TruyenHHH.com

Vo Xa He Liet 1 Tham Uyen Chi Liem

Thâm Uyên Chi Liêm

106 | Tính toán của bốn người

Cảnh và Mộc Linh Hạo mặc kệ chiến sự bên ngoài, thảnh thơi qua một khoảng ngày bình thản, vũ trụ mới rất hoà bình.

Ốc Lam và đế quốc Feinbird bận rộn chiến tranh, bọn Âu Dương Trạch không rảnh tới chơi, bọn họ biết đây là khảo nghiệm Mộc Linh Hạo dành cho mình, nếu không thể thắng trận chiến này, vậy bọn họ không có tư cách thống nhất cả vũ trụ, vũ trụ này rất có thể sẽ vì kế hoạch thất bại mà trở nên vô dụng, bị Cảnh hủy diệt, bản thân bọn họ thì không sao, Mộc Linh Hạo dù lãnh huyết, nhưng bằng tình nghị quan hệ giữa bọn họ, Mộc Linh Hạo sẽ không để bọn họ bị Cảnh giết, nhưng trái tim bọn họ không lãnh khốc vô tình như Cảnh và Mộc Linh Hạo, bọn họ không thể ngồi nhìn một vũ trụ bị vô tình phá hủy, hơn nữa là vũ trụ của bọn họ, ở đây có quốc gia, có người quen bọn họ nhiệt tình yêu thương, bọn họ không bỏ qua được, nên bọn họ chỉ có thể nỗ lực thắng trận chiến này, để vũ trụ tiếp tục tồn tại.

Mộc Linh Hạo hôm nay rời Cảnh đi sở giao dịch, Cảnh không để ý, tiếp tục thí nghiệm, một ngày bình thường.

Khi Mộc Linh Hạo tới chỗ tụ tập ở sở giao dịch, bọn Tôn Hoàng đã tới, mọi người bàn chuyện xong, chuẩn bị đi, lại dừng lại ở một khắc sau. Vì có kẻ xông tới. Chỗ tụ tập của bọn họ không bảo mật, thậm chí không thiết lập phòng hộ, bọn họ tự tin không ai có thể thương tổn mình.

Bọn họ lạnh lùng nhìn kẻ vô lễ xông vào, kẻ bệ vệ xông vào nghẹt thở thậm chí sợ hãi, lập tức bị chấp niệm trong lòng nhắc nhở, bọn họ là kẻ địch, trải qua điều tra, lại căn cứ phân tích đều là vừa vào vị diện không lâu, có thực lực nhất định lại tuyệt đối không mạnh hơn mình, bọn chỉ là khí thế cao hơn mà thôi.

"Ta lấy tội danh phá hư vị diện bắt giữ các ngươi." Đầu lĩnh rất nhanh khôi phục bệ vệ, cao giọng chính nghĩa.

"Các ngươi là ai?" Tôn Hoàng mở miệng hỏi.

"Cục quản lý vị diện." Đầu lĩnh tự hào báo ra tổ chức của mình.

"Chưa từng nghe." Istolil. Elinahl mở miệng.

"Không quản các ngươi nghe hay không, ngoan ngoãn đi theo chúng ta." Đầu lĩnh ngạo mạn tuyên bố, thủ hạ cũng tiến lên, nhìn chằm chằm bọn họ.

Bọn họ căn bản không nhúc nhích.

"Khuyên các ngươi hợp tác đi, bằng không ta sẽ lập tức giết các ngươi, hừ, kẻ có quan hệ với Vô Xá đều đáng chết." Đầu lĩnh lạnh giọng nói.

Vô Xá. Nghe từ này, bọn họ phản ứng, những kẻ này có thù với Vô Xá. Bọn họ trao đổi nhau một ánh mắt, quyết định đi theo, thăm dò nội tình, những kẻ này xem ra là một tổ chức, kẻ có địch ý với Vô Xá, bọn họ sẽ không bỏ qua, một lưới bắt hết là được.

Thấy bọn họ hợp tác, đầu lĩnh đắc ý hừ nhẹ, dẫn đội ngũ rời đi.

...

Bọn họ bị đưa tới chỗ cục quản lý vị diện, bốn phía thiết lập kết giới giam giữ cường lực, bọn họ đương nhiên không để mấy thứ này vào mắt, kết giới như vậy càng không, bọn họ là muốn xem những kẻ này định làm gì.

"Các ngươi có quan hệ gì với Vô Xá?" Kẻ ngồi ngoài kết giới hung ác hỏi, giọng này là giọng thứ nhất âm mưu kế hoạch.

"Các ngươi vì sao cho rằng chúng ta có quan hệ với Vô Xá?" Mộc Linh Hạo lạnh lùng hỏi.

"Hừ, vì ngươi, ở khu vực săn bắn, vũ khí ngươi lấy ra là Thâm Uyên Chi Liêm chế tạo, vũ khí của Thâm Uyên Chi Liêm không dễ có được, ngươi có thế khiến Thâm Uyên Chi Liêm chế tạo binh khí, sao không có vấn đề với Vô Xá chứ." Kẻ tới không giấu diếm, trong mắt hắn, những người này sau khi mất đi giá trị lợi dụng đều sẽ chết, hắn rất thích ý giải đáp nghi hoặc trước khi chết cho bọn họ, để bọn họ chết được rõ ràng.

Ba người khác đẩy mắt về phía Mộc Linh Hạo, thì ra là binh khí của hắn để lộ đầu mối.

Mộc Linh Hạo trầm mặc, hắn không ngờ rằng binh khí Cảnh Nhi chế tạo cho hắn sẽ là đầu mối, dễ dàng bị biết nguồn gốc như vậy, Cảnh Nhi ở vị diện thật quá nổi danh, để lộ vũ khí đều bị suy đoán, còn là hai lần.

"Hừ, các ngươi tốt nhất gọi Vô Xá tới cứu." Kẻ tới tiếp tục nói.

"Cứu chúng ta, các ngươi định làm gì?" Quân Hành Tuyệt cảm giác được âm mưu, lên tiếng hỏi.

"Làm gì, đương nhiên là giết bọn họ." Kẻ tới tàn bạo, rõ ràng tiết lộ hận ý, không hề e dè nói ra dự định, dù sao những người này đều sẽ chết. Nhưng lời vừa dứt, hắn đã bị doạ, bốn khí thế kinh khủng dâng lên, lạnh lùng nhìn hắn, năng lượng ba động khủng bố dâng trào. Thực lực những người này rất mạnh, chết tiệt, Vô Xá lúc nào có quan hệ với người mạnh như vậy.

Đáng tiếc kẻ tới không thể nghĩ tiếp, bốn người phẫn nộ xé rách kết giới, dùng khí thế kinh khủng giết ra, đầu tiên hi sinh là kẻ này. Một cái đương nhiên không dập tắt được phẫn nộ, người bọn họ trân ái như mạng, lại có kẻ muốn giết, còn làm trò trước mặt bọn họ, sao tha thứ những kẻ tội ác tày trời này được chứ. Giết, chỉ có giết, kẻ có suy ý như vậy đều phải chết.

Cục quản lý vị diện rất nhanh bị bốn người phẫn nộ đồ tuyệt, lửa giận của bọn họ dập tắt không ít, nhìn thảm kịch mình chế tạo, bọn họ không hề quan tâm. Sau khi từ miệng kẻ sống cuối cùng hỏi ra kế hoạch, Tôn Hoàng không lưu tình giết hắn.

Ngay lúc Tôn Hoàng, Mộc Linh Hạo và Istolil. Elinahl chuẩn bị triệt để phá hủy nơi này, Quân Hành Tuyệt ngăn lại.

"Chờ đã." Quân Hành Tuyệt đột nhiên nói.

Ba người khác dùng ánh mắt ý bảo, sao vậy?

"Các ngươi không cảm thấy đây là một cơ hội." Quân Hành Tuyệt thần bí nói.

Ba người khác không hiểu.

"Các ngươi không cảm thấy đây là một cơ hội nhận rõ chúng ta có bao nhiêu địa vị trong lòng bọn họ." Quân Hành Tuyệt nói cụ thể.

"Ngươi là nói," Istolil. Elinahl dẫn đầu phản ứng lại, "Lợi dụng nguy cơ này, để bọn Clovis tới cứu chúng ta, xem chúng ta rốt cuộc là thế nào trong lòng bọn họ?"

Tôn Hoàng và Mộc Linh Hạo cũng tự định giá.

"Ta vẫn cảm thấy cảm giác của Khiêm dành cho ta đã có chút thay đổi, thừa dịp này, ta muốn biết ta có địa vị gì trong lòng Khiêm. Nếu may mắn, có lẽ sẽ thức tỉnh." Quân Hành Tuyệt thiết tưởng kết quả tốt nhất.

Ba người khác vì hai chữ thức tỉnh mà tâm động. Bọn họ cẩn thận ngẫm lại, xác thực cảm tình của bọn họ hình như đã có dấu hiệu buông lỏng.

Mộc Linh Hạo nhớ tới, tầm mắt Cảnh gần đây nhìn hắn, không phải tìm tòi nghiên cứu, mà là chú ý, như là tự hỏi gì, hơn nữa lần trước hắn rời đi lâu vậy, Cảnh Nhi dĩ nhiên nói nhớ hắn, có phải, có phải Cảnh Nhi đối với hắn có một tí... yêu, hắn có thể nghĩ vậy sao?

"Dự định của ngươi." Mộc Linh Hạo trực tiếp hỏi.

"Ta định chế tạo một tình thế nguy hiểm, để Khiêm triệt để hiểu rõ ta rốt cuộc là gì trong lòng y." Quân Hành Tuyệt nói, Khiêm, ta rất muốn biết ngươi rốt cuộc xem ta là gì, là đồng bạn, hay đã có chút yêu. Đối với ngươi ta không có nắm chắc.

"Ngươi xác định sẽ thành công?" Istolil. Elinahl hỏi, hắn rất muốn biết Clovis có yêu hắn không, cảm giác như gần như xa này khiến hắn muốn phát điên.

"Với cảm tình, không ai biết tính toán hơn ta." Quân Hành Tuyệt tự tin nói, làm hoàng đế, hắn không quên nhân tâm, hắn tin tưởng cảm tình cũng lợi dụng cảm tình.

"Tình thế nguy hiểm không dễ chế tạo, Đế rõ thực lực của ta, muốn khiến ta có nguy hiểm, rất khó." Tôn Hoàng nói, kế hoạch là tốt, nhưng muốn để bọn Đế tin rất khó, không phải hắn tự phụ, mà là thực lực của hắn làm hắn có tư bản này.

"Vậy nghĩ cách để bọn họ tin, nếu chúng ta có địa vị trong lòng bọn họ, một tí khả năng nguy hiểm, cũng sẽ làm bọn họ không thể tự hỏi bình thường, sẽ không chú ý." Quân Hành Tuyệt kế hoạch.

"Thất bại đâu?" Tôn Hoàng nói.

"Thất bại, thất bại sẽ như ban đầu, tính cách bọn họ không thích tính toán, cùng lắm thì khiển trách một phen, quyết không giết chúng ta. Mà thành công đâu?" Istolil. Elinahl tán thành kế hoạch này.

Bọn họ ngẫm lại, đúng vậy, thất bại, còn có thể là đồng bạn, còn có cơ hội, nhưng thành công đâu, đáng giá đổ.

Ở cái nơi tử thi đầy đất này, cả bốn bắt đầu thương nghị. Sau đó bố trí suốt mấy ngày, một số kẻ có địch ý với Vô Xá, bị bọn họ bắt lấy, dùng thân phận cục quản lý vị diện, dựa theo kế hoạch lúc trước, chỉ là bị nhốt không phải bọn họ, mà là có địch ý với Vô Xá, đó là những kẻ thực lực tương đối cao. Một số khác bị an bài bên ngoài, số này không có uy hiếp. Khi thương lượng dùng cách nào để báo cho Vô Xá, bọn họ lại có tranh chấp.

"Không được, ta tuyệt đối không làm." Mộc Linh Hạo kiên quyết phản đối hành động của ba người khác.

"Yên tâm, không sao đâu," Tôn Hoàng khuyên, "Ta rất hiểu pháp tắc tối cao, Mộc Cảnh tuyệt đối sẽ ổn."

"Không." Mộc Linh Hạo vẫn không đồng ý, ba người khác muốn lợi dụng pháp tắc tối cao, thương tổn hắn, để Cảnh Nhi bị phản phệ, vậy Cảnh Nhi sẽ biết hắn gặp nguy hiểm, rồi báo cho Vô Xá, phát hiện bọn họ biến mất, Vô Xá sẽ hành động tìm bọn họ.

"Ngươi không muốn được đến tình yêu của Mộc Cảnh." Quân Hành Tuyệt cũng khuyên.

"Muốn, nhưng ta càng không thể xúc phạm Cảnh Nhi." Mộc Linh Hạo tỏ vẻ kiên quyết, "Đổi lại các ngươi, nếu xúc phạm các ngươi, khiến bọn họ nhận nỗi khổ phản phệ, các ngươi sẽ làm sao?" Mộc Linh Hạo hỏi.

Bọn họ trầm mặc. Đúng vậy, bọn họ cũng như Mộc Linh Hạo, xúc phạm tới Vô Xá, quyết sẽ không làm. Nhưng, bị phản phệ không phải người yêu của bọn họ, vậy dính gì tới bọn họ. Ba người trao đổi nhau một ánh mắt.

"Được rồi." Tôn Hoàng dẫn đầu rời khỏi, bước sang bên.

"Xin lỗi, là ta lo lắng không chu toàn." Quân Hành Tuyệt ra vẻ chân thành, bước tới đè lại vai Mộc Linh Hạo.

Mộc Linh Hạo vừa định nói gì, đã cảm giác được một luồng kình phong, tính phản kích nhưng bị đè lại, cánh tay bị lưỡi dao sắc bén chém thương, Mộc Linh Hạo lập tức hiểu, trúng kế rồi. Tôn Hoàng nếu tham dự, chỉnh thể thực lực của cả ba sẽ mạnh hơn Cảnh Nhi và hắn, thế nên Tôn Hoàng rời khỏi, mà Quân Hành Tuyệt lấy hành động cấp bậc đế vương, còn có lời xin lỗi làm hắn không đoán được tính toán, lúc này Istolil. Elinahl nhân cơ hội xuất thủ, bị thương hắn, đối thủ chân chính chỉ có Istolil. Elinahl, thực lực xấp xỉ Cảnh, pháp tắc cho rằng Cảnh Nhi có thực lực giải quyết, nhất định để Cảnh Nhi bị phản phệ, báo cho Cảnh Nhi hắn có nguy hiểm.

"Đê tiện." Mộc Linh Hạo che vết thương cả tiếng quát.

"Tay ta trượt." Istolil. Elinahl không hề hổ thẹn.

"Ta xin lỗi là được, quên đi cảm tình ngươi dành cho Mộc Cảnh, nhưng kế hoạch phải tiến hành, thế nên xin lỗi mà." Quân Hành Tuyệt cười nói.

"Ta không làm gì cả. Bất quá, ngươi yên tâm, pháp tắc sẽ cảnh cáo Mộc Cảnh ngươi bị thương, tình huống phản phệ của Mộc Cảnh tuyệt đối không nghiêm trọng, tí ti mà thôi." Tôn Hoàng cũng nói.

Mộc Linh Hạo chữa trị vết thương, băng lãnh nhìn cả ba, hắn sẽ không quên, hừ, món nợ này hắn nhớ kỹ.

Dưới tính toán đê tiện của bọn họ, Mộc Linh Hạo bị thương, Cảnh bị pháp tắc cảnh cáo, kế hoạch thuận lợi tiến hành.

...

Thâm Uyên Chi Liêm

107 | Mục tiêu

Chỉnh sửa số liệu xong, Cảnh ngẩng đầu, giãn người, nhìn giờ, đã là ngày thứ hai. Về phòng, không ai, thoáng nhíu mày, Mộc Linh Hạo vẫn chưa về. Đã mấy ngày rồi, không có tin tức gì, lấy thực lực của hắn hẳn là ổn đi? Quên bẵng cảm giác trong lòng, vào bể. Đứng dậy, kéo khăn tắm, chuẩn bị mặc đồ, phát hiện mình lại quên, Mộc Linh Hạo đã đi rồi, quần áo của y không để đây. Bắn nhẹ mái tóc, làm khô, rồi ra ngoài, tìm một bộ đồ, rời phòng.

Người hầu đã chờ ở cửa.

"Chủ thượng, ngài dùng bữa sáng sao?" Người hầu ở cửa thấy Cảnh đi ra hỏi.

"Ừ." Cảnh đáp một tiếng.

Khi Mộc Linh Hạo ở đây, người hầu chưa từng hỏi, vì hắn sẽ an bài, mà với người hầu, y ăn hay không không quan trọng, nhưng Mộc Linh Hạo thì không, chỉ cần y không ăn, hắn sẽ bắt y ăn, dùng mọi thủ đoạn, nhiều năm như vậy, dưới sự giám thị của Mộc Linh Hạo, y không bỏ ăn như trước, nhưng khi Mộc Linh Hạo đi vắng, y sẽ quên. Mộc Linh Hạo có mặt, luôn tính sáng trưa tối ngày ba bữa, không sót bữa nào, làm thí nghiệm thì lôi y ra. Lần trước hắn rời đi một thời gian, còn có thể dặn Raphael nhắc nhở y ăn cơm nghỉ ngơi. Mà lần này, Mộc Linh Hạo không có dấu hiệu gì, Raphael cũng không nhận được mệnh lệnh, mấy ngày nay y không để ý tới, chờ bận xong, phát hiện đã lố giờ.

Im lặng ăn, vô ý thức nhìn vị trí Mộc Linh Hạo thường ngồi, không ai cả. Nhíu, lại là vậy, không thấy Mộc Linh Hạo, lòng sẽ có cảm giác vắng vẻ, đặc biệt những nơi rộng rãi, rất rõ ràng. Trước đây y chưa từng có cảm giác này. Không riêng là vậy, ngồi trên sô-pha, thói quen dựa vào sau, lại chỉ có thể thuận thế nằm xuống, ngủ cũng ngủ không được, minh tưởng một đêm nghĩ vì sao Mộc Linh Hạo chưa về, mở mắt muốn thấy khuôn mặt tươi cười quen thuộc kia, nhưng không có.

Kết thúc bữa sáng, buông bộ đồ ăn, cầm khăn ướt ấm áp người hầu dâng lên lau khóe miệng, đứng dậy. Một khắc sau cánh tay thình lình bị đau. Chỉ là nháy mắt, đã qua rất nhanh. Không cần ai nói, Cảnh cũng biết, Mộc Linh Hạo bị thương, đây là pháp tắc cảnh cáo. Không phải y làm, vậy là kẻ khác? Ai? Kẻ nào có thực lực thương tổn Mộc Linh Hạo?

"Chủ thượng." Hầu hạ Cảnh dùng cơm lại phát hiện sắc mặt Cảnh rất khó coi, người hầu lo lắng hỏi.

"Raphael." Không nhìn người hầu, phất tay cho bọn họ lui, Cảnh gọi Raphael.

"Chủ nhân." Raphael lập tức xuất hiện.

"Liên hệ bọn Đế." Ép trái tim mình bình tĩnh lại, một khắc nghĩ tới Mộc Linh Hạo bị thương, y lo lắng, hơn nữa hoảng loạn, ý nghĩ nháy mắt đông cứng, dưới tình huống này, y không thể làm ra phán đoán chính xác gì, y cần người giúp đỡ. Chính mình của y chưa biến mất, nói cách khác Mộc Linh Hạo còn sống, y cần phải làm là điều tra rõ mọi chuyện? Có kẻ động thủ với Mộc Linh Hạo, đây là khiêu khích Vô Xá, Vô Xá sẽ không thờ ơ, những kẻ làm càn này, chờ Vô Xá trả thù đi.

Rất nhanh, hình ảnh của Đế, Khiêm và Clovis xuất hiện, song song chú ý tới sắc mặt không tốt của Cảnh.

"Sao vậy?" Khiêm quan tâm hỏi.

"Phản phệ, cha bị thương." Cảnh ngắn gọn đáp.

"Bị kẻ khác tổn thương?" Clovis cau mày hỏi.

Cảnh gật đầu.

"Khoảng thời gian này đã xảy ra chuyện gì?" Đế hỏi.

"Không lâu trước có kẻ thấy binh khí ta chế tạo cho cha, đuổi tới vị diện, bị ta giết." Đây là duy nhất Cảnh có thể nghĩ ra, có năng lực thương tổn Mộc Linh Hạo, tuyệt đối không phải vị diện này, hẳn là vị diện khác.

"Mộc Linh Hạo đi vị diện khác?" Clovis hỏi.

"Phải, nguyên nhân ta không hỏi, bất quá thường đi sở giao dịch." Cảnh trả lời.

Ba người khác trầm mặc, mấy tên kia cũng thường đi sở giao dịch, bọn họ cũng không hỏi. Mấy tên kia không có tin tức gì, hơn nữa đã lâu không về, xem ra là cùng nhau.

"Đi sở giao dịch." Đế trực tiếp ra lệnh, xem ra vấn đề ở sở giao dịch. Rốt cuộc là ai đánh chủ ý bọn họ, lấy thực lực Tôn Hoàng không nên gặp nguy hiểm, nhưng giờ Mộc Linh Hạo bị thương, có thể khiến Mộc Linh Hạo bị thương hẳn không yếu, kẻ như vậy ở vị diện không nhiều lắm.

Khiêm và Clovis không có dị nghị gì, bọn họ nghe Cảnh trả lời, nhớ tới Quân Hành Tuyệt và Istolil. Elinahl gần nhất chạy đi sở giao dịch, giờ cũng không có tin tức, vậy có phải đã gặp được gì như Mộc Linh Hạo.

...

Vị diện sở giao dịch

Thấy Vô Xá xuất hiện ở đại sảnh, cả sở giao dịch nháy mắt yên tĩnh. Này, này, sao Vô Xá lại xuất hiện, bọn họ tới để làm chi, hủy diệt vị diện hay giao dịch? Rồi khẩn trương hồi báo với cấp trên, Vô Xá tới, mục đích không rõ, vì ngừa vạn nhất, cẩn thận đề phòng. Người nhận được tin, vội dừng lại hành động chuyển vận vật tư về phía vị diện, tất cả thương khố chuẩn bị dời đi, mỗi người kéo căng thần kinh, sẵn sàng trốn chết. Sở giao dịch mở ra đề phòng cấp một, khẩn trương hơn cả lần trước bị người dùng thần thức quét ngang. Có tân nhân mới tới vị diện sở giao dịch không lâu, không rõ nhìn bầu không khí khẩn trương và công tác phòng bị xung quanh. Người tốt bụng nhắc nhở, chuẩn bị sẵn sàng đi, cũng chỉ là vậy, rồi tiếp tục công tác của mình. Chốc lát sau, ngoại trừ nhân viên thương hội sống ở vị diện sở giao dịch, tân nhân và tạp vụ dịch, còn lại đều rời đi.

Uy danh hiển hách của Vô Xá từ đó có thể thấy.

Vô Xá không quan tâm phản ứng của bọn họ, tách ra thu thập tình báo. Tuy kẻ bị hỏi âm thầm run rẩy, lại cẩn thận trả lời, không dám có giữ lại, cả dây mơ rễ má cũng không dám quên.

Rất nhanh, Vô Xá thu thập xong thứ mình cần.

"Thủ Hộ?" Đế nghe cái tên này cau mày.

"Phải, thương hội giao tiếp với ta nói bọn họ thành lập một tổ chức tên là Thủ Hộ, phát triển không sai." Clovis khẳng định. "Mấy ngày trước, người của cục quản lý vị diện cũng hỏi, hơn nữa tìm tới bọn họ."

"Cục quản lý vị diện." Cảnh nhớ tới tử địch đã từng.

"Những kẻ đó không phải đã bị diệt?" Khiêm cũng nhớ tới một cái tên không thích.

"Còn sót vài người, thành lập lại." Clovis nghĩ, thật là ương ngạnh, không bị tiêu diệt sạch sẽ, còn tìm tới cửa.

"Vũ khí Cảnh cho Mộc Linh Hạo hẳn bị người của cục quản lý thấy, người của cục quản lý cho rằng bọn họ có quan hệ với chúng ta, thế nên..." Đế phân tích, thế nên cái gì, Đế chưa nói, nhưng mọi người đã hiểu. Kẻ có động cơ thương tổn Mộc Linh Hạo nhất chỉ có lũ ruồi chính nghĩa lấy giữ gìn vị diện làm nhiệm vụ này, hơn nữa lũ ruồi này làm việc xưa nay không từ thủ đoạn.

"Một lũ không giáo huấn." Khuôn mặt hoàn mỹ của Clovis lộ ra ý cười trào phúng.

"Bất quá thực lực mạnh hơn không ít." Thượng Quan Khiêm cười đến ôn hòa, có thể tổn thương Mộc Linh Hạo, thực lực cục quản lý hẳn là mạnh hơn.

"Xem ra lần này có thể nghiêm túc chơi rồi." Đế cười nguy hiểm, dám chọc Vô Xá, bất kể thế nào đều phải trả giá, cái trả này chỉ có thể là máu.

Cảnh không nhiều lời, nhưng khuôn mặt bình tĩnh biến thành băng lãnh, nếu người Ốc Lam ở đây, nhất định có thể biết biểu tình hiện tại của Cảnh còn lạnh hơn cả Mộc Linh Hạo.

"Vậy, nhiệm vụ mới." Đế cười ra lệnh.

Cảnh, Khiêm và Clovis nghiêm túc nghe.

"Clovis, xem có ai biết tình huống hiện tại của cục quản lý không." Đế đầu tiên ra lệnh.

"Được." Clovis lĩnh mệnh, đi tìm một số người biết tình báo chuẩn xác.

"Khiêm, vì ngừa vạn nhất, chuẩn bị thuốc." Đối với công tác bảo vệ đồng bạn, Đế tuyệt không qua loa.

"Được." Khiêm vui vẻ lĩnh mệnh.

"Cảnh, ta cho phép ngươi thông qua vũ khí chế tạo tra tìm vị trí của Mộc Linh Hạo." Đế lần thứ hai ra lệnh.

Cảnh gật đầu, lập tức tra tìm. Trên vũ khí của Vô Xá đều có trang bị cảm ứng đặc biệt, không đến vạn bất đắc dĩ tuyệt đối không mở, chỉ khi đồng bạn gặp nguy hiểm mới có thể sử dụng, mở ra cần lệnh của Đế, nếu Đế vắng mặt, tình huống nguy cấp có thể cưỡng chế làm vậy, đương nhiên cần đồng bạn tự phán đoán, bất quá khi Đế có mặt bọn họ sẽ lấy mệnh lệnh của Đế làm nguyên tắc đầu tiên, thành viên Vô Xá, nghiêm ngặt tuân thủ chuẩn tắc mình đặt ra.

Hiệu suất của Vô Xá rất nhanh, Cảnh đã tìm được vị trí hiện tại của Mộc Linh Hạo, Clovis không lâu sau cũng về, báo ra tin nhận được, Khiêm chia thuốc, giao cho mọi người.

"Động tác của cục quản lý vị diện lớn thật." Clovis ca ngợi, động viên nhiều người như vậy, chỗ Clovis lấy tin cực kỳ chuẩn xác, cả cục quản lý vị diện tìm ai mai phục cũng biết.

"Chỉ bằng mấy kẻ này, không phải là đối thủ của chúng ta." Đế nhìn tư liệu của Clovis nói.

"Phải cẩn thận kẻ khiến Mộc Linh Hạo bị thương." Khiêm nói.

Cảnh siết chặt nắm tay, rất nhanh buông ra.

"Không quản thế nào, chuyện chúng ta muốn làm không ai ngăn được, Khiêm, Cảnh, Clovis, lúc này nhiệm vụ của Vô Xá là giết sạch mấy kẻ này, tìm được bọn họ." Đế ra lệnh, Tôn Hoàng, thực lực của ngươi kém vậy sao?

"Hừ, bị kẻ như vậy bắt lấy, bọn họ thật vô dụng." Clovis hung ác nói, bỏ qua lo lắng trong lòng.

"Phải." Khiêm tán thành. Không để cảm giác hiện lên mặt.

Cảnh lạnh lùng không đáp lại, chỉ là tản ra khí áp nguy hiểm.

"Ngăn trên đường chúng ta đi đều là tội không thể tha, cho nên giết không tha. Người phương nào có thể định tội chúng ta, chúng ta không có tội." Đế ngạo nghễ nói ra tuyên ngôn, mang theo Vô Xá tiến về phía mục tiêu, báo trước huyết tinh giết chóc bắt đầu.

Vô Xá sau nhiều năm yên lặng, bắt đầu hoạt động, mục tiêu là cục quản lý vị diện.

...

Thâm Uyên Chi Liêm

108 | Hiểu rõ

Khi vào vị diện của cục quản lý, Vô Xá phát hiện không đúng, vị diện này không có người nắm giữ. Căn cứ tin tức bọn họ nhận được người nắm giữ của vị diện này là người của cục quản lý, đã xảy ra chuyện gì?

Vô Xá dừng lại, bất luận bọn họ hiện tại có cảm giác gì, nhưng làm người trải qua vô số nguy hiểm, tìm được đường sống trong chỗ chết, bọn họ có dự cảm với nguy hiểm, vì dự cảm này, bọn họ thoát đi không ít lần, mà khi vào vị diện này, bọn họ không cảm giác được dự triệu ấy.

"Điều tra." Đế quả đoán hạ lệnh, che dấu khí tức.

Cảnh, Khiêm và Clovis tách ra, che dấu khí tức, Vô Xá thường hay trốn chết, che dấu khí tức là chuyện rất quan trọng, bọn họ trả giá cực lớn để nghiên cứu, về phần làm sao che dấu bọn họ không dạy cho người khác, đối tinh cũng vậy, nguyên nhân là bọn họ cho rằng đến trình độ này che giấu đã không còn tất yếu, lại không ngờ có một ngày sẽ dùng tới kỹ năng bị bỏ qua ấy.

Tiến về phía mục đích, không ai phát hiện, bọn họ cản thận quan sát ở các góc và kết giới giữ tù. Không lâu sau sắc mặt cổ quái tụ lại một chỗ bí ẩn.

"Bọn họ không có nguy hiểm." Đế đầu tiên nói.

"Người ở đây không mạnh." Cảnh theo.

"Kẻ bị nhốt thực lực không sai." Khiêm kế.

"Ta thấy Istolil." Clovis cuối cùng.

Một hồi lặng im.

"Bọn họ cố ý." Đế khẳng định, chuyện này rất rõ ràng.

"Bẩy rập là bọn họ thiết kế." Clovis tiếp, nếu không phải phát hiện vị diện này không có người nắm giữ, bọn họ lại luôn cẩn thận, hơn nữa bản lĩnh che dấu của Vô Xá không sai, có lẽ đã tiến công khi vào, tuyệt đối không kiểm tra một phen, vì căn cứ điều tra, thực lực của cục quản lý vị diện không bị bọn họ để vào mắt, chỉ cần cẩn thận kẻ có thể xúc phạm tới Mộc Linh Hạo là được, nhiệm vụ lần này nói thật độ khó không lớn.

"Bọn họ gạt chúng ta." Khiêm đón lời, nếu không phải vì tin tức Mộc Linh Hạo bị thương, bọn họ sẽ không cẩn thận vậy, vạn nhất có cao thủ? Nhưng giờ y thấy Quân Hành Tuyệt bình yên đứng đó, không sao cả.

"Vì sao?" Cảnh hỏi, y không rõ, Mộc Linh Hạo bình yên vì sao không báo cho y, hơn nữa pháp tắc xác thực cảnh cáo y Mộc Linh Hạo bị thương, sau khi xác nhận an nguy của Mộc Linh Hạo, trái tim y triệt để bình tĩnh lại, nhưng Mộc Linh Hạo vì sao làm vậy?

Vô Xá trầm tư, đúng vậy, mấy tên kia dùng sức thiết kế như vậy là vì sao? Muốn giết bọn họ? Không giống. Kẻ thiết kế bẩy rập thực lực quá yếu, lấy thực lực những kẻ này rất khó bị thương Vô Xá, mấy tên kia không thể không biết, vì thực lực đều tương đương nhau.

"Ta nghĩ ta biết vì sao." Khiêm bật cười, có thể nghĩ ra kế hoạch này, chỉ có Quân Hành Tuyệt, không còn ai khác, lần này tính kế đến trên đầu bọn họ.

"Ngươi biết?" Clovis nhìn Khiêm.

"Có thể nghĩ ra kế hoạch buồn chán như vậy ngoại trừ Quân Hành Tuyệt, không còn ai khác." Khiêm khẳng định.

"Nguyên nhân?" Đế cũng hỏi. Cảnh nhìn Khiêm, chờ đáp án.

"Quân Hành Tuyệt, mục đích lần này là vì thử địa vị của hắn trong lòng ta." Khiêm đơn giản nói, y tin đồng bạn của y sẽ hiểu, đại khái ngoại trừ Cảnh.

Quả nhiên, Cảnh không rõ nhìn bọn họ. "Ý ngươi là, bọn họ cố ý thiết kế bẩy rập, là muốn biết địa vị của mình trong lòng chúng ta? Hữu dụng sao?" Cảnh chỉ có thể nghĩ vậy.

"Cảnh, cảm tình vào lúc nguy nan là dễ dàng phát hiện nhất, đối phương một khi có nguy hiểm, bất luận bình thường ngươi nghĩ thế nào, cảm giác ra sao, đứng trước nguy hiểm, ngươi lo lắng thất thố hay thờ ơ không đếm xỉa, đều có thể biết ngay. Nó cũng có thể nhìn ra địa vị của một người trong lòng ngươi." Khiêm giải thích.

"Thật là nhàm chán." Clovis khinh thường nói.

"Rất rõ ràng, bọn Tôn Hoàng đồng ý kế hoạch này." Đế tổng kết nói. "Tôn Hoàng rất hiểu pháp tắc, biết đúng mực, cố ý để Mộc Linh Hạo bị thương, pháp tắc phản phệ báo cho Cảnh, Cảnh sẽ cho chúng ta hay, rồi chúng ta phát hiện bọn họ gặp nguy hiểm. Kế... Tính kế tốt." Hơn nữa bọn họ xác thực bị lừa.

Thì ra là như, cha không tiếc để ta phản phệ cũng muốn biết vị trí của cha trong lòng ta sao?

"Hừ, vậy thì như bọn họ hy vọng, Khiêm, Cảnh, Clovis, mấy tên kia rốt cuộc thế nào trong lòng các ngươi, giờ hãy nghĩ rõ đi." Đế nói. Lúc này bọn họ đều bị tính kế, không thể phủ nhận bọn họ cũng không phát hiện, vì sợ hãi khả năng vạn nhất, bọn họ vô thức quên đi thực lực của mấy tên kia không hề yếu hơn mình. Tôn Hoàng với y mà nói rốt cuộc là gì y nên ngẫm lại. Hơn nữa y hy vọng Cảnh, Khiêm, Clovis cũng có thể suy nghĩ cẩn thận, đồng bạn của y hạnh phúc là tốt.

Địa vị của cha trong lòng sao? Cảnh đứng sang bên, tựa vào tường, nhớ tới hồi ức bên Mộc Linh Hạo.

Mộc Linh Hạo là cha y, tồn tại từng sùng kính, giờ là đồng bạn y, đối tinh của y. Mộc Linh Hạo yêu y, mà y đối với Mộc Linh Hạo lại là thế nào?

Y không thích Mộc Linh Hạo quấy rầy y làm thí nghiệm, vì bắt y chú ý thân thể, nó căn bản không quan trọng. Y không thích Mộc Linh Hạo rời đi lâu lắm, vì như vậy y sẽ kỳ quái, cảm thấy vắng vẻ.

Y không ghét Mộc Linh Hạo xuất hiện bên mình, không ghét ngủ với Mộc Linh Hạo, không ghét làm với Mộc Linh Hạo, không ghét ở chung với Mộc Linh Hạo, không ghét Mộc Linh Hạo ôm y, không ghét Mộc Linh Hạo chuẩn bị quần áo cho y, không ghét Mộc Linh Hạo hôn.

Y thích Mộc Linh Hạo lau tóc cho y, ôn nhu ấn lên da đầu, cảm giác thoải mái, y thích Mộc Linh Hạo. Y thích tựa vào ngực Mộc Linh Hạo, có cảm giác dựa vào. Y thích ngủ bên Mộc Linh Hạo, giữa bộ ngực trầm ổn ấm áp thoải mái làm người rất dễ ngủ. Y thích, nhìn Mộc Linh Hạo mặc đồ cho y, ánh mắt chăm chú đó, khiến y nghĩ mình rất quan trọng. Y thích...

Cảnh nghiêm túc nghĩ, đây là lần đầu tiên y nghiêm túc như vậy, Mộc Linh Hạo với y mà nói rốt cuộc là gì. Y không hiểu nỗi lòng này, y chỉ biết y không muốn mất đi Mộc Linh Hạo, không chỉ vì pháp tắc ước thúc, quan trọng hơn là bản thân không cho phép.

Mộc Linh Hạo rất quan trọng, rất rất quan trọng, như đồng bạn, lại rất khác. Khác này là gì? Y thích Mộc Linh Hạo nói yêu y, tuy rằng không biết đáp lại thế nào, nhưng có thể quan trọng trong lòng một người như vậy, y rất vui. Mộc Linh Hạo với y là yêu, vậy y đâu? Một khắc nhận ra Mộc Linh Hạo có nguy hiểm, thống khổ ấy, còn khó chịu hơn cả phản phệ, nếu Mộc Linh Hạo mất, không... Chuyện này sẽ không, y không cho phép, cảm tình vậy là gì? Mộc Linh Hạo hy vọng y yêu hắn, cảm giác vậy là gì... Nhiều hơn cả thích, càng nhiều hơn cả không ghét, cảm giác vậy là gì? Sẽ là yêu mà Mộc Linh Hạo hy vọng ư?

Ngay lúc này, ngực Cảnh đau xót, giật áo, nhìn, một ấn văn màu đỏ xuất hiện, rất giống cái trước ngực Mộc Linh Hạo, chỉ là hoa văn khác nhau. Đây là chứng minh của đối tinh, chỉ cần thức tỉnh sẽ xuất hiện. Nhìn ấn văn trước ngực, Cảnh kéo khóe miệng, chứng minh đối tinh thức tỉnh, thì ra y yêu Mộc Linh Hạo. Cảm giác vậy là yêu? Nghĩ tới đây, chỗ trống trong lòng phảng phất lấp đầy, ấm áp, cảm giác vậy là yêu ư? Cha, ta biết đáp án.

"Đã nghĩ xong rồi." Đế đột nhiên nói.

Cảnh ngẩng đầu nhìn Đế, gật đầu.

"Thật là." Giọng Clovis rất bất đắc dĩ.

"Nghĩ xong rồi." Khiêm cũng bất đắc dĩ.

"Xem ra mọi người đều giống nhau." Đế ngạo nghễ nói. "Vậy hãy để chúng ta xem số phận đối tinh có phải tuyệt không phản bội không." Thức tỉnh thì sao chứ, y vẫn là Đế. Rafa, Ám Dạ Quân Vương, lãnh tụ Vô Xá.

"Hắn dám phản bội, giết hắn." Làn điệu của Clovis hoa mỹ, thức tỉnh thì sao chứ, kẻ phản bội y vẫn sẽ giết, cho dù là đối tinh của y.

"Thực lực của hắn không kém, số phận đối tinh là đồng sinh đồng tử, nếu không thắng được, còn có thể đồng quy vu tận, không phải sao?" Khiêm ôn hòa nói, nếu đã vậy, y sẽ không trốn tránh, Vô Xá không tha thứ phản bội, bất kể là ai, phản bội chỉ có chết.

"Không thiệt." Cảnh cuối cùng nói. Yêu hắn thì sao chứ. Nếu dám phản bội, vậy giết không tha, giết hắn sẽ mất đi chính mình, thế thì đồng quy vu tận.

Đế kiêu ngạo nhìn đồng bạn của y, đồng bạn mà Đế. Rafa y coi trọng nhất. Đây là đồng bạn của y, không trốn tránh, không khoan thứ, kiên định với chính mình, cho dù yêu thì sao, là đối tinh thì sao, Vô Xá vẫn là Vô Xá, đối với kẻ phản bội giết không tha, ai cũng vậy. Đối tinh của chúng ta, các ngươi đã làm tốt chuẩn bị chưa, bị Vô Xá yêu không phải hạnh phúc gì cả, trong lòng chúng ta các ngươi có chút nhỏ nhoi, nhưng quan trọng nhất tuyệt đối không phải các ngươi, chúng ta quan tâm chỉ có bản thân và đồng bạn, dù rằng các ngươi được chúng ta yêu, cũng không khác nhau. Yêu các ngươi là sự lựa chọn của chúng ta, chúng ta đã làm tốt chuẩn bị bị phản bội, bất luận kết quả ra sao, chúng ta đều thừa nhận, bất quá hãy cẩn thận, một ngày các ngươi phản bội, chúng ta sẽ tự tay giết các ngươi, thế nên phải quản tốt chính mình, đừng phản bội nha.

"Vậy đối với việc bọn họ dám tính kế chúng ta, các vị có chủ ý gì." Đế cười nhìn đồng bạn làm mình kiêu ngạo.

"Hành vi như vậy là phải trừng phạt." Ý cười trên mặt Clovis ưu nhã.

"Phải ngẫm lại, nên làm thế nào." Khiêm cũng cười.

Cảnh nhìn đồng bạn, chuyện này y không am hiểu.

Clovis kéo Cảnh lại, Vô Xá tụ lại, thương lượng chỉnh mấy tên dám tính kế bọn họ thế nào.

Tôn Hoàng, Mộc Linh Hạo, Quân Hành Tuyệt và Istolil. Elinahl ở giờ khắc này đều có dự cảm không tốt, cùng nhau nhíu mày. Bọn họ không biết là, tương lai một khoảng thời gian ngày của bọn họ sẽ cực tệ, Vô Xá trừng mắt tất báo kia, là không thể chọc.

...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com