TruyenHHH.com

Vo Tinh Ma Dam Sau

- Chuyện là vậy đó hả

Jisoo rót thêm bia cho Jennie đang cầm chân gà múa may lung tung, mếu máo mách hết những ấm ức bản thân đã phải chịu đựng cho cô nghe

- Nae~ hức... em đã kì vọng vào nó biết bao nhiêu... Không những thế nhá, bọn họ bảo em không xứng bằng thần tượng của bọn họ

Jisoo vò đầu tỏ ra giận dữ và đồng tình với bé mèo nhỏ đầu tóc rối tinh rối mù. Cô vừa thương lại vừa buồn cười, em con nít quá, đúng là rượu vào lời ra. Đại hoa đán bây giờ lại tèm lem, đáng yêu thế này đây!

- Dựa vào đâu chứ, nói nhảm!

Mèo con mắt nhắm mắt mở bĩu môi, liên tục gật đầu

- Đúng đúng, dựa vào đâu chứ. Em đã rất nỗ lực vậy mà...

- Đúng vậy, em đã rất nỗ lực vậy mà. Thế uống một tí nữa nhá

Jennie hí mắt nhìn cái tay đang bồi bia không ngừng cho em thì cầm chặt nó lại. Em mơ hồ ôm lấy hai má người kia kéo sát lại mình. Đôi mắt mèo nheo lại để quan sát cho rõ

- S-sao thế?

Tim Jisoo đập badabibadabumbumbum, đến giọng cũng lắp bắp vì hành đồng bất ngờ của Jennie

- Đi ra kia chơi!

- Ơ?!?

Jennie tỉnh bơ đẩy cái mặt khó ưa ấy ra, bực dọc nói

Jisoo bị làm cho ngơ luôn, Jennie mà có hơi men vào, quả thật cô có biến thành thần thánh cũng không đoán được hành động tiếp theo của em là gì

- Thế không kể nữa à? Không kể thì thôi, sao đuổi chị thế chứ

- Ai chị em với cô? Người yêu cũ nói mẹ đi...

Jennie bò tới bên cạnh Jisoo, nắm cổ áo cô kéo lại. Khuông mặt đỏ lừ lừ của em bất chợt áp đến gần làm Jisoo hoảng hồn mà ngả người ra sau, còn em cứ ngả ngớn theo đà người kia, hoàn toàn giống tiểu yêu tinh không chừa một đường lui cho con mồi

- Những người đáng yêu thường không đáng tin. Đi, ra, kia, chơi

...

Jisoo vật vờ ngồi dậy dùng hết sức bình sinh còn sót lại bế em lên giường, kê gối lên đầu thẳng thóm, quấn chăn quanh người Jennie, cô nhìn về phía đuôi giường đảm bảo chân em cũng ở trong chăn thì mới yên tâm. À, còn một xíu thức ăn dính ở mép, Jisoo lấy khăn giấy lau đi sau đó hài lòng nhìn Jennie như một đứa nhỏ bé bỏng ngủ ngon lành

Jisoo sau đó một mình dọn tàn cuộc, trong lúc đang loay hoay, cô phát hiện cuốn sách mà Jennie nói đến. Cô dụi mắt, cầm lấy nó nghĩ ngợi một hồi lâu rồi đứng dậy rời phòng

Tiếng báo thức đánh tan không khí yên lành buổi sớm mai, Jennie mò mẫm ngồi dậy, cảm nhận đầu còn đau nhứt rõ rệt. Jisoo đã đi đâu mất rồi, em theo thói quen thở dài một hơi, lại nhớ đến chuyện ở sân bay hôm qua, chân không còn thiết nhấc lên nữa

Em vào nhà vệ sinh, khi trở ra thì đi đến bàn trang điểm, em ngạc nhiên khi cuốn sách xấu xí đã nằm ở đó tự bao giờ. Nhưng nó trông khác, cuốn sách được thắt lại bằng ruy băng, thành hình cái nơ, tuy hơi xấu nhưng cũng có thể hình dung ra là gói dưới dạng hộp quà. Em bỗng nghi hoặc và bất an, mở dây ruy băng ra xem bên trong

Vẫn là tờ giấy note với dòng chữ nhưng được thêm hai biểu tượng của riêng em "Đây là những điều thật tâm chúng tôi muốn gửi đến cậu từ lâu rồi đó Jennie à. Hãy đọc không sót từ nào và tận hưởng nó nhé!^^ ❤️ ☁️ "

Jennie hơi dè chừng, lật thêm vài trang nữa, em bỗng kinh ngạc

Các tờ giấy note chứa những từ ngữ xấu xí đã không còn ở đó, thay vào là những bình luận, thư tay yêu thương từ người hâm mộ bằng nhiều thứ tiếng được in ra và dán lên các trang sách. Bên góc mỗi trang sách là mỗi bức ảnh của em trong các buổi concert được chụp bởi fansite lớn nhất của em- fansite BLUE

Em ngồi xuống, chăm chú đọc hết một lượt, môi em bất giác cong lên. Những lời yêu thương ngập tràn dành cho em trên khắp thế giới và sự tin tưởng từ những người hâm mộ làm em phấn chấn lên hẳn. Những lời tiêu cực xấu xa làm sao so sánh được với những bức thư đáng yêu này cơ chứ? Cứ đọc từ đã đến trang cuối. Ở đây có kẹp một bức thư và được trang trí đơn giản nhất trong những cái còn lại. Em tò mò, nghĩ rằng nếu để nó ở cuối cùng có lẽ nó có gì đó khác biệt hoặc quan trọng?

Quả đúng là vậy, ở thư đề người gửi là trưởng fansite BLUE, một người bí ẩn chưa từng ra mặt mặc dù luôn hỗ trợ cô rất nhiều thông quá phó trưởng. Em bỗng có chút hồi hộp mà rút thư ra

" Gửi yêu thương của tớ

Không biết khi nào em mới đọc được những dòng này. Chỉ là mình muốn em biết, dù là khi nào đi chăng nữa, nếu đã đọc đến đây, chúng tớ vẫn đang đặt hết niềm tin vào Jennie đó!

Còn về những lời xấu xa, xin em nhớ rằng em là một ngôi sao sáng ngời ngời nổi bật trên nền trời. Vì thế mà sẽ có vô số ánh mắt ngước nhìn, sẽ có những lời cảm thán tán dương nhưng cũng không tránh khỏi lời oán trách giận dữ vì hào quang làm chói mắt họ. Không ai ngăn nổi bọn họ buông lời độc địa, nhưng cũng chỉ đến thế. Họ không thể chạm vào và làm tổn hại đến em đâu. Em cứ yên tâm là thế, vì em là vì sao cao nhất và vì em còn tớ.

Nên là

Yêu thương của chúng tớ cứ vững tin mà làm những điều em muốn, nếu có khi lung lay, hãy nghĩ đến luôn có tớ và những người hâm mộ ở phía sau, ủng hộ em hết mực!

Chắc chắn là thế, đinh ninh là thế.

Tớ yêu em lắm!

Kí tên
BLUE."

...............

Jisoo trở về, thấy em đang đọc kịch bản, sắc mặt đã tốt lên nhiều so với tối qua. Cô liền hài lòng mà cười thầm

- Chị về rồi đây

- Ờ

- Em còn đau đầu không?

- Không, tỉnh rượu rồi

- Lạnh lùng thế...

- Là chị làm lại cuốn sách sao?

Nghe thế thì Jisoo liền vui vẻ đi lại giường ngồi hịch xuống

- Phải! Tuy hơi không đẹp mắt...

- Đúng là vậy thật...

Jennie đặt kịch bản xuống, chen ngang lời làm Jisoo cứng miệng. Em thật sự là đã tỉnh rượu chưa?

- Nhưng mà nó rất ý nghĩa đối với tôi...Cảm ơn chị nhé!

- Thế thì tốt rồi. Em có thể nói vế sau thôi cũng được mà... đâu cần chê chứ

- Là chị tự nói trước mà

- Ờ thì con người ai cũng có giới hạn mà. Chị mà còn khéo tay nữa thì lại tuyệt quá, người ta sẽ bảo ông trời bất công

Jisoo nói xong không quên đá lông mày

Jennie phì cười

- Bệnh nhân mà lạc quan như chị cũng tốt...

- Ơ kìa. Mà thôi, em cười là tốt rồi. Tối nay chị sẽ về thăm Chaeyoung, em có về luôn không?

Jennie đắn đo, sau đó cũng dự định về

Đến tối, em chuẩn bị xuất phát nhưng không tài nào khởi động xe được, tiếng động cơ cứ gầm vài tiếng lại tắt ngóm

Jennie đành ra đường lớn để gọi xe, vì có kinh nghiệm đi với Jisoo từ trước. Em mặt đồ thật kín đáo và giả mình là người ngoại quốc để không phải lên tiếng. Chỉ là kịch bản đó đẹp nhưng không có cơ hội xảy ra. Em đứng đợi gần hơn nửa tiến nhưng vẫn không có chiếc xe nào ngang qua. Đúng lúc đó, chiếc Bugatti quen mắt chạy đến trước Jennie

- Em làm sao vậy?

- Xe tôi hỏng rồi, muốn bắt xe cũng không có xe nào

- Quanh đoạn này sẽ không có đâu, hay là cùng về đi

Jennie đắn đo một lúc thì từ chối. Dù sao cũng không nên quá thân thiết, dạo này em cảm thấy mình và chị ta có hơi vượt giới hạn rồi. Em còn Dong Hae mà, nhất quyết không thể...

- Khi khác tôi về cũng được

- Em đã nói với Lisa là sẽ về rồi mà phải không? Chị nghĩ con bé đã trông chờ lắm đấy. Chị nghe Chaeyoung kể Lisa đã vui vẻ cả ngày hôm nay vì em nói sẽ về đó

Jisoo thật biết cách thuyết phục, thoáng chốc đã làm Jennie dao động

——————

Trên xe, Jennie im lặng hoàn toàn, ánh mắt chung thuỷ nhìn ra cửa sổ như muốn cho đối phương biết mình không muốn tiếp chuyện. Được một lúc, Lisa gọi điện đến

- Ừm chị đang về rồi. Nếu khuya quá thì em ngủ sớm đi nhé

- Vâng không sao. Em đang ở cùng Chaeyoung, không buồn ngủ lắm

- Là ở đâu, chị đến luôn

- Căn hộ của chị Jisoo ạ

- Hai đứa sao lại ở đó?

Jisoo hỏi với

- Tại Chaeyoung bảo em làm cái kia, nói là bí mật lắm không làm ở nhà được. Kiểu... phải không để ai thấy

Jisoo và Jennie nhìn nhau lạnh toát

- Làm cái gì??

Jisoo nghi ngờ hỏi

- Em chưa biết, cậu ấy bảo tẹo nữa...

- Năm phút nữa bọn chị đến nơi rồi... xíu nữa tới rồi đó

Jennie hơi hoảng, nhấn mạnh là mình sắp đến nhà rồi. Mong là hai đứa nhỏ kia hiểu mà dừng lại

- Vâng

Lisa thản nhiên đáp

- Nghe nói không, chút xíu nữa tới rồi

- Vâng thôi Chaeyoung gọi em vào phòng rồi

Cúp máy, cả hai người chị ngồi trên xe như ngồi trên đống lửa, Jisoo cười cứng đờ, cố giữ bình tĩnh cho đối phương và chính mình

- Chắc tụi nhỏ chơi trò gì đó thôi haha...

- Ừ chắc là kèm Lisa học thôi

Cả hai nói thế nhưng chiếc xe tăng tốc chạy như xé gió để trở về càng sớm càng tốt. Tụi nhỏ đã vào trong phòng luôn rồi

Cả hai đều âm thầm cảm thán, tụi nhỏ bây giờ nhanh gọn quá. Không nhớ lại thì thôi, chứ đã nhớ thì không khỏi so sánh, hồi đấy chị của bọn nó quằn quại lắm mới hôn được một cái. Còn bọn nhỏ bây giờ mới dỗi nhau hôm trước hôm sau đã tới bước "tác chiến" rồi...

_______________

Vội vã mở cửa vào, cả hai thấy Lisa ở ngoài ban công đang lom khom làm gì đó thì thở phào

- Lisa?

- Em làm gì vậy?

Cả hai lên tiếng hỏi khi cô em gái không nhận ra sự trở về của chị mình

- Ơ? Hai người về rồi à? Em đang hốt táo đỏ phơi khô nè

Định nói gì thêm nhưng cả ba bị tiếng nói từ trong phòng vọng ra cắt ngang

- Lisa yah, đã xong chưa? Phim sắp chiếu rồi!!

- Ừ ừ được một nửa rồi. Chị Jisoo với Jennie về rồi nè

"Thì ra chuyện bí mật là chuyện này sao?"

Jennie nhìn Jisoo với ánh mắt nghi hoặc

- Táo đỏ?

_____________

Cả hai ở ngoài ban công vào lúc hai giờ sáng, là Jennie muốn nói chuyện. Em nghiêm túc nhìn Jisoo, còn chị hơi lẩn tránh ánh mắt đó như vừa bị lộ chuyện gì

- Nhà chị có ai mất ngủ sao?

- Không..

- Rốt cuộc chị muốn cái gì vậy?? Xe tôi không tự nhiên mà hỏng, điện thoại cũng chưa bao giờ mất sóng, là chị dở trò đúng không? Còn táo đỏ Irene đưa tôi cũng là lấy từ chỗ chị? Quá đủ rồi đó Jisoo, là vì sao?

Jennie hỏi dồn dập như để giải toả sự bí bách và khó hiểu. Đâu đó trong em còn có chút sợ vì những hành động mà em không biết nguyên do bắt nguồn từ đâu

- Vì chị yêu em

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com