TruyenHHH.com

Vmin Series H Drop

Một chút tâm tình: Yooo tớ là Chang (@sherbaevic), author của series H lần này. Đây có lẽ là một chương rất rất đặc biệt vì tớ sẽ triển khai longfic với plot này, sẽ đăng vào sắp tới đây. Nhưng ở longfic chính, cảnh H khi hai người mèo méo meo sẽ không được chi tiết như ở đây. Tớ cũng có ý định sẽ cắt bớt H ở longfic, miêu tả qua loa. Chính vì thế, nếu các cậu muốn hiểu vì sao bạn pé có sức hút với Thánh thượng đến vậy, hãy đọc H chi tiết ở bên đây. Phần này cũng spoil chút ít về thân phận của bạn pé ở longfic. Mong mọi người đón nhận.
Hãy đọc nếu các cậu muốn theo dõi longfic của tớ nhé. Love you guysss!


Hoàng Đế băng lãnh và Tiểu Hồ Ly lần đầu gặp mặt/quyến rũ Thánh thượng/một phát lên tiên.

Hôm nay Hoàng thượng đi săn, ấy thế mà lại chẳng được con mồi nào, đã vậy còn lạc khỏi bọn tuỳ tùng, đi vào rừng sâu. Cơn nắng chói chang làm người say sẩm mặt mày, tay dần dần buông lỏng cương ngựa. Cảm thấy bản thân quả thực không ổn, hắn liền nhảy khỏi yên ngựa, tiến đến thác nước uống một ngụm. Nhưng vừa bước đi, cơn chóng mặt lại càng không tỉnh táo. Kết quả là chưa uống được ngụm nước nào đã ngất đi lúc nào không hay. Khi hắn tỉnh lại, hắn thấy mình đang ở trong một hang động, xung quanh lờ mờ sương khói, ánh đèn mập mờ còn hắn thì đang nằm trên một trường kỉ dài, gối đầu cùng chăn được bao bọc bằng tơ lụa màu đỏ rất đắt tiền. Tại Hưởng nhìn quanh, quả thật có người đang đến. Là một đại mỹ nhân.

Tiểu khả ái còn phơi phới tuổi xuân, gương mặt trắng nõn, đôi mắt mị hoặc, bờ môi đỏ mọng, vô cùng diễm lệ, lại vô cùng gợi tình, vừa nhìn đã động lòng. Nhưng dẫu có kiêu sa, mĩ miều đến đâu, người này vẫn có nét của nam nhân, một nam nhân phong tình. Trên người y khoác bộ y phục màu xanh nhạt nhưng có vẻ nó chẳng che chắn gì mấy, đó là một bộ y phục xuyên thấu. Yêu nhân còn mặc một chiếc yếm trắng thêu hoa xanh, che che đậy đậy hai bờ ngực trắng trẻo và miễn cưỡng che đi phân thân ở phía trước, còn phía sau cơ bản không che được gì. Y mang một chén nước đến, cẩn trọng quỳ bên Hoàng thượng.
"Hoàng thượng, nước của ngài"

Giọng nói quả thật mê người, nam nhân sao lại có tiếng nói lảnh lót đến thế này, quả thật là giai nhân.Nói rồi tiểu yêu nghiệt ngước lên nhìn nam nhân cương trực ở trên, mũi cao, môi mỏng, ngũ quan tuấn tú, thật sự bức người. Hắn nhìn y một lượt từ trên xuống dưới, không đón nhận chén nước mà buông một câu băng lãnh.
"Ngươi tên họ là gì?"

Vừa nghe câu hỏi của Hoàng thượng, tiểu khả ái đặt chén nước sang một bên. Hai tay bấu chặt vào đùi, thút thít cất giọng.

"Thảo dân tên họ Phác Chí Mẫn. Từ nhỏ đã bị phụ mẫu mang lên núi vứt bỏ, chỉ vì họ mê tín dị đoan, bị đạo sĩ tà yêu dụ hoặc. Đạo sĩ nói, sao tử vi của ta mang đến tà khí, lại vô cùng đoản mệnh, giữ ta trong nhà là điềm gỡ, bất quá...chi bằng dưỡng dục các huynh đệ tỉ muội khác, vứt bỏ đi ta cũng không phải là chuyện đại sự gì. Khi đó, ta mới 7 tuổi đã cô độc nơi sơn cốc, tự sinh tự diệt, đến nay cũng đã hơn 10 năm"

Tại Hưởng nghe mỹ nhân bộc bạch, trong lòng dâng lên một cỗ chua xót không thôi. Một ái nhân như thế lại bị vứt bỏ, số phận vô cùng hẩm hiu, sống được đến ngày hôm nay, quả là phước lớn mạng lớn. Chi bằng hắn ra tay cứu giúp một phen. Mải mê với suy nghĩ, hắn nào quan tâm đến đáy mắt nơi Chí Mẫn thoáng có một tia giấu giếm, vô cùng khẽ khàng mà cắn môi, sao đó nhanh chóng khôi phục lại bộ dáng uỷ khuất, run rẩy dưới chân nam nhân. Trước mặt là mỹ nhân yêu kiều, Thiên tử cũng có đôi lúc không kìm được dục hoả. Khao khát muốn biến người đang quỳ dưới chân thành người của mình, hảo hảo yêu thương chiều chuộng y.

Trong lòng nổi lên một cỗ chua xót, cũng xen lẫn một đoá dục vọng. Dương vật to của Hoàng thượng đã ngẩng đầu từ lúc nào, dựng lên một cái lều ở giữa chân.

"Mẫn nhi, mau lại đây. Trẫm thương. Sau này làm nam sủng của trẫm, sẽ không phải cô đơn lẻ bóng một mình nữa."

Chí Mẫn nghe nói thế liền quay lưng lại, ngồi lên đùi bậc Thánh thượng. Bị hắn buông lời trêu ghẹo, trong em cũng bắt đầu phát dâm. Bên trong lâu ngày không được đụng chạm liền ngứa ngáy không thôi, hai đầu ti hồng hào bắt đầu cương cứng, cả người mềm nhũn như nước tựa vào ngực hắn, hảo hảo ham muốn va chạm. Chí Mẫn thật biết câu nhân, lâu lâu lỗ nhỏ lại cọ xát thân mật với tính khí bên dưới của Hoàng thượng.

"Hoàng thượng...nếu người không chê, có thể, có thể để Chí Mẫn hầu hạ người. Được gần gũi bên bậc chí tôn, cả đời Chí Mẫn nhớ mãi không quên."

Hắn không giấu nổi nụ cười, nhếch mép cười khẩy tiểu yêu tinh trong lòng. Không nói không rằng, bàn tay thon dài luôn vào trong xiêm y mỹ nhân, chạm vào đùi bóp mạnh vài cái, thành công khiến Chí Mẫn "ưm a" mẫn cảm, sau đó khẽ chạm vào lỗ huyệt đầy nước, sờ đến đâu càng tê dại đến đó, vô tình mà gãi gãi những nếp nhăn, lại hữu ý đút một đốt tay vào lỗ huyệt non mềm trơn trượt. Chí Mẫn không chịu được mà đẩy mông cầu thêm, thật sự muốn giết người. Hoàng thượng lúc này cũng chẳng còn tiết tháo gì, đẩy mỹ nhân ngã lên giường, cự vật ở phía sau như có như không chạm vào lỗ huyệt không có gì che đậy. Cơn hứng tình bao trùm lấy tiểu yêu nghiệt, thế mà lại không chịu được cọ xát với dương vật thô to dưới lớp vải của nam nhân.

"Hức...Hoàng thượng cầu người...đến đút no lỗ dâm của ta, ta ngứa quá...thật sự rất ngứa...cầu người dùng dương vật to giải ngứa cho ta..."

Nam nhân băng lãnh không nói gì, hắn còn chưa muốn thao yêu nghiệt này nhanh như vậy. Nhưng đã nhanh chóng thoát y, vật thô to được giải phóng, hớp hồn tiểu lẳng lơ. Chí Mẫn thật sự ngứa đến mức muốn bị y xuyên qua. Ngay sau đó, hai bầu ngực trắng nõn lập tức bị trêu đùa, hai hạt đậu nhỏ đỏ hồng đang bị người ta thô bạo đùa giỡn, vừa xoa vừa nắn trong tay, tuy có chút nhỏ nhưng xúc cảm lại cực kì tốt. Nhịn không được, Hoàng thượng liền cúi đầu ngậm một bên đầu vú vào miệng, tay bắt đầu di chuyển xuống hậu huyệt ướt nhẹp mà đút sâu một ngón tay vào. Bị kích thích mãnh liệt khiến cho Chí Mẫn như người mất hồn, liên tục cầu thao.

"A...a...muốn...muốn nữa, muốn bị làm chết a...Hoàng thượng mau đến chịch vào lỗ nhỏ của ta...chơi ta đến cao trào a...hức a, mút vú thật sướng, muốn nữa..."

Nam nhân chịu không nổi bản tính dâm đãng của tiểu mỹ nhân, trong cung quả thật nam thanh nữ tú đều cung kính lễ nghi, trên giường cũng một mực lễ nghĩa, ăn nói thanh tao, không lăng loàng dâm đãng như thứ yêu nghiệt trước mặt. Hắn liền tát một cái thật mạnh vào cặp mông to tròn trắng nõn của tiểu tao hoá, lại thô bạo lần mò, tách hai cánh mông nộn thịt để chiêm ngưỡng cho kĩ hậu huyệt dâm, kì thực, cái lỗ này lại vô cùng hồng hào và đầy nước. Cư nhiên lại biết phun nước cầu hoan, quả là sinh ra để thoả mãn nam nhân. Hắn liền vùi mặt vào hậu huyệt phía sau mà liếm mút, tay vừa bóp vừa tát cái mông to nộn thịt. Mẫn nhi chịu không nổi, liền đưa tay xoa lấy hai đầu vú dâm của mình, sau đó lại lần mò đến côn thịt nhỏ nhắn mà tuốt lộng đến khi Hoàng thượng dùng lưỡi đút vào lỗ nhỏ, bắt chước động tác ra vào, cứ đẩy ra đút vào, ướt nhẹp cả một mảng, Chí Mẫn liền phát tao.

"A...a...bị lưỡi chịch lỗ nhỏ, sướng...sướng muốn chết...a...vẫn chưa đủ...còn ngứa...lỗ huyệt ngứa...a...người ta muốn...muốn nhất là long căn thô to của Hoàng thượng...cứu Mẫn nhi...Mẫn nhi chịu không nổi... a...cầu người..."

"Dâm đãng! Mau chổng mông lên, ta liền cho em ăn, nhất định chịch em thật sướng, thật thoải mái, đến mức em không dám phát tao nữa, chịch em đến cao trào phun nước"

Nghe lời dâm tục từ Hoàng thượng, Chí Mẫn quả thật hứng tình đến ngu dại, chỉ thực mong nam nhân này có thể đem mình làm đến mức cao trào tiểu ra. Tiểu yêu nghiệt chổng mông lên cao, phơi ra cái lỗ ngập nước của mình trước mắt nam nhân. Hắn liền lấy dương vật to cọ xát bên ngoài khiến em nứng muốn khóc, miệng rên dâm ư ử. Nam nhân tiến vào bên trong, kéo căng từng nếp thịt. Bên trong tiểu yêu tinh ấm nóng, sướng đến tiêu hồn. Quả thật là biết hầu hạ Hoàng thượng. Hắn ở phía sau liên tục thúc vào, giã vào trong huyệt em như giã gạo. Một tay hắn đang tuốt lộng phân thân em, theo nhịp động phía sau mà lên lên xuống xuống, miệng cắn vào hõm cổ em, rồi lại cúi xuống bú đầu vú như đứa trẻ. Tất cả điểm nhạy cảm bị Hoàng thượng siêu cấp anh tuấn chiếm lĩnh, Chí Mẫn như muốn hét lên vì sung sướng. Thật sự làm đến mụ mị.

"A...ư...a...a...Hoàng thượng...Hoàng thượng chịch thật sướng...A...a...bên trong còn ngứa quá, mau gãi gãi cho tiểu dâm đãng...chậm một chút, muốn nát a..."

"Tao hoá...lỗ huyệt non của em cắn chặt ta quá, nó đói lắm sao? Đầu vú cũng cứng như vậy, có phải đã lâu không ai chạm vào không?"

"A...a...Hoàng thượng là...lần đầu. Chí Mẫn dâm đãng nhưng...nhưng không tuỳ tiện phát tao. Chỉ muốn...chỉ muốn Hoàng thượng chịch vào..a...a...còn lại...chỉ dám tự thủ dâm a...a...muốn bắn...muốn bắn"

"Hửm? Muốn lên cao trào rồi sao? Vậy còn trẫm thì sao"

"Em...em không biết...a...a...muốn...muốn chết a..."

Hoàng đế thật lưu manh, dùng tại bịt lại lỗ tiểu tiểu của Chí Mẫn, sau đó lại không ngừng nâng eo, dập mạnh vào huyệt động tiểu lẳng lơ, khiến cho em như muốn chết đi sống lại. Đến khi Chí Mẫn chịu không nổi hét lên, hắn mới thả lỗ tiểu của em ra, cũng rút cự long ra một nửa. Chí Mẫn thế mà cao trào cùng lúc hai chỗ, hậu huyệt phun đầy nước dâm, mị thịt co rút dữ dội, đầu lỗ tiểu cũng bắn ra một dòng tinh trắng nhạt, khoé mắt liền cay cay muốn khóc. Sung sướng này khiến em chịu không nổi. Nhưng Hoàng thượng còn chưa buông tha, hắn chưa thoả mãn. Lại nâng eo em, tiếp tục dập vào cái mông to tròn, tiếng va chạm càng lúc càng lớn cùng tiếng nước nhóp nhép, lỗ huyệt vẫn đang ăn dương vật bự, mỗi lần ra vào mông to trắng nõn đập vào phải hai túi tinh hoàn của Hoàng thượng, cành nhanh càng mạnh, thịt mông trắng nõn bị làm bị làm đến mức đỏ tấy. Hai tay giữ lấy ngực em mà bóp, bóp đến nỗi đau nhức. Hắn rướn người thì thầm vào tai tiểu yêu nghiệt, khiến em thút thít không thôi.

"Tiểu dâm đãng nhà em...sướng rồi lại muốn rút lui à...thật là ích kỷ nha. Phải phạt! Hôm nay chịch cho cái động nhỏ của em chảy máu thì thôi"

"A...hức...ân...đừng...huyệt non rất mềm a...đừng chịch mạnh..sẽ hỏng...sẽ hỏng mất a..."

"Thế thì để hỏng, cho tiểu dâm tiện nhà em khỏi phát dâm nữa. Nếu còn để em tự tung tự tại không ép làm người của trẫm, nhất định sẽ gây ra hoạ quốc, rơi vào tay không biết bao nam tử mà phóng đãng."

"Chát!" Hắn tát vào mông em một cái thật kêu, rồi hai cái, ba cái, đau đến điếng người, dưới cặp mông to trắng nõn của em in lại dấu tay đỏ hỏn, thật sự bức em đến chết. Hắn như vậy vẫn chưa ra, liên tục chịch huyệt em, nước đã chảy lênh láng xuống đùi, mắt như trợn ngược mất cả tiêu cự, miệng em kêu dâm không ngừng chảy nước, hậu huyệt cũng vì cái tát kia mà thắt chặt lại sợ hãi.

"Phá nát huyệt dâm của tiểu yêu nghiệt nhà em, cho nó bạch trọc của Trẫm, đời đời nhốt lấy em bên mình, không để em câu dẫn nam nhân khác, ngày ngày dạy dỗ em. Trẫm đây nhất định không nhẹ nhàng với yêu nghiệt."

"Không...không phải yêu nghiệt...hậu huyệt không thèm tinh dịch nam nhân a...Hoàng thượng tha mạng...Chí Mẫn...Chí Mẫn chỉ để cho một mình người, dâng thân cho người...xin người, cầu người cho Chí Mẫn tinh dịch...Chí Mẫn không dám phát dâm, không dám tìm nam nhân khác a..."

"Được! Cho em, bắn vào thật sâu để em ngày đêm nhớ trẫm, quen mùi của trẫm!"

Nói rồi Hoàng thượng bắn ra, một cỗ tinh dịch nóng để bỏng rát phun vào bên trong khiến em chịu không nổi mà hét lên, cả người co giật vì sướng, mắt trắng dã như mất đi tiêu cự. Em sướng muốn ngất đi, Hoàng thượng thật quá mức dũng mãnh. Đến khi em tỉnh lại, đã thấy nằm yên vị trong áo choàng của hắn, cả người xốc nảy. Hoảng hồn ôm chặt lấy nam nhân, phi ngựa về cung khi trời vừa rạng sáng.

Tớ đã warning thô tục, xin các cậu đừng trách phạt hixxx.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com