TruyenHHH.com

Vmin Be Ngoc Cua Anh

Sau một thời gian dài sống cùng Kim Taehyung, Park Jimin bất chợt nhớ đến cha mình. Cũng đã lâu rồi cậu không về thăm ông, cậu luôn lo lắng cho sức khỏe của cha. Hôm nay, cậu quyết định về nhà một chuyến, và tất nhiên không quên xin phép Taehyung.

"Anh ơi, hôm nay Minie muốn về nhà thăm ba được không?" Jimin nhẹ nhàng hỏi, đôi mắt long lanh mong chờ câu trả lời.

Taehyung nghe cậu nói, trong lòng có chút luyến tiếc. Đã quen có Jimin bên cạnh, ăn cùng, ngủ cùng, bỗng dưng nghĩ đến việc cả ngày không thấy cậu khiến Taehyung không khỏi cảm thấy trống vắng. Nhưng anh không muốn tỏ ra quá ích kỷ. Thấy Jimin nhìn mình đầy kỳ vọng, anh đành gật đầu: "Được rồi, anh sẽ đưa em về, nhưng nhớ phải nghe lời anh dặn."

Sáng hôm đó, Taehyung lái xe đưa Jimin về nhà. Trên suốt đường đi, anh không ngừng dặn dò cậu, hết chuyện này đến chuyện khác: "Về nhà đừng làm gì nặng, phải ăn uống đầy đủ, không được ăn mấy thứ linh tinh, nếu có gì không ổn thì gọi cho anh ngay lập tức, hiểu không?"

Jimin ngoan ngoãn đáp lại, miệng cười tươi: "Dạ, Minie nhớ rồi ạ! Anh yên tâm."

Taehyung vẫn không an tâm lắm nhưng đành để cậu đi. Khi xe dừng lại trước ngôi nhà cũ của Jimin, cậu vui vẻ nhảy xuống, vẫy tay chào anh. Nhìn cậu bước đi, Taehyung thấy trống vắng lạ thường, cảm giác khó chịu len lỏi trong lòng. Nhưng vì không muốn làm Jimin lo lắng, anh chỉ gật đầu chào cậu rồi lái xe rời đi.

Về đến nhà, Jimin ngay lập tức chạy vào ôm lấy ba mình, khuôn mặt rạng rỡ như ánh nắng ban mai. Ba Park trông khỏe hơn rất nhiều, ông ngồi trên ghế bành, cười hiền hậu khi thấy con trai. Mẹ kế của Jimin cũng xuất hiện, bà đón cậu bằng cái ôm ấm áp và nụ cười nhẹ nhàng.

"Con về rồi à, Minie?" – bà hỏi, ánh mắt không giấu được sự vui mừng.

"Dạ, con về thăm ba mẹ đây!" – Jimin hớn hở trả lời.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, nhưng chỉ sau buổi trưa, Taehyung đã không còn chịu nổi cảm giác xa cách. Trong lòng anh bồn chồn không yên, lo lắng rằng Jimin sẽ bị mẹ kế đối xử tệ bạc, nhất là khi nghĩ về việc bà từng sẵn lòng đưa Jimin mang thai hộ. Anh không ngừng tự nhủ rằng mình phải bảo vệ Jimin, không thể để cậu bị tổn thương. Với suy nghĩ đó, Taehyung quyết định quay lại đón Jimin sớm hơn dự định.

Khi Taehyung đến nơi, cảnh tượng mà anh nhìn thấy không phải là Jimin bị hành hạ hay làm việc khổ cực. Thay vào đó, Jimin đang vui vẻ ngồi trò chuyện với cha mình. Còn mẹ kế của cậu, một người phụ nữ trông có vẻ mệt mỏi nhưng ánh mắt lại chứa đựng sự quan tâm và lo lắng, ngồi bên cạnh nhìn hai cha con với ánh mắt dịu dàng.

Nhìn thấy Taehyung quay lại, Jimin chạy ra cửa, vui vẻ reo lên: "Anh Taehyung! Sao anh lại quay lại sớm thế?"

Taehyung mỉm cười, nhưng trong lòng vẫn không thể gạt bỏ nỗi lo lắng. Anh bước vào nhà, cúi đầu chào cha của Jimin rồi quay sang mẹ kế, ánh mắt dò xét. Dù không nói ra, nhưng ai cũng có thể thấy rằng anh đang nghi ngờ bà. Mẹ kế của Jimin thở dài, quyết định nói rõ mọi chuyện.

Mẹ kế của Jimin nhẹ nhàng giải thích: "Cậu Kim, cậu lo lắng cho Minie như vậy là tốt, nhưng cậu hiểu lầm chúng tôi rồi. Mọi việc tôi làm chỉ vì muốn tốt cho Minie thôi. Dạy thằng bé làm việc nhà, thực ra là để sau này khi chúng tôi không còn nữa, nó có thể tự chăm sóc bản thân mình. Còn chuyện sinh con hộ... cũng chỉ vì muốn có tiền chữa bệnh cho ba nó."

Taehyung nghe vậy, lòng chợt dịu đi một chút, nhưng vẫn giữ vẻ nghiêm nghị. Ông Park, người ngồi lặng lẽ từ nãy, lên tiếng: "Cậu Kim, chúng tôi cũng rất biết ơn cậu đã giúp Minie. Nhìn thấy cậu quan tâm, chăm sóc nó như vậy, tôi thực sự yên tâm phần đời còn lại của thằng bé sẽ được bảo vệ tốt."

Taehyung gật đầu, nhìn sang Jimin với ánh mắt đầy yêu thương. "Tôi sẽ chăm sóc Minie thật tốt, hai bác yên tâm."

Jimin nghe vậy, nở nụ cười rạng rỡ, ôm lấy cánh tay của Taehyung, giọng nói hạnh phúc: "Minie biết là anh Taehyung sẽ không để Minie ở lại lâu mà!"

Taehyung khẽ cười, cúi đầu hôn nhẹ lên mái tóc mềm mại của cậu. Trong lòng anh bây giờ chỉ có một mong muốn duy nhất, đó là bảo vệ và chăm sóc Jimin suốt cả cuộc đời.

Buổi chiều hôm đó, Taehyung đưa Jimin về nhà. Anh thấy nhẹ nhõm hơn khi biết rằng, dù mẹ kế của Jimin không phải yêu thương chiều chuộng cậu, nhưng bà thực sự quan tâm và lo lắng cho cậu. Với sự chấp thuận của gia đình, Taehyung cảm thấy yên tâm hơn về tương lai của mình và Jimin.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com