Vo Xa He Liet 1 Tham Uyen Chi Liem
Thâm Uyên Chi Liêm088 | Đăng cơÁnh mặt trời không ngừng dâng lên, bên ngoài đại điện đã có người, lễ quan dẫn bọn họ vào, tới chỗ. Các đại biểu đến từ các quốc gia vũ trụ lục tục vào hội trường, ngồi ở chỗ được chỉ định, người của đế quốc Feinbird lại dựa theo vị giai đứng ở các vị trí tương ứng. Các phóng viên an bài bên ngoài, ký giả đều trải qua sự điều tra nghiêm ngặt, đơn vị tương ứng cũng là đơn vị phía chính phủ, rất biết chừng mực ở đại điển này, bọn họ đang phát sóng trực tiếp.Sự trình diện của người Ốc Lam rất chọc người chú ý, vì Chiến Thần bệ hạ và Cảnh điện hạ, rất nhiều quốc gia muốn tiếp cận hai người họ, nhưng đế quốc Feinbird lấy thân phận địa chủ, giấu đoàn người Ốc Lam vào cung, không ai có thể lại gần, giờ bọn họ rốt cục xuất hiện sao không chọc người chú ý. Huống hồ Wien. Sartoria thân là tể tướng và Hoả Diễm Chi Sư Galle. Hogar của đế quốc Feinbird tự mình dẫn đường, đây là đãi ngộ quốc gia thuộc nền văn minh cao đẳng khác cũng không có, vị trí đoàn người Ốc Lam thậm chí ở hàng đầu tiên, có thể thấy sự coi trọng của đế quốc Feinbird. Chính trị gia nhạy cảm, để bọn họ thầm có suy đoán, đế quốc Feinbird và Ốc Lam xem ra trong khoảng thời gian này đã có phát triển mới. Tuy rằng Ốc Lam phát triển cấp tốc, nhưng so với quốc gia thuộc nền văn minh cao đẳng nhãn hiệu lâu đời, vẫn là chênh lệch, mà giờ đế quốc Feinbird coi trọng đoàn người Ốc Lam, hiển nhiên vượt trước quốc gia thuộc nền văn minh cao đẳng, có thể thấy nhất định có gì giữa Ốc Lam và đế quốc Feinbird, khiến đế quốc Feinbird phải cực kỳ để mắt.Mặc kệ quốc gia khác suy nghĩ thế nào. Edian. Hogar kinh ngạc nhìn thằng em nhà mình, lần đầu tiên cô thấy Galle cẩn thận như vậy, biểu tình trên mặt như khi chỉ huy chiến hạm, nghiêm túc, không hề sai lầm. Nhìn lại nhân vật khiến Galle cẩn thận, đi trước đoàn người Ốc Lam, theo sau là sùng kính, đối với hai nhân vật kia cô cũng không xa lạ, bọn họ là nhân vật nổi danh nhất vũ trụ hiện nay, Ốc Lam Chiến Thần bệ hạ, người sở hữu vệ tinh vũ khí Oresia cực mạnh, còn có siêu cấp thiên tài một tay chế tạo huy hoàng của Ốc Lam.Merck. Sartoria cũng thấy được sự thận trọng của huynh trưởng, nụ cười thường treo trên mặt đã không có thong dong, hơn vài phần chân ý, là thận trọng và tôn kính sao, anh cũng từ đó bắt được kiêng kỵ ẩn sâu. Hai người Ốc Lam này là nhân vật đáng sợ thế ư? Anh ơi, bọn họ là những nhân vật anh cũng không nắm chắc đối phó ư. Merck. Sartoria giờ khắc này có lòng hiếu kỳ với Mộc Linh Hạo và Cảnh, cẩn thận quan sát. Lời đồn về hai người họ có rất nhiều trong vũ trụ, anh là lần đầu thấy chân nhân, anh là một hoạ sĩ ưu tú, nhìn người tự nhận rất chuẩn.Mộc Linh Hạo, một người rất tuấn mỹ cũng rất lạnh, khí chất nhân thượng nhân, quân lâm thiên hạ cực kỳ hiếm thấy, anh gặp qua rất nhiều lãnh tụ, vương tộc quốc gia, nhưng chưa từng có ai có cảm giác áp bách cường liệt như người này, hắn trời sinh nên đứng trên đỉnh, trái tim của hắn cũng là đạm mạc, nhưng người như vậy khi nhìn người bên cạnh, băng lãnh trong mắt ánh lên ôn nhu không thể có và... Lòng anh xẹt qua khiếp sợ, tình cảm trong mắt hắn là tình yêu đi, nhưng người bên cạnh là con trai hắn, sao sẽ chứ?Tầm mắt của Merck. Sartoria đẩy về phía Cảnh, bề ngoài không thể nói tuấn mỹ, chỉ là thanh tú, khí chất cũng lãnh đạm, nhưng mẫn cảm thân là hoạ sĩ khiến anh nhận ra gì đó càng sâu, đó không phải lãnh đạm, mà là coi thường, không để tất cả vào mắt, người này không quan tâm gì cả, so với lạnh của Mộc Linh Hạo, Mộc Cảnh càng tàn khốc, vì không quan tâm, nên không kiêng nể. Nhận ra tầm mắt của anh, rồi chạm vào nhau, ngay trong nháy mắt ấy, anh thấy được thâm uyên, vắng lặng lại thâm trầm. Bản nhạc trên tay rơi xuống, linh hồn giờ khắc này run rẩy, không phải sợ hãi, mà là kinh diễm, vì hắc ám thuần túy nhường nào. Anh vẫn cho rằng hắc ám là tội ác, tàn khốc mà xấu xí, nhưng hắc ám trước mặt đánh vỡ suy nghĩ ấy, thì ra màu đen cũng có thể là màu sắc mỹ lệ đến thế, thậm chí đơn thuần hơn cả màu trắng, ưu nhã hơn cả màu lam, yên bình hơn cả màu lục, chói mắt hơn cả màu đỏ, thần bí hơn cả màu tím, thân là hoạ sĩ ưu tú thấy được mỹ lệ như vậy, anh muốn vẽ xuống, lại phát hiện mình không thể vẽ ra thứ hắc ám thuần túy ấy.Một ánh mắt băng lãnh giật tỉnh anh từ kinh diễm, là Chiến Thần bệ hạ, trong mắt không hề che giấu cảnh cáo và sát ý, còn có ghen tỵ, vì thần tình kinh diễm của anh sao. Quả nhiên, Chiến Thần bệ hạ yêu con trai mình, việc riêng của người khác không liên quan gì tới anh. Anh chỉ là than thở mỹ lệ của Cảnh điện hạ, ánh mắt của Chiến Thần bệ hạ không sai, coi trọng nhân vật độc nhất vô nhị như vậy, cũng chỉ người cường thế như hắn mới có thể xứng với thứ hắc ám thuần túy này, hắc ám là rất mỹ lệ, vì mỹ lệ mới không thể chạm vào, cũng rất nguy hiểm, bản thân màu đen không có nghĩa thiện lương, có được thứ hắc ám thuần túy ấy, điện hạ là một nhân vật rất nguy hiểm, nguyên nhân là thuần túy, nên không dung được dư thừa, điện hạ quá vô tình.Khom người hành lễ với Chiến Thần bệ hạ, là xin lỗi cũng là biểu đạt kính ý, còn có chúc phúc. Xin lỗi vì hành vi thất lễ, kính nể vì tình yêu, không phải là dũng khí mạo phạm lỗi lầm to lớn thiên hạ yêu lấy quan hệ huyết thống, mà là bội phục hắn dám yêu nhân vật thuần túy như vậy, anh có thể thấy được con đường tình yêu của Chiến Thần bệ hạ sẽ rất gian khổ, nhưng anh cũng nhìn ra được Cảnh điện hạ có tí khác với Chiến Thần bệ hạ, Cảnh điện hạ đối với Chiến Thần bệ hạ, thiếu vài phần đạm mạc. Thế nên chúc phúc, hai người này quả thật rất hợp với nhau."Một người rất thú vị." Vốn dĩ bất mãn người này dùng ánh mắt kinh diễm nhìn Cảnh Nhi, nhưng hành động của người này khiến hắn dẹp yên sát ý. Tốt đẹp của Cảnh Nhi chỉ cần mình hắn chú ý, hắn lại không ngờ người này nháy mắt đã nhận ra vẻ đẹp của Cảnh, hắc ám thuần túy rất ít người để ý, hắn ban đầu cũng không phát hiện hắc ám giấu ở đáy mắt Cảnh Nhi, mà người này liếc mắt đã nhìn ra, mới có ánh mắt kinh diễm ấy, bề ngoài của Cảnh Nhi tuyệt đối không phải loại hình gọi người kinh diễm, có thể gọi người kinh diễm chỉ có hắc ám mỹ lệ, a, còn có thân thể Cảnh Nhi, nhưng người này tuyệt đối không thấy được, nếu thấy, hắn sẽ giết người này, cho dù người này là một người hiếm thấy làm hắn có hảo cảm, vì người này liếc mắt nhìn ra cảm tình hắn dành cho Cảnh Nhi, cũng rất rõ, từ hành động của người này hắn biết, người này biểu thị kính nể và chúc phúc với tình yêu của hắn. Nhưng chỉ là vậy."Đó là em trai con, Merck. Sartoria." Vốn vì ánh mắt tràn ngập sát ý Mộc Linh Hạo nhìn về phía em trai mà lo lắng, Wien nghe được lời này vội nói. Tốt quá, tuy không biết vì sao, nhưng sát ý của thầy biến mất rồi."A. Merck. Sartoria, ta nhớ kỹ, một người rất thú vị, cũng rất thông minh." Mộc Linh Hạo gật đầu với Merck. Sartoria, rồi ngồi xuống với Cảnh."Merck là côi bảo của đế quốc Feinbird, âm nhạc gia và hoạ sĩ xuất sắc nhất." Wien. Sartoria kiêu ngạo nói, đối với thành tựu của em trai, cậu vẫn rất kiêu ngạo.Thì ra là vậy, hoạ sĩ sao? Cho nên mới có thể trong nháy mắt hiểu rõ nội tại của Cảnh Nhi, nhìn ra cảm tình của hắn, một người có thể từ ánh mắt đầu tiên bắt lấy đặc điểm, xác thực là hoạ sĩ ưu tú nhất.Không nói gì thêm, ngồi xuống với Cảnh. Wien. Sartoria và Galle. Hogar ở khi hai người ngồi xuống, đã cáo từ rời đi, bọn họ là lễ quan hôm nay, không thể thất lễ với các quốc gia khác. Sau khi đại biểu đông đủ, nhìn giờ, cũng tới lúc rồi. Ý bảo dàn nhạc ngự dụng có thể.Tiếng nhạc linh đình mà long trọng vang lên, biểu thị đại điển chính thức bắt đầu. Đại biểu các quốc gia ngồi lại, không ai lên tiếng. Người của đế quốc túc mục đứng nghiêm, các phóng viên cũng an tĩnh về chỗ, chỉ có nhân viên chụp ảnh công tác. Cùng chờ diễn viên lên sân.Arnole. Feinbird bước vào đại điện, lễ phục phồn hoa, tầng tầng lớp lớp, tú văn lộ hoa quý, tay cầm quyền trượng đại biểu hoàng quyền, đội hoàng quan chí cao, trên khuôn mặt tuyệt mỹ không chút biểu tình, người nhìn kinh diễm vì mỹ mạo, lại lập tức kinh sợ vì khí chất, khí chất cao quý không dung khinh nhờn.Dưới tầm mắt của mọi người, Arnole. Feinbird bước trên thảm trải, trên con đường rộng mười mấy người song song đi ngang chỉ có mình cậu, tượng trưng cho đường của đế vương chỉ có cô độc, Arnole. Feinbird vẫn duy trì bộ dáng hoàn mỹ, bước tiến không có chần chờ gì, chậm rãi về phía vương tọa. Con đường cậu ngang qua, thần dân thuộc về cậu, khiêm tốn quỳ xuống, dâng lên trung thành. Bước lên ngôi vị hoàng đế, ngồi xuống, quyền trượng nặng nề đánh trên đất, phát ra âm hưởng rất trầm, tuyên cáo với nơi đây, cậu trở thành chủ nhân đế quốc.Wien. Sartoria làm tân tể tướng, đại biểu quan văn biểu thị chúc mừng dâng lên trung thành với đế vương. Galle. Hogar làm người có tước vị cao nhất của quan võ, đại biểu quan võ chúc mừng dâng lên trung thành với đế vương. Rồi là đủ loại quan lại bắt đầu tiến lên, biểu đạt chúc mừng và trung thành.Dưới sự chứng kiến của các quốc gia vũ trụ, Arnole. Feinbird chính thức trở thành hoàng đế của đế quốc Feinbird. Đại biểu các quốc gia sẽ biểu đạt chúc mừng vào yến hội phía sau, vì diễn viên hôm nay là đế quốc Feinbird, bọn họ chỉ là xem lễ.Điển lễ đến đây đã xấp xỉ hoàn thành, chỉ còn tuyên ngôn của đế vương. Làm tân đế vương, Arnole. Feinbird phải phát biểu cuối cùng, rồi thì đại điển mới chính thức kết thúc.Đây là dự định vốn có, cũng là cách làm xưa nay của đế quốc Feinbird.Nhưng giờ ba cao tầng của đế quốc Feinbird, một tân nhậm đế vương, một thủ lĩnh quan văn, một thủ lĩnh quan võ, dưới tầm mắt của mọi người, của các quốc gia vũ trụ, không dựa theo hành động dự định.... Thâm Uyên Chi Liêm089 | Bái sưArnole. Feinbird tháo xuống hoàng quang và quyền trượng tượng trưng cho hoàng quyền, cởi ra trường bào hoa quý, bước xuống hoàng tọa. Wien. Sartoria và Galle. Hogar không biết từ đâu mang ra hai cái ghế dựa xa hoa không hề thua kém hoàng tọa, đặt trước nó, sau đó cả ba cùng đứng dưới bậc thang, nhìn hành động của bọn họ, bất luận là ký giả hay đại biểu xem lễ đều nghị luận. Người của đế quốc Feinbird cũng không biết xảy ra chuyện gì, hai mặt nhìn nhau, sao vậy? Chỉ có vài người của Ốc Lam bình tĩnh ngồi.Edian. Hogar định xông lên hành hung em mình một trận, nhưng chút lý trí còn sót lại giữ lấy cô, không thể động, không thể động, đây là đại điển. Nhưng thằng ngốc này làm gì ở trường hợp quan trọng như vậy. Edian. Hogar tự động quên đi hai người khác.Merck. Sartoria cũng ngừng diễn tấu, anh ơi, anh đang làm gì vậy? Đối với hành vi hiện tại của huynh trưởng, anh cũng không rõ. Cho dù không chịu trách nhiệm như anh, cũng sẽ không làm ra hành vi không hợp quy củ ở trường hợp quan trọng này.Mộc Linh Hạo và Cảnh đứng lên, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, tới giữa đại điện, ngồi xuống hai cái ghế. Hành động bất ngờ này là bọn họ và ba người đế quốc Feinbird thương lượng tốt."Đó là, Ốc Lam..." Nghị luận bắt đầu, đủ mọi suy đoán xuất hiện, nhưng không hề có đáp án chính xác.Arnole. Feinbird, Wien. Sartoria và Galle. Hogar quỳ dưới bậc thang, cúi đầu, khiến mọi người doạ nhảy, đây... đây là, sao vậy?"Hôm nay dưới sự chứng kiến của mọi người," Arnole. Feinbird dẫn đầu, cũng ngẩng lên, trang trọng nhìn hai người ngồi trên ghế, "Arnole. Feinbird,""Wien. Sartoria," Theo sau là Wien. Sartoria."Galle. Hogar." Cuối cùng là Galle. Hogar."Bái nhập môn hạ của Chiến Thần Mộc Linh Hạo, phụng kỳ vi sư." Ba người cùng nói.Một hồi trầm mặc, tiếng nghị luận trong đại điển lớn hơn, các phóng viên cũng nghiêm túc ghi lại một màn này. Một đế quốc hoàng đế cùng tể tướng, tướng quân, ở trường hợp này bái sư."Thằng ngốc này." Cơn giận của Edian. Hogar càng thêm đường hoàng, định xông lên, rồi bị người bên cạnh kéo lại, giờ là phát sóng trực tiếp, không thể làm vậy, những người còn lý trí kéo Edian. Hogar tới chỗ không quay được, cũng may là, các màn ảnh đều chỉ về phía ba người đang bái sư, không ai chú ý thấy bên này."Anh ơi." Merck. Sartoria cũng nhịn không được từ chỗ ngồi bật lên, nhìn huynh trưởng quỳ trên đất. Lúc này, anh quả thật nhìn không ra ý nghĩ trong lòng anh mình.Thần tử đế quốc Feinbird rất muốn hỏi, bệ hạ bái sư bọn họ không phản đối, nhưng vì sao là ở thời khắc này.Chỉ có bọn Arnole. Feinbird biết, đây là vì chính mình. Trước mắt bao người, bái Mộc Linh Hạo vi sư, là chứng minh thành ý với Mộc Linh Hạo, người vũ trụ biết bọn họ bái nhập môn hạ Mộc Linh Hạo, dưới tình huống không có lý do tuyệt đối, là không thể phản bội sư môn, thân là quý tộc bọn họ không nhận nổi ảnh hưởng mất danh dự do phản bội mang tới. Bọn họ biết Mộc Linh Hạo chỉ xem bọn họ là quân cờ, tình cảm sư đồ có lẽ có tí, nhưng càng nhiều là lợi dụng, dưới sự chứng kiến của mọi người bọn họ bái sư, là vì biểu thị với Mộc Linh Hạo bọn họ không có dự định phản bội, mọi người biết Mộc Linh Hạo là thầy của bọn họ, cùng lúc có chỗ dựa vững chắc, mặt khác cũng là để khi Mộc Linh Hạo định giết bọn họ, có chút lo lắng, chỉ cần bọn họ không phản bội, Mộc Linh Hạo sẽ không đơn giản làm vậy, tuy không biết hữu dụng không, bất quá luôn phải thử, không phải sao? Mà Mộc Linh Hạo cũng rõ ràng suy nghĩ của bọn họ, mới đồng ý tiết mục bái sư này."Lỗi, Ngạo, các con lại đây." Chất giọng lạnh lùng của Mộc Linh Hạo ngăn chặn toàn trường, gọi người không khỏi yên tĩnh, nghiêm túc lắng nghe, đây là giọng của vương giả, không thể bỏ ngoài tai.Âu Dương Ngạo và Mộc Lỗi đã quen nghe lệnh Mộc Linh Hạo, không chần chờ đứng ra, như ba người đế quốc Feinbird quỳ trước mặt Mộc Linh Hạo và Cảnh."Hôm nay các con chính thức bái sư, phải nhớ kỹ môn hạ của ta chỉ có một quy củ, phạm vào là chết." Mộc Linh Hạo lạnh lùng nói, chất giọng lạnh lẽo khiến mọi người ngoại trừ Cảnh rùng mình."Dạ." Năm người quỳ trước mặt Mộc Linh Hạo cung kính đáp, về phần là quy củ gì, thông minh như bọn họ không hỏi cũng biết, không thể phản bội."Làm thưởng cho các con đột phá cấp mười lăm," Nội dung Mộc Linh Hạo phun ra, khiến đại điển an tĩnh lại ồn ào. Từ khi cách tu luyện xuất hiện, mọi người cố gắng tu tập nội dung phía trên, thành quả tu luyện hữu mục cộng đổ, khiến sự tích cực của bọn họ tiếp tục tăng cao, trắc trở khi vượt qua cấp mười cũng gọi người biết tu luyện là khó khăn, muốn tiến thêm một bước không riêng là nỗ lực, càng nhiều là thiên phú và kỳ ngộ, cấp mười lăm đại sư đối với đại đa số mà nói xa xôi nhường nào, có thể nói trong cảm nhận của mọi người, khó khăn đạt được cấp mười lăm như bay lên trời ở thời cổ văn minh, mà giờ đây, trước mặt bọn họ, đã xuất hiện năm người đạt cấp mười lăm, bọn họ biết đây là không thể làm giả, vì một trong những tiêu chí đạt được cấp mười lăm là có thể lấy thân thể hoạt động giữa vũ trụ, chỉ cần thử một lần là đã biết."Cái này cho các con." Không biết từ đâu xuất hiện năm cái hộp, đột ngột, lơ lửng trên mặt đất.Năm người mở hộp, bên trong là một quả trứng lưu quang dật thải, một tin tức đột nhiên xuất hiện trong đầu, bọn họ biết đây là gì, dùng thế nào. Không hề do dự cắn ngón tay, nhỏ máu lên nó, máu vừa tiếp xúc với quả trứng, nứt ra, tản ra các sắc ánh sáng, lóe mắt gọi người không thể né tránh.Cảnh thấy mấy quả trứng này, chỉ biết đây là gì, nghiêng đầu nhìn thoáng Mộc Linh Hạo, Mộc Linh Hạo chú ý thấy ánh mắt của Cảnh, trả lại một nụ cười ôn nhu, giữa cường quang, ngoại trừ Cảnh không ai bắt được, Cảnh không nói gì thêm. Mấy quả trứng này không có ở vị diện này, y từng nghiên cứu, không gian của y còn một ít, nhưng Mộc Linh Hạo lấy ra không phải y tích trữ, nói cách khác Mộc Linh Hạo đã tới sở giao dịch ở đại vị diện. Thì ra gần nhất đôi khi không thấy tung tích của Mộc Linh Hạo là đi chỗ đó. Cảnh chưa từng truy nguyên những việc Mộc Linh Hạo đang làm, bất luận cảm tình Mộc Linh Hạo dành cho y là thế nào, người luôn có tư ẩn, Cảnh sẽ không hiếu kỳ bào căn hỏi để.Ánh sáng cường liệt tan đi, tầm mắt của mọi người cũng khôi phục, sau đó bọn họ thấy được những thứ lơ lửng xuất hiện giữa đại điện.Trước mặt Arnole. Feinbird là một con ngựa màu trắng, không có tạp sắc, thu lại đôi cánh giang rộng, trên trán là một cái sừng dài màu bạc, rõ ràng là động vật, lại có thể thấy hào quang cơ trí trong mắt, sinh vật thần thánh, là cảm giác nó mang tới. Sinh vật thần thánh này, nhìn thoáng qua Arnole. Feinbird, rồi rơi xuống, tới cạnh cậu.Trước mặt Wien. Sartoria là một con hồ ly màu bạc, cỡ chó Shepherd, đuôi dài, dáng người ưu nhã, liếc mắt tuần tra toàn trường, mọi người có thể thấy khóe miệng của nó có ý cười, không phải nụ cười giả dối, mà là rất giống Wien, ý cười mang theo thâm trầm, đó là nụ cười của trí tuệ, giẫm nhịp bước, nó ngồi xuống trước mặt Wien. Khi Merck. Sartoria thấy con hồ ly này, đã có cảm giác, nó rất giống anh mình.Trước mặt Galle. Hogar là một con sư tử sở hữu lớp bờm như hỏa diễm bùng cháy, lắc đầu, lớp bờm trên đầu theo đó lay động, như ngọn lửa phun trào, phong phạm vua của rừng xanh không thể nghi ngờ, sau đó nó tới bên Galle. Hogar. Vốn đang lửa giận tận trời bị giữ trong góc, ánh mắt đầu tiên Edian. Hogar thấy con sư tử này, lập tức biến mất, giờ đây trong mắt cô chỉ còn nóng bỏng, rất, rất, rất hoàn mỹ, phong phạm vương giả hoàn mỹ, màu sắc và bờm như lửa cháy, a, động tác lắc đầu, quá bảnh, cô đã từ ánh mắt đầu tiên yêu con sư tử này. Đối với hành động của thằng em nhà mình, hoàn toàn quên mất, chỉ biết mê muội nhìn nó. Thân là người nhà Hogar, bản thân cô trời sinh có cảm giác đặt biệt với sư tử, huống hồ là một con sư tử phù hợp hình tượng Hoả Diễm Chi Sư như vậy.Trước mặt Mộc Lỗi, là một con chim cánh vàng, ngạo nghễ mở ra đôi cánh, vĩ vũ toàn thân tản ra ánh sáng màu vàng nhạt, không mãnh liệt không chói mắt, cảm giác rất thoải mái, nhưng cũng khiến người không dám xâm phạm, vì sự tôn quý kia, vừa nhìn đã biết. Nó khép cánh rơi trên vai Mộc Lỗi, thân thiết cọ mặt cậu.Trước mặt Âu Dương Ngạo là một con sói đen, thân thể cao lớn, chân rơi trên đất nặng nề đạp bước, ánh mắt kiệt ngạo vô lễ nhìn quanh, sau đó nhìn Âu Dương Ngạo, lười biếng ghé bên chân cậu.Năm người ca ngợi nhìn những sinh vật xuất hiện trước mặt này, đây là đồng bọn của bọn họ, vũ khí của bọn họ, một nửa sẽ cùng sinh cùng tử. Đây là chiến thú thuộc về bọn họ.Chiến thú giữa vũ trụ này không phải thứ cao cấp gì, chỉ có lực lượng không quá mạnh mới sẽ sử dụng, chiến thú có cực hạn, cấp bậc lực lượng như Mộc Linh Hạo và Cảnh, chiến thú thừa nhận không nổi, chưa kịp thành hình đã tan vỡ. Nhưng ở vị diện này là thật khó lường, chúng và chủ nhân tâm ý tương thông, đi theo sự trưởng thành của chủ nhân mà trưởng thành, chủ nhân thân tử chúng cũng tử vong, là vũ khí và đồng bọn trung thành nhất, chúng không thể nói là phản bội, vì chúng hình thành từ tư tưởng, lực lượng của chủ nhân, không có chủ nhân sẽ không có sự tồn tại của chúng, chúng là một nửa của chủ nhân, một loại kéo dài khác của chủ nhân.Năm người vươn tay chạm vào chiến thú thuộc về mình, dựa theo cách trong đầu, khiến chiến thú hóa thành vũ khí. Sau một ánh sáng nhàn nhạt, bọn họ đã có một hình dạng khác.Sinh vật kỳ dị khiến người kinh ngạc biến mất, đứng ở chỗ của bọn Arnole. Feinbird là năm người mặc khải giáp kỳ quái, trắng, đen, bạc, vàng, đỏ, năm màu sắc và kiểu dáng khác nhau, nhưng đều không hiện cồng kềnh, đường cong lưu sướng, hoa văn mơ hồ có thể thấy, hoàn mỹ bao bọc thân thể, cũng không che lấp khí chất chủ nhân, trái lại càng biểu hiện hoàn mỹ. Chỉnh thể không có khe hở, thậm chí không có khe hở để các đốt ngón tay hoạt động, vũ khí hình thù kỳ quái cầm trên tay.... Thâm Uyên Chi Liêm090 | Tinh đồNăm người chìm vào nỗi lòng hoàn toàn quên mình giờ đang ở đâu, càng miễn bàn chú ý tới cái nhìn của người khác, bọn họ hăng hái bừng bừng nghiên cứu thứ mới lạ này, không nói tính tình nóng nảy Galle. Hogar, vẫn luôn lý trí Wien. Sartoria cũng đã quên chuyện quan trọng như vậy, thân là diễn viên Arnole. Feinbird càng quên thân phận của mình, cùng vốn không dính líu Âu Dương Ngạo và Mộc Lỗi, chìm vào sự cảm nhận. Cảm giác này rất kỳ diệu, lực lượng như được tăng lên, rõ ràng nhận ra một tư duy khác, lại không bài xích, như một bản thân khác giúp mình tự hỏi. Còn có vũ khí, huyết mạch tương liên, tùy tâm sở dục, quả thật quá tuyệt vời.Cảm giác trầm mê và mới lạ, bọn họ không tự chủ được thả lỏng khí thế thuộc về mình, cấp mười lăm đại sư, dung làm một thể với thiên địa, khí thế cường đại lợi dụng lực lượng thiên địa tản ra. Ngoại trừ Cảnh và Mộc Linh Hạo, còn có những người cũng là đại sư khác, tất cả đều bị áp bách.Cảm giác không thể địch lại, đây là cấp mười lăm đại sư sao? Không khí dường như cũng thành vũ khí của đối phương, giam cầm hành động, không riêng là thân thể thậm chí tinh thần cũng bị ràng buộc, vô lực giãy dụa, tất cả đều nói rõ cho đối thủ người này mạnh đến nhường nào, cảm giác tuyệt đối không thể thắng. Lần đầu tiên, người ở đây cảm nhận được sự áp bách của đại sư, bị trùng kích cực lớn, vũ lực như vậy, quả thật không thể tưởng tượng được. Bất luận là quan viên hay ký giả, người người đều nhận ra, bất luận trước đây hứng thú với tu luyện, hoặc có điều hoài nghi hay không, đều thầm, hạ quyết tâm phải cố gắng, có một ngày, bọn họ sẽ mạnh như vậy.Edian. Hogar khiếp sợ nhìn em mình, từ khi nào, Galle mạnh như vậy, cô nhớ rõ, không lâu trước, nó vẫn còn bồi hồi ở cấp mười, giờ đã là đại sư. Cô cũng tu luyện, nên biết sau cấp mười muốn tiến thêm một bước khó khăn thế nào, nhưng lúc này, Galle đã trưởng thành như vậy. Là vì người thầy kia sao? Lần đầu tiên Edian. Hogar nghiêm túc nhìn vào Mộc Linh Hạo, thân là lãnh đạo phía sau màn của Hoả Diễm Chi Sư, trí tuệ chính trị của cô quyết không thua kém, có thể trong thời gian ngắn dạy dỗ ra nhân vật cấp đại sư, thực lực của Mộc Linh Hạo có thể thấy đáng sợ bao nhiêu, Mộc Linh Hạo không thể là địch, lễ bái sư này, cũng không đơn giản.Merck. Sartoria cũng kinh dị nhìn anh mình, anh biết hứng thú anh mình dành cho tu luyện không lớn, chỉ là vì cường thân mà tu luyện, càng không cố chấp với lực lượng, anh trai tin tưởng là trí tuệ. Nhưng giờ anh ơi, lực lượng cường đại như vậy nếu không có tâm truy đuổi là không được. Là vì Mộc Linh Hạo sao? Anh ơi, hắn đã mạnh đến khiến anh cảm giác được áp lực, bức anh phải cho rằng cả trí tuệ của anh đều không đối phó được ư. Merck. Sartoria nhìn về phía người ngồi ở đại điện, trong mắt là khiếp sợ khó nén, trên đời này có người mạnh đến anh trai cũng không ứng phó được, thậm chí thay đổi tư duy?Galle. Hogar hoàn toàn không nhìn mọi người, cậu hưng phấn cầm vũ khí, định thí nghiệm, nhưng đã bị ngăn cản, Galle. Hogar không dám giận, vì người lên tiếng là Mộc Linh Hạo."Đủ rồi." Thấy bọn họ hưng phấn quá mức, thậm chí muốn xuất thủ thí nghiệm vũ khí, Mộc Linh Hạo lên tiếng, không phải cố kỵ người ở đây, mà là còn có chuyện cần nói, nhiệt tình của năm người này cũng nên làm lạnh.Chất giọng lạnh lùng, mang theo mệnh lệnh không cho phép cự tuyệt, khí thế bao phủ toàn trường cũng bị đánh tan, biến mất. Từ áp lực cực lớn phục hồi tinh thần, suy nghĩ của mọi người bắt đầu chuyển động. Có thể khiến những người đạt cấp mười lăm bái sư, vậy thực lực của Mộc Linh Hạo là trình độ gì, trong truyền thuyết cấp hai mươi? Cường đại ra sao? Mọi người tưởng tượng, lại phát hiện sức tưởng tượng của mình không đủ phong phú, bọn họ không nghĩ ra được mạnh hơn lực lượng vừa nãy là thế nào.Năm người hưng phấn cũng lấy lại tinh thần, giờ còn ở đại điện. Wien. Sartoria thầm nhủ với mình, sao lại quên giờ đang ở đâu, rất không nên, sau này quyết không vậy nữa. Arnole. Feinbird cũng đổ mồ hôi lạnh, cậu là diễn viên hôm nay, vừa nãy suýt nữa cậu muốn động thủ hủy cả đại điển.Khải giáp bao trùm trên người như dòng chảy rút đi, lộ ra bộ dáng ban đầu, chiến thú cũng hóa thành cỡ bàn tay, không có uy phong lẫm lẫm, khả ái lơ lửng bên chủ nhân. Năm người tiếp tục quỳ một gối, nghe Mộc Linh Hạo nói. Toàn trường cũng trở về an tĩnh, lẳng lặng nghe theo."Arnole." Mộc Linh Hạo gọi người hôm nay đăng cơ làm đế."Dạ." Người thành đế vương vẫn kính cẩn nghe lời Mộc Linh Hạo."Con hôm nay thành hoàng đế của đế quốc Feinbird, ta và Cảnh Nhi có thứ này cho con." Mộc Linh Hạo nói.Năm người quỳ hiếu kỳ nhìn hai người ngồi trên ghế, bái sư, bọn họ là thương lượng, nhưng Mộc Linh Hạo cho bọn họ chiến thú không nằm trong kế hoạch, mà giờ còn có thứ muốn cho, sao bọn họ không hiếu kỳ chứ.Sinh vật kỳ dị vừa nãy, tuy rằng kỳ lạ, lại không bị người để trong lòng, vì bọn họ không rõ nó có ích lợi gì, bất quá người khó tránh khỏi hiếu kỳ, giờ bọn họ càng hiếu kỳ còn có gì sẽ xuất hiện."Raphael." Cảnh nhàn nhạt gọi."Chủ nhân." Cái bóng màu bạc đột ngột xuất hiện bên Cảnh, mọi người cúi đầu nghị luận, rồi bình tĩnh."Đưa cho cậu ta." Cảnh lên tiếng."Dạ." Tay Raphael cầm một thiết bị khéo léo, rất nhỏ, chỉ có chiều dài bằng ngón trỏ, nghe được lệnh chủ nhân, đi về phía Arnole. Feinbird, giao nó cho cậu."Đây là gì?" Nhận lấy, Arnole. Feinbird hiếu kỳ hỏi, đối với IS này, Arnole. Feinbird vẫn rất có dũng khí."Xin hãy ấn nút." Raphael nói thẳng.Arnole. Feinbird rất nhanh phát hiện trên thiết bị có một điểm nổi nhỏ, ấn xuống. Và rồi trước mặt cậu xuất hiện một hình cầu giả thuyết, màu đen, phía trên mặt rậm rạp rất nhiều điểm sáng."Thấy điểm đỏ ấy không?" Raphael lại nói. Arnole. Feinbird gật đầu, giữa đông đảo điểm sáng chỉ có một màu đỏ, "Xin hãy dùng tay ấn nó." Arnole. Feinbird nghe lời ấn một cái, sau đó giữa đại điện xuất hiện một hình nổi lơ lửng trên đầu, mọi người nhận ra, đó là thủ đô tinh của đế quốc, chỗ dưới chân bọn họ, Findor."Xin di động theo hướng kia." Raphael chỉ thị. Arnole. Feinbird làm theo, dùng tay chậm rãi quét viên cầu, hình nổi cũng biến hóa. Nằm trong thời đại tinh tế, rất ít người không biết tinh đồ, xuất hiện trước mặt bọn họ là một tinh đồ, hơn nữa có thể tham gia đại điện như vậy, không nói người bổn quốc, ký giả cũng biết đó là tinh đồ đế quốc Feinbird.Chậm rãi tinh đồ đế quốc Feinbird hiện ra trên hình nổi, nhưng vẫn chưa kết thúc, tiếp tục kéo ra ngoài, thân là nước láng giềng rất nhanh thấy tinh đồ của quốc gia mình, la hoảng lên, "Đó là tinh đồ quốc gia của tôi." Theo tinh đồ ngày càng rộng, quốc gia kêu lên ngày càng nhiều. Quốc gia tới tham gia đại điển, trên cơ bản là quốc gia được phát hiện trong vũ trụ, có thể nói, các quốc gia vũ trụ đều đến. Nhưng không ít chỗ hẻo lánh hiện ra trên hình nổi. Dần dần mọi người phát hiện không đúng, bắt đầu cẩn thân nhìn tinh đồ lơ lửng ở đại điện, càng lúc càng lớn, hiển nhiên, tinh đồ này đã vượt trước nhận thức hiện tại của vũ trụ, đạt được lĩnh ngày giờ này vũ trụ chưa thể đạt được."Đây, đây là," Wien. Sartoria nhịn không được run lên hỏi, bàn tay Arnole. Feinbird cũng bất ổn, Galle. Hogar dại ra. Mộc Lỗi và Âu Dương Ngạo bị đả kích số lần nhiều lắm, đã chết lặng rồi, không có cảm giác gì, rất có nhàn tâm nhìn mọi người giật mình."Đây là chủ nhân tặng cho ngài, tinh đồ của vũ trụ này." Raphael ung dung nói."Tinh đồ của vũ trụ này." Galle. Hogar ngây ngốc lặp lại."Toàn bộ?" Suy nghĩ của Wien. Sartoria lóe lên, vừa nói đã rõ."Toàn bộ." Raphael khẳng định.Toàn trường lặng im, sau đó, nhiếp ảnh gia được huấn luyện cho những sự kiện đột phát rất có hiệu suất, nhất trí chỉ ống ngắm về phía tinh đồ nổi giữa không trung, đại biểu các quốc gia cũng bắt đầu sống chết nhớ kỹ bộ phận có thể thấy.Arnole. Feinbird thần tốc lấy lại tinh thần, vô thức ấn trang bị, tinh đồ biến mất, Arnole. Feinbird thở phào một hơi, may mắn đây là chốt mở.Giá trị của vật này, mọi người rõ ràng. Hiện tại vũ trụ rất lớn, nhưng không phải toàn bộ, nhân loại vẫn chưa có năng lực nhận rõ cả vũ trụ, vũ trụ rộng lớn nhường nào cũng không ai biết, nhân loại đã bắt đầu thời đại tinh tế, mà trên thực tế vũ trụ rộng lớn cho dù trải qua mấy vạn năm phát triển bọn họ cũng không chạm tới biên cảnh, trước đây là vì tốc độ phi thuyền, giờ có tinh lộ, nhân loại có thể càng tiện lữ hành vũ trụ, nhưng hạn chế ở tinh vực mình biết, thế giới bên ngoài chỉ vừa bắt đầu tham thảo, mà giờ đây, một tấm tinh đồ vũ trụ hoàn chỉnh xuất hiện, trước không nói giá trị nghiên cứu. Sở hữu nó, không chỉ bớt đi rất nhiều thời gian thăm dò, càng quan trọng hơn là có nó sẽ có thể trước tiên sở hữu thế giới càng rộng lớn, càng nhiều tài nguyên. Ánh mắt tham lam của mọi người không khỏi nhìn vật Arnole. Feinbird đang cầm.Wien. Sartoria và Galle. Hogar, Mộc Lỗi và Âu Dương Ngạo cấp tốc chặn trước mặt Arnole. Feinbird, thủ hạ của Edian. Hogar, cũng không khỏi khẩn trương nhìn hành động của mọi người. Đại thần bất luận văn võ của đế quốc Feinbird càng là đề phòng nhìn đại biểu các quốc gia, chỉ cần có hành động, bọn họ sẽ lập tức ngăn cản, bất luận trung tâm với hoàng đế hay không, giờ khắc này bọn họ trung với quốc gia và dã tâm của mình, tấm tinh đồ này là của đế quốc, có nó đế quốc sẽ càng cường thịnh, bọn họ có thể đạt được càng nhiều.Trận địa bắt đầu khẩn trương....
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com