Vo Hay Tha Loi Cho Anh Anh Sai Roi
Vợ Anh Xin Lỗi, Hãy Tha Lỗi Cho Anh!
Chương 7:Tôi là gì trong lòng anh?
____________________________________________________________
_Sáng_
Thân thể của cô uể oải, yếu ớt nằm trên chiếc giường!
Cô không biết đã bao lâu cô ở trong ngôi biệt thự này
Cô không biết vì sau anh ghét cô
Như thứ dụng cụ đã sử dụng xong rồi vứt bỏ
Kể từ ngày hôm đó, mỗi đêm anh điều mang một cô minh tinh, người mẫu, hay những tiểu thư về cùng nhau ân ái ở phòng bên, anh bắt cô hầu hạ đủ điều
Nhìn cũng đủ biết anh muốn chà đạp cô, nhục mạ cô!
Nhưng kể từ ngày đó cô vẫn yêu thầm anh, dù anh có tổn thương cô, vứt bỏ cô đi chăng nữa!
Cô vẫn muốn anh sống hạnh phúc!
Bước chân ra khỏi phòng!
Cô yếu ớt đi xuống lầu, chân của cô từng bước, từng bước, bước vào những bậc thang cô cảm thấy chân mình không còn sức nữa!
Đột nhiên từ trên lầu một cô minh tinh bước xuống nói giọng khinh bỉ!
"Hừ, tránh xa tôi ra đi, kẻo làm tôi bẩn thì Ảnh không tha cho cô đâu!"
Cô không quan tâm lời của cô ta vẫn mệt mỏi bước xuống!
"Mày!"
Cô ta tức giận đùng đùng, lấy tay và đẩy mạnh cô xuống!
'Rầm'
Bà Vương vừa đi ra thấy cảnh đấy hốt hoảng chạy đến!
"San Nhi, San Nhi cháu có sao không!"
"Cô, sao lại đẩy con bé!"
Cô ta giọng điệu cao ngạo!
"Hứ, Đáng đời"
Cô ta cười rồi cứ thế đi!
Bà Vương vội điện xe cứu thương!
___________________________________________________________
@jinruhjr
TRUYỆN TỰ SÁNG TÁC VUI LÒNG KHÔNG COPY!
TÁC GIẢ: @TiểuDu
Chương 7:Tôi là gì trong lòng anh?
____________________________________________________________
_Sáng_
Thân thể của cô uể oải, yếu ớt nằm trên chiếc giường!
Cô không biết đã bao lâu cô ở trong ngôi biệt thự này
Cô không biết vì sau anh ghét cô
Như thứ dụng cụ đã sử dụng xong rồi vứt bỏ
Kể từ ngày hôm đó, mỗi đêm anh điều mang một cô minh tinh, người mẫu, hay những tiểu thư về cùng nhau ân ái ở phòng bên, anh bắt cô hầu hạ đủ điều
Nhìn cũng đủ biết anh muốn chà đạp cô, nhục mạ cô!
Nhưng kể từ ngày đó cô vẫn yêu thầm anh, dù anh có tổn thương cô, vứt bỏ cô đi chăng nữa!
Cô vẫn muốn anh sống hạnh phúc!
Bước chân ra khỏi phòng!
Cô yếu ớt đi xuống lầu, chân của cô từng bước, từng bước, bước vào những bậc thang cô cảm thấy chân mình không còn sức nữa!
Đột nhiên từ trên lầu một cô minh tinh bước xuống nói giọng khinh bỉ!
"Hừ, tránh xa tôi ra đi, kẻo làm tôi bẩn thì Ảnh không tha cho cô đâu!"
Cô không quan tâm lời của cô ta vẫn mệt mỏi bước xuống!
"Mày!"
Cô ta tức giận đùng đùng, lấy tay và đẩy mạnh cô xuống!
'Rầm'
Bà Vương vừa đi ra thấy cảnh đấy hốt hoảng chạy đến!
"San Nhi, San Nhi cháu có sao không!"
"Cô, sao lại đẩy con bé!"
Cô ta giọng điệu cao ngạo!
"Hứ, Đáng đời"
Cô ta cười rồi cứ thế đi!
Bà Vương vội điện xe cứu thương!
___________________________________________________________
@jinruhjr
TRUYỆN TỰ SÁNG TÁC VUI LÒNG KHÔNG COPY!
TÁC GIẢ: @TiểuDu
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com