TruyenHHH.com

Vnf Rap Xiec Drama 2


Group chat Rạp xiếc trung ương


Toàn Kpop: Alo alo! Cả đội ơi alo!

Phượng Công Chúa: Về rồi à?

Toàn Kpop: Tao với Mì đi mua cháo ở chỗ hàng ăn cách khách sạn có mấy trăm mét thôi mà, chả về rồi, mọi người tìm thấy anh Quế chưa?

Phượng Công Chúa: Tạm thời là chưa.

Thanh Nô Tài: Mới nãy anh Mạnh còn ngồi cạnh mà quay đi quay lại ổng chạy đi đâu nhanh thế.

Vương Cao: Lục tung cái tầng bốn này lên rồi không thấy, tôi mệt lắm rồi, cho tôi nghỉ cái đã.

Hoàng Thượng: Tôi với Toản xuống dưới tìm vòng từ cổng chính ra sân sau cũng không thấy, rã cả cẳng không đi nổi nữa rồi.

Toản Bánh Bao: Bọn em đã bị hành 6 tiếng ở trường quay, giờ không còn sức đi tìm nữa đâu, em nói thật đấy.

Hai Mặn: Dọc đường đi về tôi với Toàn cũng có ngó nghiêng quan sát thử mà không thấy bóng dáng anh Hải đâu cả.

Đức Cọt: Anh Mạnh đâu?

Mạnh Gắt: Hả? Tao với Di cũng không thấy.

Đại Bự: Anh Nguyên Mạnh ấy, không phải anh.

Chú Mạnh: Anh đây.

Đức Cọt: Anh Hải nhà bọn em đâu?

Chú Mạnh: Anh xin lỗi, nhưng anh cũng không tìm thấy.

Đức Cọt: Chết tiệt thật! Anh ấy đi đâu được?

Bùi Đoàn Việt Mõm: Trốn còn kỹ hơn em với thằng bánh bao đợt trước nhỉ.

Toản Bánh Bao: Mày có thôi đi không? Lúc nào rồi mà còn tâm trạng cạnh khóe tao?

Mầm Non: Nhưng Việt Anh nói đúng mà anh Toản.

Phượng Công Chúa: Tự nhột hơi quá rồi em ơi.

Trọng Ỉn: Em nói cái này mọi người đừng bảo em ngáo nhé.

Dũng Súp Lơ: Nói gì?

Trọng Ỉn: Có khi nào anh ấy bị bắt cóc không?

Dũng Súp Lơ: ...

Chinh Đen: Không, lần nay không ngáo, thấy khá có ly đấy. 

Thanh Nô Tài: Có lý chỗ nào? Ai lẻn vào được khách sạn này bắt cóc ông ấy đi mà không một ai hay biết? 

Trọng Ỉn: Thì tại điện thoại anh ấy rơi ở hành lang nên em mới có linh cảm thế thôi...

Đại Của Chung: Đã đi đâu không biết, đến cái phương tiện liên lạc duy nhất cũng không cầm theo thì biết đằng nào mà lần bây giờ?

Bùi Đoàn Việt Mõm: Có mở được điện thoại lên không? Mở xem có manh mối gì không đi.

Trọng Ỉn: Cài mật khẩu mà, ai biết mật khẩu là gì đâu.

Toàn Kpop: Thử ngày sinh của ông Quế đi.

Trọng Ỉn: Đâu cần anh nhắc, em thử hết ngày sinh anh Quế anh Lâm thậm chí cả ngày sinh của anh luôn rồi mà có được đâu, giờ đang khóa máy tạm thời vì sai mật khẩu nhiều quá đây này.

Toàn Kpop: Sao lại có cả ngày sinh của tao???

Trọng Ỉn: Thì bí quá thử bừa chứ sao nữa...

Tư Ngơ: Chịu, bó tay thật rồi, hết cách.

Đức Cọt: Trời ạ! 

Đại Bự: Bọn em còn cách khách sạn chừng năm trăm mét nữa mà tắc đường quá, em với anh Đức xuống xe chạy bộ về đây, mọi người cố gắng tìm tiếp đi ạ, bọn em cũng sẽ tranh thủ tìm trên đường về. 

Hải Con: Bên này đường thông rồi, chừng mấy phút nữa em, đội trưởng, Việt Anh, Bình, Hậu, Dũng với Chinh cũng sẽ về hỗ trợ mọi người.

Chú Trường: Anh không nghĩ là mấy đứa về thì khá khẩm gì hơn đâu bé ơi, cái khách sạn cũng có bao nhiêu đâu, bọn anh tìm khắp cả rồi, giờ có tìm ngoài đường thì tìm.

Phượng Công Chúa: Ngoài đường thì biết tìm chỗ nào hả anh già?

Thanh Nô Tài: Mệt quá, cơm tối chưa ăn đã phải chạy đôn chạy đáo, hay em đưa công chúa nhà em đi ăn đã rồi bọn em quay lại tìm tiếp được không?

Phượng Công Chúa: Tao ở nhà ăn suốt rồi có đói đâu, mày đói thì đi ăn đi.

Thanh Nô Tài: Công chúa đi với em.

Hoàng Thượng: Ăn gì anh với Toản ăn ké nữa Thanh ơi, bọn anh cũng sắp ngất luôn rồi.

Chú Trường: Anh cũng đói này mà giờ tìm không thấy Hải không yên lòng ăn được.

Mầm Non: Khổ quá đi mất thôi...

Toàn Kpop: Tại ông Lâm! Đm! Đang yên đang lành làm cái trò mèo gì không biết! Mà giờ này còn chưa thấy ló mặt về.

Thầy Chíp: Mọi người có thử gọi điện cho Lâm chưa? Biết đâu Hải ở chỗ Lâm.

Phượng Công Chúa: Em gọi rồi, đổ chuông nhưng không ai nghe máy.

Tư Ngơ: Đang cãi nhau, người yêu còn đang khóc mà bỏ đi đâu được hay thật.

Chung Chờ Chồng: Có khi nào ông Lâm cũng mất tích luôn rồi không?

Trọng Ỉn: Ý là cũng bị bắt cóc á?

Ông Trời Con: Ai bắt được ông Lâm?

Trường Híp: Cũng không chắc, thằng Thanh 1 địch 6, đi chung với thằng Mạnh luôn mà còn bị bắt được.

Thanh Nô Tài: Ê! Công chúa sợ đấy!

Mạnh Gắt: Đừng nhắc nữa anh Trường ơi.

Trường Híp: Xin lỗi.

Hải Con: Nhưng em thấy đội trưởng nói không phải là không có lý.

Chú Trường: Thế hoá ra bây giờ là mình phải tìm cả hai chứ không phải tìm mỗi Hải à?

Hoàng Thượng: Tìm ai cũng được, em với Toản xin ra ngoài mua cái bánh ăn lấy sức đã.

Toản Bánh Bao: Mọi người thông cảm, bọn em đói thật.

Dũng Súp Lơ: Đi quay 6 tiếng mà bên đấy không cho ăn à?

Toản Bánh Bao: Có cho, nhưng cũng đâu có thời gian mà ăn nhiều, lót dạ thôi, chạy nãy giờ cũng tiêu hết rồi.

Linh Ốc Hương: Thế hội anh Tư, ông Thanh với nhà Mạnh Duy được ăn chưa? Em với xa dần về tới gần rồi, đang đi qua mấy hàng ăn này, ăn gì không em mua cho.

Tư Ngơ: Nãy Ỉn lấy bánh cho anh rồi.

Mạnh Gắt: Tao đưa Di đi ăn rồi.

Thanh Nô Tài: Vừa ord xong, đang đợi ship.

Thầy Chíp: Mọi người ai chưa ăn thì ăn đi, ăn xong tìm tiếp cũng được, đừng để ảnh hưởng sức khoẻ.

Toàn Kpop: Mà lo quá nuốt không trôi được Chíp ơi! May nãy ăn được nửa bát mì cay rồi.

Trường Híp: Sốt hết cả ruột vì cái nhà 2303 này. Mang tiếng anh cả mà lần nào cháy cũng nháo nhào cả đội, không thể đóng cửa bảo nhau được à?

Huy Hoàng Tử: Đóng cửa và kết quả là ông Hải mất tích rồi đấy thôi. Quên à?

Chung Chờ Chồng: Nhưng lần này không trách anh Hải được, tại anh Lâm mà.

Huy Hoàng Tử: Càng nghĩ càng bực, ông Lâm cứ như phải bùa phải bả gì ấy, hành xử lạ vl!

Tấn Tài Tấn Lộc: Ê tự nhiên em thấy giả thuyết này cũng khá có lý, sau cái vong nhập.

Tư Ngơ: Đừng có nhắc mấy cái này nữa được không!!!

Trọng Ỉn: Nãy em với bồ Dũng đi tìm xong gặp thầy... Thầy hỏi mà suýt nữa buột miệng khai, may mà phanh kịp.

Linh Ốc Hương: Thế là hơn em chồng mày lần trước rồi đấy Trọng.

Nắng Ấm Đây Rồi: Anh Linh...

Bùi Đoàn Việt Mõm: Nói chứ chắc đây là vụ mất tích gây hoang mang nhất cả tuyển rồi, tìm hết những chỗ có thể tìm không thấy, đến điện thoại cũng rơi mất. Bó tay.

Chú Mạnh: Anh nhất định sẽ tìm được Hải.

Chú Trường: Em cũng chưa ăn uống gì mà ông em già, hay qua phòng anh ăn đã rồi tìm tiếp.

Chú Mạnh: Không, do em bất cẩn mới để Hải đi đâu mất không biết, chưa tìm thấy Hải em chưa ăn được.

Phượng Công Chúa: Không phải tại anh mà.

Toàn Kpop: Đúng! Tại ông Lâm.

Phượng Công Chúa: ...

Nhô: Anh Lâm lẫn anh Hải đều không thấy đâu, vụ này xem ra rắc rối rồi đấy.

Trường Híp: Từ lúc ông Lâm để mặc ông Hải khóc thì đã rối lắm rồi Nhô à.

Vương Cao: Tồi thật sự!

Thanh Nô Tài: +1

Trọng Ỉn: Làm như giờ mốt tra nam hay sao ấy.

Toản Bánh Bao: ...

Bùi Đoàn Việt Mõm: Anh Lâm ơi là anh Lâm ơi! Anh đâu rồi lên nhanh đi không cả đội sắp loạn lên vì nhà anh mất rồi đây này anh Lâm ơi!

Lâm Tây: @Đỗ Hùng Dũng cap ơi!

Vương Cao: Ủa vãi!!!

Ông Trời Con: Gì dị chời??? Sao gọi điện không được mà Việt Anh gọi cái lên luôn vậy?

Tấn Tài Tấn Lộc: Đùa! Mày thánh vãi vậy Việt Anh!

Thầy Chíp: Lâm lên rồi đấy à?

Lâm Tây: Tối nay Lâm không về khách sạn được, sáng mai Lâm về, cap báo các thầy giùm với nhé.

Lâm Tây: À mà ai đang ở với Hải bảo Hải trả lời tin nhắn Lâm đi.

Toàn Kpop: Vl 😃 ông còn nói thế được hả ông Lâm?

Huy Hoàng Tử: Đùa chứ ông rớt não ở trường quay thật à?

Lâm Tây: Hả?

Phượng Công Chúa: Anh không đọc tin nhắn trong nhóm chat à anh Lâm?

Lâm Tây: Anh không, anh bận bây giờ mới cầm điện thoại mà. Sao thế Phượng?

Toàn Kpop: Ông bận cái quần què gì mà ông vứt ông Hải lại khách sạn để chạy đi như thế? Ông có ý thức được là nhà ông đang cháy không đấy?

Chú Mạnh: Nói chuyện với Phượng nhẹ nhàng nhỉ 🙂 thế mà với Hải thì...

Lâm Tây: Lúc nãy em có hơi nóng, giờ em mới bình tĩnh lại, nên em nhắn tin cho Hải rồi đấy, mà Hải không trả lời em.

Huy Hoàng Tử: Eo thề nghe ông nói chuyện bực vãi luôn! Bảo sao Nghệ An đòi người.

Chung Chờ Chồng: Anh Lâm vẫn dịu dàng thế này mà... Chẳng lẽ khi nãy là anh bị nhập xác thật.

Lâm Tây: Mọi người nói cái gì vậy? Hải đâu?

Toàn Kpop: Còn hỏi?

Duy Pinky: Anh kéo lên đọc lại tin nhắn đi anh.

Hải Con: Nhanh lên không nhà anh bay nóc thật bây giờ đấy anh Lâm ơi.

Lâm Tây: ???

Phượng Công Chúa: Thôi chờ đọc đến bao giờ? Để em nói luôn cho.

Phượng Công Chúa: Anh Hải giận anh bỏ đi đâu rồi ấy, bọn em tìm nãy giờ cả tiếng rồi không thấy. Điện thoại thì rơi ở hành lang, nên giờ mất liên lạc hoàn toàn rồi.

Lâm Tây: CÁI GÌ??? HẢI BỎ ĐI??? KHÔNG TÌM THẤY???

Toàn Kpop: Wao thật là ngạc nhiên quá đi!

Hai Mặn: Anh ơi Đức với Toàn nhà em cáu lắm rồi đấy, anh ở đâu mau về đây đi tìm anh Hải đi, chứ không Nghệ An đòi người thật đó.

Lâm Tây: Nãy anh đi là Hải đang ở với anh Mạnh cơ mà! Sao giờ lại đi đâu mà không thấy?

Chú Trường: Ông em già anh bảo là đi vệ sinh xong ra thì không thấy đâu.

Vương Cao: Bọn em tìm khắp khách sạn rồi, thật sự không có. Anh không mau về đây tìm cùng đi là anh mất vợ thật đấy.

Đức Cọt: Vợ con cái gì? Không cần nữa! Để chúng tôi tự tìm anh tôi về!

Lâm Tây: Anh thật sự không biết...

Đức Cọt: Vâng bọn em cũng không dám yêu cầu anh biết nữa đâu, anh tha cho anh nhà bọn em là được rồi ạ.

Đại Bự: Mình ơi bình tĩnh.

Mầm Non: Anh Lâm ơi rốt cuộc là sao vậy? Anh làm gì để anh Hải giận đến mức bỏ đi thế này?

Lâm Tây: Anh không biết... nãy lúc anh đi thì Hải chỉ hơi dỗi chút thôi mà. Sao lại thành ra như vậy?

Toàn Kpop: Nói nghe vô tội chưa kìa.

Linh Ốc Hương: Bình tĩnh đã anh ruột thừa ơi, sao em thấy có cái gì cấn cấn đây này.

Trường Híp: Nhìn thái độ ông Lâm thế này thì đâu có giống những gì mọi người kể khi nãy nhỉ...

Hải Con: Anh Lâm ơi, nãy không phải anh quát anh Hải ạ?

Lâm Tây: Anh có quát Hải đâu!

Tấn Tài Tấn Lộc: Ê thấy hơi rợn rồi nha.

Trọng Ỉn: Thế anh có nhớ anh đã làm gì trong tối nay không vậy anh Lâm?

Dũng Súp Lơ: Hỏi cái gì đấy ngáo?

Chinh Đen: Chắc Trong với Tai nghi ngờ anh Lam bị nhập xác thất.

Lâm Tây: Nhập xác gì? Nhớ gì?

Trọng Ỉn: Éc! Không nhớ thật à? 

Chung Chờ Chồng: Anh ơi đừng làm bọn em sợ.

Lâm Tây: Mấy đứa nói gì vậy? Sợ gì?

Mạnh Gắt: Vừa nãy mọi người bảo anh đi với hội thủ môn xong hôn gái, làm anh Hải giận, về anh không giải thích còn trách ngược anh ấy, anh ấy mới khóc chạy sang với anh Mạnh, những chuyện này anh nhớ không?

Lâm Tây: Anh nhớ, nhưng anh đã bảo anh không hôn gái mà! Anh cũng giải thích với Hải rồi còn gì.

Tấn Tài Tấn Lộc: Thế hả? May quá không phải vong nhập.

Toàn Kpop: Nhớ được thế mà còn tỏ vẻ ngơ ngác :) Hình như anh éo biết mình sai.

Đức Cọt: Biết sai thì đã không sai.

Lâm Tây: Cái này là chuyện riêng của bọn anh, anh sẽ nói với Hải sau, nhưng mà bây giờ Hải đâu? Mọi người tìm thấy Hải chưa?

Đức Cọt: Nhờ ơn của anh, chưa tìm thấy.

Phượng Công Chúa: Nào Đức.

Bùi Đoàn Việt Mõm: Mà anh đang ở đâu đấy? Sao đang giận nhau với bồ lại bỏ đi mà còn xin không về tối nay vậy?

Lâm Tây: Bố mẹ với hai đứa em anh vừa ra Hà Nội, anh phải đi đón nên nãy mới bỏ đi giữa chừng. Anh thấy Hải đang không bình tĩnh mà anh lúc đấy cũng nóng, định sẽ đi đón bố mẹ rồi lúc nào nguôi bớt thì gọi Hải sau.

Thanh Nô Tài: Cũng xử lý giống em mà sao nó lạ vậy anh Lâm.

Hải Con: Thế còn chuyện anh quát anh Hải là sao ạ? Lúc ở trong phòng nói chuyện riêng hai người đã nói gì vậy?

Lâm Tây: Hải hiểu lầm anh hôn bạn fan nữ đó, nhưng anh không hôn, anh cũng nói ngay lúc đó rồi.

Lâm Tây: Hải bảo Hải biết, cơ mà anh có ôm với ghé sát lại gần bạn đấy, rồi còn nhiều fan khác nữa mà anh không biết từ chối, Hải ở nhà đợi anh mà anh thì cứ mải fan fan fan fan.

Toàn Kpop: Cho nên anh quát anh tôi?

Lâm Tây: Anh đã bảo anh không quát mà.

Huy Hoàng Tử: Không quát thì ông nói những gì nữa? Khai hết đi chứ không thằng Toàn thằng Đức ông Mạnh lớn sôi máu lên rồi kia kìa.

Chung Chờ Chồng: Còn bọn em thì đang hoang mang xoắn não đây...

Phượng Công Chúa: Anh không quát nhưng anh cũng không dỗ anh Hải?

Lâm Tây: Anh đi quay cả chiều về mệt, còn bị fan vây chặt, nên lúc về đến anh chẳng còn tâm trạng nữa.

Đức Cọt: Hảo mệt!

Hai Mặn: Mệt thì mệt cũng không nên trút giận lên người yêu chứ anh.

Lâm Tây: Anh biết thế, nên anh có nói gì nhiều đâu. Anh biết Hải đang dỗi anh, nhưng lúc đó anh thật sự không dỗ nổi, bắt đầu có xu hướng to tiếng rồi anh mới bảo anh đi tắm, định cho tâm trạng bớt bức bối đã rồi nói tiếp.

Lâm Tây: Mà lúc anh ra thì Hải đã chạy sang ôm anh Mạnh rồi.

Chú Mạnh: Xong mày sang tìm Hải anh cũng có thấy mày bớt tí nào đâu! Vẫn quá đáng với nó!

Toàn Kpop: Cái này tôi cũng thấy, Mì nhà tôi cũng thấy nên ông đừng hòng chối.

Lâm Tây: Ờ thì...

Trường Híp: Thì cái gì nói đi anh ơi, ngập ngừng hồi bay nóc thật lại kêu.

Lâm Tây: Vì lúc đó anh ghen...

Đức Cọt: ???

Toàn Kpop: ???

Ông Trời Con: Hở?

Trọng Ỉn: Quác...

Bùi Đoàn Việt Mõm: Biết ngay mà, lúc nghe thấy nhào ra ôm anh Mạnh là đã thấy vấn đề lắm rồi.

Vương Cao: Biết sao không nói?

Bùi Đoàn Việt Mõm: Nói gì khi em biết thì anh Lâm đi xừ nó rồi?

Phượng Công Chúa: Bình thường anh có ghen đâu anh Lâm.

Lâm Tây: Bình thường không phải anh không ghen, là anh không muốn Hải khó chịu nên đều bỏ qua. Nhưng hồi tối đó anh vốn đang bực rồi, thấy thế càng không kìm được. Đã vậy anh sang gọi Hải về anh Mạnh còn cứ ôm khư khư.

Chú Mạnh: Ai bảo mày làm Hải khóc!

Lâm Tây: Khóc thì cũng là người yêu em, trả em cho em dỗ chứ sao anh cứ giữ là thế nào?

Toàn Kpop: Mặt ông lúc đấy dữ bỏ mẹ ai mà dám trả? Trả về ông lại làm anh tôi khóc thì sao?

Lâm Tây: Bình thường Hải dỗi đều thích bám anh làm nũng anh, lần này lại đi bám người khác, anh không được quyền khó chịu à? Hay vẫn phải tươi cười như không có gì?

Đức Cọt: Nhưng rõ ràng là anh sai khi thân mật với fan nữ trước mà! Giờ không xin lỗi còn trách ngược anh Hải?

Lâm Tây: Fan người ta xin chữ ký không lẽ đuổi ra? 

Hải Con: Không đuổi được, cơ mà sao anh lại hôn fan?

Hải Con: À không phải, chỉ ôm rồi ghé sát lại thôi.

Lâm Tây: Có thể đừng hỏi nữa được không? Giờ quan trọng là Hải của anh đâu? Tìm Hải về đi rồi hỏi gì anh cũng trả lời hết!

Đức Cọt: Tìm Hải bọn em vẫn tìm, nhưng giờ anh phải giải thích rõ ràng chuyện này trước, không thì em không để anh gặp anh Hải nữa đâu.

Lâm Tây: Nhưng mà anh

Phượng Công Chúa: Anh cứ giải thích đi đã, bọn em vẫn đang tìm anh Hải chứ không ngồi không đâu, đừng lo.

Mầm Non: Nói đi anh, chứ chuyện này mà còn cứ mập mờ thì dù có tìm được anh Hải về rồi anh ấy cũng vẫn giận anh thôi à.

Hoàng Thượng: Thật ấy anh, như bọn em thân mật đùa giỡn fan tí còn tạm chấp nhận, chứ anh có bồ rồi còn làm thế ai coi được? Huống hồ bồ anh lại còn nhìn thấy.

Chú Trường: Vợ anh mà thấy anh làm vậy chắc xé anh ra làm mắm luôn á chớ không phải giận dỗi như Hải thôi đâu. Có gì em giải thích kỹ đi coi nào.

Lâm Tây: Aiz!

Lâm Tây: Thực ra thì lúc đó em cũng chỉ hành động bột phát thôi, cũng tại em ghen...

Toàn Kpop: Cái nết ghen gì lạ đời vậy? Ghen gì mà đi hôn gái?

Trọng Ỉn: Ghen kiểu này hồ ly cũng không hiểu được.

Lâm Tây: Không hôn mà sao mọi người cứ nói là hôn!

Lâm Tây: Lúc đó bạn gái đó chạy ra xin chữ ký anh, nhưng lại bảo anh ký lên ảnh bạn đó chụp với Hải.

Ông Trời Con: Hở?

Nắng Ấm Đây Rồi: Ủa chụp với anh Hải thì đi ra bảo anh Hải ký chứ sao lại bảo anh?

Đại Bự: Ủa là như nào?

Tư Ngơ: Không hiểu lắm... mỗi thế mà anh ghen?

Lâm Tây: Không, bạn ấy bảo anh ký thì anh cũng ký thôi, nhưng trong lúc anh ký thì bạn ấy thì thầm bảo: Anh Lâm đẹp trai ghê, anh nhường anh Hải cho em  nhé.

Thanh Nô Tài: Vl! Nhường cho cái nịt ấy chứ nhường!

Lâm Tây: Anh tưởng bạn đó đùa còn cười hỏi lại, em nói cái gì thế. Bạn đó bảo em biết anh với anh Hải có quan hệ gì, và em cũng biết mai này công khai ra các anh không được chấp nhận đâu. Anh nhường anh Hải cho em đi, đằng nào anh cũng đâu lấy được.

Chung Chờ Chồng: Quần què gì vậy trời?

Đại Của Chung: Này là anti trá hình đúng không... chứ fan gì mà kỳ thế.

Lâm Tây: Bình thường có lẽ anh sẽ không để ý, nhưng hôm nay mệt lại đang cáu, nghe thế anh bực mình, anh mới kéo bạn đó lại ghé sát tai bảo Hải là của anh, em không có cửa đâu...

Duy Pinky: Ngầu! Cho một like.

Linh Ốc Hương: Anh có giải thích với anh Hải như thế không?

Lâm Tây: Bạn ấy nói như thế anh không muốn để Hải biết, sợ Hải nghĩ nhiều. Dạo này Hải cũng hay nhắc chuyện công khai, nên anh mới không nói. 

Lâm Tây: Anh nghĩ Hải sẽ luôn tin anh, có giận dỗi cũng chỉ chút chút thôi, anh không biết là thành ra thế này...

Lâm Tây: Anh cũng thấy có mọi người trông Hải rồi nên mới yên tâm đi, anh còn định chờ mai Hải bớt giận thì về dỗ rồi đưa Hải đi gặp gia đình anh mà.

Chung Chờ Chồng: Bảo sao!

Phượng Công Chúa: Tao đã bảo là cấn cấn mà.

Vương Cao: Công chúa anh minh, xin lỗi vì đã nghi ngờ mày.

Toàn Kpop: Thế còn cái nhẫn gì đó bạn fan kia đưa anh là sao? Giải thích nốt đi.

Chú Trường: À đấy, mém quên cái này rồi.

Lâm Tây: Nhẫn gì?

Chú Mạnh: Cái hộp bạn fan kia đưa em lúc đi rồi mà quay lại ấy.

Lâm Tây: À cái đó đúng là nhẫn.

Đức Cọt: :) 

Đại Bự: Nhẫn sao anh lại nhận?

Lâm Tây: Nhưng không phải bạn fan đó tặng, là của cái chị bên chương trình mời chúng ta tặng. Chị ấy kinh doanh trang sức mà. Mọi người cũng có quà đó thôi.

Hoàng Thượng: Đâu, em có vòng tay thôi chứ làm gì có nhẫn.

Toản Bánh Bao: Em có vòng cổ.

Lâm Tây: Thì mỗi người một loại khác nhau đó, của anh là nhẫn đeo ở ngón tay cái. Bạn fan đấy là trợ lý chương trình, quà anh để quên nên mới cầm ra đưa cho anh theo lời chị kia thôi.

Chú Trường: Rồi luôn... lãng xẹt.

Hoàng Thượng: Cảm ơn chiếc nhẫn của chị đã khiến vụ cháy nhà này thêm bùng nổ.

Đức Cọt: Lúc anh Hải hỏi anh có nói vậy không? Cái này thì không có gì cần giấu chứ?

Lâm Tây: Hải không hỏi anh vụ chiếc nhẫn. 

Ông Trời Con: Chắc là chưa kịp thì bị anh làm cho khóc rồi.

Lâm Tây: Anh xin lỗi...

Chú Mạnh: Cứ cho là vụ hôn fan em không sai, nhưng thái độ của em đối với Hải hồi tối cực kỳ có vấn đề. Hải vốn cũng chỉ hờn dỗi thôi mà em lại nói kiểu tùy Hải, Lâm mệt rồi, Hải tủi thân lắm đấy có biết không?

Toàn Kpop: Người ta chờ anh cả chiều ở khách sạn, thấy anh thân mật với gái không rõ nguyên nhân, dỗi tí thôi mà cũng không thèm dỗ còn tỏ thái độ.

Lâm Tây: Anh cũng nói là do tâm trạng anh không tốt mà, anh biết anh sai rồi, anh xin lỗi, mọi người bảo Hải nghe máy đi anh nói chuyện.

Đức Cọt: Đã tìm thấy anh Hải đâu mà chuyện với trò.

Lâm Tây: Ơ, vẫn chưa thấy á?

Lâm Tây: Anh tưởng thấy rồi mà mọi người trách anh làm Hải giận nên không cho anh nói chuyện thôi chứ.

Đức Cọt: Ai rảnh bày trò đấy lừa anh? Chưa thấy thật đây này!

Tư Ngơ: Em với Trọng vừa đi tìm vòng nữa rồi, vẫn không thấy đâu. Anh Lâm ơi lần này lỗi anh không lớn nhưng hậu quả thì hơi lớn thật rồi đấy.

Lâm Tây: Tối thế này rồi Hải đi đâu được? 

Trường Híp: Đến anh người yêu anh còn không biết thì bọn em biết làm sao được hả anh?

Lâm Tây: Chờ anh chút, anh kiếm cớ nói với bố mẹ đã rồi về khách sạn tìm cùng mọi người.

Đức Cọt: Anh Hải mà có chuyện gì em thề Nghệ An em sẽ không tha cho anh đâu!

Toàn Kpop: Thật sự luôn, tự nhiên thái độ cứ như vong nhập thế ai mà đỡ được, lại còn bảo ông Hải gây chuyện thì chịu rồi.

Lâm Tây: Anh xin lỗi.

Huy Hoàng Tử: Xin bọn này tác dụng gì? Đi tìm ông Hải về đi rồi tha hồ cho ông xin.

Tấn Tài Tấn Lộc: Mà kể cũng lạ, anh Mạnh đi vệ sinh thì cũng chỉ mấy phút thôi, anh Hải biến đi đâu nhanh thế? Còn không ai thấy không ai tìm được mới lạ chứ.

Vương Cao: Nãy anh Lâm lặn Việt Anh nó gọi cái lên luôn này, giờ mày thử gọi anh Hải xem được không đi Việt Anh.

Mầm Non: Chắc không thánh thế chứ...

Bùi Đoàn Việt Mõm: Trùng hợp ăn may được lần thôi, mấy ông tưởng em là thánh thật đấy à?

Hoàng Thượng: Chứ không phải thật à?

Bùi Đoàn Việt Mõm: Sư phụ em có thể là thánh chứ em thì cũng bình thường thôi.

Bé Đậu: Việt Anh ơi!

Chú Trường: Ủa bé? Sao lại lên giờ này?

Bùi Đoàn Việt Mõm: Gọi gì thế bạn? Đang lu bu lắm không có thời gian tâm sự gì giờ này đâu.

Bé Đậu: Ai tâm sự gì? Tôi gọi ông để bảo ông hay ai ra đón anh Hải về đi cái.

Lâm Tây: HẢ???

Toản Bánh Bao: Anh Hải??? Anh Hải nào?

Bé Đậu: Anh Quế Ngọc Hải. Anh ấy say quá rồi đây này.

Huy Hoàng Tử: Vãi đạn! Sao ông Hải lại lưu lạc ra chỗ mày hả Đậu???

Chinh Đen: Nước đi này Chinh không ngờ được...

Mầm Non: Sốc bay lá mầm.

Bùi Đoàn Việt Mõm: Sao bạn lại ở cùng anh Hải thế?

Bé Đậu: Ai biết đâu chứ! Đang ở nhà thì có người lấy máy anh Long gọi vào máy tôi bảo đi đón bạn đang say ở quán nhậu, ra đến nơi thấy anh Long với anh Hải say vật vã, mà giờ tôi chỉ vác được một người về thôi, còn anh Hải ai ra đón đi nhanh lên, tôi sắp không giữ được rồi!

Toàn Kpop: Vãi thật! Anh em chạy hộc mật ra tìm, hóa ra đi nhậu!

Phượng Công Chúa: Có gì về nói sau đi, Xuân gửi định vị đây cho bọn anh. Cảm ơn em nhé.

Bé Đậu: Chờ em chút ạ.

Tư Ngơ: Giờ ai đi đón anh Hải đây? Anh Lâm đi kịp không?

Lâm Tây: Anh vừa xuống dưới nhà, đường tắc quá... anh còn chưa gọi được xe. Ai đang tiện đi đón Hải giúp anh được không?

Toản Bánh Bao: Để em đi cho!

Huy Hoàng Tử: Mày ở nhà, tao đi.

Toản Bánh Bao: Em đang ở ngoài đường sẵn rồi mà, em đi cho.

Huy Hoàng Tử: Không!

Hoàng Thượng: Muộn rồi Huy, Toản nó lên xe đi rồi...

Huy Hoàng Tử: Vãi! Gì nhanh thế? Sao ông không cản nó?

Hoàng Thượng: Ai biết gì đâu mà cản trời...

Bùi Đoàn Việt Mõm: Thôi xong, hi vọng sư phụ em bình an... 

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com