TruyenHHH.com

Vkook Trong Sinh Chi Tuong Quan Voi Tuong Quan

Hành động của Chung Quốc sẽ không ảnh hưởng tới những NPC không có tình cảm kia, nhưng từng thành viên một của đội trường quân sự Thủ đô đều lạnh cả người, sởn cả tóc gáy. Bọn họ chưa từng gặp thủ đoạn tàn khốc như vậy cả! Họ bất tri bất giác tưởng tượng chiếc cơ giáp kia thành con người, nếu như đó là một con người... Nếu như đó là một con người... Các quân giáo sinh tâm còn chưa đủ mạnh mẽ kiên định này lập tức rơi vào trong sợ hãi vô tận.

Ngay cả đồng đội của Chung Quốc là Roger, Alvin, Niên Lăng Húc khi nhìn đến những hình ảnh này cũng không vì thắng lợi mà hò reo, ngược lại họ có một loại cảm giác không thở nổi. Ấn tượng Chung Quốc cho họ chính là thực lực mạnh mẽ, tính cách ôn hòa, so với Tại Hưởng lạnh lùng, họ càng thích ở cùng Chung Quốc hơn. Chung Quốc thường dùng kỹ xảo để đánh bại sức lực, tại đối chiến thường ngày cũng chỉ đánh bại đối thủ là xong, sẽ không đuổi tận gϊếŧ tuyệt. Thế nhưng tình cảnh phát sinh ngày hôm nay khiến họ lần đầu tiên nhận ra một mặt đáng sợ khác của Chung Quốc, thật may hắn không phải kẻ địch chân chính của họ!

Tại Hưởng quét mắt nhìn tình thế trước mắt, cơ giáp của quân địch phần lớn đều bị Chung Quốc kéo tới tinh cầu kia, như vậy trận đối chiến này cũng nên kết thúc, "Mạch Phiến Mạch Phấn tiếp tục đi chiếm tinh cầu. Các đại đội thu lại trận hình, chuẩn bị tiến công toàn diện."

Tại Hưởng điều động tất cả hạm đội dưới trướng, đây mới là lúc chân chính tập trung toàn bộ lực lượng đi tiêu diệt đối phương, "Roger phụ trách đại đội số ba và số chín, tiến quân từ hai bên biên giới địa đồ. Alvin phụ trách đại đội số ba và số tám, phân ra tiến quân từ các điểm 60 và 300 trên trục hoành. Niên Lăng Húc, đội chiến hạm đột kích của cô tiến quân từ chính giữa địa đồ, gặp tiểu đội của quân địch trực tiếp tiêu diệt, gặp đại đội của quân địch thì tiến hành công kích quấy nhiễu, đừng ham chiến, chờ đợi chỉ thị."

Rất nhanh, Niên Lăng Húc liền chạm trán với hạm đội của quân địch. Tổng chỉ huy của trường quân sự Thủ đô hét lên tăng can đảm cho mình, "Đệch! Liều mạng! Tất cả hạm đội công kích toàn lực! Bắn rơi được càng nhiều chiến hạm địch sẽ càng có thêm nhiều điểm!"

Lửa nóng chiến tranh lan tràn tán loạn, đối chiến lập tức tiến vào thời kì căng thẳng tột độ. Dưới sự chỉ huy của Tại Hưởng, hạm đội của trường quân sự Đệ Nhất hình thành một trận hình bao vây nửa hình tròn, cản lại đường tiến vào giữa địa đồ của quân địch, từng chút từng chút thu nhỏ trận hình lại. Ở ngoài vòng vây, cặp sinh đôi dẫn dắt chiến đội cơ giáp đi chiếm từng cái tinh cầu đã mất đi bảo vệ một. Lúc này cách thời gian quy định của hệ thống còn chưa tới hai tiếng đồng hồ.

Trường quân sự Thủ đô được ăn cả ngã về không, dồn toàn bộ hỏa lực tới trên chủ hạm của trường quân sự Đệ Nhất, sử dụng chiến thuật tự sát mà tấn công, muốn dùng chính chủ hạm của mình xông tới chủ hạm đối phương rồi tự bạo, nỗ lực hủy diệt chủ hạm nhằm tranh thủ điểm. Đội trưởng của bọn họ cho rằng, cho dù có là Z hay Thương Lang làm chỉ huy thì một khi đã để lộ ra chủ hạm, hai thiên tài kiêu căng tự mãn này chắc chắn sẽ không lui về sau nữa, nhất định sẽ ăn thua đủ với bọn hắn, mà hắn có thể lợi dụng điểm này của đối phương mà bắt lấy chủ hạm địch. Chỉ tiếc rằng người hắn đang đối mặt chính là một vị Tướng quân chứ không phải là một học viên tinh anh coi lòng tự ái cao hơn tất cả.

Đợi tới khi phòng ngự của chủ hạm giảm tới 30%, Tại Hưởng lệnh cho chủ hạm lùi ra sau tránh khỏi tấn công của quân địch, chỉ huy hạm đội thủ hạ hình thành một tấm khiên bảo vệ. Không giống với Chung Quốc vốn yêu thích chiến thuật tách nhỏ, phá hủy từng hạm đội của quân địch một, Tại Hưởng chính là thích khiến cho quân địch rơi vào hỗn loạn rồi sau đó tiến hành gϊếŧ sạch.

Chỉ chốc lát sau, số quân lính ít ỏi còn lại của trường quân sự Thủ đô bị ép vào một chỗ cùng với chủ hạm của mình, bốn phía đều là những ánh mắt nhìn chằm chằm của hạm đội trường quân sự Đệ Nhất. Đội trưởng của họ nhìn tấm khiên phía trước, cắn răng dùng toàn bộ năng lượng còn lại của chủ hạm phóng ra pháo quang năng mang theo uy lực lớn nhất. Một cột sáng màu trắng chói mắt chọc thủng một lỗ lớn trên tấm khiên tạo bởi các chiến hạm kia, nhưng đằng sau nó chủ hạm của trường quân sự Đệ Nhất đã biến mất!

Các hạm đội tập trung từ bốn phương tám hướng tới trở ngại tầm mắt của quân địch, chính vào lúc này, Tại Hưởng đưa chủ hạm vòng tới mặt bên của quân địch, dùng một phát pháo quang năng y hệt làm đáp lễ. Khi các hạm đội dưới sự chỉ huy của Tại Hưởng tản ra để lộ nòng pháo thẳng tắp hướng vào họ, quân địch phát hiện thì đã không còn kịp tránh, chỉ có thể gắng gượng mà nhận lấy đòn đánh này. Quân địch không chỉ mất đi hơn một nửa số chiến hạm, mà vòng bảo vệ của chủ hạm quân địch cũng hoàn toàn mất đi tác dụng, bị phá thành một cái lỗ lớn.
Đội chiến hạm đột kích của Niên Lăng Húc nắm lấy cơ hội này tiến hành công kích vào lỗ thủng. Binh bại như núi đổ, chủ hạm mất đi vòng phòng hộ rất nhanh đã bị phá hủy. Các thành viên trong đội trường quân sự Thủ đô đều ở trên chủ hạm, mà đám tàn binh bại tốt NPC còn lại cũng không thể dấy lên được sóng gió gì nữa. Đợi tới khi cặp sinh đôi chiếm được tất cả tinh cầu, thời gian vẫn chưa tới hai tiếng đồng hồ, hệ thống tuyên bố đối chiến kết thúc.

Từ khoang giả lập đi ra, hai vị huấn luyện viên đã đang chờ bọn họ. Thời điểm làm tổng kết sau trận đấu, Tạ Hoan trực tiếp điểm danh, "Alvin, từ trận đấu này cậu đã nhìn ra bản thân thiếu cái gì chưa?"

"A?" Alvin còn có chút mơ hồ, "Em không rõ, huấn luyện viên thầy đang nói tới cái gì? Là lúc chọn ba hành tinh kia sao? Nhưng mà cả ba cái đều khiến cho em có cảm giác nguy hiểm, hơn nữa sau đó cũng đã xác thực chứng minh trên cả ba hành tinh đều có mai phục. Em định để đám Mạch Phấn tới trợ giúp, nhưng Chung Quốc nói không cần mà..."
"Vậy cậu nói cho tôi, cậu vì sao lại chọn hành tinh ở giữa kia?" Tạ Hoan chiếu lên hình ảnh ba hành tinh.

Alvin lúng túng sờ mũi, "Ư, nếu đều giống nhau, vậy thì dựa vào trực giác..."

"Trực giác, vấn đề lớn nhất của cậu chính là cậu quá ỷ lại vào trực giác, cho nên lơ là việc nâng cao các kỹ năng khác, chỉ dựa vào trực giác mà không động não suy nghĩ, như vậy thì cậu khác gì những người đầu óc ngu si tứ chi phát triển?" Ngữ khí của Tạ Hoan rất nặng nề, đến mức khiến cho mấy người khác cũng có chút ngượng ngùng, bởi vì nếu như đổi thành bọn họ, có lẽ cũng sẽ tùy ý mà lựa chọn một hành tinh như Alvin, "Các cậu quan sát ba hành tinh này thật kỹ cho tôi, sau năm phút nữa nói cho tôi biết lựa chọn của các cậu và lý do tại sao lại chọn nó."

Ngoại trừ Tại Hưởng và Chung Quốc, mọi người đều đứng lên vây quanh hình ảnh ba chiều mà vòng tới vòng lui, cố gắng phát hiện một điểm khác biệt, yên lặng nghĩ xem nếu như là mình thì sẽ lựa chọn hành tinh nào. Số 10 là lựa chọn của Alvin, gần như song song với số 11, mà số 12 ở vị trí thấp hơn phía bên trái số 10, cách số 11 khá xa, số lượng quân mai phục trên cả ba hành tinh đều không chênh lệch quá nhiều.
Trước đây có cái gì không hiểu Roger đều sẽ đi hỏi Chung Quốc, hiện tại hắn theo bản năng mà nhìn về phía cách đó không xa, phát hiện Chung Quốc đang thấp giọng nói cái gì đó với Tại Hưởng. Bọn họ nâng một chiếc quang não, trên màn ảnh là hình ảnh giả lập của tràng đối chiến vừa rồi, cũng không có dấu hiệu gì cho thấy họ dự định tham gia vào thảo luận bên này của bọn hắn. Vẫn là không nên quấy rầy thế giới hai người của bọn họ đi... Nhớ tới khi nãy huấn luyện viên nói Alvin quá ỷ lại trực giác, vậy bản thân cũng không thể quá dựa dẫm vào Chung Quốc. Nếu như là Chung Quốc, hắn sẽ lựa chọn thế nào? Nhớ lại cẩn thận toàn bộ quá trình đối chiến, Chung Quốc đổ bộ xuống tinh cầu số 10, tiêu diệt hơn nửa số quân mai phục, sau đó gặp phải hai mặt giáp công từ hai tinh cầu khác... Chờ chút! Chính là chỗ này!

"Nghĩ ra chưa?" Tạ Hoan liếc nhìn thời gian, "Các cậu ai nói trước?"

Angus vòng tới phía sau Chung Quốc và Tại Hưởng, hai tay trái phải đồng thời đè lên vai họ, "Hai người đừng chơi một mình, cho ít mặt mũi nào."

Chung Quốc nể tình mà đáp, "Tinh cầu số 11."

Tại Hưởng gật gật đầu.

Nghe được lựa chọn của mình giống với bọn hắn, Roger kích động lên, cũng không chờ huấn luyện viên nói gì liền tiếp lời, "Bởi vì vị trí! Tinh cầu số 11 ở ngoài cùng bên phải, đây cũng có nghĩa là nếu như quân mai phục của hai tinh cầu kia muốn tới thì một cái ở xa một cái ở gần sẽ tạo thành chênh lệch thời gian, đồng thời tránh được giáp công hai mặt của bọn họ. Tuy là tinh cầu số 12 cũng không sai, nhưng nó lại ở gần địch hơn, vì thế nên tinh cầu số 11 mới là lựa chọn tốt hơn."

Nghe được lời giải thích của hắn, mọi người lúc này mới hiểu ra, Tạ Hoan hài lòng gật đầu, "Đúng thế, đây là một lựa chọn rất đơn giản, đòi hỏi các cậu phải động não mà suy nghĩ một chút. Trực giác chỉ là một công cụ phụ trợ, Alvin cậu nếu có thể từ cảm nhận nguy hiểm tới từ ba hành tinh mà đoán ra được có phục binh, vậy thì tiếp đó cậu nhất định phải đặt mình vào vị trí của quân mai phục, suy nghĩ xem mình sẽ làm thế nào, tiếp đó từ bên trong chọn ra phương hướng có lợi cho mình nhất. Thế nhưng cậu lại không suy nghĩ gì mà trực tiếp quyết định phương án bất lợi nhất cho chúng ta, cũng may lần này người dẫn đội là Chung Quốc, nếu như đổi thành Mạch Phấn hoặc Mạch Phiến, cậu cho rằng họ có thể chống đỡ được bao lâu? Còn có hai người Tại Hưởng và Chung Quốc, biết rõ lựa chọn của Alvin là sai, nhưng lại không lên tiếng nhắc nhở..."
Chung Quốc không nhắc nhở là vì Tại Hưởng thân là tổng chỉ huy cũng không mở miệng, còn Tại Hưởng thì lại có suy nghĩ của chính mình, "Lần này em nhắc nhở cậu ta, vậy lần sau cậu ta có thể sẽ lại tái phạm. Hôm nay chỉ là một cuộc tranh tài, sau này tới trên chiến trường chân chính, loại hành vi này của cậu ta chẳng khác nào dùng sinh mạng của binh lính của mình đi làm tiền đặt cược cả."

Trước khi sống lại, sau khi Tại Hưởng thăng lên hàm Thiếu tướng Alvin mới được cử tới làm thủ hạ của y, lại còn là xử phạt giáng chức, đó chính là bởi vì lúc ấy hắn quá ỷ lại vào cảm ứng đặc thù của bản thân, khiến cho rất nhiều binh sĩ hi sinh trong một chiến dịch. Từ đó về sau hắn mới rút ra kinh nghiệm xương máu, chậm rãi học được cách kết hợp trực giác, suy nghĩ và kinh nghiệm với nhau, rồi mới trở thành Quân giới pháp nhãn chân chính của Liên minh. Bởi lẽ đó mà so với chiến trường, một ít thất bại khi thi đấu như vậy cũng không đáng kể chút nào.
Tại Hưởng nhìn chằm chằm vào Alvin, "Cho dù có bị tổn thất một chút trong lúc thi đấu thì cũng phải giáo huấn cậu ta, chỉ có khi cậu ta làm sai thì mới có thể chân chính khắc sâu vào trong đầu. Đáng tiếc là lần này lại có Chung Quốc giúp cậu ta thu dẹp đống hỗn loạn, nếu như là cặp sinh đôi dẫn đội, sau đó toàn quân bị diệt thì sẽ mang tới hiệu quả tốt hơn." Câu trả lời lạnh lùng của Tại Hưởng khiến cặp sinh sôi ôm nhau run lập cập, anh anh anh, đội trưởng thật là đáng sợ!

"Nếu như cậu ta còn không nhớ kỹ được lần giáo huấn này thì vẫn còn tám trận đấu nữa, dù thế nào đi cũng sẽ tìm được một cơ hội thích hợp."

"Tôi, tôi, tôi nhất định sẽ nhớ thật kỹ!" Alvin đứng thẳng người nghiêm túc trả lời.

"Vạn nhất không có Chung Quốc, chiến đội cơ giáp thật sự bị toàn diệt, cậu định làm thế nào?" Angus tò mò hỏi.

Tại Hưởng không nói lời nào, chuyện không cần thiết phải giải thích y chưa từng tốn công mở miệng, vừa rồi cũng là vì Alvin nên y mới nói nhiều như thế.

Cũng không thể để cho Angus mất mặt, Chung Quốc bất đắc dĩ trả lời cho y, "Chiến đội cơ giáp của quân địch tập trung đến một tinh cầu, như vậy chỉ cần tập trung hỏa lực phá hủy toàn bộ cái tinh cầu ấy là được, dù ba hành tinh có gần nhau, đồng thời bị hủy thì cũng có sao? Dù sao thì điểm của một tinh cầu bằng với điểm của một thành viên trong đội, chúng ta tiêu diệt toàn bộ thành viên của đối phương, để lại hai chiếc cơ giáp chậm rãi đi cắm cờ là được."

Kỳ thực Tại Hưởng và Chung Quốc đều không để ý tới điểm, tiêu chí đảm bảo đầu tiên của họ khi chỉ huy chính là lấy số lượng hi sinh ít nhất để hoàn thành nhiệm vụ. Còn điểm là cái gì? Có thể ăn sao? Trong chiến tranh còn ai quản được chuyện có một hai hành tinh không quá quan trọng trong vũ trụ mênh mông bị phá hủy cơ chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com