Vo Xa He Liet 1 Tham Uyen Chi Liem
Thâm Uyên Chi Liêm040 | Âm mưuHội nghị ở Nguyệt Cầu không nhanh không chậm tiến hành, lúc này Liên Bang Ốc Lam là cầm ưu thế tuyệt đối mà đến, người đoạt được vòng nguyệt quế xuất sắc nhất của trận đấu Mecha ở Saphir, còn có năng nguyên tinh, khiến hội nghị khuynh hướng nghiêng về phía Liên Bang, thực lực đại biểu tất cả, đây là chân lý chính trị.Mấy ngày nay, ban ngày Cảnh theo Mộc Linh Hạo tham dự hội nghị, không nói lời nào. Ban đêm ở cùng một phòng, một giường với Mộc Linh Hạo, cũng là xa cách. Vì vậy, khí thế của Mộc Linh Hạo ngày càng lạnh, đối với người tới tham dự hội nghị mà nói quả thực là dằn vặt, bên Nguyệt Cầu nghĩ mình chọc Chiến Thần không vui, ở bàn đàm phán liên tiếp bại lui.Hoàn cảnh u tối luôn thích hợp với âm mưu, như những kẻ mưu đồ bí mật này đây."Đã an bài xong cả rồi?" Giọng âm trầm."Lần này nhất định sẽ khiến bọn họ triệt để biến mất, yên tâm đi, chuẩn bị đủ để hủy diệt bọn họ, đây là chỗ của chúng ta, lại nói lần này không có Vệ Thiên Liệt, cho dù có cũng không thay đổi được gì." Giọng rất có tự tin."Leeds, nhiệm vụ lần này nhờ cả vào anh, tất cả vì Nguyệt Cầu." Giọng mang theo khẩn cầu và kiên định."Tôi đã chuẩn bị tốt." Người phụ trách Nguyệt Cầu không cảng tướng quân Leeds đáp, nhiệm vụ lần này ông sẽ chết không thể nghi ngờ, nhưng ông không hối hận, cũng không thể hối hận, tất cả vì Nguyệt Cầu."Người nhà của anh, chúng tôi sẽ chiếu cố." Một người trong đó nói.Tướng quân Leeds không nói gì thêm, làm quân lễ tiêu chuẩn, sau đó lui ra."Bộ đội đã an bài xong." Giọng âm trầm tiếp tục."Đang sơ tán người xung quanh, thích khách đã lẫn vào." Giọng tự tin trả lời."Đang giám thị phi thuyền ở không cảng, không ai tiếp cận.""Tất cả vì Nguyệt Cầu." Những kẻ núp sau bóng tối cùng nói, biến mất ở phòng, hoàn thành kế hoạch lần này....Thời gian trôi qua, ngày này là ngày độc lập của Nguyệt Cầu, người Nguyệt Cầu cao hứng bừng bừng, hỉ khí dương dương, mà người Liên Bang khinh thường ngoảnh mặt. Ngày độc lập là ngày lễ quan trọng của Nguyệt Cầu, nghỉ mười ngày. Người Liên Bang làm việc ở Nguyệt Cầu, đa phần không muốn ở lại đây, thừa dịp nghỉ, đều về Ốc Lam. Cho nên gần nhất không cảng các nơi bận rộn, đại lượng phi thuyền cập bến, chuẩn bị tùy thời xuất phát."Nguyên soái đại nhân, mấy ngày nay mọi người đều nghỉ ngơi, không bằng do tôi dẫn các vị vui chơi một tí đi." Hội nghị hôm nay kết thúc, tướng quân Leeds nhiệt tình nói, "Cảnh công tử, Lỗi công tử còn có con của Âu Dương nghị viên đều là lần đầu tới Nguyệt Cầu, không nhân cơ hội kiến thức một chút, quả là rất đáng tiếc."Đôi mắt của Âu Dương Ngạo và Mộc Lỗi tỏa mắt, đúng vậy, gần nhất luôn phải theo các trưởng bối tham gia hội nghị buồn chán, vẫn chưa đi dạo Nguyệt Cầu.Âu Dương Trạch nhìn Mộc Linh Hạo, Mộc Linh Hạo gật đầu. Âu Dương Trạch nói: "Vậy phiền tướng quân.""Không phiền, tôi cũng rảnh lắm, vợ con về nhà mẹ đẻ, lần này nguyên soái đại nhân tới tôi không nghỉ được, biết tôi đi theo nguyên soái đại nhân, thằng nhóc nhà tôi còn dặn tôi nhất định phải lấy được chữ ký của ngài, nguyên soái đại nhân có thể cho chút mặt mũi sao?" Tướng quân Leeds hài hước nói, thuận tiện lấy ra một tờ giấy trắng và bút, đáng tiếc Mộc Linh Hạo không kí tên, đợi hồi lâu, tướng quân Leeds thấy vô vọng, chỉ có thể xấu hổ thu hồi."Vậy, ngày mai, tôi dẫn các vị tới tháp Crystal kiến trúc cao nhất của thành phố, các vị có thể thấy được toàn cảnh, cách không xa là quảng trường trung ương, ở đó sẽ cử hành lễ duyệt binh cỡ nhỏ cho dân chúng, không ít người tới xem..." Tướng quân Leeds bật máy hát, thao thao bất tuyệt kể ra Nguyệt Cầu có chỗ nào thú vị, thẳng đến khi đoàn người Mộc Linh Hạo về khách sạn, mới rời đi....Trong phòng khách ở bộ phòng khách sạn Violet, Mộc Lỗi và Âu Dương Ngạo mang theo chờ mong cho cuộc vui ngày mai về phòng, Âu Dương Trạch và Lý Thiên Cách ngồi ở hai cái sô pha đối diện nhau, Mộc Linh Hạo ngồi ở cái lớn nhất, Cảnh ngồi chung, chỉ là dựa sang một bên."Leeds rất kỳ quái." Âu Dương Trạch nói, tính cách Leeds anh hiểu, hôm nay ông rất bất thường, nói nhiều lắm, cũng quá nhiệt tình."Sếp, tôi tra được gần nhất hướng đi của Nguyệt Cầu không đúng lắm." Nguyệt Cầu làm có bí ẩn vẫn lọt tiếng gió, tuy rằng không biết cụ thể, nhưng bộ đội phân phối ở thành Crystal rõ ràng dày hơn bình thường, nói là vì duyệt binh, lại dày đến quá phận, làm nhân viên tình báo, Lý Thiên Cách phát hiện gần nhất những người ra vào không giống bách tính."Nguyệt Cầu định làm gì?" Âu Dương Trạch nghi hoặc, muốn động thủ với bọn họ trước đây không phải không có, nhưng không gióng trống khua chiêng đến vậy."Bọn họ muốn triệt để giết chúng ta, khai chiến sao?" Lý Thiên Cách nói ra khả năng."Rất có thể." Âu Dương Trạch nói, lần này năng nguyên tinh của Cảnh đánh vỡ sự bình tĩnh, còn có khả năng bay cấp tốc của tàu Edgar, Nguyệt Cầu không thể để yên không nhìn, khả năng nhất là triệt để thanh trừ căn nguyên. Âu Dương Trạch nhìn về phía Cảnh.Mộc Linh Hạo cũng nhìn y, Nguyệt Cầu là muốn động thủ với Cảnh, thật là đụng vào người không nên đụng, Cảnh là nghịch lân của Mộc Linh Hạo, tất cả những kẻ và tổ chức đánh chủ ý Cảnh, hắn sẽ không bỏ qua."Thiên Cách, thông báo, chuẩn bị tác chiến." Mộc Linh Hạo không cho phép có ai xúc phạm tới Cảnh."Sếp, đây là..." "Sếp Linh." Mộc Linh Hạo thật muốn khai chiến. Lời khuyên của Lý Thiên Cách và Âu Dương Trạch đông lại trong sát ý băng lãnh của Mộc Linh Hạo, Nguyệt Cầu đã chọc giận hắn."Không cần, cho các vị một lời khuyên, rút toàn bộ người Liên Bang ra khỏi Nguyệt Cầu, nơi này sẽ biến mất." Cảnh lạnh lùng lên tiếng, trong mắt là u tối như thâm uyên tuyệt vọng bọn họ từng thấy, nhưng càng sâu hơn, cũng càng kinh khủng hơn.Nguyệt Cầu muốn động thủ với y, vậy biến mất đi, nhịp điệu của máu phải tiếp tục, lúc này y sẽ tự mình động thủ, không chỉ vì bảo vệ Mộc Linh Hạo, chính yếu là vì y, nỗi lòng xao động của y cần máu để bình phục, hãy để Nguyệt Cầu triệt để biến mất, tồn tại nhỏ bé không đáng nhắc tới, nơi này sẽ hóa thành tro bụi, tất cả sự sống đều sẽ biến mất."Thiên Cách, an bài người Liên Bang trở về, nhanh chóng." Thấy u tối trong mắt Cảnh, Mộc Linh Hạo biết y là nghiêm túc, trầm lãnh hắc ám mang theo sát ý thị huyết, làm nguyên soái Liên Bang hắn có trách nhiệm, đây là điểm khác nhau giữa hắn và Cảnh, Cảnh độc thân một mình không quan tâm gì, nhưng hắn là thượng vị giả, hắn có lập trường của mình."Dạ." Hai người chính sắc, vội ra ngoài an bài, bọn họ cũng cảm giác được sát ý, sát ý thâm trầm kinh khủng. Cảnh rốt cuộc đã trải qua gì, mà dính lấy sát ý khiến người sợ hãi như vậy. Bọn họ chỉ biết, lúc này, Nguyệt Cầu thảm rồi.Người thật đáng buồn, vẫn không nhận rõ thực lực chân chính của đối thủ, những gì họ quan tâm đều phải chôn vùi, đây cũng là lần đầu tiên thế nhân thấy được tồn tại vô tình kia, một tí lực lượng cường hãn, đã đủ khiến thế giới run rẩy, sợ hãi.... Thâm Uyên Chi Liêm041 | Ám sátCả đêm bận rộn rất nhanh trôi qua, nhân viên Liên Bang cơ bản đã rút đi, may mắn là ngày độc lập, người Liên Bang ở Nguyệt Cầu không quá nhiều, phi thuyền cũng đủ, đại bộ phận đã an toàn, Nguyệt Cầu biết tin lại không ngăn cản, quả nhiên mục tiêu là bọn họ, bỏ qua cho những người khác.Ở bộ phòng khách sạn Violet, Mộc Linh Hạo nhìn Cảnh một thân đồ đen, đây không phải quần áo hắn chuẩn bị cho Cảnh. Quần áo màu đen chỉnh tề mặc trên người, không có hoa văn dư thừa, chỉ có đường văn màu bạc tinh xảo thêu ở cổ tay, phản chiết một tầng, vạt áo thật dài thẳng đến tất cái, chia làm bốn tổ, dễ dàng hoạt động, chiếc quần dài cùng màu vòng quanh đôi chân thon thả. Cho dù nhìn không ra xuất xứ, nhưng Mộc Linh Hạo biết đây là một bộ chế phục.Không sai, đây là bộ đồ Vô Xá mặc khi hoạt động, là phục sức tống táng, mặc nó ý nghĩa hủy diệt, huyết tinh và giết chóc, là phá huỷ và tuyệt vọng, đối với người bị tống táng, Vô Xá mặc nó là tống táng cho các ngươi, hãy ngủ yên đi, bước vào sự an nghỉ vĩnh hằng.Bộ đồ này mặc trên người Cảnh rất hợp, biểu hiện hoàn mỹ hắc ám thâm trầm của y, rồi lại như một vị học giả nghiêm cẩn tự giữ, tồn tại mâu thuẫn, Mộc Linh Hạo nhìn Cảnh một lần nữa càng yêu, thầm nghĩ, Cảnh của hắn bất kể thế nào đều đẹp.Khi Lý Thiên Cách vào nhìn hai người đang trầm mê, nói: "Sếp, tướng quân Leeds đã tới." Bắt đầu rồi. Cảnh và Mộc Linh Hạo ra ngoài....Thành Crystal, thủ phủ của Nguyệt Cầu, địa vị chính trị không cần nói cũng biết, nó cũng là một tòa thành cực kỳ xinh đẹp, Nguyệt Cầu không giống Ốc Lam, nó không có hồ nước thiên nhiên chảy xuống từ núi, không có rừng vàng biển bạc, không có thiên nhiên vĩ đại. Nhân loại leo lên Nguyệt Cầu, cải tạo Nguyệt Cầu, nhưng vẫn không thể cho nó nét đẹp của Ốc Lam, cho nên mặc dù Nguyệt Cầu độc lập, mỗi khi nhìn thế giới mỹ lệ ở đầu kia vũ trụ, nó luôn muốn chiếm làm của riêng. Toà thành Crystal này đương nhiên không phải dùng thủy tinh mà làm, tài liệu nó chọn dùng rất giống thủy tinh, dưới ánh lửa chiếu rọi lóe ra hào quang rực rỡ.Tháp Crystal là kiến trúc cao nhất thành phố này, là một trong những tiêu chí chủ yếu của Nguyệt Cầu, bên dưới là quảng trường trung ương, từ đỉnh có thể thấy rõ Ốc Lam, dùng kính viễn vọng thậm chí bắt được địa mạo.Đoàn người Mộc Linh Hạo tới đây, vì là ngày độc lập, người trên đỉnh không ít, chú ý tới Chiến Thần Mộc Linh Hạo, mọi người có chút rối loạn, nhân viên bảo vệ nghe sự an bài của tướng quân Leeds tách ra những người rối loạn ra khỏi đoàn người."Sếp, ở đâu cũng rất được hoan nghênh." Lý Thiên Cách nhìn những người rối loạn nói.Mộc Lỗi vì có người cha như Mộc Linh Hạo kiêu ngạo không thôi, gật đầu."Thầy là Chiến Thần, thần tượng của mọi người." Âu Dương Ngạo kiêu ngạo trả lời."Đây là sự thật, cho dù vị trí bất đồng, nhưng thực lực của nguyên soái đại nhân bất kỳ ai cũng không thể phản đối, nhìn con tôi thì biết, đời tiếp theo của Nguyệt Cầu chúng tôi, ai..." Đây là bi ai, làm người Nguyệt Cầu lại sùng bái địch nhân, muốn dạy cho con trẻ, lại bị bắt bẻ giờ là thời đại hòa bình, con sùng bái Chiến Thần đại nhân thì có gì sai, nếu Chiến Thần đại nhân muốn chinh phục Nguyệt Cầu, con là người đầu tiên đầu hàng. Khi ông nghe câu trả lời của con, quả thật không biết phải làm sao, thế giới này nào có hòa bình, nhưng sự ngây thơ ấy khiến ông không nói nên lời. Rồi cũng lo lắng, đời tiếp theo của Nguyệt Cầu từ lâu bái phục dưới chân người khác, còn là kẻ địch, tiếp tục như vậy, Nguyệt Cầu sẽ ra sao, cho nên ông mới quyết định hoàn thành kế hoạch, gọi tỉnh thế nhân. Con của cha, cha hy vọng con có thể hiểu, Chiến Thần là cường đại, nhưng đó là kẻ địch."A, không nói nữa, bất quá trận chung kết lần này của nguyên soái đại nhân rất đặc sắc, khiến các Mechanic như chúng tôi thấy được mục tiêu, trạng thái Thần Chiến, bất quá Cấm Đoạn là ai? Mechanic mạnh như vậy sao không có tiếng tăm gì? Tôi còn riêng tra tư liệu Mechanic, nhưng không một ai là Cấm Đoạn." Làm Mechanic ông bội phục Mộc Linh Hạo, đáng tiếc bọn họ là kẻ địch.Mộc Lỗi và Âu Dương Ngạo định lực thiếu chút, nghe câu hỏi của tướng quân Leeds, đôi mắt liếc về phía Cảnh. Tướng quân Leeds dù sao trà trộn chính đàn nhiều năm, từ ánh mắt hai người đã nhìn ra gì. Lẽ nào, Cấm Đoạn là... Leeds tướng quân hoài nghi, nhưng bất luận phải hay không, hôm nay những người này đều không thể thoát được."Mời sang bên này, lễ duyệt binh sắp bắt đầu." Tướng quân Leeds dẫn bọn họ tới đài quan sát, ở đó có mấy cái kính viễn vọng.Lễ duyệt binh cử hành ở quảng trường trung ương, các loại vũ khí hoàn mỹ của Nguyệt Cầu đều lên sân khấu, Mecha, vũ khí nặng, từ động tác chỉnh tề của đội ngũ có thể thấy, đây là một bộ đội tinh anh."Tướng quân Leeds, chỉ là một lễ duyệt binh cỡ nhỏ, đã có vũ khí tiên tiến và bộ đội ưu tú như vậy, Nguyệt Cầu quả thật rất giỏi." Âu Dương Trạch nhìn một hồi, tâng bốc nói."Đâu nào, so kém Liên Bang, lần này năng nguyên tinh khiến chúng tôi biết người Liên Bang mới giỏi, có thiên tài như Cảnh công tử, Liên Bang phát triển không thể đo lường." Cho nên Nguyệt Cầu mới không cho phép thiên tài như vậy xuất hiện, chế tác năng nguyên tinh chỉ có Mộc Cảnh biết, thiết bị chuyển đổi năng nguyên cũng chỉ có một, không có được tư liệu, chỉ có thể cướp, đáng tiếc, thiết bị chuyển đổi năng nguyên được bảo vệ quá mức nghiêm mật, tất cả hành động đều là thất bại."Không sai, sự thiên tài của Cảnh cũng khiến chúng tôi kinh ngạc." Âu Dương Trạch ca ngợi, gần nhất đối với Cảnh, anh đã rất vô lực, Cảnh khiến anh nguyên vẹn biết thế giới anh sống vô tri nhường nào, ai, bị Raphael đả kích, anh vẫn cho rằng mình rất thông minh."Anh ơi, có thể cho em xem không?" Một cô bé khả ái chừng sáu, bảy tuổi mặc váy đỏ, ôm gấu đồ chơi kéo áo Mộc Lỗi hỏi.Mộc Lỗi đứng sau Âu Dương Ngạo, Âu Dương Ngạo đứng cạnh Mộc Linh Hạo đang nhìn kính viễn vọng. Mộc Lỗi nhìn cô bé, hỏi: "Cha mẹ em đâu?"Cô bé chỉ mấy người bên ngoài nói, "Ở đó, cha mẹ không vào được, nhưng em muốn xem."Mộc Lỗi nhìn qua, cha mẹ bé đang tán gẫu với bạn bè, không phát hiện con mình đi lạc, bức tường người ngăn cản người lớn, nhưng không để ý khiến bé nhân cơ hội chạy vào."Qua đây, anh dẫn em xem." Mộc Lỗi nắm tay cô bé, đẩy Âu Dương Ngạo đang chuyên tâm nhìn, cậu không dám quấy rầy cha. Âu Dương Ngạo quay đầu nhìn Mộc Lỗi, thấy cô bé Mộc Lỗi nắm, làm bạn tốt nhiều năm, cậu biết suy nghĩ của Mộc Lỗi, nhường chỗ."Tới đây." Mộc Lỗi tốt bụng giúp cô bé chỉnh vị trí. Sau đó lùi lại."Cảm ơn anh." Cô bé ngọt ngào nói cảm ơn, xoay người, gấu đồ chơi biến mất, một khẩu súng xuất hiện nhắm về phía Mộc Linh Hạo, kéo cò.... Thâm Uyên Chi Liêm042 | Phá huỷMáu, từng giọt chảy xuống, súng, rơi khỏi bàn tay, phát ra tiếng vang thanh thúy trên mặt đất tài liệu đặc thù, cô bé chưa kịp nổ súng, đã bị một bàn tay chọc thủng trái tim. Cô bé thấy một đôi mắt đen mang theo giễu cợt, tựa như thâm uyên, khiến người rơi vào tuyệt vọng.Cảnh không tí thương hại rút bàn tay ra khỏi trong lồng ngực cô bé, hờ hững vẫy đi mấy giọt máu, cô bé mang theo đắc ý ngã về phía sau. Sắc mặt Mộc Lỗi trắng bệch, cậu không biết đứa trẻ nhìn như ngây thơ này là một thích khách, suýt nữa cha đã...Trong nháy mắt, đỉnh tháp Crystal vang lên những tiếng thét, những người chú ý tới đoàn người Mộc Linh Hạo thấy rõ tất cả, bọn họ hoảng loạn, những kẻ như cha mẹ và bạn của cha mẹ cô bé cấp tốc rút vũ khí, càng thêm hoảng loạn.Tướng quân Leeds lưu loát ra lệnh, thích khách bị đánh gục, nhân viên bảo vệ sơ tán, rất nhanh, đỉnh tháp chỉ còn lại đoàn người Mộc Linh Hạo, tướng quân Leeds và mấy thi thể."Xin lỗi, nguyên soái đại nhân, thật không ngờ sẽ xảy ra chuyện này." Tướng quân Leeds không hề thành ý, "Sẽ không có lần sau, nguyên soái đại nhân, lần này mời các vị triệt để chết đi, tôi sẽ đồng hành cùng các vị." Leeds lấy ra máy khống chế, những thích khách này, vốn không trông cậy vào chúng sẽ thành công, thành công thì tốt, thất bại cũng có thể chế tạo sự cố, sơ tán mọi người, tránh cho hại đến vô tội. Vũ khí chân chính đối phó Mộc Linh Hạo là máy khống chế trong tay ông, chỉ cần ấn xuống, thiết bị đặt trên đỉnh tháp sẽ nổ tung, tài liệu của tháp Crystal là gia cố, thiết bị nổ bình thường không có tác dụng, cho nên chuẩn bị là đặc thù, nhưng máy khống chế của thiết bị phải cách vị trí trăm mét ấn xuống, cũng tức là người khống chế phải ở đỉnh tháp biến mất cùng với mục tiêu.Leeds không hề do dự ấn nút, oanh, tháp Crystal biến mất theo một tiếng này, người dưới tháp tận mắt chứng kiến đỉnh tháp bắn ra hoa lửa màu cam, đỉnh tháp Crystal khiến Nguyệt Cầu kiêu ngạo tràn ngập giữa khói đen mịt mù.Xa xa, có vài người nhìn cột khói, trang nghiêm hành lễ....Mộc Lỗi, Âu Dương Ngạo, Âu Dương Trạch, Lý Thiên Cách tiềm thức nhắm mắt lại khi tướng quân Leeds ấn nút, chờ đợi tử vong. Nhưng đợi một hồi, không có cảm giác gì, không có đau đớn, cả bị lửa đốt cũng không, ngoại trừ tiếng nổ ầm ầm, tất cả đều bình tĩnh, bọn họ mở mắt.Cảnh giơ bàn tay dính máu cô bé, mở ra năm ngón, một vòng tròn màu lam trong suốt bảo vệ mọi người, không ai bị thương tổn.Bọn họ không sao cả. "Oa." Lý Thiên Cách ngạc nhiên kêu lên, khiến bọn họ lưu ý tới mình đang đứng giữa không trung. Đỉnh Tháp Crystal dưới chân đã biến mất, khói đen mịt mù dữ tợn tràn lan."Sao sẽ?" Tướng quân Leeds đã chuẩn bị hi sinh, không thể tin được, vì sao? Uy lực vụ nổ ông biết, bọn họ sao sẽ còn sống?Cảnh buông tay, tới trước mặt tướng quân Leeds, bình thản hỏi: "Ông rất coi trọng Nguyệt Cầu?"Leeds tướng quân hoàn toàn không thể lấy lại tinh thần.Cảnh cũng không để ý, giơ bàn tay dính máu, một quả cầu nhỏ ánh hào quang màu trắng xuất hiện, "Thế thì ta sẽ hủy diệt nó." Chết, rất đơn giản, nhưng nhìn thứ mình coi trọng biến mất từng tí một mới là thống khổ."Viêm Long." Cảnh thì thầm, quang cầu màu trắng phân giải, hóa thành mấy đường sáng bắn xuống, trong quá trình này nó biến thành hình thái rồng, nơi đi qua tất cả đều khí hoá, biểu hiện ôn độ cao đến nhường nào.Cự long màu trắng vọt tới mặt đất, mặt đất rất nhanh bị chia cắt, tháp Crystal và quảng trường trung ương biến mất theo công kích, bất luận là kiến trúc hay người, đều không thể phản kháng cứ thế hòa tan. Vị trí ban đầu của tháp Crystal, phạm vi hai km lấy nó làm trung tâm hóa thành lưu ly trắng, rất đẹp, còn đẹp hơn cả tài liệu của chính nó, nhưng cũng rất tàn khốc."Không." Tướng quân Leeds kinh khủng quát. "Cậu, cậu sao có thể, ở đó có rất nhiều người vô tội." Bất luận Cảnh vì sao sở hữu lực lượng này, nhưng y đang hủy diệt nơi ông yêu, tướng quân Leeds sao không sợ hãi? Cái gì trầm ổn, cái gì quyết tâm ở giờ khắc này đều biến mất.Căn bản không để ý tới tiếng quát của tướng quân Leeds. Cảnh lại vươn tay, một hạt hào quang màu đen xuất hiện ở đầu ngón tay, y nhẹ nhàng xẹt qua không trung, nơi xẹt qua bị ánh sáng cùng màu tiêu diệt, tiếng mặt đất xé rách không ngừng, kiến trúc khổng lồ ầm ầm ngã xuống, chỉ còn hỗn độn."Dừng tay, dừng tay," Tướng quân Leeds nhìn Cảnh thét chói tai, muốn nhào tới nhưng ở khi lại gần đã bị bức tường vô hình chặn đứng. Ông không ngừng nện vào, ý định ngăn Cảnh.Một lần nữa, tay Cảnh lóe ra quả cầu nhỏ ánh hào quang màu bạc, hồ quang lấp lánh."Xin cậu, xin cậu, dừng tay." Tướng quân Leeds thấy động tác của Cảnh, quỳ xuống nói, "Là chủ ý của tôi, là tôi muốn giết các vị, xin cậu hãy buông tha cho bọn họ, giết tôi, giết tôi đi." Tướng quân Leeds nhận tội, chỉ cần có thể ngăn cản người này, ông có thể chết.Cảnh thờ ơ, quăng ra quang cầu màu bạc, thả ra vạn đạo hồ quang, dưới lực lượng của nó lại một khu hóa thành phế tích."Ác ma, ác ma. Đồ ác ma." Tướng quân Leeds không thể kiềm được mắng to. Người này có thể nào làm vậy, rất nhiều người vô tội. Người này căn bản không có nhân tính.Khoé miệng Cảnh kéo độ cung khinh miệt, không để ý tiếng kêu gào của tướng quân Leeds, ác ma tính cái gì, đã sớm bị bọn họ giẫm dưới chân. Một lần nữa vươn tay."Cảnh, đủ rồi." Mộc Linh Hạo nói, hắn không đồng tình người Nguyệt Cầu, Nguyệt Cầu hủy diệt hay không không liên quan tới hắn, chỉ là Cảnh của giờ khắc này cách xa hắn như vậy, giờ khắc này hắn rõ ràng được cái gì là chênh lệch. Hắn không thích cảm giác ấy, nó cho hắn biết hắn có lẽ sẽ không chiếm được người này."Anh ơi, đủ rồi." Mộc Lỗi nghe cha nói, cũng lên tiếng, đáng sợ quá, giết chóc lãnh huyết như vậy, lực lượng như vậy. Người Nguyệt Cầu dù sao đại đa số là người thường, giết chóc như vậy rất tàn nhẫn.Những người còn lại cũng tính mở miệng, lại ngưng nghẹn trong tầm mắt lạnh lẽo của Cảnh, đó không phải sát khí, là triệt để miệt thị, miệt thị của thượng vị giả đối với hạ vị giả, giai cấp không dung vi phạm, hồng câu không thể vượt qua, uy áp đông lại linh hồn."Raphael." Cảnh gọi, cái bóng màu bạc xuất hiện."Chủ nhân." Không nhìn thảm cảnh, Raphael ưu nhã."Dẫn bọn họ lên thuyền." Cảnh ra lệnh, không ai có thể ngăn y.Không chờ mọi người kịp phản ứng, bọn họ đã biến mất trước mặt Cảnh."Về phần ông, gọi chúng tới." Cảnh nhìn tướng quân Leeds nói."Sẽ, bọn tao nhất định sẽ giết mày, đồ ác ma." Tướng quân Leeds đã bị thù hận bao phủ, ông sẽ vận dụng tất cả lực lượng giết ác ma này, người này thật đáng sợ.Cảnh, lẳng lặng đứng, tới đây đi, ta đang chờ....en�U~�Sk
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com