TruyenHHH.com

Vmin Full Vo Tinh Hay Co Y Deu La Anh

Sau khi bản hợp đồng được kí hiệp ổn thỏa, đương nhiên những gì hắn hứa với cậu đều được thực hiện.

Hắn mở hẳn một cuộc họp báo và giải thích rằng những tin đồn về việc hắn là tác giả những bức tranh kia là sai sự thật. Công ty hắn đang lấn sang lĩnh vực này nên trong công ty có đào tạo một họa sĩ. Những tác phẩm đó đều của họa sĩ này và vì một số lí do cá nhân mà người này tạm thời không thể lộ diện.

Park Jimin ngán ngẩm gác chân lên ghế, bộ dạng chán chường xem xét cái tên ba hoa đang được chiếu trên màn hình ti vi lớn. Trong lòng cậu chẳng những không cảm động mà ngược lại còn cảm thấy tên đó làm màu hết sức.

Không phải chỉ cần nói một tiếng, chuyện còn lại để nhân viên của hắn giải quyết là ổn thỏa liền sao? Còn bày đặt mở họp báo rầm rộ, thích thể hiện cái gì chứ?

Họp báo còn chưa được chiếu hết thì cậu đã bật sang kênh khác trong thái độ hết sức khó ở. Cũng chẳng hiểu lí do vì sao mà Park Jimin nhìn bản mặt của tên đó là không ưa nổi.

Xem chán mấy chương trình nhảm nhí trên ti vi một hồi thì cậu cũng mệt mỏi mà tắt đi. Đúng là chẳng gì có thể khiến cậu bận tâm ngoài những bức tranh của cậu cả.

Park Jimin nghĩ tới sở thích của mình liền vui vẻ chạy vọt vào phòng tranh mà hắn đã chuẩn bị cho cậu trước cả khi cậu đến đây.

Ừ thì...hắn chỉ được việc nhất là chuyện này thôi, còn mấy chuyện mà hắn làm trước đây, có tẩy não cậu thì cậu cũng nhất định phải nhớ.

Thế là Park Jimin dành cả ngày nghỉ của mình ở lì trong phòng tranh vẽ vời các thứ. Khoảnh khắc cậu tập trung nhất, nghiêm túc nhất cũng chỉ có lúc cậu hòa mình vào những bức tranh này, cổ tay uyển chuyển nhanh thoăn thoắt lướt từng đường nét thật hoàn mỹ.

Tiếng chuông điện thoại reo lên mãi một lúc lâu cậu mới để ý. Khẽ nhìn cái tên được hiển thị trên màn hình khiến gương mặt cậu khó coi hơn vài phần.

Là cái thằng em trời đánh họ Jeon. Nói tới cậu lại tức. Từ sau khi cậu chuyển đến nhà của Kim Taehyung, ngay cả bản mặt của y cũng không nhìn thấy.

"Nhóc còn nhớ đến người anh này à?"

Cái giọng điệu chua chua có phần gắt gỏng của cậu khiến Jeon Jungkook ở đầu giây bên kia âm thầm túa ra một tầng hơi lạnh.

"Hyung...mấy ngày này em bận học quá."

"Ha...haha, nhóc đang kể chuyện cười cho anh nghe đấy à? Cái đứa suốt ngày cúp học bị giáo viên gửi giấy mời phụ huynh rồi năn nỉ anh mày không được nói với bố mẹ là đứa nào đấy?"

"Thôi thôi là em bận thật. Hyung đừng có giận dai như thế."

"Vậy rốt cuộc là gọi cho anh có chuyện gì?"

"À ừm...hyung...phải thật bình tĩnh đấy."

Ngòi vẽ trên tay Park Jimin hơi khựng lại khi nhận thức được thanh âm nghiêm túc này từ Jeon Jungkook. Thằng nhóc này chỉ khi có chuyện gì đó quan trọng mới bày ra cái giọng nói này.

"Ừ. Nói đi, có chuyện gì mà không thể bình tĩnh?"

"Hmm...em thấy..Kim Taehyung."

Park Jimin nghe tới hắn thì liền thở hắt ra một hơi, biểu tình không quan tâm thấy rõ.

"Làm anh mày tưởng có chuyện gì. Chuyện của tên Kim Taehyung đó nói với anh làm gì? Còn nữa,tại sao anh lại phải mất bình tĩnh chứ?"

"Hyung nghe em nói này, em thấy Kim Taehyung mới vừa bước vào quán bar với một cô gái rất xinh đẹp. Hai người đó còn khoác tay nhau rất tình tứ."

"Cái gì?"

Park Jimin khẽ nhíu mày, bất giác nâng cao giọng. Tên Kim Taehyung này đúng là loại người không đàng hoàng mà. Rõ ràng trong hợp đồng đã ghi rất rõ không được có hành động thân mật đối với người khác giới hay ngay cả người cùng giới,nếu như đối phương không đồng ý.

Vậy mà hợp đồng còn chưa kéo dài được một tuần thì hắn đã làm ra cái chuyện khốn kiếp như vậy. Cậu nhất định phải đến tận nơi gặp mặt tên trơ trẽn này hỏi rõ, sau đó thì lấy cớ hắn vi phạm hợp đồng mà hủy bỏ. Vậy là cậu sẽ được trở về ngày tháng vô tư vô lo trước đây.

"Em mau nói hyung biết địa chỉ của hắn."

"Hyung tính làm gì cơ? Đừng nói với em là hyung đi đánh ghen đấy nhé?"

"Đồ ngốc. Đánh ghen chỉ xuất phát từ những kẻ yêu đương mù quáng mà thôi, anh mày đâu có yêu thương gì tên họ Kim ấy mà ghen với tuông."

Park Jimin cau có phân trần cho cái tên ngốc xít em mình biết. Rõ là chơi với nhau từ nhỏ rồi mà không hiểu cậu gì cả.

"Thế hyung định làm gì?"

"Làm gì tới đó em sẽ biết. Cứ đưa địa chỉ cho anh đi. Nếu anh có làm gì quá mức, không phải có nhóc ngăn cản anh sao?"

Jeon Jungkook im lặng một hồi rồi cũng chịu đưa địa chỉ ra. Cậu khoác vội cái áo khoác rồi bắt xe ra ngoài sau khi vừa nhận được tin nhắn.

Chiếc xe đậu trước một quán bar khá sầm uất. Gương mặt của cậu đã trở nên khó chịu thay vì nét bình tĩnh ban nãy.

Nguyên do là lúc trên xe bác tài xế đã thao thao bất tuyệt cái khái niệm tình yêu một cách trừu tượng khi nghĩ rằng cậu đang đi đánh ghen bạn trai của mình dù cậu đã cố gắng giải thích nhưng bác tài xế vẫn rất tự tin về bài giảng của mình. Lúc đến nơi còn khuyên cậu bình tĩnh các thứ làm cậu tức đến mức quên lấy cả tiền thối.

Đứng trước quán bar với khuôn mặt hậm hực, cậu chợt nhận ra một điều vô cùng quan trọng.

Cậu làm đéo gì có tiền mà vào cái chỗ này cơ chứ?

Thế là Park Jimin đứng ở bên ngoài vừa nhìn bảng tên của quán vừa suy nghĩ 7749 cách để vào trong.

Không biết cậu đã đứng đó bao lâu, chỉ biết là ý chí của cậu vì suy nghĩ mãi mà không nghĩ ra nên cậu quyết định bỏ cuộc. Còn Jeon Jungkook báo tin cho cậu xong chắc cũng nguẩy mông đi đâu đó chơi rồi nên không thấy ở đâu hết.

Ngay cái lúc Park Jimin định quay lưng đi thì một bàn tay đặt trên vai cậu khiến cậu giật mình liền theo phản xạ tự nhiên mà bẻ cổ tay người kia. Tiếp sau đó là tiếng la quen thuộc của một người nào đó.

"Sao cứ mỗi lần tôi gặp em là em lại dùng bạo lực vậy chứ?"

Đó chẳng ai khác ngoài người cậu đang tìm kiếm - Kim Taehyung. Đáng ra cậu cũng tính tha cho bàn tay tội nghiệp của hắn nhưng khẽ nhận thức được sự hiện diện của cô gái đi bên cạnh khiến cậu chẳng những không bỏ ra mà còn tăng thêm lực đạo.

"A...a, Jimin, Park Jimin em làm cái gì vậy chứ? Mau thả tay tôi ra."

Kim Taehyung vừa la lớn vừa cật lực cầu xin cậu, cậu vẫn một mực chung thủy với việc vặn cổ tay hắn. Hắn phải năn nỉ mãi cậu mới chịu buông ra.

Taehyung xoa xoa cổ tay đáng thương của mình với vẻ mặt hết sức tội nghiệp. Hắn nhìn cậu, giọng nói ủy khuất vô cùng.

"Sao em lại bẻ tay tôi? Em có biết cái tay vàng tay bạc này của tôi mà có mệnh hệ gì thì mấy ngìn nhân viên của Kim thị sẽ khốn đốn lắm biết không?"

"Ai bảo anh tự dưng lại đặt tay lên vai tôi? Làm tôi cứ tưởng tên biến thái nào đó."

Park Jimin khoanh tay lại, rất thản nhiên mà nói, cứ như việc cậu làm là vô cùng đứng đắn. Đôi mắt híp không ngừng nghênh lên đầy kênh kiệu nhìn về phía cô gái kia nãy giờ vẫn đang không hiểu chuyện gì.

"Vậy sao em lúc biết đó là tôi rồi vẫn không tha cho tôi?"

"Tại vì tôi chán ghét những kẻ nói được mà không làm được."

Park Jimin chợt trở nên tức giận, thái độ trong phút chốc liền thay đổi nhanh chóng khiến Kim Taehyung nhìn cậu đầy ngạc nhiên.

"Ai là kẻ nói được không làm được? Mà phải rồi sao em lại ở đây?"

"Tôi ở đâu làm gì không liên quan đến anh! Hơn nữa người như anh thì không có tư cách để biết."

"Em nói cái gì vậy?"

Kim Taehyung khó hiểu đối đáp với cậu, Park Jimin hôm nay lại tự dưng thay đổi bất thường, từng câu nói ra đều chứa đầy hàm ý.

Lúc này Park Jimin mới chịu dời ánh mắt của mình sang đối diện với Kim Taehyung. Kĩ năng diễn xuất trong người bỗng nhiên bùng phát kèm với đó là một chút cảm xúc thật.

"Tên khốn kiếp Kim Taehyung anh đừng có mà giả ngu. Anh xem tôi là cái gì chứ? Anh ra đủ điều kiện kì quái trong hợp đồng,còn bắt tôi kí vào nó rồi thực hiện theo. Vậy mà chính bản thân anh lại thản nhiên vi phạm những điều khoản."

"Ý em là tôi vi phạm hợp đồng? Lúc nào chứ?"

Nhìn vẻ mặt vô tội này của Kim Taehyung khiến cậu bất giác cười lớn. Bộ dạng bây giờ chẳng khác gì một cậu nhóc mới lớn lần đầu bị người yêu phản bội.

"Rõ ràng anh có người yêu rồi lại còn bày trò kí mấy cái hợp đồng vớ vẩn đó. Anh đem tôi ra làm trò đùa à?"

"Người yêu?"

"Anh im lặng mà nghe, anh không có quyền gì để nói ở đây cả!"

Park Jimin quát lớn vào mặt hắn khiến Kim Taehyung dù đang ngu ngơ oan ức cỡ nào cũng phải biết điều im bặc.

"Park Jimin tôi,hôm nay chính thức tuyên bố kết thúc bản hợp đồng này. Từ nay về sau tôi và anh không còn liên quan gì đến nhau!"

---

Biến lớn đó mọi người =))

Cảm ơn mọi người vì đã ủng hộ bé con này nha ~~

#chêm

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com