nhưng hắn vẫn nhịn không được.Có được vị trí của Khiêm, vậy thì đi tìm, không thuấn di, mà là chạy trên bầu trời, lòng tự nhủ Khiêm có thể nhớ hắn không, có thể cho hắn một nụ hôn chủ động không, vừa ảo tưởng vừa cười, cảm giác được khí tức của Khiêm, vẻ mặt hắn càng ôn nhu.Ngay khi sắp tiếp cận, nghe được một giọng nữ rống to "Ta yêu là ngươi.", trong cung lúc nào xuất hiện kiểu nữ nhân này, ban ngày ban mặt dám la hét, đối với nữ nhân đánh gãy ảo tưởng của mình, Quân Hành Tuyệt không hề có thiện cảm.Kế hắn nghe được một thanh âm không thể quen thuộc hơn, ôn hòa như gió xuân phun ra ngôn ngữ mình từng nghe vô số lần, chỉ là càng lãnh khốc "Ta không yêu ngươi." Là Khiêm, người bị nữ nhân bày tỏ là Khiêm, sự thật ấy xông vào đầu, động tác của Quân Hành Tuyệt không thong thả được nữa, nháy mắt xuất hiện phía trên chỗ ấy, nhìn nữ nhân vô liêm sỉ kia cầu Khiêm một nụ hôn, hôn. Dây lý trí nháy mắt bị gãy, lửa giận ngập trời khởi động, khí tức cuồng nộ quét ngang thế giới này.Càng đổ thêm dầu vào lửa là Khiêm dĩ nhiên bảo vệ nữ nhân kia, tuy rằng đã nghe Khiêm giải thích, nhưng hắn vẫn phẫn nộ, nữ nhân này bằng vào cái gì, nhìn tướng mạo của nàng, xác thực không sai, cho rằng có thể dùng khuôn mặt này đả động Khiêm của hắn sao? Buồn cười, Đông Ly công chúa, hừ, Đông Ly không cần tồn tại.Tuyên cáo quyền sở hữu, hôn Khiêm ngay trước mặt nữ nhân này, nhìn sắc mặt nàng tái nhợt, ra vẻ không dám tin, hừ, ấy vậy mà cũng dám giành Khiêm với hắn, một nữ nhân nhu nhược.Quân Hành Tuyệt và Thượng Quan Khiêm biến mất trước mặt Đông Ly công chúa, xuất hiện ở tẩm cung.Hắn không hề ôn nhu đè Thượng Quan Khiêm xuống giường, thô bạo hôn môi y, là phẫn nộ, là đố kị, là chứng minh quyền sở hữu.Lửa giận xông choáng đầu, không còn áp lực nữa, không còn bận tâm nữa, thô lỗ xé mở bộ đồ màu xanh nhạt trên người y, lộ ra da thịt như ngọc, rời môi, dọc theo hàm dưới, xuống cổ, miệng nỉ non, "Khiêm, ngươi là của ta, là của ta."Hành vi của Quân Hành Tuyệt ngày càng càn rỡ, Thượng Quan Khiêm không thể tùy ý được nữa, hai tay khước từ, bất quá lập tức bị Quân Hành Tuyệt đè lại, đối với việc y khước từ, lửa trong lòng hắn ngày càng mạnh, gặm cắn xương quai xanh tinh xảo. Bộ vị mẫn cảm, chọc cho Thượng Quan Khiêm hừ một tiếng. Một tiếng này đối với Quân Hành Tuyệt mà nói quả thật là thôi tình tề, một ngọn lửa khác sôi trào ở đáy lòng, lửa giận và lòng đố kị bị áp chế."Khiêm." Giọng khàn khàn, ánh mắt lấp đầy dục vọng nhìn người dưới thân, đôi môi sưng đỏ tại mình thô lỗ hôn, sắc đỏ tiên diễm, cổ có ngấn hồng nhàn nhạt, là vừa rồi mình lưu lại, vết nước ở xương quai xanh kiều diễm, là thành quả ngay tức thì đây, da thịt như ngọc lộ ra từ chỗ quần áo bị xé, thuận theo tiếng hít thở phập phồng, hai điểm anh đào như ẩn như hiện.Rất muốn, thật rất muốn, nhưng, nhưng, hắn có thể sao? Cố gắng khắc chế bản thân, buông tay Khiêm ra, ôm lấy mặt y, ra vẻ bi thương nói, "Khiêm, ta đố kị, cho dù ngươi không có cảm tình gì với nữ nhân kia, ta vẫn đố kị. Khiêm, ta rất muốn cầm tù ngươi lại, không để người khác nhìn ngươi, thấy được chỗ tốt của ngươi nữa, khiến ngươi chỉ thuộc về mình ta. Khiêm, đừng nhìn người khác, ngươi chỉ cần nhìn ta là được." Tay đã run lên, giọng mang theo khóc âm, rốt cuộc nên làm gì, hắn mới xóa đi cảm giác bất an này, rốt cuộc nên làm gì mới có thể chứng minh Khiêm là của hắn."Ta thuộc về chính ta, không thuộc về bất kỳ ai, yêu cầu của ngươi ta làm không được." Thượng Quan Khiêm không nói dối, cũng không an ủi, chỉ là thản nhiên mà chân thành nhìn Quân Hành Tuyệt. Thấy hắn có vẻ mặt như vậy, đáy lòng y ẩn ẩn đau lên, không quá mạnh, nhưng là tồn tại. Còn có thỏa mãn bị người để ý."Ta biết, ta vẫn biết. Khiêm, ngươi sẽ không bị ai ràng buộc, cũng sẽ không thuộc về ai, cho nên ta mới bất an, ngươi như vậy ta phải làm sao mới có thể có được đây." Đối mặt Khiêm, hắn căn bản không thể tự tin, nhưng hắn lại thuyết phục mình phải tự tin, như thôi miên vậy, vì hắn là đối tinh của Khiêm, đồng bạn của Khiêm, sẽ có một ngày, Khiêm yêu hắn. Nhưng cảnh tượng hôm nay đánh vỡ tự tin hắn cố chống, không phải vì nữ nhân kia bày tỏ với Khiêm, mà là động tác Khiêm bảo vệ nàng, một khắc ấy, đáy lòng hắn nảy ra tuyệt vọng, sợ hãi Khiêm yêu nàng, kinh hoảng Khiêm không còn thuộc về hắn nữa, động tác vừa rồi cùng với nói là vì đố kị, còn không bằng nói là vì sợ hãi."Ngươi là đồng bạn của ta, ta sẽ vẫn ở bên ngươi." Cảm nhận được tuyệt vọng trong lời Quân Hành Tuyệt, y cố gắng khiến hắn an tâm, vì y phân không rõ Quân Hành Tuyệt rốt cuộc là gì với y, nói là đồng bạn, nhưng khi đồng bạn đi, y sẽ không có cảm giác tịch mịch, mà khi Quân Hành Tuyệt đi, y cảm nhận được tịch mịch, nó khiến y ý thức được Quân Hành Tuyệt là đặc biệt, nói là yêu, nhưng lại kém chút gì, mà còn trên ngực y không xuất hiện tên của Quân Hành Tuyệt. Vậy y rốt cuộc xem Quân Hành Tuyệt là gì?Quân Hành Tuyệt đang bi thương, vì thế không thấy được mờ mịt đáy mắt Thượng Quan Khiêm lóe lên trong một thoáng, một thứ cảm tình không nên xuất hiện ở đáy mắt y."Khiêm, ta muốn không phải nó, ngươi biết ta muốn không phải nó." Quân Hành Tuyệt thống khổ nói, đồng bạn, hắn muốn không phải nó, hắn muốn là càng đặc biệt, cho dù rõ Khiêm yêu mình cũng sẽ không xem mình nặng hơn các Vô Xá khác, nhưng hắn vẫn nghĩ muốn vị trí đặc biệt duy nhất kia. "Khiêm, ta muốn ngươi. Muốn sắp điên rồi." Mỗi ngày mỗi đêm, không thời không khắc, hắn vẫn muốn có được người này."Khiêm, ta muốn ôm ngươi." Gần như tan vỡ, Quân Hành Tuyệt chôn đầu ở cổ Thượng Quan Khiêm, không để y thấy sự chật vật, trò hề vì điên cuồng mà sắp tan vỡ của mình."Có thể." Thượng Quan Khiêm bình tĩnh lên tiếng.Quân Hành Tuyệt nằm trên người y cứng đờ, cho rằng mình bị lãng tai, vừa rồi hắn nghe được gì. Có nhiều lửa giận và tuyệt vọng đi chăng nữa, nghe câu trả lời này đều biến mất vô tung vô ảnh, hắn chỉ muốn xác nhận điều mình vừa rồi nghe được.Ngẩng đầu, ra vẻ không dám tin nhìn Thượng Quan Khiêm dưới thân, tuấn dung nhu hòa ngay trước mắt, cũng không có vẻ mặt kỳ quái gì, nghiêm túc đối diện với mình."Khiêm, ngươi... vừa rồi... nói... gì?" Quân Hành Tuyệt không dám tin ấp úng mà chần chừ."Ta nói có thể." Thượng Quan Khiêm lặp lại, tỏ ý Quân Hành Tuyệt không nghe lầm."Khiêm, ta nói ôm ngươi, là..." Quân Hành Tuyệt cho rằng Thượng Quan Khiêm hiểu sai ý."Ta biết ngươi nói là làm tình." Không có bất luận ngượng ngùng gì nói ra ý Quân Hành Tuyệt ẩn giấu, "Hay là nói ngươi không muốn?""Sao không muốn chứ." Quân Hành Tuyệt vội vã đáp, sau đó lấy hành động thực tế tỏ rõ bức thiết của mình.Che môi y lại, cấp thiết lột ra quần áo y, tay di chuyển trên lớp da thịt mềm mại, cảm nhận xúc cảm ôn nhuận như ngọc, da thịt Khiêm cũng là cảm giác như y, một ngày chạm vào, sẽ luyến tiếc buông ra."Khiêm, ngươi hiện tại ngăn ta còn kịp," Quân Hành Tuyệt nói không hề có lực thuyết phục, môi trượt khắp người Thượng Quan Khiêm, tay cũng chạm vào hai điểm nổi, cảm nhận cảm xúc khuynh hướng ấy, dục vọng càng cường liệt, lần đầu tiên, hắn chạm vào thân thể Khiêm, không phải nằm mơ, mà là hiện thực, xúc cảm và ôn độ này nói cho hắn biết, không phải mơ."Tiếp tục." Thượng Quan Khiêm không ngăn cản, trái lại cổ vũ. Vì sao cho phép Quân Hành Tuyệt làm vậy, bản thân y cũng không rõ, bất quá đã đồng ý, vậy sẽ không hối hận.Nghe được lời cổ vũ, Quân Hành Tuyệt không khắc chế nữa, động tác càng thêm lớn mật, môi lưu luyến ở ngực, ngậm lấy trái anh đào, khiến nó no đủ đứng thẳng, thoả mãn lắng nghe chất giọng trầm thấp của y.Môi dời về phía một quả khác, tay bắt đầu dịch chuyển, vẽ vòng quanh bụng, môi đi theo, thân thể di động, tay càng là vậy, cởi ra đai lưng, rồi quần của đối phương.Hai cái chân như bạch ngọc bại lộ trong không khí, Quân Hành Tuyệt si ngốc nhìn giữa chân y, thậm chí bộ vị xấu xí của nam nhân, Khiêm vẫn hoàn mỹ như vậy, thân trụ như bạch ngọc, hình cầu mượt mà, hoàn toàn khác với dữ tợn cường tráng của hắn.Quân Hành Tuyệt đứng dậy, cởi đồ mình ra, cũng kéo quần áo Thượng Quan Khiêm xuống, sau đó ôm người ngã vào giữa giường, một lần nữa gần kề thân thể y, da thịt xích lỏa hấp thu độ ấm của đối phương.Quỳ giữa chân y, cúi người, ngậm lấy nơi vẫn không có phản ứng.Thượng Quan Khiêm cảm giác được chỗ đó của mình bị bao dung vào một nơi ẩm ướt mà ấm áp, một luồng nhiệt từ đấy dâng lên, đè lại đầu Quân Hành Tuyệt, không có che giấu gì nói cho đối phương biết cảm giác của mình.Nhận được đáp lại Quân Hành Tuyệt càng bán lực, vật trong miệng đã ngày càng lớn, bắt đầu cứng lên, không có buồn nôn, không có bất mãn, đối với mình có thể khiến đối phương thoải mái, Quân Hành Tuyệt rất tự đắc, làm hoàng đế hắn chưa từng làm vậy với ai khác, nhưng nữ nhân bên cạnh hắn từng làm với hắn, cho nên hắn biết cảm giác lúc này của Khiêm và nam nhân cần có lực độ và vị trí thế nào để thấy tốt hơn.Nuốt vào lại nhả ra, dùng lưỡi liếm khắp, ẩn nhẫn dục vọng của mình, muốn cho đối phương thoải mái trước.Cuối cùng, đối phương phun trào trong miệng mình.Thượng Quan Khiêm thở hổn hển, thân thể triệt để thả lỏng.Quân Hành Tuyệt há miệng, trong miệng là dịch thể của đối phương, không nuốt xuống, mà là dính vào tay, duỗi vào chỗ càng bí ẩn giữa hai chân đối phương.Chạm nhẹ vào nhụy hoa kia, cảm giác thân thể Thượng Quan Khiêm siết chặt, không phải khẩn trương, mà là hành vi phản xạ."Đợi đã." Thượng Quan Khiêm vào lúc này gọi dừng.... Tu La Quân Tử☆ 122"Đợi đã." Thượng Quan Khiêm mở miệng. Vì vừa được giải phóng, giọng y không có ôn hòa thường ngày, mang theo lười biếng gợi cảm mê người."Khiêm, hiện tại không thể dừng." Lúc này sao có thể dừng được chứ, đã tới bước này, hắn tuy rằng nhẫn nại, lửa nóng dưới thân đã nổi lên gân xanh, kêu gào xông vào. Vì chứng thực lời mình, Quân Hành Tuyệt lại gần nữa, khiến lửa nóng chạm vào lối vào.Phản xạ co rút, chỉ là vậy, còn chưa vào, Quân Hành Tuyệt đã thấy mình sắp điên lên rồi, không thể áp chế nữa."Cầm đi." Lật tay, một cái bình xuất hiện, Thượng Quan Khiêm đưa cho Quân Hành Tuyệt.Cầm bình, mở nắp, tác dụng và cách dùng của nó lọt vào đầu. Mắt Quân Hành Tuyệt bật sáng, đây là thứ tốt.Vẽ loạn thuốc trên tay, duỗi đến cánh hoa, xoa lấy từng nếp uốn, cánh hoa run rẩy, hoa tâm vì bị thuốc thấm vào, run rẩy theo đó.Quân Hành Tuyệt thăm dò len vào một ngón tay, rất dễ.Thượng Quan Khiêm rên rỉ ra tiếng, nơi chưa từng bị người chạm vào, đột nhiên bị dị vật xâm nhập, nhờ tác dụng của thuốc nên không có cảm giác đau đớn gì.Nghe được tiếng y, Quân Hành Tuyệt chảy mồ hôi lạnh, chưa thể, vẫn chưa thể, cho dù đã rất khó chịu, hắn cũng không thể bị thương Khiêm.Cắn chặt môi mình, bắt đầu co giật, lửa nóng và chập hẹp ở đấy, chỉ là một ngón tay, đã cắn chặt vậy, hắn không dám tin nơi này có thể dung được mình.Nội bích bắt đầu thả lỏng, Quân Hành Tuyệt len vào ngón thứ hai, mở rộng, rồi là thứ ba, mãi đến khi ba ngón tay đều có thể tự do ra vào, hắn mới rút tay mình ra.Đặt hai chân của Thượng Quan Khiêm lên vai, nâng eo y, cầm nó, chậm rãi đẩy vào.Nhờ đã được làm trơn và mở rộng, cộng thêm tác dụng của thuốc, cho dù là cự vật của Quân Hành Tuyệt, cũng thuận lợi vào được.Chỉ là một tí như vậy, Quân Hành Tuyệt đã cảm giác được tốt đẹp, rất muốn không màng tất cả, sau đó công phạt.Vào thêm tí nữa, rất tốt, nữa, Quân Hành Tuyệt chậm rãi đẩy vào, khi đến cực hạn, lại lui ra, hầu như sắp điên rồi, hắn thoải mái rên rỉ.Sau đó gian nan thong thả tiếp tục."Khiêm, xin lỗi, ta nhịn không được." Hắn đã là cực hạn, hắn khống chế không được dục vọng của mình nữa.Vừa dứt lời, hắn xông vào thân thể Thượng Quan Khiêm, khiến y khẽ hừ một tiếng, không phải vì đau, thuốc y chế tạo, sẽ không gây ra cảm giác đau, cũng sẽ không bị thương, một tiếng hừ này là vì đột nhiên bị chạm.Cũng vì một tiếng ấy, Quân Hành Tuyệt triệt để mất kiểm soát, ở trong thân thể Thượng Quan Khiêm, thần tốc ra vào.Không đủ, vẫn không đủ, ôm y ngồi dậy, để hai chân y quấn lên lưng mình, đỡ eo, đặt người ngồi lên người mình, sau đó môi chạy tới cổ y, đỡ vững, lại bắt đầu cường liệt động.Vì dục vọng, sắc mặt Thượng Quan Khiêm đỏ ửng, cây trâm gài tóc từ lâu rơi xuống, mái tóc đen rủ sau lưng, hai tay đặt lên vai Quân Hành Tuyệt, đầu ngửa, không hề che giấu tiếng rên rỉ, không phải rõ ràng, mà là âm tiết đơn thuần.Chỉ là âm tiết đơn giản như vậy, đã khiến động tác của Quân Hành Tuyệt nhanh hơn mấy phần.Cuối cùng, hắn khẽ hừ một tiếng, để lại chứng minh trong thân thể Thượng Quan Khiêm, Thượng Quan Khiêm cũng ở thời khắc đó, để lại dịch thể dính ướt màu trắng, trên bụng cả hai.Bọn họ cùng ngã xuống giường, thở dốc.Quân Hành Tuyệt thỏa mãn cười, qua một hồi, nhìn người dưới thân, mị thái vẫn chưa tán đi, chọc cho vật hắn giữ trong thân thể Thượng Quan Khiêm bắt đầu ngẩng lên.Vừa hoãn lại cảm nhận được thân thể biến hóa, Thượng Quan Khiêm nhìn Quân Hành Tuyệt, "Ngươi..."To gan Quân Hành Tuyệt không đợi y nói hết câu, đã chặn môi y lại, bắt đầu động trong thân thể y, có ý thức công kích vị trí mẫn cảm, thành công khiến Thượng Quan Khiêm trầm luân vào dục hải.Sau một hồi mây mưa, hai người tiếp tục nghỉ ngơi.Thượng Quan Khiêm cảm giác được dính ướt trên người, muốn đi tắm rửa, vừa động, Quân Hành Tuyệt đã có phản ứng."Khiêm, một lần nữa đi." Lần này hắn mở miệng, không chờ Thượng Quan Khiêm trả lời đã tự nhiên mà làm.Một lần nữa, một lần nữa nữa.Thời gian từ buổi chiều đến chạng vạng, từ chạng vạng thành đêm tối. Khoảng thời gian này không có bất kỳ ai quấy rầy, Diêm La có vào một lần, lập tức bị Quân Hành Tuyệt đuổi ra, lệnh không cho ai vào, sau đó lập kết giới. Cũng may màn giường buông xuống, không để Diêm La thấy được kiều mị khi ấy của Khiêm, cũng may mắn hắn chặn môi Khiêm, không để Diêm La nghe được thanh âm dụ hoặc của y, cho dù Diêm La không phải người, cũng không được.Buổi tối tiếp tục, Quân Hành Tuyệt không dừng lại hành vi của mình, nhẫn nại rất lâu, dục vọng tích lũy nhiều lắm, một lần hai lần ba lần bốn lần năm lần, sao đủ chứ, hắn không ngừng muốn.Mà Thượng Quan Khiêm đã không có khí lực ngăn cản, tùy ý Quân Hành Tuyệt muốn làm gì thì làm.Quân Hành Tuyệt thỏa mãn, Thượng Quan Khiêm đã mệt mỏi thiếp đi.Hắn nhìn Thượng Quan Khiêm trong lòng mình, ý cười khóe miệng càng sâu, cuối cùng hắn đã chiếm được, tuy rằng chỉ là thân thể, bất quá vậy cũng không sai.Đáng tiếc, thân thể Khiêm kém quá, chỉ là một tí đã mệt ngã, vẫn cần phải bổ. Quân Hành Tuyệt lại quên mất sự thật rằng thực lực của bọn họ, đã không cần bổ nữa.Không rời khỏi thân thể Thượng Quan Khiêm, cũng biết y xác thực mệt rồi, bằng không sẽ không nửa đường đã ngủ, hắn không yêu cầu thêm.Hai tay ôm chặt người mình yêu, nhẹ nhàng hôn trán y."Ngủ ngon, mộng đẹp, Khiêm của ta. Ta yêu ngươi." Cho dù đối phương đã không nghe được, Quân Hành Tuyệt vẫn ôn nhu nói.Bất quá trong mơ Thượng Quan Khiêm tựa hồ đã nghe thấy, khóe miệng gợi lên độ cung rất nhỏ.Quân Hành Tuyệt cười khổ, vì độ cung này, dục vọng của hắn lại có dấu hiệu ngẩng lên. Hắn làm thế nào cũng không thấy đủ.Thuần thục đè xuống dục vọng, Quân Hành Tuyệt nhắm mắt. Tối nay hắn sẽ có một giấc mơ đẹp.Sáng ngày thứ hai, vừa mở mắt, Quân Hành Tuyệt nhìn người trong lòng, còn có xúc cảm da thịt xích lỏa chạm nhau dưới chăn, dục vọng của hắn cũng bị một nơi ấm áp chật hẹp bao bọc.Không phải mơ, tối qua không phải mơ.Giấc mơ tối qua rất đẹp, Quân Hành Tuyệt thậm chí một thoáng cho rằng mình vẫn đang nằm mơ, một giấc mơ chân thật.Nhưng hiện tại tình huống này nói cho hắn biết, tối qua cũng không phải mơ.Buổi sáng vốn là thời gian nam nhân xung động nhất, ý thức được nóng bỏng của mình ở trong thân thể người mình yêu, Quân Hành Tuyệt xung động. Biến hóa như vậy giật tỉnh Thượng Quan Khiêm, mở mắt, nhìn Quân Hành Tuyệt từ cười ngây ngô biến thành xấu hổ.Thượng Quan Khiêm chuẩn bị đứng dậy, thân thể lại ngã xuống.Quân Hành Tuyệt khẽ hừ một tiếng, mới sáng sớm đã có động tác kích thích như vậy.Vật trong thân thể nhiệt tình hơn mấy phần, Thượng Quan Khiêm lờ đi, khiến nó rời khỏi thân thể, nhưng dính ướt trượt ra khiến y nhíu mày, tối qua rốt cuộc làm mấy lần, y không đếm rõ, mà còn toàn bộ đều bắn bên trong.Xốc chăn, dấu vết rậm rạp trên thân thể như bạch ngọc chiếu vào tầm mắt Quân Hành Tuyệt. Đây đều là thành quả ngày hôm qua của hắn, Quân Hành Tuyệt si mê, nhớ lại sự việc xảy ra, ngây ngốc cười, Khiêm là của hắn, rốt cục là của hắn.Thượng Quan Khiêm không quản Quân Hành Tuyệt hiện tại nghĩ gì, ngồi xuống mép giường, mày nhíu càng sâu, cảm giác mềm yếu của eo và chân, chỉ là chuyển động nhỏ như vậy đều có thể thấy rõ.Ngồi nghỉ ngơi một hồi, xuống giường, đứng dậy, sau đó một luồng nhiệt, dọc đùi chảy xuống, nếu cứ thế mà đi, sẽ lưu lại dấu vết.Thượng Quan Khiêm biến mất.Quân Hành Tuyệt si ngốc mà nhìn, nhìn hành động của Thượng Quan Khiêm, còn có dịch thể dọc đùi mà chảy, đều là chứng minh những gì xảy ra hôm qua. Đột nhiên, Thượng Quan Khiêm biến mất.Đáy lòng hắn hoảng hốt, Khiêm, giận? Hay là hối hận? Không quản là suy đoán nào đều khiến hắn hoảng hốt sợ hãi. Mãi đến khi nghe được tiếng nước bể tắm truyền tới, mới bình tĩnh lại. Thì ra Khiêm đang tắm.Vậy hắn có nên tắm chung không? Hắn và Khiêm đã tiến triển đến bước này, tắm chung hẳn cũng không sao cả. Ngẫm lại, làn nước chảy dọc thân thể Khiêm, mình chà lau cho tấm thân như ngọc kia, hoặc ở trong nước cùng Khiêm...Tâm động không bằng hành động, Quân Hành Tuyệt lập tức chạy về phía phòng tắm.Hơi nước mông lung, che không được tầm mắt hắn, Thượng Quan Khiêm lúc này đang đưa lưng về phía hắn, một tay chống thềm, một tay len vào nhụy hoa giữa hai chân."Khiêm..." Không thể ngờ vừa vào đã thấy cảnh kích thích như vậy, Quân Hành Tuyệt có xung động chảy máu mũi."Vừa lúc, tới giúp." Thượng Quan Khiêm dừng lại, xoay người, không hề kinh hoảng nói với Quân Hành Tuyệt vừa xuất hiện."Giúp?" Quân Hành Tuyệt bị kích thích không kịp hồi hồn."Lấy tinh dịch ngươi bắn bên trong ra." Không hề che lấp, ngôn ngữ trắng ra chọc người xấu hổ. Ngón tay của y không thể len vào sâu hơn, bên trong còn có chút chưa lấy ra.Bị kiểu lời rất không phù hợp với hình tượng này trùng kích, thân thể Quân Hành Tuyệt tạm thời không thể làm ra phản ứng gì, chỉ là trong đầu có vô số cảnh tượng không thể cho ai biết lướt qua, thời khắc tiêu hồn tối qua quanh quẩn, còn có là dấu vết như ẩn như hiện đọng lại trên đùi Khiêm."Sao vậy?" Thấy Quân Hành Tuyệt không có hành động, Thượng Quan Khiêm hỏi, nếu hắn không nguyện ý, y sẽ gọi Diêm La giúp."Không có gì." Miên man bất định Quân Hành Tuyệt tiềm thức ý thức, nếu hắn còn không hành động, Khiêm rất khả năng sẽ gọi Diêm La, sao được chứ, Khiêm là của hắn, mà còn bộ vị ấy, dấu vết ấy, sao có thể để người khác thấy, cho dù không phải người, cũng không được.Bộ dáng ấy của Khiêm, chỉ cần của mình biết là được, người khác cả tưởng tượng cũng là tội đáng chết vạn lần. Mỗi một tấc da thịt, mỗi một vẻ biểu tình thời khắc ấy của Khiêm đều thuộc về hắn, thậm chỉ một sợi tóc cũng không cho bất kỳ ai thăm dò, giọng nói cũng quyết không để ai nghe.... Tu La Quân Tử☆ 123Quân Hành Tuyệt xuống bể tắm, chậm rãi lại gần Thượng Quan Khiêm, Thượng Quan Khiêm phối hợp xoay người, hai tay chống bên thềm.Thậm chí phần lưng cũng rậm rạp ứ ngân màu đỏ, đều là mình để lại, đáy lòng hắn hiện lên thỏa mãn.Nhưng Khiêm à, ngươi cứ thế bày ra tư thái dụ hoặc không hề phòng bị ta như vậy, hỏa nhiệt vốn vẫn chưa dịu xuống của Quân Hành Tuyệt, đã cứng thêm mấy phần.Lắc đầu, hất đi ý tưởng của mình, Khiêm mệt rồi, không thể muốn nữa, hắn cần làm một tình nhân săn sóc.Nước trong bể tắm không sâu, vừa vặn phủ qua ngực Quân Hành Tuyệt đang quỳ.Đẩy ra hai cánh mông, nhụy hoa bí ẩn mà mê người xuất hiện trước mắt, vì đã có động tác lúc trước, nó thoáng mở ra, dịch thể màu trắng làm ướt cánh hoa, như giọt sương vậy, từ đó thấy được màu sắc dâm mỹ.Tiếng hít thở của Quân Hành Tuyệt nặng thêm, làm sao đây, nhịn không được rồi."Thôi để ta gọi Diêm La vậy." Nghe được tiếng thở dốc ồ ồ, Thượng Quan Khiêm không cho rằng kế tiếp Quân Hành Tuyệt có thể bình tình làm được, tự chủ của Quân Hành Tuyệt đã kém hơn trước đây."Không được." Quân Hành Tuyệt kịch liệt phản đối, quả nhiên Khiêm vốn định gọi Diêm La, hắn sao có thể cho phép chứ, cho dù Diêm La không phải người, không có dục vọng cũng không thể, tuyệt đối không thể.Đối kháng với mê hoặc trước mắt, hắn len ngón tay vào, nhờ tác dụng còn sót lại của thuốc, rất dễ dàng, xúc cảm như tối qua vậy, ấm áp chật hẹp cắn chặt ngón tay hắn, đẩy vào tí, mím môi, lửa nóng dưới thân đang kêu gào, nhẫn nại, hắn nhất định phải nhẫn nại.Dịch thể màu trắng thuận theo động tác Quân Hành Tuyệt chảy ra ngoài, trán hắn đã đều là mồ hôi, tiếng hít thở cũng ngày càng ồ ồ, dịch thể màu trắng chảy hết, Quân Hành Tuyệt rút tay mình về."Được rồi." Thượng Quan Khiêm thấy đã được rồi, gọi dừng lại, ý là hắn rút tay về đi.Quân Hành Tuyệt ngoan ngoãn nghe lời.Thượng Quan Khiêm ngồi lại, khá kinh ngạc với sự nhu thuận đột nhiên của hắn, bất quá nhu thuận này lập tức biến mất.Khi y vừa ngồi xuống. Quân Hành Tuyệt đã từ phía sau ôm lấy, lửa nóng chen vào hai chân, để ngay nhụy hoa, cắn vành tai y nói rằng, "Khiêm, một lần nữa nha!" Giọng làm nũng lười biếng mà ngọt ngấy."Không." Thượng Quan Khiêm đương nhiên cự tuyệt, lỗ tai mẫn cảm bị người cắn, y không thể ức chế run lên, bất quá không sẽ vì vậy mà nhũn chân, tuy rằng y không thể ngăn được bản năng phản ứng."Khiêm." Cọ nữa, để Khiêm cảm giác được cứng rắn và khát vọng của mình."Ta có thuốc, ngươi muốn dùng không?" Thượng Quan Khiêm ứng đối như thường. Hôm qua không quản phản đối của y tuỳ ý làm bậy, khiến eo và chân y mềm nhũn. Bất quá, kỳ quái, lấy thực lực của y vì sao còn vậy chứ, lẽ nào thân thể có vấn đề? Đáy lòng Thượng Quan Khiêm lóe lên nghi hoặc.Nghe được uy hiếp ẩn hàm của y, Quân Hành Tuyệt bất đắc dĩ lui lại, lấy trình độ của Khiêm, thuốc dùng cho mình nhất định sẽ khiến mình cực kỳ thống khổ, so với tính phúc lâu dài, thống khoái nhất thời vẫn miễn đi, sau này cơ hội còn nhiều, tạm thời ngoan tí, rồi tìm cơ hội.Quân Hành Tuyệt đáng thương hề hề nhìn Thượng Quan Khiêm, dịch sang bên, vừa dịch vừa nhìn, hy vọng có thể khiến y thay đổi chủ ý, đáng tiếc Thượng Quan Khiêm sẽ không vì thế mà dao động, xử lý xong bản thân, y rời khỏi bể, bỏ lại Quân Hành Tuyệt sững sờ ở đó.Không phải Quân Hành Tuyệt không muốn đi theo, mà là tình huống hạ thân hắn vẫn chưa tốt hơn. Nếu hiện tại không đè xuống được, Quân Hành Tuyệt không cam đoan mình sẽ không xung động.Hắn ngồi trong bể, như thường ngày vậy hai tay cầm hỏa nhiệt cứng rắn, khác chính là hình ảnh xuất hiện trong đầu không còn là ảo tưởng, mà là chân thật từng xảy ra.Khi hắn thư giải xong, so sánh tình huống hiện tại và hôm qua của mình, hiện tại thảm thật, hết cách rồi, ai bảo lực sát thương ẩn hàm trong lời uy hiếp của Khiêm rất mạnh.Bất đắc dĩ đứng dậy, yêu một người, bất luận đối phương đối làm gì mình cũng không cậu oán giận, ngọt như đường mật, người bình thường là vậy, huống hồ là mình yêu Khiêm đến điên rồi, hắn từ lâu đã nhận.Quân Hành Tuyệt ra phòng tắm, thấy Thượng Quan Khiêm ngồi bên giường, chỉ mặc áo lót, thân thể bay ra một thứ mùi thuốc nhàn nhạt bập bềnh trong không khí.Thuốc? Khiêm sao vậy?"Khiêm." Quân Hành Tuyệt tăng mạnh nhịp bước, lo lắng gọi. "Ngươi khó chịu à." Lẽ nào là hôm qua, không thể nào, vừa rồi hắn còn chạm vào chỗ đó, không có vết máu. Hay là thân thể khó chịu, hôm qua hắn xác thực quá phận, vì nguyện vọng lâu dài đến nay được thực hiện, hắn càn rỡ, một lần lại một lần, không ngừng muốn, biết Khiêm đã mệt mỏi mê man, cũng không buông tha y.Quân Hành Tuyệt thầm tự trách, sao có thể vì dục vọng của mình mà không quan tâm thân thể Khiêm chứ.Sau đó hắn phát hiện Thượng Quan Khiêm đang dùng thuốc xóa đi vết ứ ngân cuối cùng trên cổ tay.Quân Hành Tuyệt bắt đầu nhận ra y đang làm gì, từ trên xuống dưới quan sát, không có, không có dấu vết hắn lưu tại trên người Khiêm. Chứng minh những gì xảy ra tối qua đã biến mất."Khiêm, ngươi đang làm gì?" Lẽ nào, Khiêm giận. Hối hận. Vừa rồi còn tốt mà. Cho dù có được Khiêm, Quân Hành Tuyệt vẫn có sợ hãi không xác định."Xóa đi dấu vết." Thượng Quan Khiêm đơn giản trả lời."Vì sao?" Quân Hành Tuyệt tối nghĩa hỏi."Không thích trên người mình có nó." Thượng Quan Khiêm tiếp tục bôi thuốc, tay từ từ dời ra phía sau.Quân Hành Tuyệt bắt lấy tay y, đau thương hỏi, "Ngươi hối hận?"Thượng Quan Khiêm lúc này ngẩng lên nhìn hắn, ánh mắt bao hàm thống khổ, đâu còn có cứng rắn, không quan tâm lời mình của ngày hôm qua chứ."Ngươi vì sao cho rằng ta hối hận?" Y làm cái gì khiến Quân Hành Tuyệt nảy ra ý nghĩ như vậy. Thượng Quan Khiêm xác thực không rõ điểm này."Ngươi đang xóa đi dấu vết ta lưu lại." Quân Hành Tuyệt ngẩn ngơ trả lời, lẽ nào hắn hiểu sai, nhưng vì sao Khiêm muốn xóa đi dấu vết của mình."Chỉ vì vậy?" Thượng Quan Khiêm đột nhiên có xung động muốn cười, chỉ vì nguyên nhân này?"Phải." Ngây ngốc gật đầu.Sau đó hắn thấy Khiêm ngồi lại. Giải thích, vì chiến đấu, trên người y từng có rất nhiều vết thương, tựa như y không thích vết thương trên người đồng bạn vậy, Đế, Cảnh và Clovis cũng không thích trên người y có vết thương, cho nên bọn họ chưa từng lưu lại bất kỳ dấu vết gì trên người mình. Quân Hành Tuyệt hiểu ra, thở dài một hơi, không phải hối hận. Bất quá vì sao dấu vết đại biểu tình yêu hắn lưu lại cũng phải xóa đi, cũng không phải vết thương...Vết thương! Quân Hành Tuyệt ý thức được chuyện mình quên mất, quá khứ của Khiêm thảm liệt nhường nào, thân thể này sao có thể không có vết thương chứ, quá khứ vì mình không có thấy nên quên này, nếu không phải hôm nay Khiêm nhắc tới, hắn vẫn sẽ không nhớ, Khiêm của hắn từng bị thương rất nhiều.Thân thể mỹ lệ này, những kẻ kia cũng dám, nếu bọn họ còn xuất hiện trước mặt hắn, hắn sẽ khiến bọn họ chết thật thảm,Tay hắn run lên, ôm Thượng Quan Khiêm vào lòng, động tác mềm mại, như sợ đụng vào vật dễ vỡ gì, hết sức cẩn thận, không dám dùng lực quá mạnh."Xin lỗi, xin lỗi." Nếu năm đó không xảy ra những chuyện kia, Khiêm có phải sẽ không rời hoàng cung, có phải sẽ không vào Ma Phương, có phải sẽ không bị thương. Lần đầu tiên hắn hối hận, nếu năm đó hắn quen Khiêm, hắn nhất định sẽ không để Khiêm chịu nhiều thống khổ như vậy, nếu hắn sớm sai người tuần hoàn ý chỉ của phụ hoàng và mẫu hậu đi tìm Khiêm, đón Khiêm vào hoàng cung, Khiêm của hắn sẽ không chịu nhiều tổn thương như vậy.Cảm nhận được động tác Quân Hành Tuyệt ôm mình ôn nhu mềm mại cỡ nào, trong mỗi tiếng xin lỗi lại bao hàm ảo não và hối hận nhường nào."Không phải tại ngươi." Ôm lấy eo Quân Hành Tuyệt, y ôn hòa an ủi.Căn bản không phải tại Quân Hành Tuyệt, cho nên khi về đây y không trả thù hắn, chỉ là mỉm cười thu chút lợi tức, mà còn, nếu có thể được chọn có vào Ma Phương hay không, y vẫn sẽ chọn vào, không phải vì có được lực lượng, mà là vì có được đồng bạn như bọn Đế, tự do sống còn, so với ở lại thế giới này, bên ngoài tốt hơn nhiều lắm."Ta rất tốt." Thượng Quan Khiêm tiếp tục.Quân Hành Tuyệt buông y ra, cầm lấy bình thuốc trên tay y. "Ta bôi giúp ngươi."Thượng Quan Khiêm không phản đối, xoay người, vén tóc tới trước ngực.Ứ ngân trải khắp lưng y, Quân Hành Tuyệt không hề có ý niệm xấu xa gì. Dính thuốc vào tay, dịu dàng lau, thật cẩn thận.Mỗi khi lau qua một chỗ, nghĩ tới nơi này từng bị thương, hắn đã đau lòng, lau xong chỗ ấy, đau lòng tăng thêm mấy phần, động tác cũng càng nhẹ, chỉ sợ không cẩn thận làm Khiêm thấy đau.Thượng Quan Khiêm cảm nhận được động tác dịu dàng phía sau, mềm mại như vậy, còn hơn cả lông chim lướt qua người mình, khi đồng bạn bôi thuốc cho nhau, chưa từng có động tác mềm mại như vậy, một cảm giác được quý trọng hiện lên trong trái tim y.Y rất thích cảm giác ấy, ngọt ngào nhàn nhạt, một thứ vui sướng không biết tên cũng thoáng lóe lên trong lòng. Y có cảm giác gì với Quân Hành Tuyệt, Thượng Quan Khiêm không biết. Khác với đồng bạn, Quân Hành Tuyệt không trải qua tất cả cùng y, cho nên giữa bọn họ không có ràng buộc khắc sâu, nhưng Quân Hành Tuyệt cũng là đồng bạn, hắn bước vào trái tim y, hành động của hắn có thể lay động trái tim này, khiến y có cảm giác. Nếu nói là yêu, y lại thấy không đúng.Yêu, rốt cuộc là gì? Y không hiểu, cũng không rõ. Vô Xá không biết cái gọi là yêu, cho dù từng thấy rất nhiều, cho dù y đã có kết luận của mình, nhưng đối với yêu, y vẫn không hiểu.Phòng ngủ rất yên tĩnh, Quân Hành Tuyệt bi thương mà trầm mặc bôi thuốc cho Thượng Quan Khiêm, hối hận mình vì sao không sớm gặp y, Thượng Quan Khiêm trầm mặc suy ngẫm tâm sự, Quân Hành Tuyệt với y mà nói rốt cuộc là gì? Khẳng định trước đây ở khi Quân Hành Tuyệt rời đi bắt đầu trở nên không xác định, ngay ở ngày hôm qua và hôm nay, y đã ý thức được sự đặc biệt của hắn.... ��9���?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com